Hoàng Hậu Bỏ Trốn

Quyển 4 - Chương 3: Bắt cóc trữ vương




editor: Siu

Beta: NDMN

Buổi tối, Túy Xuân Lâu đối diện đã là tài sản của ta, đối diện sinh ý không tốt cho nên rất nhiều cô nương đều tới đây. Ban đầu rời Lan di đi, các cô nương đều rất không tự nhiên. Các nàng ban đầu làm sao nghĩ đến, Lan di lại nội trong thời gian ngắn ngủi liền phát triển thành quy mô như hiện tại, trong thời gian ngắn liền đem Túy Xuân Lâu thu mua. Bất quá Lan di cũng không cùng các nàng so đo, phân phó các nàng mặc vào quần áo tiếp khách. Ta hiện tại vì nghĩ xem làm cái hoạt động gì tiếp theo, aiz, nếu là cổ đại có độc phẩm, ta thật có khả năng đi buôn lậu thuốc phiện. (MN: gian thương ko nhân tính TT^TT  **Dung Dung: mặc kệ ta!)

Ngày kế, Nguyệt nhi nói cho ta biết Câu Dẫn bị một vị công tử trẻ tuổi bao. Bao Câu Dẫn chính là tốn rất nhiều tiền, người kia hẳn tiền không ít. Toàn bộ cô nương ở Câu Dẫn ra trận, hai người này cũng không vừa lòng. Kể cả hoa khôi tóc đen tiền nhiệm cũng đồng dạng phải chạy ra. Vừa lúc ta đang nhàn rỗi, vì vậy quyết định tự thân xuất mã cho hắn chọn. Nghe nói bọn họ là tới hai người, ta cùng Nguyệt nhi hai đại hoa khôi long trọng gặt hái.

Hai chúng ta mặc một thân bạch sắc sườn xám, thêu đóa mẫu đơn, đường xẻ thật dài, bắp đùi như ẩn như hiện. Đây chính là ta đặc biệt xếp đặt, chỉ có hoa khôi mới có thể mặc – hoa khôi trang phục.

Khi tới cửa, Nguyệt nhi kéo kéo áo của ta nói: “Tỷ tỷ, ta sợ hãi.”

“Sợ cái gì, hắn không ăn ngươi được.” Ta luôn luôn rất kiêu ngạo, lấy tư sắc của ta cùng Nguyệt nhi, nếu lại tiếp tục ghét bỏ thì hắn dứt khoát thành Hằng Nga từ mặt trăng xuống lộng hành rồi.

Nhìn thấy hai đại kim chủ này, ta thiếu chút nữa té xỉu. Trong đó một cái là người ta hận thấu tâm can – Trữ vương, mặt khác là một vị nhất định muốn ép cưới ta – vương tử Thiên Ly Quốc. Chúng ta thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ta phỏng đoán hai người họ chung một chỗ, tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì. Trữ vương tên hỗn đản này nghĩ kéo Thần Vũ vương tử giúp hắn tạo phản. Không thể để cho kế hoạch của hắn thục hiện được, nam nhân ta yêu mất bao nhiêu tâm tư mới có được giang sơn, sao có thể chắp tay tặng cho hắn.

Ta bày ra một nụ cười, nói: “Tiếu nữ tử là hoa khôi Phiêu Phiêu của Câu Dẫn /tiếu nữ tử hoa khôi Nguyệt nhi, hướng hai vị công tử thỉnh an.

Tiếp theo, ta thấy trên mặt bọn họ là kinh hãi. Ai, hóa ra khôi phục dung mạo cũng có phiền não vô tận.

Trữ vương tỉ mỉ đánh giá ta, ha ha cười nói: “Nguyên lai là hoa khôi nương tử, không trách được xinh đẹp như thế.”  lại đối Thần Vũ nói: “Vương tử, hai cô nương này so sánh với những người vừa rồi ….thật xinh đẹp hơn rất nhiều a.” Kỳ thật tóc đen cũng rất đẹp, chỉ là diễm tục một ít mà thôi.

Thần Vũ vương tử nhìn hồi lâu, nói: “Nguyệt nhi cô nương, đến bên cạnh bổn vương tử nào.” Không phải nói nam nhân chết tiệt này nhớ rõ Mai Ảnh sao? Hiện tại bổn tiểu thư ở trước mặt mà hắn không nhận ra?

Trữ vương cười nhạt: “ Phiêu Phiêu cô nương, chiều nay ngươi hãy bồi bổn vương.” Bồi cái gì mà bồi, nói nghe như ta đi bán mình vậy. Ở trước mặt ta hắn vẫn còn biểu lộ thân phận của chính mình, sợ ta không có ở đây, tựa hồ…

Ta ôn nhu cười một tiếng: “Được.” Ta nói nhỏ một tiếng, giọng điệu không phân cấp bậc.

Ta ngồi vào trên đùi, ôm lấy cổ hắn nói: “Ngài là Vương gia?”

Hắn kiêu ngạo cười: “Bổn vương chính là tứ ca của đương kim hoàng thượng. Vị này là Thần Vũ vương tử của Thiên Ly quốc.”

“Có thể hầu hạ vương gia, vương tử thật sự là vinh hạnh của chúng ta.” Nguyệt nhi chính là hoa khôi mà phóng túng không đủ, ta tuy là giả nhưng xem so sánh với hoa khôi còn có tư chất hơn a.

“Mỹ nhân, uống ly rượu này đi.” Trữ vương rót một ly rượu cho ta, ta ánh mắt cũng không động trực tiếp uống. Nghĩ chuốc say ta? Nằm mơ, ở công ty trước thanh danh của ta là gái hồng lâu, tửu lượng có thể nói là cực tốt.

Ta cười quyến rũ, trực tiếp cầm lấy bầu rượu, “Vương gia, người ta muốn làm như vậy.” Vừa nói vừa dùng hai ngón tay nâng cái miệng của hắn đổ vào. (S: cho tay vào miệng Trữ vương chăng @@) Ác tâm như ta, cư nhiên phải bồi tên này uống rượu. Bất quá trước kia có vẻ ta sai lầm rồi, hắn lớn lên là giống như biến thành tiểu thụ, bất quá cũng rất háo sắc… Không phải là nam nữ đều ăn đi?

Ta dùng ánh mắt liếc Nguyệt nhi một cái, nàng rất nhanh hiểu ý của ta. Mềm mại đáng yêu nói: “Công tử, uống rượu a, người nhìn vương gia uống nhiều như vậy.” Ta sẽ đem bọn họ chuốc quá chén, tự nghĩ ra âm mưu.

“Thật tốt a, nếu mĩ nhân bồi ta đương nhiên sẽ chịu.” Trên đầu chữ sắc có một cây đao, quả nhiên không sai.

Ta đá lông nheo, nhìn Nguyệt nhi cười thần bí.

“Vương gia, người nói Mai Ảnh cô nương hiện trong tay hoàng thượng. Là sự thật?” Một câu nói của Thần Vũ vương tử làm ta giật mình, đề cập đến vấn đề đó. Nguyệt nhi cũng theo bản năng nhìn ta, ta nháy mắt lắc đầu, mời nàng đừng hỏi.

Trữ vương cười nói: “Đương nhiên là sự thật, nếu không ta thế nào lại mời Thần Vũ vương tử từ xa xôi đến đây để xin cầu thân.”

“Một tháng trước, ta chính thức hường hoàng thượng quý quốc thỉnh cầu đám hỏi, hoàng thượng quý quốc nói hắn căn bản không biết Mai ảnh cô nương ở đâu.” Aiz, ta ban đầu xấu như vậy mà cũng họa thủy, hôm nay dung mạo không biết họa thủy thành cái dạng gì a.

Trữ vương lại nói: “Mai Ảnh cô nương văn thao võ lược, xuất thân tướng môn, người mang binh pháp kỳ thư [Võ mục di thư ], hoàng thượng là muốn giữ nàng bên người để dùng. Một nữ nhân cũng không nguyện ý cho ngươi, đương kim hoàng thượng căn bản không hề có thành ý cùng quý quốc kết minh.” Đùa sao, ta chính là lão bà của hắn, sao có thể tùy tiện tặng.

Trữ vương lại nói: “Vương tử, chỉ cần vương tử trợ lực giúp ta đăng lên ngôi vị hoàng đế, ta nhất định gả Mai Ảnh cô nương cho, hơn nữa …của hồi môn là ba mươi tòa thành.” Con mẹ nó, ta là người nào, ngươi cứ nói đưa là đưa. Mỗi một tòa thành trì đều là các tướng sĩ dùng sinh mệnh nhiệt huyết để đổi lấy, nói cho liền cho a. Cái tên bại hoại rác rưởi này, hắn làm hoàng đế sớm muộn gì giang sơn cũng sớm lụn bại. (MN: Đúng a! diệt vong sớm lun >”<)

Thần Vũ vương tử nói: “ Quốc gia của ta cùng quý quốc nhiều thế hệ giao hảo, chỉ sợ…”

“Vương tử, nghe nói quý quốc còn chưa lập thái tử?” Trữ vương chậm rì rì uống một ly rượu: “Chỉ cần ngươi giúp ta, ta nhất định giúp ngươi đoạt được vương vị. Lúc ấy, giang sơn mỹ nhân đều có rồi.” Ta hiện tại đã nghĩ muốn đem tên rác rưởi này giết, thật hèn hạ vô sỉ.

Ta giả bộ lơ đãng, nói: “Vương gia, người mang theo bao nhiêu tùy tùng, ta đưa các cô nương khác đến phục vụ bọn họ.” Là muốn thật tốt phục vụ, hôm nay ta muốn bắt cóc tên vương gia chết tiệt này, xem Tề Hạo thế nào xử lý ngươi.

Trữ vương nhìn ta, cười nói: “Phiêu Phiêu cô nương, chúng ta mới vừa rồi nói cái gì?”

Ta cười: “ Chuyện gió trăng đương nhiên là nói gió trăng, Phiêu Phiêu là nữ tử phong trần, chỉ nghe kiến phong nguyệt sự.” Sợ hãi ở trên mặt ta nói, giết ta diệt khẩu rất phiền phức.

Hắn ôm lưng ta “ Cũng thông minh, sau này ngươi liền theo bên người bổn vương.” Sắc lang, móng vuốt đã xuất ra.

“Cám ơn vương gia ưu ái.” Đợi lát nữa ngươi sẽ chết, ngươi không có mệnh hưởng thụ bổn mỹ nhân.

“Ha ha, vương tử, người cũng nên thu Nguyệt nhi cô nương.” thu cái đầu quỷ nhà ngươi, chính thất ta cũng không làm, ngươi dám cho ta làm thiếp, ta giết ngươi.

“Vương gia, ta mến chính là Mai Ảnh, không phải Nguyệt nhi.”

“Chỉ cần vương tử theo ta hợp tác, ta cam đoan ngươi giành được giang sơn, lại được mỹ nhân.”

“Vương gia, cho ta ba mươi tòa thành cùng Mai Ảnh, chớ quên.” Đáp ứng, vẫn còn có lòng tham.

Tại lúc bọn họ muốn chạm một chén, ta cố ý cử động, nâng chén rót vào y phục của ta. Ta cười cười: “Vương gia thỉnh đợi chút, ta đổi y phục xong sẽ tới.”

Ra khỏi phòng, ta đến phòng bếp cầm một bầu rượu, cho mê dược vào trong, vì an toàn… ta lại để trên người mình bách hoa nhuyễn cân tán.

Ta dùng sức chuốc Trữ vương uống rượu, ta cố ý hỏi hắn: “Vương gia, trên người của ta có thấy mùi hương gì không a?” Hắn thấy lảo đảo vài cái, lập tức té trên mặt đất. Thần Vũ vương tử đồng dạng cũng uống rượu, rất không chí khí ngã xuống.

Nguyệt nhi thấy bọn họ đều ngã xuống, kinh ngạc hỏi: “Tỷ tỷ, họ làm sao vậy?”

Ta hung hăng đá Trữ vương một cước, mắng: “Con mẹ nó Trữ vương, giang sơn nam nhân của ta hắn cũng dám nghĩ cách cướp, ta hôm nay giết hắn, nhìn xem hắn còn dám kiêu ngạo.” Vừa nói lại nhắm vào bụng hắn đá mấy đá.

“Nam nhân của ngươi?” Nguyệt nhi thập phần không giải thích được.

“Ngươi đừng hỏi, trước trói hắn lại, đợi hoàng thượng tới nói tiếp.” Ta vừa định trói hắn, hai người cười híp mắt đứng lên, Nguyệt nhi sợ đứng sau ta. Trữ vương nói: “Mỹ nhân, thật nghĩ không ra, ngươi cũng là nữ nhân của hắn. Tề Hạo thật đúng là đáng giá, có giang sơn còn có mỹ nữ như ngươi.”

Ta cười cười: “Tứ ca, ngươi căn bản không có mệnh làm hoàng đế, làm vậy chỉ uổng phí khí lực.”

“Mỹ nhân a, lần sau hạ mê dược cho ta ngàn vạn lần đừng hạ vào rượu, rất dễ dàng phát hiện.”

“Vương gia, vậy người muốn thế nào a?” Ta vẫn không hề sợ hãi.

“Mỹ nhân a, phi tử của hắn ta đã gặp qua, nhất định chưa từng thấy ngươi, ngươi rốt cuộc tên gọi là gì?”

“Lại bộ thượng thư chi nữ Mạc Liễm Dung, hiện giờ là Dung phi.” Cái tên này thật làm ta chán ghét.

“Nguyên lai, ngươi chính là phi tử trong truyền thuyết, tiến cung mấy ngày đã bị đày vào lãnh cung, sau lại phong làm Dung phi. Bất quá ta nghe nói khi ở trên chính điện, khăn che mặt của ngươi bị rớt, dung mạo xấu xí vô cùng. Hôm nay xem ra là một mỹ nhân, chẳng lẽ là tin vịt.” Lợi hại, trong cung nhất định có gian tế của hắn, mấy cái tin này nghe thật sự rõ ràng.

“Đúng vậy, ta chính là hồ ly tinh mê đảo Thành vương, mị hoặc hoàng thượng.” Ta động động miệng: “Vương gia, Tề gia nam nhân các người thật sự là rất thích trêu chọc ta a, hai người bọn họ đều không có cá tính, ngươi lại còn thêm một chân. Nếu như ba vị không có chết, có phải hay không cũng tới đùa giỡn mỹ nhân ta?”

“Mỹ nhân, ngươi thật rất có ý tứ, không trách được lão Bát lão Cửu đối với ngươi khăng khăng một mực, cả ta cũng phải động tâm.” Động tâm cái gì, ngươi phải chết.

“Như vậy a, vậy ngươi lại đây, ngươi muốn bắt được ta, ta trái lại theo ngươi.” Ta ngoắc ngoắc ngón tay, vẻ mặt kiều mị.

Thần Vũ vương tử nói: “Dung phi nương nương, ngươi là phi tử, như thế nào lại chạy đến đây làm hoa khôi?” Đã bị bỏ qua, nhìn chúng ta tán tỉnh, hắn rất không thoải mái.

“Ai nói ta là hoa khôi, ta chính là lão bản của Câu Dẫn này. Nghe vậy hai người họ sắc mặt khẽ biến. ta là cố ý. Ở trong mắt ta bọn họ hiện vẻ không tin. Bất quá vừa rồi ta đích thực đã tự xưng là hoa khôi, hiện tại ta đã quên.

“Ngươi là lão bản?” Hai người cùng nhau hỏi, rất dị thường kém cỏi, phi tử lại đi mở thanh lâu.

Ta hạ hai cái rèm: “Ít nói nhảm, Nguyệt nhi, trói hai tên phản tặc này lại cho ta.”

Trữ vương cười: “Chỉ bằng ngươi?”

“Vương gia, vận khí thử xem, hoặc là có thể đi thử vài bước.” Hắn đi vài bước, liền té trên mặt đất, không có khí lực nói: “Ngươi cho ta ăn cái gì?”

“Y tiên Lam Lệ độc môn bí chế – bách hoa nhuyễn kinh tán.” Tại hắn không trúng mê dược nhưng ta vẫn tóm được là bởi vì hắn cho ta biết hắn có võ công, bách hoa nhuyễn cân tán nhất định sẽ có tác dụng. Thích khách của Thiên Tuyệt môn còn trúng chiêu nữa là tên ngu ngốc này.

Ta nhanh chóng cột chắc hắn, đồ trên người hắn toàn bộ ta đều cầm giống như cường đạo. Nhìn vương tử cùng đồng dạng ngã xuống, cười cười: “Vương tử, bổn cung sẽ không làm khó ngươi. Nguyệt nhi, ngươi hầu hạ vương tử thật tốt.”

“Nương nương…” Vương tử rất kém cỏi nói.

“Nguyệt nhi, dẫn hắn rời đi.” Nguyệt nhi đầu óc nhất định loạn, vẻ mặt mờ mịt, bất quá nghe ta nói như vậy, đương nhiên không làm trái, dẫn hắn đi.

Ta nhìn Trữ vương, cười cười nói: “Vương gia, mùi vị thế nào?”

Trữ vương cười cười nói: “Có thể được mỹ nhân trói lại, cũng là một loại hạnh phúc.”

Ta nhe răng cười kéo hắn trói đến cây cột ở trên: “Có thể bị mỹ nhân đánh không phải càng hạnh phúc hơn?” ta nói rồi trực tiếp tát một cái.

Hắn không giận ngược lại cười: “Ha ha, ngươi có biết không, ngươi rất giống một người?”

Ta ưu nhã ngồi xuống: “Không biết, cũng không muốn biết.”

“Haha, mười năm trước, có một nữ nhân cũng làm như vậy với mẫu phi. Ngươi chẳng những động tác giống nàng, tựu chung ánh mắt và bộ dáng giống nhau như đúc. Không hổ là con dâu của nàng, không hổ là người lão yêu kia nhìn trúng.” Như thế nào lại là thái hậu a? Ta nhớ rõ trước kia Tề Hạo nói ta bộ dáng hiện tại cùng Thái hậu giống nhau như đúc (kỳ thật bộ dáng ở cổ đại của ta giống hệt ở hiện đại.) Bất quá ta sẽ không để ý tới cái này … tên hỗn đản này muốn tạo phản, ta cười nói: “Ta là tiếu yêu nữ a, chuyên đi đối phó loại người rác rưởi như ngươi. Ta phỏng đoán mẫu phi của ngươi cũng là một hồ ly tinh, nếu không thái hậu như thế nào đối phó nàng?”

“Ngươi có biết Tề Hạo làm thế nào đạt được ngôi vị hoàng đế không?”

“Như thế nào đoạt được? Ngươi không phục a? Cha ngươi nhìn ngươi không làm hoàng đế được nên không truyền vị cho ngươi, thế nào?” Kỳ thật trong lòng ta rất rõ ràng hắn dùng thủ đoạn, nhưng là mạnh miệng.

Hắn cười lạnh: “Ta nói thật cho ngươi biết, hắn cùng tiện nữ Mẫn Huyên vu oan hãm hại thái tử dâm loạn hậu cung, lại vu oan Nhị ca tàng trữ long bào, vu oan Ngũ đệ hạ độc phụ hoàng. Cứ như vậy, bọn họ ba cái án không minh bạch, chết dưới tay Tề Hạo cùng lão yêu bà kia. Phụ hoàng vốn là truyền ngôi cho ta, mẫu tử bọn họ đốt chiếu thư, dựa vào thế lực Triệu gia đưa hắn lên ngôi vị hoàng đế. Thiên hạ này vốn là của ta, ta hiện tại cướp về có gì là không đúng?”

Ta tựa hồ không có cảm giác gì, “Làm sao vậy? không phải là vu oan hãm hại sao? Có bản lĩnh ngươi cũng đi thử xem. Ta phóng ám tiễn, tài tang hãm hại, trảo tiểu biện, cái gì chưa làm qua. Ta hèn hạ như vậy, ngươi lại nói hắn ta xấu xa? Ta không có ý kiến. Cung đình đấu tranh vốn dĩ là rất tàn khốc, nếu thân là hoàng tử, sẽ có sự chuẩn bị thật tốt cho đại chiến. Ngôi vị hoàng đế đấu tranh hi sinh người này, người nọ, bảo toàn tánh mạng là rất khó. Còn có một cái ta phải nói cho ngươi, chiếu thư chính là tên của Thành vương. Cho dù xuất ra chiếu thư, ngươi cũng không có cơ hội.” Thành vương thật đáng thương.

Hắn rõ ràng không nghĩ tới ta sẽ biết những chuyện này, haha cười một tiếng: “Không nghĩ tới bọn họ đem những chuyện này nói cho ngươi. Xem ra ngươi là rất trọng yếu trong lòng mẫu tử bọn họ.”

“Vương gia, không nên nói dối, ngươi chính là phản tặc. Vương gia, kỳ thật ngươi có dã tâm, cũng có nhẫn tâm, nhưng lại không có một điểm trí tuệ (ta hoài nghi chỉ số thông minh của hắn là một số âm) hơn nữa ngươi làm người tự đại, nếu không hạ được Tề Hạo liền liều mạng.” Ta khinh bỉ hắn, Tề Hạo nếu làm phản sẽ không trước mặt kỹ nữ bàn luận.

Hắn bắt đầu dùng ánh mắt phức tạp nhìn ta, thở dài một tiếng: “Đúng vậy, ngươi nói rất đúng. Xem ra ngươi cái gì cũng biết, ta không có sự cẩn thận, gian trá của tiểu tử kia. Hôm nay vẫn còn bại dưới tay nữ nhân, aiz. Trời muốn ta chết a.”

Ta không cho là đúng nhìn hắn: “Nữ nhân thì làm sao vậy? Đừng xem thường ta. Ta cho ngươi biết, nếu ta năm đó giúp ngươi, lịch sử sẽ sửa đổi.” Ta sẽ không giúp hắn, cho nên lịch sử không cần sửa.

“Năm đó ngươi cũng tham gia chuyện này?” Năm đó ta còn đang làm người hiện đại, đâu có rảnh rỗi tham gia mấy hoạt động phản động như thế?

Ta cho hắn một ánh mắt rõ ràng: “Nói với người ngu dốt như ngươi, ngươi cũng không hiểu, cho ta lời thành thật, nếu không ta muốn ngươi đẹp mặt.”

Ta phân phó Lan di nhìn hắn một tấc không rời, ta hiện tại cần phải đi tới chỗ tên vương tử kia. Trữ vương muốn lợi dụng hắn, ta cũng sẽ.

Thần Vũ vương tử đã bị Nguyệt nhi dẫn tới gian phòng của nàng, Nguyệt nhi lại một lần nữa nhìn thấy ta, biểu hiện quỳ xuống nói: “Dân nữ tham kiến nương nương.”

Ta bĩu môi: “Ta nói Nguyệt nhi, ngươi cũng đã lễ như vậy sao, ta không thích. Kỳ thật ta thích ngươi gọi Dung tỷ tỷ.” Đừng gọi Mai tỷ tỷ, như vậy sẽ bại lộ thân phận.

“Dân nữ không dám.” Nàng cúi đầu.

Ta đỡ nàng lên, cười cười: “Ngươi còn không biết sao? Ta là người rất hiền hòa, ngươi đi trước đi, nơi này ta sẽ lo.”

Vương tử cho ta một cái lễ có tính chất tượng trưng, ta vội nói: “ Vương tử không cần phải khách khí.”

Vương tử rất có lễ phép nói: “ Nương nương nữ trung hào kiệt, tiểu vương bội phục.”

“Nơi này, ta bất quá chỉ là một nữ tử bình thường.”

“Nương nương lấy thân nữ tử, thay hoàng thượng bình loạn (S: cái này là bình ổn nội loạn nha ^^) làm cho Trữ vương rơi vào trong tay người, tiểu vương thập phần bội phục. Kỳ thật mẫu thân của tiểu vương cũng là nữ trung hào kiệt, đáng tiếc mười năm trước theo phụ hoàng xuất chinh đã hi sinh. Thấy nương nương, tiểu vương đã nghĩ đến mẫu thân.” Nói ta giống mẹ hắn, hắn có một lão ba như vậy, có một người mẹ xinh đẹp giống ta hắn vui được sao?

“Vương tử, ta cũng thập phần bội phục mẫu thân của ngươi, chỉ là nàng đã đi, ngươi không cần quá khổ sở.” Vốn là định đe dọa để thu tâm hắn, hiện tại đổi thành tới an ủi hắn.

“Truyền thuyết nói Mai Ảnh cô nương không những tài trí hơn người, võ công cao cường, hơn nữa am hiểu kỳ môn độn giáp, hành quân bày trận. Văn có thể an bang, võ có thể trị quốc, không biết đây có phải sự thật?” Ai nói ta tài giỏi? Tài trí hơn người? Đó là sao chép. Võ công cao cường? Theo ta về điểm này chỉ có thể là công phu mèo ba chân, cũng không biết xấu hổ nói bản thân võ công cao. Am hiểu kỳ môn độn giáp, hành quân bày trận? Ta sẽ vả miệng ai nói. Văn có thể an bang, võ có thể trị quốc, ta nói hươu nói vượn cũng có người tin?

Bất quá có người khen làm ta thật sự cao hứng, ta là người luôn luôn tự phụ, kiêu ngạo mà nói: “Đó là tự nhiên, hơn nữa nàng còn biết buôn bán, thật sự là kỳ nữ.”

Thần Vũ vương tử nói: “Mẫu thân trước khi chết, dặn dò ta nhất định phải cưới một nữ tử giống nàng, Mai cô nương so với mẫu thân xuất sắc hơn nhiều, cho nên nương nương, tiểu vương muốn thỉnh cầu người ban Mai cô nương cho ta.”

“Vương tử, ngươi lần trước văn thơ đối ngẫu đều thua nàng, nàng sẽ không gả cho ngươi.” Cái lý do này mặc dù đả kích, nhưng cũng đúng trọng tâm.

Vương tử lập tức đỏ mặt, nói: “Nương nương, chỉ cần hoàng thượng gả Mai cô nương cho ta, ta cam đoan sẽ đối xử với nàng thật tốt. Hai nước đã nhiều thế hệ giao hảo, thậm chí ta nguyện ý lấy thành trì làm sính lễ.” Ta nhất định là họa thủy a, điển hình họa thủy.

Ta khó khăn nói: “Vương tử có điều không biết, Mai cô nương tâm cao khí ngạo. Chỉ cần nàng không muốn, thì dù có giết nàng, nàng cũng sẽ không làm.”

“Nương nương, nếu như hoàng thượng hạ lệnh phong nàng làm công chúa, gả cho ta, mai cô nương có thể cự tuyệt sao?” Hắn tuyệt đối sẽ không hạ lệnh.

“Nhất định sẽ không, Mai cô nương là người ngươi không biết, lòng của nàng ý chí rất cao.”

“Xin hỏi nương nương, Trữ vương nói Mai cô nương hiện tại là phi tử của hoàng thượng, có phải sự thật không?” Trữ vương ngươi bịa đặt, con mẹ nó, lợi dụng tiểu hài tử này giúp hắn tạo phản.

“Nói bậy….. Nàng hiện tại là nữ quan của hoàng thượng, giúp hoàng thượng quản lý, chiếu cố cuộc sống hàng ngày của hoàng thượng, đôi khi cũng đưa ra chủ ý cho hắn.”

Hắn cười cười, có dụng ý khác nói: “Không dối gạt nương nương, Trữ vương đã phái người xin phụ thân ta giúp hắn đoạt ngôi vị hoàng đế. Đại bộ phận binh lực của Thiên Ly quốc nằm trong tay ta, chỉ cần ta không muốn, phụ hoàng tuyệt đối sẽ không xuất binh.” Mẹ nó, uy hiếp ta? Không lấy chồng thì thế nào? Đến tình huống khẩn cấp ta sẽ mặc giáp ra trận đem ngươi đánh về đoàn tụ với ông bà.

“Vương tử, thật sự quốc gia của ta có rất nhiều kỳ nữ, ví như Ngọc Tình công chúa không thể so sánh với Mai Ảnh cô nương sao?” Hy sinh Ngọc Tình so với hy sinh bản thân là tốt hơn rồi.

“Ngọc Tình công chúa tính tình không tốt, ta không dám muốn.” Nàng thật sự là không muốn cưới. Hắn trầm xuống nói: “Nếu như không cưới Mai cô nương, liền phải cưới một người khác?”

Ta vội hỏi: “Ai a?” hy sinh ai cũng có thể, đừng hi sinh ta.

“Dung phi nương nương.” Như thế nào lại là ta, Mai Ảnh cùng Dung phi căn bản không có gì khác nhau, hắn vẫn còn muốn chọn.

“Cám ơn vương tử ưu ái, ta thân là phi tần, như thế nào có thể cưới ngươi đây.” Sắc lang, bộ dáng trước kia của ta ngươi nhìn xem có dám hay không muốn cưới.

“tiểu vương sẽ không để ý, chỉ cần nương nương nuyện ý gả cho ta, tiểu vương nguyện ý lập người làm hậu.” Cho ta làm nữ hoàng ta cũng không thèm, chỉ là một vị trí vương hậu mà đã nghĩ muốn thu tâm ta, thật ngây thơ.

Ta cười cười, khinh thường nói: “Vương tử, ngươi muốn cưới ta, cưới Mai Ảnh cô nương, cũng chỉ là muốn chúng ta giúp ngươi đoạt thiên hạ?” Thật khôn khéo, cưới lão bà cũng có mục đích.

Hắn cười: “Nương nương thông minh, bất quá … Ta trái lại là thật tâm thích Mai cô nương, thực tâm thưởng thức nương nương. Thỉnh nương nương chuyển thành ý của ta tới hoàng thượng, ta tin tưởng hắn sẽ có lựa chọn anh minh. Thỉnh nương nương thuận tiện nói cho hoàng thượng, chỉ cần hắn nguyện ý gả nương nương hoặc Mai cô nương cho bổn vương, tiểu vương nguyện ý tiến Thiên Ly đệ nhất mỹ nữ cho hắn.” Không thể nhịn được nữa, ta có giỏi thật sao? Không tiếc tất cả đều vì ta?

Ta vẫn duy trì nụ cười ưu nhã: “Ý tứ của vương tử ta sẽ truyền đạt, vương tử thỉnh đi! Ta thả tùy tùng của ngươi, ngươi tùy thời có thể rời đi.”

“Nương nương, ta nghĩ muốn ở lại nơi này mấy ngày, không biết có được hay không?” Lại ép ta.

“Đương nhiên có thể, bất quá nơi này là nơi buôn bán.” Ta là phi tử, lại là lão bản ở nơi này, muốn ở đây phải đưa tiền cho a.

Hắn cười cười, đưa ra hai viên trân châu cực lớn, ta tùy tiện tiếp nhận, cười cười: “Ta sẽ phân phó Nguyệt nhi tới hầu hạ ngươi thật tốt.”

“Nương nương, người đã báo hoàng thượng đến chỗ này có phải không? Ta hi vọng có thể một mình nói chuyện với hoàng thượng.”

“Được, hoàng thượng vừa đến ta sẽ lập tức báo cho ngươi.” Nhìn có thể đàm phán cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.