"Bị béo phì rồi."
Cái gì?
"Cái gì?"
Uh, tôi tự hỏi liệu cuối cùng tôi có thể nói tiếng người không. Đương nhiên, đó là giọng của Kyle.
Bác sĩ thú y nhận thấy sự tức giận trong giọng nói của Đại Công tước, khẽ rùng mình.
"Cái đó, thú cưng của Công tước, Ham..., không, con ma thú, ngài nói rằng nó không có cảm giác thèm ăn và ít hoạt động hơn, vì vậy tôi đã xem qua nó...
Đó là một vinh dự đến nghẹt thở. Tôi có lẽ là con chuột hamster duy nhất được bác sĩ thú y cao cấp đối xử như thế này.
Well, vẻ mặt của Điện hạ đã hiện rõ: "Con chuột này chính là thú cưng của ta, và ta rất yêu quý nó. Ngươi chưa nói gì nhiều, nhưng ngươi đang ở trong tình huống mà cổ có thể bay lên vì bất kính."
Vô lý đúng không, nhưng tôi có thể làm gì đây? Tôi không thể không than thở rằng mình được sinh ra trong một thế giới mà địa vị vượt lên trên cả chủng tộc.
"Hơi khó xác định bệnh vì không có vết thương ngoài nào, cũng không có triệu chứng bất thường như nôn ói, tiêu chảy. Khi ấn vào bụng thì không thấy đau bụng. Nhưng khi ấn kỹ thì...
"Ngươi chạm vào nó rồi?"
Kyle lên tiếng với vẻ mặt nghiêm túc. Bác sĩ thú y tiếp tục, run rẩy như thể ông ta đã nhận được một lời dọa chết.
'Đó chỉ là mỡ bụng thôi!' Tôi đã tăng cân.
Tôi nằm xuống và nhìn hai người họ. Tại sao. Nhìn gì mà nhìn. Ngài đã bao giờ nhìn thấy một con hamster béo chưa?
Tất nhiên, tôi nghĩ rằng tôi biết lý do tăng cân. Tôi đã ăn rất nhiều vào buổi sáng. Đồ ăn phương Bắc khá ngon. Không, chỉ cần là thức ăn của con người là ngon. Ăn thứ gì đó như minh thái khô sau khi phải nhai hạt trong một khoảng thời gian dài. Ngay cả khi chỉ ăn cỏ, nó vẫn ngon nhiều.
[(^(00)^)]
'Tôi ăn nhiều thế à?'
Tôi đã làm việc với lời giới thiệu của Sen vào buổi sáng. Công việc là làm bánh sandwich chiên và phân phát cho mọi người, nhưng những người hầu nói rằng họ không thích dầu mỡ bắn tung tóe nên tôi đề nghị làm thay.
Tôi là ai? Tôi là một sinh viên chăm chỉ đã làm việc bán thời gian tại một nhà hàng thức ăn nhanh nhượng quyền ở khu vực nhà ga Gangnam-gu trong bốn năm để kiếm tiền học khi còn học đại học.
Tôi xử lí công với với kĩ năng chiên dầu ảo tung chảo của mình, và tất cả những món ăn tôi chiên đều quay trở lại với tôi.
Một miếng bánh sandwich trong khi tránh ánh mắt của những người hầu bận rộn. Một miếng bánh quy xoắn. Ngập miệng với một miếng bánh sandwich nữa. Một miếng bánh quy. Cắn một miếng bánh rán vòng. Lại một miếng thịt rán... Một miếng biến thành mười miếng, và mười miếng lặp lại bao nhiêu lần rồi nhỉ?
Dù sao thì tôi cũng đã lấp đầy bụng mình trong 30 phút. Vì sức khỏe của hamster, Kyle sẽ không cho tôi đồ chiên rán. Tôi nhớ những món ăn nhiều calo này biết bao.
Đánh giá về cách họ bắt tân binh làm công việc bẩn thỉu, nó là luật ngầm rồi, nhưng lại thực sự tốt. Cảm ơn mọi người, tôi sẽ ăn quả trứng này. Rốt cuộc, ngay cả khi bạn lăn lộn trong phân chó, thế giới này, cả mọi người nữa, cũng không quá.
Khi tôi rời bếp với một con vịt nướng trong bụng, những người hầu nói rằng thức ăn có vẻ ít hơn dự kiến. Tui không biết gì hết. Tôi úp cái khay sắt lên che mặt và giả ngốc. Những cơn gió phương Bắc lạnh giá đã làm da mặt tôi dày hơn rồi.
Đó là vào buổi sáng
"Cashew đã chết đói từ sáng nay!"
Kyle nói lớn.
Tất nhiên là tôi không ăn. Nếu giống tôi, ăn một hộp khoai tây chiên, thì ngài còn có muốn ăn thêm lạc nữa không?
Tất nhiên, lúc đầu tôi không có ý định chỉ ăn uống. Để ngăn chặn sự cố đèn chùm, tôi đã cố gắng bảo cấp trên của mình kiểm tra chiếc đèn chùm trung tâm của sảnh tiệc lớn.
Tuy nhiên, vấn đề là lời nói của tôi không thuyết phục. Ai mà tin được một gã không rõ lai lịch xuất hiện, nhất quyết đòi kiểm tra lại sảnh tiệc chứ?
Họ nói với tôi rằng đừng xúc phạm món quà của hoàng gia và đưa cho tôi rất nhiều giỏ, bảo rằng nếu tôi không chiên thức ăn đúng cách, đó sẽ là một vấn đề lớn.
Dù sao thì, sau khi ăn sáng như vậy và ngủ đến chiều, Kyle thực sự đang trong tình trạng khẩn cấp. Cách hắn giải thích với bác sĩ rằng tôi không thèm ăn và không có năng lượng như tuyệt vọng lắm vậy.
"Lại nhìn kỹ đi, chẳng lẽ vấn đề là ở bụng?"
Tôi không phải là bác sĩ thú y, nhưng theo phép lịch sự, tôi lại sờ vào bụng mình một lần nữa. Ông ấy ấn xuống cái bụng mềm của tôi, và run rẩy.
"Thật sự là do béo......
Một sự im lặng ngột ngạt trôi qua.
Tôi hiểu rồi, vì vậy xin hãy bỏ tay ra khỏi người tôi. Tôi cảm thấy như mỡ đang rung lên vì ngài lắc quá nhiều.
"Hiểu rồi."
Kyle nói với giọng không hiểu lắm. Tôi trượt khỏi lòng bàn tay của bác sĩ thú y và đáp xuống khuỷu tay của Kyle.
Bình tĩnh đi. Nếu bác sĩ bảo là béo phì, thì là béo phì. Hamster có chết vì béo không? Tôi sẽ chỉ ăn một hoặc hai miếng cho tối nay thôi. Sao nào?
Kyle nhẹ nhàng vuốt lưng tôi bằng đầu ngón tay, như thể sự an ủi thầm lặng của tôi đã đến được với hắn.
'Dù mập, nhưng ngươi vẫn rất dễ thương."
Ngài bị sao vậy? Logic đã bay ra khỏi miền Bắc rồi à.
Bác sĩ dường như cũng có cùng ý kiến với tôi, nhưng ông ấy chỉ cúi đầu mà không nói gì. Chà, ông ta chỉ có một mạng sống, không nên phí phạm nó vào những điều này.
"Nó sẽ vẫn cần khám thêm trong tương lai."
"Vâng Điện hạ. Thăm khám định kỳ là rất quan trọng. Tập thể dục càng nhiều càng tốt và tránh ăn nhiều dầu mỡ. Ăn nhiều rau luộc sẽ giúp ích. Và tôi nghe nói rằng con thú này vẫn đang giai đoạn tăng trưởng."
Giai đoạn tăng trưởng của tôi kết thúc từ 10 năm trước rồi, lũ khốn.
"Có lẽ vấn đề sẽ từng chút một được giải quyết khi cơ thể trưởng thành sau thời kỳ tăng trưởng. Vì vậy, không cần quá lo lắng, thưa Điện hạ. Thời gian giải quyết mọi chuyện."
"Đúng. Chắc là được."
"Cơ thể của một con ma thú trưởng thành có lớn không?"
"Nó lớn hơn nhiều."
"Vậy thì, có thể sẽ cần phải thay đổi những thứ như bánh xe chạy và nội thất. Cả ngôi nhà nữa, nếu cần."
Kyle trả lời không do dự.
"Ta có thể thay đổi một trăm lần."
Đó là một tình yêu hamster đầy cuồng nhiệt, với rất nhiều tiền và tình yêu quá mức cần thiết.
"Mà, về vấn đề thăm khám định kì."
Kyle suy nghĩ một lúc rồi nói.
"Ngươi xem ra tay nghề không tệ, và nó còn có thể không ngừng phát triển, vậy ngươi ở lại phương Bắc này đi?"
"Phía Bắc...?"
Bác sĩ thú y dường như nghi ngờ đôi tai của mình.
Đó là điều tự nhiên. Kể từ khi ông ấy bước vào và nhìn tôi, nét mặt của Kyle luôn tối sầm lại, nhưng tôi không nghĩ vị bác sĩ sẽ biết trước được hắn sẽ muốn tuyển ông ta.
Tuy nhiên, như thể đó là một gợi ý không tồi, khuôn mặt của bác sĩ thú y cũng trở nên sáng hơn một chút. Người đàn ông này có xuất hiện trong nguyên tác không?
[Bác sĩ thú y. Khoảng 15 ngày còn lại kể từ thời điểm chết ước tính.]
Tại sao tất cả họ đều có giới hạn thời gian sống vậy?
'Cho ta biết ông ấy chết như thế nào.'
[Mẹ của Belial và cũng là hoàng hậu hiện tại, Serena Meinhardt, có một con mèo già yếu và ông ấy đã bị xử tử sau khi không cứu sống được nó.]
Lý do thật vô lý.
'Bác sĩ thú y là thần thánh hay gì?'
Việc già đi và chết theo thời gian là điều bình thường giữa các chủng tộc. Sao phải xử chết một bác sĩ thú y vì nó không thể sống mãi? Thật là một nữ hoàng vô vọng.
Vì con mèo có thể qua đời ngay nay mai cùng với mạng sống của ông, nên ở lại phương Bắc có thể là một chiếc phao cứu sinh. Có lẽ ông ta sẽ kiếm cớ để trông chừng những con ngựa kéo xe.
Nếu có lý do để định cư ở phương Bắc, thì đó là một cơ hội tuyệt vời để cứu mạng ông ta. Trên thực tế, trong khi bận rộn tính toán, khuôn mặt của bác sĩ thú y đã trở nên rạng rỡ hơn.
"Đừng ngại lo ngại về tiền, chỉ cần chăm sóc tốt cho nó là được."
Tiền có phải là vấn đề không? Hãy cho ông ấy cơ hội được sống! Hứa với tôi là ngài sẽ không giết ông ấy kể cả khi con chuột có chết đi, đồ khốn!
"Ngài còn muốn gì nữa không? Tôi sẽ nói với Hoàng tử Điện hạ."
Bác sĩ thú y dường như vẫn đang suy nghĩ về việc liệu về phía ai trong hai thàng viên Hoàng gia sẽ tốt hơn. Tuy nhiên, có vẻ như tuổi thọ của một con hamster béo phì dài hơn nhiều so với con mèo già.
"Tôi sẽ phục vụ tận tình, thưa Đại Công tước Điện hạ."
Thế chứ!
Như một lời khen, tôi rời khỏi Kyle và đặt chân lên cánh tay của bác sĩ thú y. Quyết định đúng lắm. Nếu ông muốn kéo dài tuổi thọ, thì đây là cách tốt nhất.
[Số phận đã thay đổi, người đáng lẽ phải chết đã sống lại!]
[Giá trị kỳ diệu đã tăng lên!]
[Số kỳ diệu hiện tại: 11,0%]
Lên 3% ngay lập tức. Cứu mạng người là điều ngọt ngào nhất mà.
Sao bắt đầu loé lên trong mắt tôi. Nếu cứu một bác sĩ thú y không được đề cập nhiều trong câu chuyện gốc là 3 %, thì việc cứu Kyle sẽ còn được hơn nữa.
Đặt thêm một số 0 bên cạnh sẽ rất ổn đấy hệ thống. Để phông chữ to lên.
[Hiện tại, thời lượng 'Biến hoá' là 1 giờ.]
Thời gian 'Biến hoá', từ 30 phút, đã tăng lên 1 giờ. Lý do dường như là số lượng phép lạ vượt hơn 10 phần trăm.
Ừ, nên rời đi sớm hơn một chút. Như vậy, tôi sẽ có thêm 30 miếng khoai tây chiên nữa. Không Không, thôi ăn cái đó đi. Tôi sẽ quên làm thế nào để bước đi mất.
Cơ thể của hamster thật quá thành thật. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tăng thêm cân? Thật may mắn là hình dạng người của tôi không mập lên theo.
"Cashew."
Sau khi so sánh tuổi thọ, bác sĩ thú y trở lại với khuôn mặt rạng rỡ. Nhưng Kyle vẫn vẻ mặt trầm ngâm. Như thể hắn đã nghe thấy bản án tử hình của mình.
Này, thời gian sống của ngài có hạn đấy. Hệ thống nói rằng ngài chỉ còn chưa đầy một tháng nữa sẽ chết. Tôi... Nói đúng ra, hắn đã từng chết rồi.
Ngài có thể sống sót nếu một điều kỳ diệu xảy ra, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giả vờ bị lừa dối và tin tưởng vào hệ thống.
"Được rồi, ngươi đã nghe thấy chưa?"
Thông thường những con chuột khác sẽ không hiểu lời một bác sĩ thú y, thưa Điện hạ.
"Hoạt động nhiều là lẽ sống đấy."
Kyle đưa tôi vào nhà và nói một cách láu lỉnh.
Tôi không biết. Tôi chỉ nằm im tại chỗ. Ngài muốn tôi làm gì? Chạy một nghìn vòng trên bánh xe tương đương với tất cả những lần tập thể dục khác trong cả đời tôi. Ngài tự tập đi.
"Nhanh lên. Ngươi không thích à?"
Anh lo lắng nói, đặt bánh xe trước mặt tôi và bắt đầu xoay nó bằng ngón trỏ. Bánh xe quay nhẹ như khi tôi chơi vòng đu quay. uh, trò đùa lúc trước quay lại rồi.
"Cashew, làm ơn."
- Jjik. (Ứ thích.)
"Chỉ một vòng thôi nhé?"
- Jjiik. (Ngài tự chơi đi.)
Bởi vì điều đó thật khó chịu. Họ nói rằng mọi thứ bạn đã ăn sẽ được tiêu hóa sau khi bạn thở dài một lần. Ngay cả một chú chuột hamster mũm mĩm cũng sẽ rất dễ thương phải không? Chấp nhận đi.
'Nhân tiện, còn Belial thì sao nhỉ?'
Sau vụ lần trước, Belial thậm chí còn không bước vào phòng làm việc. Nghĩa là không thể tìm thêm thông tin nào nữa khi tôi là chuột.
Không khó để tìm ra nơi anh ta ở, nhưng không đời nào tôi vào được với tư cách là một người hầu. Cho dù thời gian 'Biến hoá' không phải một giờ, mà là mười giờ, cũng vô dụng.
'Để ngăn chặn sự cố đèn chùm, chúng ta phải ngăn anh ta tham dự bữa tiệc.'
Ôi, làm thế nào để xử lý vụ này đây?
Đầu tôi đau rồi. Không phải nhiệm vụ này quá khó khăn cho hamster sao, Hệ thống tiên sinh? Vui lòng điều chỉnh độ khó ở chế độ mới bắt đầu.
[(:3")_]
Sao, ngươi muốn nằm xuống? Vậy ta cũng sẽ nằm xuống.
Sau đó, tôi đã xem mấy trò hề của Kyle trong một thời gian dài và ngủ thiếp đi.
Note:
Tui đã lấy được ngoại truyện của bộ này, đang phân vân không biết nên dịch luôn không. Phần ngoại có h, mà t đọc thì khoái nhưng không dịch được. Bình thường đọc anh thì không lo nhưng đang trans sang việt bố mẹ vào thì sao:). Nên nếu có đăng lên thì tập nào tối quá t để luôn raw cho mấy bác tự dịch thôi