Ngày hôm sau, hai anh em Giang gia cùng bà Giang cùng nhau đi tới Hạ gia làm khách.
Địa điểm tổ chức tiệc đại thọ là ở một sơn trang của Hạ gia. Xe chạy qua ngoại ô thành phố, đi vào một khu rừng. Giang Tâm Di ngồi trong xe nhìn ra cảnh vật bên ngoài, cô biết lúc này đã tiến vào đất tư nhân rồi.
Sau một chặng đường dài, xe của Giang gia đã đến trước cổng khu sơn trang và được tiến thẳng tới một ngôi biệt thự trong đó.
Giang Tề ngồi bên cạnh thấy cô chăm chú nhìn như vậy liền cười.
||||| Truyện đề cử: Hóa Ra Là Anh |||||
- Không cần ngạc nhiên, nhà chúng ta cũng ở trong một khu sơn trang còn rộng hơn thế này nhiều, chỉ là không ở Tân An thôi. Ngày mai xong việc chúng ta sẽ trở về Ninh Bắc.
Bà nội Giang ngồi sau lườm hắn một cái. Xe dừng lại bà liền nắm lấy tay Giang Tâm Di đi xuống.
Hôm nay trời trong mây trắng. Rất thích hợp cho tiệc tùng. Quan khác đến tham gia cũng đã rất đông. Một dịp tốt để gặp mặt và tạo quan hệ cho việc làm ăn thế này là không thể bỏ qua.
Sau khi đưa hộp quà mừng cho người quản gia, ba bà cháu cùng nhau theo chân một người phụ nữ tiến vào sảnh chính đại tiệc. Người phụ nữ này khoảng chừng ba mươi tuổi, có vẻ đẹp khá tri thức. Cô ta phụ trách đón tiếp bên ngoài cổng chính, chính là con dâu thứ hai của Hạ gia, Tiêu Cầm.
Trước đó, để tránh gây ra chuyện thất lễ không đáng có, Tiêu Cầm cũng đã được xem qua danh sách cùng hình ảnh của một vài vị khách quý được mời tới. Vừa thấy bà nội Giang cùng Giang Tề cô ta đã nhận ra. Duy chỉ có Giang Tâm Di bên cạnh hai người là lạ mặt thì liền suy đoán cùng đánh giá.
Đi theo người Giang gia, hơn nữa còn có vẻ rất thân thiết. Tiêu Cầm liền nghĩ tới cô cháu gái nhỏ vẫn luôn được giữ kín của Giang gia Nghĩ vậy, cô ta không khỏi cảm thán khí chất cùng vẻ ngoài của Giang Tâm Di, không hổ là xuất thân từ gia tộc bậc nhất Ninh Bắc.
Giang Tâm Di không hề biết, thái độ dửng dưng của cô khi lọt vào mắt Tiêu Cầm lại thành ra có khí chất của tiểu thư thế gia. Cô bình tĩnh đi theo bà nội tiến vào sảnh chính bữa tiệc.
Bên trong đã có rất nhiều người, thấy có khách mới vừa tiến vào có người đã nhanh nhạy phát hiện ra, vị khách mới tới này là một nhân vật lớn.
Giang Tâm Di không biết, bà nội Giang bình thường đối xử hiền từ với cô trong mắt người ngoài chính là một nữ hán tử. Không phải vì vẻ ngoài giống đàn ông, mà vì thủ đoạn cùng năng lực của bà không hề kém đàn ông. Hồi trẻ bà cùng ông nội cô một tay gây dựng nên một cơ nghiệp to lớn. Vực dậy cả một đại gia tộc đang xuống dốc. Mặc dù sau khi ông nội qua đời bà để lại sân chơi cho con trai và lui lại ở ẩn, nhưng danh tiếng vẫn rất thịnh. Vừa thấy bà đã có rất nhiều người nhận ra.
Lại thấy đi theo bên cạnh bà trái phải là một đôi trai gái khí chất cũng vô cùng xuất chúng. Người con trai khuôn mặt anh tuấn, dáng người cao lớn tuấn tú, trên môi hắn vẫn luôn nở một nụ cười đúng mực, nhưng khuôn mặt đẹp theo kiểu không đứng đắn kia lại khiến vài thiếu nữ ở đây đỏ mặt tim đập nhanh.
Cô gái đi theo vẻ ngoài lại càng là xuất chúng. Làn da trắng tuyết, mặt mày như vẽ. Tóc đen búi cao lộ ra cần cổ dài. Cô mặc một chiếc sườn xám kín đáo, nhưng cũng không che được thân hình thiếu nữ thanh xuân nóng bỏng. Cô đứng đó, khuôn mặt có chút lạnh nhạt nhưng lại tỏa ra một sự quyến rũ khó nói.
Người ở đây hầu hết đã quen thuộc với Giang Tề, nhưng với Giang Tâm Di lại lạ lẫm. Thấy cô đi theo bà Giang, cử chỉ lại thân thiết cũng khiến không ít người có suy nghĩ giống như Tiêu Cầm vừa rồi.
Đúng lúc này, gia chủ của Hạ gia là Hạ Chương cùng vợ là Trần Anh đã nhanh chóng bước tới, trên miệng ông ta không ngừng nói chậm trễ mong được bà Giang tha thứ.
Bà nội Giang vẫn luôn giữ một nụ cười tiêu chuẩn, cũng luôn miệng nói không cần khách sáo. Hai người xã giao qua lại, Hạ Chương mới nhìn về bên cạnh bà nội Giang.
- Vị này là cậu hai Giang Tề sao. Haha thật đúng là anh tuấn hơn người, thật vinh hạnh. Còn vị này là..
Bà nội Giang như đã đợi được thời cơ, liền quay sang cầm lấy tay Giang Tâm Di, nhanh chóng tiếp lời.
- Đây là cháu gái duy nhất của tôi, Giang Tâm Di. Lần đâu tiên tôi dẫn con bé đến nơi náo nhiệt thế này, thật khiến các vị chê cười rồi.
Hạ Chương không ngừng cười lớn, nói bà nội Giang quá lời. Xung quanh đã có rất nhiều người vẫn luôn chú ý động tĩnh lúc này cũng hiểu ra. Hóa ra sự thật đúng với suy nghĩ. Lại nhao nhao một hồi nói những lời có cánh phụ họa.
Thậm chí có một vài vị phu nhân trong lòng đã nảy ra chủ ý, mà nhìn vào đôi anh em Giang gia. Ngay cả Trần Anh bên cạnh cũng âm thầm đánh giá Giang Tâm Di.
Lúc này thấy hiệu quả đã được như ý, bà nội Giang càng cười vui vẻ. Sau hôm nay, giới thượng lưu cả nước sẽ đều biết tới cháu gái của bà. Trước đây bà từng nghĩ sẽ giữ kín danh tính của Giang Tâm Di, nhưng nếu như vậy có vài chuyện sẽ đi ra khỏi quỹ đạo, gây ra những chuyện phiền phức không đáng có. Lúc này, bà chỉ cần hiệu quả như vậy là đủ rồi.
Bà nội Giang liền dặn dò thêm vài lời, sau đó cùng Hạ Chương tiến vào phòng trong của Hạ lão, chủ của bữa tiệc hôm nay.
Trước khi đi bà lại vỗ vỗ tay Giang Tâm Di, sau đó đưa một ánh mắt cảnh cáo cho Giang Tề. Giang Tâm Di nhìn thấy lại cảm thấy buồn cười. Sau khi bà nội đi vào, cô cùng Giang Tề đi theo chỉ dẫn của một nữ hầu tìm một bàn ngồi xuống.