Cảm thấy bản thân đã bị áp bức quá nhiều Thứ Lang từ nhỏ được nuông chiều làm sao mà nhẫn nhịn mãi cho được vì thế nên em liền lấy lý do nhớ nhà xong xin má cả cho mình được về thăm anh trai sẵn dưỡng bệnh luôn.
Tất nhiên là điều Thứ Lang muốn bà làm sao từ chối được, bà còn nghĩ có lẽ về nhà Thứ Lang sẽ mau khỏi bệnh hơn. Bà cũng có ngỏ ý kêu Long Kiên đưa em về nhưng Thứ Lang đã từ chối, em bảo đi cùng Thiên Đông là được rồi.
Em cũng chẳng nói cho Long Kiên biết tiếng nào liền rời đi từ sớm, không biết khi ngủ dậy hắn có tức giận về chuyện này không nữa.
- Anh hai, Thứ Lang muốn ở nhà mãi mãi à, Long Kiên cứ ăn hiếp em mãi thôi
Vừa về đến nhà Thứ Lang đã liền chạy ào đến chỗ anh trai mình mà khóc lóc kể khổ rồi. Cứ trong lòng có bao nhiêu uất ức là Thứ Lang xả ra hết, dù sao em cũng là cậu út được cưng chiều mà, bị bao nhiêu ức hiếp như vậy sao mà không tủi thân cho được.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mùa Xuân Trong Đôi Mắt Tôi
2. Loạn Thế Có Giai Nhân
3. Cua Con Trai Chủ Trọ
4. Lương Sử: Mạnh Giác
=====================================
- Rồi rồi có anh đây, vào trong thay đồ nghỉ ngơi, anh kêu người làm nấu mấy món Thứ Lang thích chịu không.
- Vâng
Mặc dù muốn ở cùng anh trai thêm chút nữa nhưng đi một khoảng đường xa Thứ Lang cũng thấy khá mệt nên đành nghe theo anh mình vào trong thay đồ nghỉ ngơi một chút rồi ra dùng cơm. Đúng là chỉ có nhà là nơi yên bình
- Còn mày tối nay sang gặp tao.
Đợi khi Thứ Lang đi rồi Nhất Lang mới liền quay sang nhìn Thiên Đông rồi dặn dò vài chuyện. Nó ở cùng với Thứ Lang suốt khoảng thời gian qua chắc chắn sẽ biết thêm vài chuyện mà anh đã nhờ.
Tất nhiên lệnh của chủ nó không thể từ chối, liền gật đầu xong xách đồ của Thứ Lang về phòng.
[...]
Như đã căn dặn từ trước thì buổi cơm trưa hôm nay được chuẩn bị toàn là những món mà Thứ Lang thích ăn, tất nhiên về nhà vẫn được nuông chiều như thế thì Thứ Lang vui lắm, nhưng em còn vui hơn khi trưa nay có Khuê Giới sang chơi nữa kìa.
- Bà vú nấu nhiều lắm nên em phải ăn nhiều cho anh đó, ăn xong anh cho đi chơi cùng Khuê Giới
Nhất Lang cưng chiều em trai nên thấy miếng thịt nào ngon là liền gấp cho em nhỏ, mà thịt hắn kêu người làm mua toàn là loại 1 thì nhìn miếng nào chẳng ngon.
- Anh cả nhìn kìa, hình như Thứ Lang gầy đi rồi, không còn thấy má thịt đâu cả.
Khuê Giới ngồi cạnh dùng tay bẹo nhẹ chiếc má đang chứa đầy thức ăn của Thứ Lang rồi nhìn Nhất Lang mà nói. Trươc đây không cần độn cơm vẫn thấy má thịt đầy đặn, giờ mất tiêu rồi. Rốt cuộc bé con của bọn hắn đã bị ức hiếp đến cỡ nào mà sục cân đi vậy chứ.
- Đúng là vậy, em nhịn ăn hả Thứ Lang?
Nghe Khuê Giới nói vậy, Nhất Lang cũng liền buông đũa xuống mà bẹo nhẹ chiếc má của Thứ Lang rồi hỏi tiếp. Thằng nhỏ đang ăn mà bị 2 ông tướng bên cạnh làm phiền tất nhiên khó chịu vô cùng rồi, liền trừng mắt nhìn cả hai rồi lên tiếng.
- Hai người có thôi đi không hả, tôi vẫn còn đang ăn mà.
Nhưng nói gì nói em cũng cảm giác mình ốm đi rất nhiều so với lúc còn ở đây với Nhất Lang. Không phải là do bọn họ đối đãi với Thứ Lang không tốt, vẫn có má cả rất thương em, nhưng suốt ngày bị Út Lang dọa thì thử hỏi làm sao Thứ Lang ăn ngon ngủ yên cho được.
Mà nhắc mới nhớ, nhà em theo nghề truyền thống là thầy pháp mà, chuyện ma quỷ không phải là Thứ Lang chưa từng nhìn thấy nhưng em không có khiếu gì coi là gọi hồn hay trấn hồn như anh trai mình cả. Có lẽ trong thời gian về nhà này em cũng sẽ tìm cơ hội nói với anh mình về chuyện của Út Mai vậy, mong sao anh ấy có thể giúp Thứ Lang...