Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chương 20: Tỉ mỉ chọn lựa




Đêm đến, hoàng cung lên đèn, tất cả hỗnloạn cũng đến hồi kết thúc, tẩm cung Thái hậu cũng đã náo nhiệt suốt một ngày, người kiệt sức, ngựa hết hơi, Thái hậu bèn phân phó cho các tú nữ trở về nghỉ ngơi, ba ngày sau mới thông báo danh sách trúng tuyển.

Mười tám ngọn đèn cùng hai hàng cung tìvây quanh Sở Cuồng chậm rãi hướng đến điện Thái hậu. Nhiều ngày nay hắnrất bận, cả ngày phê duyệt tấu chương xong, hắn mới thuận tiện lại đâycùng Thái hậu dùng bữa tối, hơn nữa ngày hôm qua Thái hậu cũng đã nóivới hắn, các món ăn cũng như bài văn chương của các tú nữ, đều phải dohắn định đoạt. Vì thế Hoàng thượng liền nghe theo an bài của Thái Hậu,còn mặc một bộ quần áo bình thường trên người, bỏ đi mão quan, thoải mái đi đến.

Mỗi món ăn trên bàn này, Thái hậu đều đãnhấm nháp qua, nhưng vẫn để trên bàn không dọn đi, chờ Sở Cuồng đến mớiphân phó phòng bếp lấy đi, lại bưng mấy món tương tự đi lên. Trong taySở Cuồng cầm đũa, nhìn một bàn ba mươi sáu món ăn, thế nhưng lại khôngbiết xuống ta như thế nào mới đúng, cái hồng hồng đen đen kia, chẳng lẽlà thịt kho tàu sao? Còn món nát đến không còn hình dáng gì kia, chẳnglẽ nào là cá? Lại còn cả……

Hắn đành phải chọn món có bề ngoài dễnhìn một chút, gắp một chút đặt ở đầu lưỡi, tuy có vẻ đẹp mắt, lại không vừa miệng, tâm tình hắn có chút không vui, bởi vì tình huống này cũngkhông được tốt như hắn dự đoán. Thái hậu đứng ở gần hắn, nhìn một bànnày mà cười: “Các nữ hài này, đều là mười ngón tay không chạm qua nước,cho nên, đề mục Hoàng thượng ra thật ra gian xảo a.”

Sở Cuồng cười, trong lòng hắn tự nhiênbiết xưa nay Hoàng đế tuyển phi là một chuyện vạn phần thận trọng, đầutiên, cung phi có thể lại là mẫu thân của người thừa kế vương triềutrong tương lai, nếu mẫu thân lại là một người được nuông chiều xa xỉ,có thể nuôi dưỡng một Hoàng tử ra cái dạng người gì? Thứ hai, cung phimà chỉ dựa vào chút tư sắc của mình để chiếm được niềm vui của hắn thìcó chút không thú vị, Sở Cuồng là người tâm cao khí ngạo, cho nên hắn hy vọng có thể chọn ra mấy phi tử tài đức vẹn toàn, lại xinh đẹp xuấtchúng bồi ở bên cạnh mình.

Mới vừa rồi có ăn chút gà hầm hạt dẻ,hương vị cũng khá được, từ nhỏ đầu lưỡi hắn đã có chút khó chìu, vị giác lại mẫn cảm. Món gà hầm này, có hơi thiếu lửa, hắn buông xuống, côngcông liền mang món này đặt sang chỗ khác, tuy rằng chọn nguyên liệu cóvẻ không tốt nhưng ít nhất vẫn biết nấu ăn, nàng miễn cưỡng có thể quacửa đi. Tiếp lại lẻ tẻ chọn ra năm sáu món miễn cưỡng ăn được, ánh mắthắn lại rơi vào chiếc lồng nhỏ trên bàn. Những chiếc bánh bao thực đángyêu, lớn nhỏ đều như nhau, hắn đếm thử, không nhiều không ít, mười támcái, “Lấy cho trẫm thử món bánh bao này đi.” “Vâng.” Công công lấy mộtcái lên, đặt vào chiếc đĩa nhỏ, cắn một miếng, hương thơm nức người, ănthật ngon. Hắn thật kinh kỉ, Thái hậu thấy hắn như vậy, gật đầu cườinói: “Quả nhiên Hoàng thượng chú ý đến lồng bánh bao này, hôm nay ai gia đã đem toàn bộ mấy món ở đây nếm qua, nếu không quá nhiều dầu mỡ thìlại chính là không vừa miệng, hay quá nhạt, quá mặn, bằng không lại làquên thêm muối. Nhưng bánh bao này lại thật có dụng tâm, thịt tôm đãđược làm sạch sẽ, không bị nát, cắn một ngụm, cả miệng đều là hươngthơm.”

“Mẫu hậu nói thật đúng ạ.”

Sở Cuồng vội gọi người đi thăm dò, đến tột cùng là ai làm bánh bao, đáp án lại là tú nữ Lý Châu Nhi.

”Xem ra Lý Châu Nhi này là một người thật tâm.”

Thái hậu ca ngợi, Sở Cuồng gật gật đầu,lại đếm đếm đến cuối cùng có mấy người qua cửa, lúc này mới phát hiện,lại bị thiếu mất một người.

“Xem ra, hôm nay chọn không được rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.