Hận Không Thể Ngừng Yêu Em

Chương 69: Ngoại truyện n




Chuyện thần kỳ giống như Minh Triết và Anna ấy vậy lại không li dị, cũng không biết vì Anna thay lòng đổi dạ hay là vì không chịu nổi tính tình bám dai như đỉa của Minh Triết. Kết quả, vẫn là hắn mong đợi. Anna mang trong hắn giọt máu thứ hai, nhanh như vậy. Còn cả nhà Tử Thiên, quyết định không muốn có thêm con nữa

Có rất nhiều lí do, lí do đầu tiên thuyết phục hắn nhất chính là không muốn nhìn cô ở trong phòng đẻ phải rên rỉ đủ thứ nữa. Thật sự anh đứng ở ngoài nghe chịu không nổi, chỉ muốn nhảy vào đánh chết tay bác sĩ làm cô đau. Thứ hai, anh không muốn lại trở về thời kì ốm nghén trầm trọng của cô, thật sự rất khổ sở

Lúc trước cô muốn có con, đến khi mang thai rồi lại chịu không nổi là quát tháo anh tại sao lần đó lại không mua bao cao su, hại cô có một lần, một lần không phòng bị đã phải mang trong bụng đứa con đau biết bao nhiêu. Miệng thì lúc nào cũng chửi nhưng cô lại rất yêu thương đứa con này, từ nhỏ đã dịu dàng chăm sóc

Mà phải nói, từ sau khi sinh xong, cô như đẹp hơn lúc trước, cả người sáng sủa, không giống như gái một con. Tính tình cũng trở nên dịu dàng như xưa, hiền lành đáng yêu, làm hắn vô cùng hài lòng. Chỉ là có những lúc anh cãi nhau cùng con, cô sẽ nghiêm khắc trừng trị

Cũng có những chuyện thần kỳ hơn nữa, Thiên Ân ấy vậy mà cùng Văn Thoại tổ chức hôn lễ ở Pháp, mời tất cả mọi người qua đó một chuyến. Hạ Phong cũng nghĩ, đưa tiểu Ngạn đi du lịch một chuyến cũng tốt, nó cũng biết nói rồi, phong thái lại tự tin lanh lợi, chắc chắn sẽ khiến 2 vợ chồng họ Tề hài lòng

Như vậy, khi qua bên kia, Minh Triết nhiều chuyện lại được dịp, tha hồ nói ra tật xấu của nhà họ Tạ. Nào là Tạ Tử Thiên thích dành đồ chơi với trẻ con, ăn uống thì xập xệ, thoạt nhìn còn đáng thương hơn cả tiểu Ngạn. Tiểu Ngạn đứng bên cạnh mẹ cười hì hì. Tuy là nó có hơi ghét ba, ba hay dành đồ chơi nhưng có ba trò chuyện, nó cảm thấy rất vui vẻ

Nhìn mặt của Tử Thiên bí xị, tiểu Ngạn được một phen cười thích thú. Tuy nhiên chú Minh Triết cũng không phải hơi nói nhiều rồi đấy chứ? Chỉ toàn nói về ba nó, vậy còn chú, chú cũng có rất nhiều tật xấu mà nó phát hiện, chỉ là không muốn nói ra thôi

- Chú Minh Triết - tiểu Ngạn buông tay mẹ, chạy đến kéo kéo áo Minh Triết đang hăng say kể chuyện, cười đến muốn chảy nước mắt - chú nói về ba cháu nhiều như vậy, chú cũng luôn nhìn cô Anna giống như giống đực đến thời kì giao cấu thôi, như vậy đã nhanh chóng có tiểu đệ thứ 2, tại sao còn chưa thấy hai người làm đám cưới?

Cái này.....Tử Thiên nhìn thấy vẻ mặt thối đần của Minh Triết thì cười sảng khoái. Đúng là có con trai rất tốt, rất tốt. Ai cũng bị giọng điệu non nớt của đứa trẻ chọc cười. Mà hắn thì không còn lời nào để nói, hắn cũng không phải là chưa nói với Anna, nhưng cô ấy lại không thích, nói là đã nhiều năm kết hôn, làm đám cưới sẽ bị người ta cười chê, hiện tại cô thân hình cũng không đẹp, mặc váy cưới rất xấu

Tiểu quỷ này, hắn phát hiện người dễ bắt nạt nhất chính là Tử Thiên kia. Cô càng không nên động vào. Vậy mà khi sinh là đứa trẻ này, năm lần bảy lượt đều hớt tay trên của hắn, làm hắn không thể mở miệng ra nói thêm lời nào nữa. Cái này, có được tính là gen di truyền không? Di truyền của cả hai người

- Tốt lắm, tốt lắm con trai, ba dẫn con đi chơi - Tử Thiên cười khả ái dắt tay tiểu Ngạn đi dạo nhân lần đầu đến Pháp. Hai người một lớn một nhỏ tung tăng đi thật khiến người ta ngưỡng mộ vô cùng. Mà Tử Thiên từ khi con sinh ra mới thấy lần đầu thấy nó hữu dụng như vậy

Đi làm được tuần đầu tiên, Hạ Phong đã nghiêm túc hỏi anh:

- Tử Thiên, anh thấy em đi học ở trung tâm tiếng Anh được không?

- Tại sao muốn đi? - anh đang đọc công văn cũng ngẩng đầu hỏi cô

- Chỉ là, em thấy mình cũng nên trau dồi tiếng Anh, nếu có khách hàng là người nước ngoài cũng có thể giao tiếp, xã hội bây giờ cũng hội nhập quốc tế rồi - anh nhướn mày nhìn cô

- Bộ phận nhân sự mà cũng giao tiếp với khách nước ngoài sao? - anh hỏi với giọng điệu hoài nghi

- Ừm, có....có chứ - cô miễn cưỡng nói. Chỉ là, từ lần đi Pháp đó, cô nghĩ mình nên nói tiếng Anh nhiều hơn, có cái mà nói với người, mang danh là bà Tạ mà chỉ biết cười thì thật mất mặt

- Được thôi, học dù sao cũng tốt

Ngay trong tuần sau, Tử Thiên liền biết mình đã sai lầm khi thốt ra câu đó. Trong lúc cô đang bận đưa tiểu Ngạn đi nhà trẻ, anh ở nhà thấy có một người đến tìm cô. Cũng khá trẻ đấy, có lẽ bằng tuổi cô. Trên tay còn cầm bó hoa hồng đỏ rực. Tử Thiên nhíu mày hỏi

- Cậu tìm ai?

- Cho hỏi đây có phải nhà của cô Triệu? - chàng trai vô cùng tự tin mà hỏi, không để ý thấy sắc mặt của người đàn ông đã tệ đi vài phần

- Không phải

- Nhưng rõ ràng là địa chỉ này..... - anh lục tìm kiểm tra lại địa chỉ, Tử Thiên mất kiên nhẫn nhìn

- Ở đây không có cô Triệu, chỉ có cô Tạ, có muốn tìm hay không? Là cô Tạ Hạ Phong - nói thêm một câu, anh lại tiến thêm một bước, dọa cho cậu thanh niên kia sợ đến đi ra quần - nói rõ cho cậu biết, Triệu Hạ Phong kia là vợ của tôi, cũng đã là con của đứa trẻ 5 tuổi, đừng có mà với cao nữa có biết không, tốt nhất là về học bổ tục tiếng Anh của cậu cho tốt đi - Tử Thiên làm điệu bộ hung ác, một khắc sau liền cười cười, chỉnh sửa cổ áo cho chàng trai kia

Không nói, cậu ta liền không bao giờ dám quay trở lại đây nữa. Ấy vậy mà hắn cũng không có bỏ qua. Lần theo điện thoại của cô mà tra hỏi. Phát hiện trong danh bạ không có ít người được thêm vào

- Đây là ai?

- Là bạn học

- Còn đây?

- Cũng là bạn học

- Vậy người này?

- A....người này là giáo viên

Hạ Phong đang tập trung vào bài vở cũng phải nghe anh ngồi bên cạnh càm ràm. Tử Thiên ngồi xếp bằng trên giường đợi cô học bài xong. Tay không chịu nổi mà nghịch danh bạ. Nói là bạn học, lại còn là giáo viên, còn có tới đây tỏ tình tặng hoa. Đúng là muốn giết chết anh mà. Nhìn cô bên ngoài cũng còn dáng vẻ đoan trang hiền thục giống như còn trẻ tuổi

Bọn người kia đúng là không biết xấu hổ. Không phải không nhận ra cô đã có chồng, lại còn có con rồi chứ? Hạ Phong gấp sách vở lại, nhịn không nổi lấy lại điện thoại của mình cất đi

- Anh ồn ào quá em học không được - cô than thở vò đầu. Kì thi sắp tới rồi mà anh cũng không buông tha cho cô. Cô vừa đi làm vừa đi học, lại còn chăm con, thực sự rất mệt a

Tử Thiên thừa lúc cô vừa rời khỏi bàn học mà kéo cô nằm lên giường. Hạ Phong thấp thỏm dưới lòng ngực của anh, cả người dính trên giường, mắt mở to không chớp. Tử Thiên đưa tay dò xét cô, thấy cô vẫn là cả người run rẩy dưới anh, không hề thay đổi

- Vậy thì đừng học nữa - anh ôn nhu ở bên tai nói, hết mực trơ trẽn mà quyến rũ cô - em đã có con, cũng gần 30 rồi, tại sao vẫn thấy em hấp dẫn như vậy? - cô chớp mắt cũng biết anh nghĩ gì

- Con còn chưa ngủ

- Em đừng hòng lừa anh, tiểu Ngạn lúc nãy đã ngủ không biết trời đất rồi

- Còn.....

- Công tác tránh thai đương nhiên anh cũng có chuẩn bị đủ, chỉ là đợi em thôi - anh cắn nhẹ lên vành tai của cô. Hại anh đợi rất lâu

- Nhưng mà..... - Hạ Phong mím môi giữ lại tay anh - em.....em.....sinh xong rồi, cơ thể sẽ rất xấu, bụng cũng bị rạn, anh không chê chứ? - hừ, thì ra là cô vì chuyện này mà ngại sinh hoạt với anh. Anh rất hiểu, hiểu suy nghĩ không tự tin của cô cho nên anh mới nói, cô coi thường anh đến vậy?

- Anh cũng không nói em xấu đi sẽ không yêu em

Tử Thiên yêu kiều hôn lấy bờ môi đang mấp máy của cô. Đừng từ bỏ, cũng đừng nghi ngờ tình yêu của anh. Bởi vì nếu ngay cả cô cũng không tin tưởng, anh sẽ không tin còn ai khác tin được anh. Hạ Phong chìm đắm trong sự dụ dỗ của anh. Mà Tử Thiên cũng thành công dụ dỗ vợ mình. Có ai như anh không chứ? Yêu vợ mà cũng cần phải dụ dỗ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.