Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
"Chị họ, chẳng lẽ chị không muốn biết ngày cha chị bị bắt vào tù, khi chị cần anh ấy nhất, anh ấy đang ở đâu sao?"
"Hôm đó anh ấy đang vui vẻ ở bên tôi, cũng chính là lần đầu tiên chúng tôi chính thức đến với nhau."
Mối tình luôn hoàn mỹ trong mắt cô nhưng đã kết thúc thê lương bởi bị bạn trai phản bội.
Cô uổng phí ba năm, dốc bao tâm tư cuối cùng chỉ nhận được cái quay lưng tuyệt tình của anh ta.
Trái tim cô cũng chết lịm kể từ đó, không dám dễ dàng yêu bất kỳ ai nữa, nhưng hôm nay, chỉ vì muốn người nhà yên lòng nên cô đã quyết định tìm một người đàn ông phù hợp với mình để kết hôn, yên ổn sống cùng người đó đến hết cuộc đời này.
Ninh Duệ Thần là chàng trai trẻ tuổi vừa thần bí lại giàu có nhất Lạc Thành, là luật sư đại diện bên cạnh ngài thị trưởng, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Ninh thị, cũng là đối tượng kết hôn trong mộng của biết bao cô gái trẻ đẹp ở Lạc Thành hằng mơ ước.
Nhưng người đàn ông đó cứ hết lần này tới lần khác bất ngờ xuất hiện trong cuộc đời cô, còn chủ động xin dây buộc mình và sẵn sàng gánh vác trách nhiệm lớn lao với cô, nhưng không ngờ lại bị cô thẳng thừng từ chối.
"Anh Ninh à, tôi nhận thấy giữa chúng ta không thích hợp đâu."
"Tại sao?"
"Anh quá ưu tú, quá nổi bật, tôi sợ cứ đà này tôi sẽ đổ vì anh mất." Cô gái nào đó chân thành nói.
"Cô Tô, Ừm…Thật ra có một chuyện tôi vẫn chưa nói cho cô biết."
"Hả?"
"Thú thật với cô....Tôi là gay." Chàng trai rũ mắt cúi đầu khổ sở thổ lộ, nhưng trong mắt lại lóe lên tia sáng ranh mãnh rất khó phát hiện.
[Cú chết không kịp ngáp của tên cặn bã]
"Này anh Ninh, phải nói là tôi hết sức khâm phục tinh thần can đảm của anh đấy, bởi vì anh dám cưới một người chẳng có chút địa vị hay tiếng tăm gì, lại còn không tương xứng với anh như vậy, bộ anh không sợ danh tiếng của mình sẽ bị cô ta làm ảnh hưởng, sĩ diện của anh sẽ bị chà đạp bởi cô ta, sự nghiệp của anh sẽ vì cô ta mà gặp trở ngại hay sao?" Gã bạn trai cũ ác độc lắm mồm kể lể, nhìn hai người trước mặt tay trong tay hắn ta đột nhiên cảm thấy vô cùng chướng mắt.
Người đối diện dịu dàng vuốt ve suối tóc mềm mại của cô gái, ánh mắt chứa chan tình cảm yêu thương nói, "Nếu như ngay cả người yêu của mình mà cũng không bảo vệ được thì những thứ như danh tiếng, sĩ diện hay sự nghiệp kia có cũng chẵng còn ý nghĩa gì! Huống chi, ở trong mắt tôi, cô ấy chính là người con gái tốt nhất và thích hợp nhất với tôi trên đời này."
"À còn nữa, anh Thẩm này, sẵn đây tôi cũng muốn mượn cơ hội này để biểu đạt sự khâm phục của tôi dành cho anh, với một người không có đạo đức, nhân phẩm thấp kém, nết na thì khỏi phải nói rồi, lại còn làm việc ở nhà vệ sinh công cộng như người phụ nữ đó, vậy mà anh vẫn có thể cưới cô ta về nhà. Ngày nào cô ta cũng quanh quẩn chỉ trong phạm vi chưa tới hai mét vuông, mồ hôi trên người lúc nào cũng dầm dề như mưa, anh còn chẳng ngại hay cảm thấy ghê tởm khi có bao nhiêu gã đàn ông chạm vào cổ, tinh thần can đảm của anh quả thật rất đáng khen tặng!"
[Đoạn ngắn ăn vạ xấu xa]
Trong đêm tân hôn, cô gái nhìn người đàn ông nằm nghiêng ngửa trên giường còn cố ý chừa ra một chỗ trống, cau mày nói, "Anh Ninh, nhà anh...."
"Là nhà của hai chúng ta." Người nọ lên tiếng bắt bẻ nhưng mí mắt lại chẳng hề động đậy.
"Ừm, vậy ghế sofa nhà chúng ta đặt ở đâu?"
"Thời gian quá gấp nên chưa kịp chuẩn bị, tạm thời ngủ chỗ này đi."
"Còn ly súc miệng của tôi thì sao?"
"Cái đó cũng chưa kịp mua, dùng tạm của anh đi."
"Vậy....Còn đồ ngủ của tôi mang theo đâu rồi?"
"À, con bé nhà bên cạnh bảo rất thích bộ đồ đó nên anh đã tặng cho nó rồi, mẹ vợ có chuẩn bị sẵn một bộ cho em đấy, em cứ mặc nó tạm đi."
"...." Cái này cũng có thể mặc được sao? Đồ ngủ gì thậm chí còn mỏng hơn cả vớ da mang chân nữa….
======
Bình luận truyện