Hậu Cung Thăng Cấp Ký

Chương 6: Chuyện vụn vặt khi tiến cung




Hừng đông ngày thứ hai, đại sảnh Kỷ phủ đứng đầy thái giám cùng cung nữ, hôm nay là ngày tú nữ tiến cung.

Kỷ Trà Huyên đi ra, ma ma sáng nay đã bị triệu hồi về cung. Thân là thứ nữ Kỷ phủ, có lẽ so ra kém đích nữ, nhưng vẫn có một thị nữ bên người, hai thị nữ nhị đẳng, ba thị nữ tam đẳng.

Địa vị quý nhân có bốn đại cung nữ, tần phi tiến cung đều sẽ mang theo người trong nhà, dù sao ai biết cung nữ được phân phối có trung tâm hay không. Thị nữ bên người Chi Thảo là Nguyệt di nương tự mình chọn lựa, xưa nay đối với Kỷ Trà Huyên trung thành như một, cho nên nàng mới được chọn.

Trong mắt Chi Thảo mang theo ý mừng, được tiến cung quả thật là một việc vinh quang.

Nhìn thoáng qua hai thị nữ nhị đẳng cùng ba thị nữ tam đẳng. Đáng tiếc, thị nữ này là do mẫu thân an bài, khế ước gia nhân còn trong tay mẫu thân. Nếu ngày sau nàng và Kỷ Trà Phù náo loạn mâu thuẫn, những thị nữ này nhất định là mối họa, cho nên nàng cũng không nguyện ý đem các nàng tiến cung.

Suy nghĩ hồi lâu, nàng vẫn không chọn lựa.

Chi Thảo thấy thế, tuy rằng kinh ngạc, nhưng vẫn đỡ Kỷ Trà Huyên ra ngoài.

Trên đường gặp Kỷ Trà Phù mang theo ba thị nữ từ bên kia đi tới, mỹ nhân chỉ có ba đại cung nữ.

Kỷ Trà Phù kinh ngạc thấy Kỷ Trà Huyên chỉ có một mình Chi Thảo.

”Muội muội, sao không mang theo hạ nhân? Chỉ mang theo một người như thế này sẽ không tránh khỏi có chút khó coi.”

Kỷ Trà Huyên nói: “Muội chỉ thích Chi Thảo, hôm nay thị nữ cứ nhìn thấy muội, lại giống như sói thấy thịt, muội một chút cũng không thích.”

Kỷ Trà Phù sửng sốt, cẩn thận nghĩ nghĩ, quả thật như thế, thị nữ trong nhà này tất nhiên cũng muốn theo chủ tử tiến cung hưởng phúc.

Nàng ta còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Kỷ Trà Huyên sao có thể để nàng ta nói, vì thế nàng vội vã nói: “Tốt lắm, cũng sắp đến giờ rồi, tỷ tỷ, chúng ta đi thôi!”

Nói xong, nàng liền kéo tay Kỷ Trà Phù.

Kỷ Trà Phù biến sắc, nàng nói: “Muội muội, chậm một chút!”

Kỷ Trà Huyên ngẩn ra, thấy Kỷ Trà Phù trên người đoan trang minh diễm ‘rườm rà’, trên mặt nàng lộ ra vẻ ngượng ngùng.

Kỷ Trà Phù thở dài nhẹ nhõm một hơi, thị nữ Cầm Nhi nhanh chóng đỡ nàng.

Kỷ Trà Huyên cũng được Chi Thảo đỡ, chậm rãi đi theo Kỷ Trà Phù.

Đại sảnh, người Kỷ gia đều quỳ gối ở giữa phòng.

Chung quanh có không ít thái giám cung nữ cùng thị vệ.

Kỷ Trà Huyên và Kỷ Trà Phù chưa đi tiến đại sảnh, đã được hai thái giám dẫn ra hai cỗ kiệu dừng bên ngoài sảnh.

Ra khỏi Kỷ phủ.

Mơ hồ còn nghe thấy tiếng pháo ngoài cửa Kỷ phủ, Kỷ Trà Huyên nắm chặt hai tay, trong mắt lóe lên một tia kiên định.

Hoàng thành, cung Đại Hán.

Yên tĩnh nghiêm nghị, hai cỗ kiệu dừng lại ở cửa hông Đại Hán cung.

Cỗ kiệu rất nhanh được đặt xuống Kỷ Trà Huyên bước ra từ cỗ kiệu.

Một tiểu thái giám thi lễ với Kỷ Trà Huyên: “Thỉnh an Quý nhân chủ tử!”

Kỷ Trà Huyên vội vàng kêu hắn đứng lên.

Tiểu thái giám không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Phụng ý chỉ hoàng hậu nương nương, ban thưởng Kỷ quý nhân vào ở Tĩnh An cung ở sườn điện phía đông.”

Kỷ Trà Huyên không biết Tĩnh An cung là chỗ nào, nhưng chắc là không nổi danh gì mấy.

”Vậy thì phiền công công dẫn đường.” Tiểu thái giám “Dạ” một tiếng.

Cùng lúc đó, Kỷ Trà Huyên nghe được một thái giám khác thông báo chỗ ở của Kỷ Trà Phù, sườn điện phía tây Thích Phương cung. Thích Phương cung, không phải là chỗ Thường phi sao.

Hai người vào cung, một người hướng đông một người hướng tây.

Chậm rãi đi lại, hoàng thành thật lớn, trên đường gặp không ít thái giám cung nữ, nhưng cũng không chạm mặt chủ tử nào trong cung.

Càng đi càng yên tĩnh, tựa hồ cách vườn ngự uyển càng ngày càng xa.

Kỷ Trà Huyên hiện tại đoán ra Tĩnh An cung mình ở, là ngay tại Vĩnh Thọ cung của thái hậu.

Chi Thảo đỡ Kỷ Trà Huyên, tay có chút run run.

Kỷ Trà Huyên vỗ vỗ tay nàng, địa phương kia thật sự không tệ!

Rốt cục, cũng đến Tĩnh An cung.

Cung điện rất lớn, mang theo phong cách cổ xưa nồng hậu, vào điện bên phải, đến sườn điện phía đông. Sườn điện cũng thật lớn, hoa viên nghỉ ngơi cũng rất rộng, hơn nữa nơi này được bài trí cực kỳ thanh nhã.

Đi vào đại sảnh sườn điện, đã có sáu thái giám cung nữ quỳ trên mặt đất.

Thái giám dẫn Kỷ Trà Huyên đến lại hành lễ lần nữa, rồi nói: “Quý nhân chủ tử, ngày mai các tú nữ phải đi Chiêu Phượng cung yết kiến hoàng hậu nương nương.”

Kỷ Trà Huyên nói: “Nô tì tuân ý chỉ hoàng hậu nương nương.”

Tiểu thái giám đứng dậy, cúi người lui xuống.

Chi Thảo đỡ Kỷ Trà Huyên ngồi xuống ghế chủ tọa ở đại sảnh.

Nhìn thái giám cung nữ quỳ trên đất, có bốn cung nữ bên người, địa vị của nàng còn có hai đại thái giám, hai thái giám sai vặt cùng hai tiểu cung nữ.

Nhìn hết người ở đây một lượt, phát hiện cũng không có cung nữ bên người, Kỷ Trà Huyên trong lòng cười cười, chỉ sợ các nàng cũng không nghĩ tới nàng chỉ dẫn theo một thị nữ tiến cung.

Kỷ Trà Huyên mỉm cười nói: “Các ngươi tên gì?”

”Nô tài Tiểu Đinh Tử / Tiểu Thuật Tử / Tiểu Thôn Tử / Tiểu Chung Tử bái kiến quý nhân chủ tử!”

”Nô tì Hồng Châu / Lục Châu / Tử Châu thỉnh an quý nhân, quý nhân mạnh khỏe.”

Kỷ Trà Huyên hỏi: “Ai là đại thái giám?”

Tiểu Đinh Tử cùng Tiểu Thuật Tử quỳ tiến lên một bước.

”Là nô tài!”

Kỷ Trà Huyên hỏi: “Các ngươi vẫn luôn hầu hạ tại Tĩnh An, hay là được điều tới?”

Tiểu Đinh Tử nói: “Nô tài vẫn hầu hạ ở Tĩnh An cung.”

Tiểu Thuật Tử nói: “Nô tài từng là thái giám vẩy nước quét nhà ở ngự thư phòng, được tổng quản đại nhân phân phối đến nơi này.”

Kỷ Trà Huyên đối với Tiểu Thuật Tử có vài phần kính trọng, với vài thái giám cung nữ còn lại trên mặt nàng vẫn không có biểu cảm gì, nhưng đối với Tiểu Thuật Tử thì có chút trọng dụng hơn.

Kỷ Trà Huyên cũng nhìn về phía những người khác, nói: “Các ngươi cũng nói đi.”

Kỷ Trà Huyên mỉm cười lắng nghe, Tiểu Thôn Tử và Tiểu Chung Tử đều là thái giám sai vặt ở ngự hoa viên. Về phần tam Châu, dĩ nhiên là cung nữ mới được nội vụ phủ huấn luyện ra.

Cung nữ mới? Kỷ Trà Huyên trong lòng cười cười, thế cũng tốt.

”Chi Thảo là thị nữ bên người ta, ba tháng sau, nếu các ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ chọn một trong ba người các ngươi thành cung nữ bên người ta.” Các nàng xuất thân thấp kém, cũng chỉ có thể tiến cung làm cung nữ sai vặt bên người tân chủ tử, không có người nâng đỡ, phải biểu hiện xuất sắc, bằng không tổng quản nội vụ cũng không dám phân đi, dù sao xảy ra chuyện, chính là tổng quản nội vụ thất trách. Hiện tại cho nhóm ba người các nàng một bước lên trời, Kỷ Trà Huyên cũng có thể thử lòng các nàng một chút.

Nhìn qua các nàng, trên mặt Hồng Châu lộ vẻ vui mừng, Lục Châu túm chặt tay áo bản thân, chỉ có Tử Châu vẫn thập phần trầm tĩnh.

Nhưng làm Kỷ Trà Huyên vừa lòng không phải Tử Châu, quá mức trầm tĩnh, chứng minh nàng ta rất thông minh biết nhẫn nhịn, nàng muốn là cung nữ, không phải quân sư.

Kỷ Trà Huyên nói: “Đều đứng lên đi! Quy củ của ta cũng giống quy củ trong cung, không có gì bổ sung. Cho nên, nếu các ngươi phạm vào cung quy, ta sẽ đưa các ngươi đi Thận Hình Tư.”(nơi thi hành hình phạt với cung nhân khi phạm lỗi)

Mọi người kinh hãi, đây là lần đầu tiên có một vị tân chủ tử nói muốn đem cung nữ thái giám của mình trực tiếp đưa đi Thận Hình Tư. Phải biết rằng trong cung chủ tử nương nương đối với người một nhà rất coi trọng, thậm chí có khi còn âm thầm bảo vệ. Các nàng phần lớn là tư phạt (phạt riêng), rất ít khi đưa đi Thận Hình Tư, dù sao vào Thận Hình Tư, sẽ không nhất định còn hoàn chỉnh mà đi ra.

Kỷ Trà Huyên bổ sung thêm: “Các ngươi nếu làm tốt bổn phận của mình, lại không phạm sai, đương nhiên sẽ có thưởng.” Kỷ Trà Huyên nói xong, Chi Thảo hiểu ý từ trong gói đồ lấy ra ít bạc vụn, phân phát xuống.

Bạc tuy không nhiều lắm, nhưng với bọn họ cũng đủ dùng.

Kỷ Trà Huyên thấy bọn họ khấu tạ, nàng phất phất tay.

Tam Châu và hai thái giám sai vặt lui ra.

Tiểu Đinh Tử và Tiểu Thuật Tử dựa theo quy tắc ngầm hậu cung đem tin tức các cung bên ngoài báo cho Kỷ Trà Huyên biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.