Giấc Mộng Ngàn Năm

Chương 5




Mới vào cửa Quý Trần Lăng liền nhào tới, ôm chặt lấy Lý Lạc Tân hôn điên cuồng. Lý Lạc Tân không khách khí, đổi khách thành chủ, làm Quý Trần Lăng bị hôn đến mềm nhũn hai chân.

Quý Trần Lăng thở hổn hển: “Em muốn, Lạc Tân, em muốn anh…”

“Đi tắm chứ?” Lý Lạc Tân cách một lớp quần đâm vào sau huyệt Quý Trần Lăng.

“Tắm rửa sạch sẽ.” Quý Trần Lăng vội vàng nói, vội vã cởi quần áo của Lý Lạc Tân.

Bàn tay Quý Trần Lăng sờ loạn, luồn vào y phục anh tìm kiếm khoái cảm. Nhìn cậu vồn vã như vậy, Lý Lạc Tân lại không vội: “Muốn lắm à? Có phải không ai thỏa mãn được cái miệng nhỏ dâm đãng của cậu?” Nói rồi anh tiến một tay vào bên trong quần cậu quấy rối.

Thân thể Quý Trần Lăng cứng đờ, như bị tạt gáo nước lạnh: “Không có kẻ khác, chỉ có anh! Cũng chỉ có thể là anh!” Quý Trần Lăng tuyên hệ như vậy, vẻ mặt nghiêm túc. Cậu không muốn bị Lý Lạc Tân hiểu nhầm.

Lý Lạc Tân không tỏ rõ ý kiến, không nói gì nữa mà đem Quý Trần Lăng đè xuống giường. Trong không gian tràn đầy hơi thở của Quý Trần Lăng, cậu cảm thấy mình gặp không thở được, dường như cậu quên hết thảy mọi thứ xung quanh, nhiệt tình đáp lại Lý Lạc Tân.

Hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, Lý Lạc Tân úp lật Trần Quý Lăng xuống, để cậu ở tư thế quỳ, sau đó thô bạo cắm vào. Hậu huyệt Quý Trần Lăng đau xót, đồng thời trong lòng lại dâng lên cảm giác thỏa mãn lớn lao, thân thể theo đó càng trở nên mẫn cảm.

Lạc Tân ở trong thân thể của cậu

Sau huyệt Quý Trần Lăng hơi co lại, thỏa mãn phát ra một tiếng than thở.

Lý Lạc Tân vỗ một cái vào mông cậu: “Mẹ kiếp, chả trách cần nam nhân thao, hóa ra là thứ xuất tinh sớm.” Lực đẩy của Lý Lạc Tân càng mạnh, miệng cũng không khách khí gặm tới gặm lui, để lại những dấu vết xanh tím.

“Không phải, chỉ có anh mới làm em hưng phấn như thế, chỉ vì anh em mới như thế…” Quý Trân Lăng bị Lý Lạc Tân thúc lên một cái mạnh, toàn thân đều co quắp.

“Lạc Tân tuyệt quá, Lạc Tân thượng em từ phía chính diện được không? Em muốn thấy anh, muốn thấy dáng vẻ của anh khi thao em.”

Lý Lạc Tân không rút ra mà đỡ cậu nằm ngửa mặt đối mặt với hắn. Quý Trần Lăng thở hổn hển, hai tay bám lên cổ Lý Lạc Tân, chân cũng theo đó quấn quanh hông anh, nhiệt tình mà cấp thiết đáp lại.

Một lúc lâu, Lý Lạc Tân đạt đến cực khoái, phun trào tất cả vào bên trong Quý Trần Lăng. Cơ thể cậu run lên từng hồi, bắn ra một lần nữa.

Lý Lạc Lân lười biếng nằm trên người cậu một lúc, mới rút ra. Quý Trần Lăng kẹp chặt hậu huyệt lại. Lạc Tân cho cậu, không thể lãng phí.

Lúc này, trên người Quý Trần Lăng đều là dấu hôn xanh tím của của Lý Lạc Tân để lại, giữa chân cậu chảy ra dung dịch mang theo tơ máu. Quý Trần Lăng nằm trên lồng ngực anh, hôn lên ngực anh từng hồi rồi dùng má cọ cọ, hạnh phúc không nói lên lời.

Nghỉ ngơi một lúc: “Lạc Tân có thích chơi tình thú không?

“Hửm?” Lý Lạc Tân thở dài một cái.

“Chờ một chút.” Quý Trần Lăng đến phía túi đồ vật mang theo, lấy ra dụng cụ.

Roi ra, dây thừng, cây nến, nhũ kẹp….

Nhìn những thứ đồ này, Quý Trần Lăng không nói gì: “Đây là cái gì?”

“Em, em nghĩ là anh thích….” Quý Trần Lăng xem sắc mặt Lý Lạc Tân hơi đen lại, có chút sợ sệt.

“Ai nói cho cậu biết là tôi thích?

“Em…em…” Quý Trần Anh lén lút nhìn ngắm Lý Lạc Tân, vẫn cố bình tĩnh nói: “Em đoán.”

“Lẽ nào cậu không thích sao?” Lý Lạc Tân trêu tức hỏi.

“Không có chuyện đó! Em chỉ thích anh chạm vào em! Những thứ đồ này em cũng chỉ có thể vì anh mà tiếp nhận. Chỉ có anh mới có thể đối với em như vậy.” Quý Trần Lăng nhìn xuống hạ thể Lý Lạc Tân, đột nhiên có hơi thẹn thùng: “Cũng chỉ có anh mới có thể vào bên trong em….”

“Nếu là cậu mang đến, cũng không nên lãng phí.” Lý Lạc Tân cầm lên một dây thừng nhỏ, trói hạ thể “Nhìn cậu xuất tinh sớm như vậy, coi như hôm nay giúp cậu chữa bệnh.” Tống những thứ đồ vật khác ném xuống giường, lần thứ hai đè lên, dù anh không đặc biệt thích thú thứ gì.

“Ư ~ thật sảng khoái…” nhưng trong chốc lát, Quý Trần Lăng không chịu nổi: “Lạc Tân, để em bắn ra có được không…thật khó chịu.”

“Lạc Tân, để em bắn, để em bắn….”

Lý Lạc Tân không để ý đến cậu, nói cậu ồn ào, liền xé quần lót của chính mình nhét vào miệng cậu, dư âm còn lại chỉ còn là tiếng rên.

Bị hành hạ đến tận nửa đêm mới kết thúc, dáng vẻ Quý Trần Lăng khổ sợ bị trói trên giường cũng có chút giải trí với Lý Lạc Tân, vì lẽ đó mà Lý Lạc Tân vẫn mãi không cởi trói cho cậu, trói đến tận thứ hai mới mở ra. Lúc này, thằng em của Quý Trần Lăng đã bị ghìm rách ra, xem ra thê thảm vô cùng.

“Cậu cương cả tối?” Theo lý thuyết, khi hết cương thì dây thừng sẽ tự động lỏng ra.

Quý Trần Lăng ai oán nhìn Lý Lạc Tân, trực tiếp ôm từ phía sau: “Đúng đấy, nó thật đáng thương, Lạc Tân, người ta muốn bồi thường.”

Đáng tiếc, Lý Lạc Thân khi kéo khóa quần lên sẽ thành một người khác, anh chán ghét đẩy Quý Trần Lăng ra, một mình tiến vào phòng tắm. Quý Trần Lăng không kiềm chế được nụ cười, lăn tới vị trí Lý Lạc Tân ngủ tối qua.

Hít sâu một hơi, mùi vị của Lý Lạc Tân.

Trong chốc lát, Lý Lạc Tân liền lắm xong, anh nói cậu đi tắm đi rồi kiểm tra rương hành lý, lấy một ít thuốc: “Tắm xong rồi tự mình bôi đi.” Anh biết tối qua mình ra tay có hơi tàn nhẫn, xem làn da xanh xao của Quý Trần Lăng là biết.

“Lạc Tân, anh đang quan tâm em sao?” Trần Quý Lăng cảm thấy hạnh phúc muốn ngất xỉu.

“Có điều, Lạc Tân, có thể không tắm rửa, không bôi thuốc được không…” Quý Trần Lăng không dám nhìn Lý Lạc Tân, cậu thấy rất hổ thẹn, Lạc Thân quan tâm anh như thế, tại sao anh lại không biết phân biệt.

Lý Lạc Tân nhíu mày: “Tại sao?”

“Trong người đều là mùi vị Lạc Tân, giặt sạch sẽ không còn, em muốn dấu vết Lạc Tân còn mãi trên người em, không muốn cho nó biến mất.”

“…” Lý Lạc Tân trực tiếp đạp thẳng cậu vào bồn tắm, không thèm chờ đợi gì, mặc quần áo trực tiếp đi ra cửa.

Tiếp đó, toàn bộ đoàn làm phim thấy một người đàn ông vây quanh Lý Lạc Tân, bận bịu hầu hạ anh. Cậu đã không lãng phí thời gian dưỡng thương mà đi học nấu ăn.

Có người hầu hạ, Lý Lạc Tân cũng không ghét, huống chi con chó săn này cũng nghe lời, trên giường cũng khiến anh thỏa mãn, vì lẽ đó nên cũng lười quản cậu.

Như vậy, kể cả sau khi đã trở về thành phố, hai người vẫn ở chung với nhau, Quý Trần lăng vẫn mỗi ngày nấu cơm cho Lý Lạc Tân, quét tước vệ sinh, đấm bóp cho anh. Mấy ngày trước Lý Lạc Tân còn mở cửa cho cậu, sau đó cậu mạnh dạn xin chìa khóa phòng Lý Lạc Tân, sau đó dọn đồ đến nhà anh ngày càng nhiều, thời điểm Lý Lạc Tân nhận thì Quý Trần Lăng đã không đến đây.

Lý Lạc Tân cũng mặc kệ.

Mãi đến tận hai tháng sau.

“Quý Trần Lăng, chuyện gì thế này” Lý Lạc Tân cầm điện thoại di động đưa cho Quý Trần Lăng.

Quý Trần Lăng nhìn một chút, ánh mắt thoáng chốc ngưng đọng: “Em, em không biết…” Cậu ở trước mắt Lý Lạc Tân không giỏi đóng kịch, càng không giỏi nói dối.

Trên điện thoại di động là tin tức, hoa đán mới nổi Ngải Thu Nhi bị tai nạn giao thông bỏ mình.”

Lý Lạc Tân đã có quãng thời gian dài không tìm Ngải Thu Nhi, ngày hôm nay đang ngồi đọc tin tức mới nhận được tin này.

__(⊃ • ʖ̫ •)⊃__


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.