Hoàng Phu Trùng Trùng

Chương 39




.

.

Trùng Trùng đương nhiên là bị Alphonse phạt tới khóc la om sòm mới thôi, cũng hết cách rồi, ai bảo bộ dạng của Trùng Trùng nhà chúng ta khiến người khác rất muốn chà đạp chứ, nếu cậu đã chủ động đưa tới cửa rồi thì phải cố mà ăn cho đủ.

Trùng Trùng lật người qua, cơn đau trên người khiến cậu nhíu mày, cuối cùng cũng ngủ không được, cậu đành mở to hai mắt, lập tức nhìn thấy nụ cười thỏa mãn của Alphonse. Hoàng Phu Trùng Trùng

Nhớ tới sự cuồng dã đêm qua, Trùng Trùng đỏ mặt, đó là tư thế gì chứ? Độ khó cao muốn chết, nếu không phải luôn có Alphonse đỡ cậu, cậu nhất định đã ngã rồi.

Hơn nữa, đến giờ tay vẫn còn rất đau.

Trùng Trùng giật giật, cảm giác cả người Alphonse đang tựa vào mình, cậu lạnh sống lưng, chợt có một cảm giác không tốt. Nhưng còn chưa kịp chạy trốn, Alphonse đã công phá phòng tuyến cuối cùng. heobibi89.wordpress.com

“Nè, chẳng lẽ đêm qua còn chưa làm đủ sao?” Trùng Trùng đen mặt, cậu mệt chết rồi nha.

Alphonse, “Tối qua là trừng phạt, hiện giờ là thật lòng muốn làm với em!”

Trùng Trùng, “Hừ, chẳng lẽ tối qua không phải thật lòng à?”

Alphonse, “Tối qua là thật lòng trừng phạt em, còn bây giờ là thật lòng yêu em!” Nói xong, bắt đầu di chuyển, “Lại sinh thêm mấy đứa đi!”

“Không cần!” Trùng Trùng đã thề là chỉ cần một mình Đoàn Đoàn thôi, đứa nhỏ ấy ngốc như vậy, sau này sẽ bị mấy đứa em ăn hiếp, cho nên không sinh vẫn tốt hơn.

“Sinh đi!” Alphonse hôn lên trán Trùng Trùng.

Trùng xoay xoay tròng mắt, nghĩ ra một cách tốt, “Anh có thể để tôi mang thai, vậy nhất định là anh cũng có cách làm cho anh mang thai, đúng không?”

Alphonse không nói lời nào mà mải miết cày cấy khiến Trùng Trùng rên rỉ liên tục, quên mất chuyện phản công, cậu chỉ mơ hồ nói: “Tôi không sinh, tôi không sinh…”

Sau lần đó, Trùng Trùng đặc biệt thù hận Alphonse, anh ta dám dùng cách thức đê tiện đó ép cậu làm hai lần, tuy là cũng lâu rồi hai người chưa làm, nhưng cũng không thể túng dục như vậy nha!

Hơn nữa, lỡ như có cục cưng nữa thì tính sao đây?

Cho nên, cậu nhất định phải ngăn chặn khả năng này.

Trùng Trùng muốn đi mua BCS, chuyện này nhất định không thể cho Alphonse biết, đến lúc làm, không mang vào cậu sẽ không cho làm, xem anh ta xử lý thế nào đây.

Một mình đi tới cửa hàng dành cho người lớn đúng là có hơi ngượng, thế nhưng cậu phải tìm ai đi cùng đây? Chẳng lẽ bảo Wright ba ba đưa tới? Hay là đặt hàng trên mạng?

Chuyện mua hàng trên mạng thì dẹp sang bên đi, bởi vì những thứ đưa vào hoàng cung phải được kiểm tra một lượt, cũng không thể để mọi người biết là cậu đi mua BCS = =

Vì thế, trong bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể gọi điện thoại cho Andy.

Không biết anh ta có chịu đi không nữa.

“Oa, Tiểu Trùng Trùng, cậu muốn tôi may quần áo cho cậu à?” Ở đầu bên kia, Andy thấy lạ khi Trùng Trùng gọi điện cho mình, thế là anh ta liền gọi cậu bằng một cái tên thật buồn nôn.

“Không phải đâu, tôi tìm anh dạo phố, anh có rảnh không?” Trùng Trùng nói khẽ.

“Có chứ có chứ, gần đây tôi rảnh lắm!” Đối phương lập tức đồng ý ngay, “Vậy chúng ta sẽ gặp mặt ở đâu đây?”

“Andy, tôi tới phòng làm việc của anh tìm anh vậy!” Dứt lời, cậu cúp máy, kéo chăn đắp kín cho Đoàn Đoàn đang ngủ say, rồi đặt bình sữa tới bên miệng bé, mong là bé vừa hé miệng ra là có thể uống được ngay.

Sau đó, Alphonse đang bận quốc sự. Sau đó nữa, cậu lén chuồn đi. Đương nhiên là cậu vẫn không thể cưỡi con tiểu kim long phong cách của mình.

Tránh khỏi quản gia xà yêu, Trùng Trùng chạy như điên vào phòng làm việc của Andy. Cậu quên cả gõ cửa, xông thẳng vào, khiến linh hồn nhỏ bé của Andy mém bay mất, bởi vì anh ta đang thay quần áo. heobibi89.wordpress.com

“Thế nào, con sâu nhỏ, vóc người của tôi có phải tốt lắm không?” Andy bày ra tư thế của một người mẫu trẻ.

“Chẳng ra làm sao!” Trùng Trùng ăn ngay nói thật.

“Chẳng lẽ không có chỗ nào được sao?” Andy có chút thất vọng, “Tôi đã đi phòng tập thể hình luyện tập đó nha, sao đến một chút hiệu quả cũng không có chứ?”

“Cần mấy thứ đó để làm gì, đi thôi, đi dạo phố với tôi! Đúng rồi, không thể để người khác nhận ra chúng ta, mau hóa trang cho tôi nhanh đi!” Trùng Trùng vội vàng nói.

Andy ngẩn người, bắt đầu mặc quần áo vào, sau đó cười đến đặc biệt nịnh hót, “Ha ha ha, Trùng Trùng điện hạ, tôi thật có thể giúp cậu mặc quần áo sao?”

Trùng Trùng gật đầu.

Andy hớn hở đi lấy quần áo.

Nửa tiếng sau, hai ông già gắn râu giả đã xuất hiện trong khu mua sắm lớn nhất ở đế đô.

Người hơi thấp một chút, đương nhiên là Trùng Trùng. Cậu bĩu môi, buồn bực, một cặp mắt kính vừa to vừa xấu đặt ngay trên sống mũi cậu, mặt cậu còn nhăn hơn cả cái bánh bao chiều.

Cậu còn tưởng là Andy sẽ giúp cậu mặc sao cho có phong cách hơn chứ, nào ngờ lại thành ông già thế này.

“Ai da, Trùng Trùng điện hạ, cách cải trang này của tôi, bảo đảm là không có ai nhận ra cậu là hoàng phu của bệ hạ, phải không nào!” Andy cười cười, lấy tay giữ chặt ria mép của mình. Hoàng Phu Trùng Trùng

Andy nói như vậy, cũng đúng lắm.

“Cậu muốn mua cái gì? Nếu là mua quần áo, vậy đừng đi nữa, tôi sẽ làm cho cậu, đến cả quần lót cũng có thể!” Andy nói.

Trùng Trùng nhìn nhìn bốn phía, nói khẽ, “Tôi muốn mua BCS!”

“Cái gì?” Bởi gì tiếng của Trùng Trùng quá nhỏ, Andy không nghe thấy, nên lớn tiếng hỏi.

“Mua BCS!” Trùng Trùng cảm thấy chuyện này nói ra không tiện, nhăn nhó.

Bởi vì người ở khu mua sắm tương đối nhiều, mà tiếng của Trùng Trùng lại nhỏ, cho nên Andy không nghe thấy, anh ta trừng to hai mắt, hỏi lại, “Cậu muốn mua cái gì? Lớn tiếng chút coi!”

“Tôi — muốn – mua – BCS —!” Trùng Trùng nổi giận, rống to.

Nhất thời, cả khu mua sắm đều hoàn toàn yên tĩnh lại, nhìn về phía bọn họ, chỉ trỏ.

“Ai da, bọn họ có phải người đế đô không vậy? Sao lại nói chuyện thô tục thế chứ?”

“Tôi thấy chắc là nhà giàu mới nổi từ dưới quê lên rồi, quần áo họ mặc trên người là vải sợi cao cấp đó! Ai da, thật tiếc cho đống vải tốt đó quá!”

Andy vỗ trán, “Điện hạ, tôi bảo cậu nói lớn chút, chứ không phải bảo cậu rống to!”

Vì thế, dưới sự chỉ trỏ của mọi người, hai người ủ rũ lẩn vào đám đông.

“Cậu muốn mua BCS, sao không bảo quản gia mua giúp cậu, tự cậu chạy đi mua, anh ta còn làm quản gia quái gì nữa chứ?” Andy nói khẽ.

Trùng Trùng đỏ mặt đáp: “Tôi… tôi lén ra ngoài mua đó!”

Andy thở dài, “Được rồi, được rồi! Tôi sẽ đi mua với cậu, chờ mua xong, chúng ta sẽ đi dạo phố, thế nào?”

Trùng Trùng ngoan ngoãn gật đầu, thế là cả hai người cùng tiến vào cửa hàng dành cho người lớn gần đó.

Vừa vào cửa, nhân viên hướng dẫn đã nở nụ cười chuyên nghiệp, “Xin hỏi hai vị cần gì?”

“BCS!” Trùng Trùng nói thẳng.

Nhân viên hướng dẫn mỉm cười, “Trong cửa hàng của chúng tôi có hơn một trăm nhãn hiệu, trong đó có mười nhãn hiệu được xem là loại bảo hộ an toàn, máy bay chiến đấu, bảo đảm không hỏng. Xin hỏi, hai vị cần loại nào?”

Trùng Trùng rối rắm, cậu hoàn toàn không hiểu thứ này, thế là cậu nhìn về phía Andy.

Andy xấu hổ, ho khan hai tiếng, “Mua hàng của Masdas đi, thứ này dùng tốt, lại có dạ quang, mùi cũng dễ ngửi!”

Nhân viên hướng dẫn mỉm cười, “Như vậy, xin hỏi hai vị muốn mua bao nhiêu?”

Đã đến cửa hàng người lớn xa hoa nhất, cũng không thể chỉ mua một cái rồi về, đây là quá phiền phức, mấy máy bán hàng tự động trong siêu thị cũng có thứ này, sao lại có người chỉ muốn mua một cái mà tới đây chứ? heobibi89.wordpress.com

“Lấy mười hộp đi!” Trùng Trùng quyết định.

Nhân viên hướng dẫn hỏi lại, “Tiên sinh, ngài xác định là ngài muốn mua mười hộp? Mỗi một hộp là một trăm cái, nếu như mua mười hộp, thì chính là một ngàn cái!”

Andy xấu hổ, “Nhà cậu cũng mạnh quá nha, một ngàn cái, biết dùng bao lâu mới hết!”

Trùng Trùng đỏ mặt, “Mua mười hộp!” Tới đây mua đồ thật phiền phức, chi bằng mua cho thật nhiều, dùng tám, chín, mười năm là tốt nhất.

“Tiên sinh, giờ tôi sẽ đi gói lại cho ngài, ngài có muốn mua sản phẩm khác không?” Nhân viên hướng dẫn đưa họ vào quầy kế bên, trong này bày biện đủ các dụng cụ tình thú, “Những thứ này đều là sản phẩm mới đưa ra thị trường, theo như phản ứng của khách hàng thì khá lắm, lượng tiêu thụ xếp thứ ba!”

Trùng Trùng trừng to mắt, nhìn mấy món bên trong.

Nhân viên hướng dẫn giơ chiếc còng tay lên, bên trên có một lớp tơ mềm mại, nhìn rất xa xỉ, “Dùng thứ này còng tay lại sẽ không làm bị thương làn da, hơn nữa còn có dòng điện, có thể cho người sử dụng hưởng thụ khoái cảm không thể so sánh. Phải rồi, nó còn có một công năng, đó chính là còng tay này không phải khóa bình thường, mà là khóa mật mã mới nhất vừa được nghiên cứu!”

“Khóa mật mã?” Trùng Trùng hoàn toàn bị thứ này hấp dẫn.

“Đúng nha, sản phẩm đã được thiết kế là phải rên rỉ một ngàn lần mới có thể tự động mở khóa, như vậy sẽ khiến việc phòng the thêm vui vẻ hơn!”

Trùng Trùng hưng phấn, cậu thật muốn thứ này nha…

Cậu muốn Alphonse sinh cho cậu một đứa nhỏ, cho nên, chậc chậc… Trùng Trùng nở nụ cười tà ác, “Ngoài thứ này ra còn đồ dùng tình thú nào nữa không? Như kiểu trừng phạt chẳng hạn, đúng rồi, có thứ làm cho người ta mê muội trong một lát không, mau mang hết ra cho tôi xem!” Hoàng Phu Trùng Trùng

“Có ngay!” Thật hiếm khi gặp được khách hàng sảng khoái như vậy, nhân viên hướng dẫn cười tới ám muội vô cùng.

Andy hoàn toàn choáng váng, kéo kéo góc áo Trùng Trùng, “Trùng Trùng à, bộ cậu thiếu ngược hay sao?” Thấy thế nào… Trùng Trùng cũng không giống một người chịu ngược nha, hơn nữa, sao khẩu vị của đức vua lại nặng như thế…

Trùng Trùng không màng tới lời Andy nói, cậu cười tà ác khiến Andy dựng hết lông tơ, ngày càng cảm thấy Trùng Trùng đúng là khoái ngược.

Nhân viên hướng dẫn cầm một đống dụng cụ tới, lại giải thích một hồi, Trùng Trùng càng nghe, mắt cậu càng tà ác, trong nội tâm Andy đã tràn ngập tội ác vì đã làm hại một đứa nhỏ vị thành niên.

Sau lại, Trùng Trùng đã mua rất nhiều đồ, thành ra mười hộp BCS đó đều thành quà tặng cho bọn họ, không thu tiền. Andy ôm một đống đồ 18+, thấy áp lực vô cùng.

Trùng Trùng vui vẻ, trong lòng đã sớm tính toán xem sẽ hạ gục Alphonse thế nào, nhiều ‘hình cụ’ như vậy, cậu không sợ Alphonse phản kháng nữa.

Càng nghĩ lại càng hưng phấn, Trùng Trùng cười cười, râu không dán chặt đã rớt xuống. Thật ra thì hóa trang cũng chỉ dán thêm nhúm râu mà thôi, râu vừa rớt, khuôn mặt thanh tú của Trùng Trùng lập tức hiện ra ngay.

Tuy là có cái kính xấu xí che hết nửa khuôn mặt, nhưng có ai không biết, điện hạ Zosya của bọn họ có đôi mắt màu xanh nhạt, đó là một màu rất hiếm có nha.

Dạo này màu mắt này rất được ưa chuộng, có rất nhiều người làm kính sát tròng màu đấy để mang, nhưng do màu tím nhạt và màu xanh nhạt rất quý, chỉ có những có kẻ tiền mới mua nổi, cho nên một khi thấy ở trên đường có người có đôi ngươi màu tím nhạt và màu xanh nhạt, mọi người sẽ chú ý ngay.

“Ủa, tiên sinh, ngài trông giống điện hạ Zosya nha, tuy là ngài già hơn ngài ấy nhiều lắm, nhưng đúng là rất giống!” Nhân viên hướng dẫn đưa bọn họ đi tới cửa, bỗng nhiên lên tiếng.

Andy sửng sốt, phát hiện râu giả của Trùng Trùng đã rớt ra, trên gương mặt trắng nõn chỉ còn mỗi cái kính mắt xấu xí, anh sợ tới khóe miệng giật giật, rồi chột dạ sờ sờ ria mép của mình, nào ngờ, chỉ một chút không cẩn thận, đã dán nhầm vị trí, dính trên mũi.

“A, đây không phải là Andy, nhà thiết kế nổi tiếng sao? Tôi đã thấy ngài trên TV rồi nha!” Nhân viên hướng dẫn giật mình, vọt tới, cầm sách, bút: “Ký tên cho tôi đi, ký tên đi!” Hoàng Phu Trùng Trùng

Nghe vậy, mấy nhân viên và quản lý trong cửa hàng đều gạt công việc sang bên, cùng nhau chạy tới vây quanh hai người họ, lại còn lấy điện thoại chụp ảnh.

“Chúng tôi không phải là Zosya và Andy, chúng tôi không phải!” Đến thời điểm khẩn cấp, Trùng Trùng đương nhiên là chỉ có thể phủ nhận.

Quần chúng chính là như vậy, bạn nói không phải, họ càng cảm thấy phải. Bọn họ bao quanh hai người, do đang ở trong cửa hàng, nên người tới người lui cũng nhiều.

Cả đám chen lấn một hồi, kính mắt của Trùng Trùng cũng rơi xuống. Thế là, đám công dân lập tức véo má Trùng Trùng và Andy…

Đây không phải là sự kiện khủng bố hay tập kích gì, chỉ là dân chúng nhìn thấy nhân vật chỉ có thể xuất hiện trên TV, cho nên họ kích động, sờ mấy cái, véo mấy cái, để biểu đạt tâm ý với người mình yêu thích. Nhưng với Trùng Trùng mà nói, phần quà này đúng là có hơi quá nặng.

Không bao lâu sao, phóng viên lại tới đây, đương trường càng thêm náo nhiệt.

Nhà thiết kế hoàng gia nổi tiếng Andy và điện hạ Zosya vừa sinh con xong đã xuất hiện ở cửa hàng dành cho người lớn, lại còn chọn mua mấy dụng cụ tình thú, là giới truyền thông, đều sẽ không bỏ qua những tin tức thế này.

Thấy bọn họ chụp ảnh mình và Trùng Trùng, Andy khóc không ra nước mắt, “Trùng Trùng à, nếu như bệ hạ muốn cách chức tôi, cậu nhất định phải năn nỉ giúp tôi nha…”

“Ô ô, đến thân tôi còn khó bảo toàn, ai xin xỏ giúp anh được chứ!” Trùng Trùng cũng cuống đến phát khóc.

Chuyện này còn náo nhiệt một hồi, đương nhiên sau lại phải nhờ đến nhà vua của chúng ta ra mặt mới có thể chấm dứt. Lúc nhìn thấy Alphonse xuất hiện với cái mặt như đáy nồi, Trùng Trùng cảm thấy nơi nào đó của mình nhói lên, xem ra, nơi đó lại phải chịu đau nữa rồi…

Đài Công Quân, “Theo như tin tình báo, thì Andy và điện hạ đã mua một ngàn cái BCS! Xin chú ý, không phải một, không phải mười, cũng không phải một trăm, mà là một ngàn cái! Chẳng lẽ phương diện đó của đức vua chúng ta không được, không thể thỏa mãn điện hạ Zosya, cho nên ngài ấy mới yêu đương vụng trộm?”

Đài Thụ Quân: “Khụ khụ, đài Công Quân đừng nói khó nghe vậy chứ, tôi cảm thấy chắc là điện hạ Zosya muốn mua một ít đồ về để vợ chồng tăng thêm tình thú thôi. Nhưng thật không ngờ là khẩu vị của điện hạ Zosya lại nặng như vậy, không chỉ là SM, mà lại còn là 3P nữa chứ! Bệ hạ thật cao thượng nha, phải chấp nhận thêm một người khác!” heobibi89.wordpress.com

Đài Hỗ Công, “Ba người, tất có gian tình!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.