Em Về Cùng Ngày Nắng

Chương 32




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

227a6b7fcdbb428bbaad0026cdd705d9.jpg

7d18eb0ee73f4d9a192e1a3af05640e3.jpg

1d1382d9ef7c57de18c52bc038bc4403.jpg

a8aa5f761fbb36edf3f0166d030bbac4.jpg

4861886780b1d18d1f220ecc5561d25c.jpg

1a92c5bf13cb1c179b02e76818f58c7f.jpg

cb85d5164d560c0650e66ea5c00b32e1.jpg

04fd2118b6512e987199e93ab9c4e226.jpg

2d59c67589ccf2921998149c9352f4b4.jpg

c30015ac71c710a171be748e1f1e3b8a.jpg

89339ca250fbfd2290974762c03d8867.jpg

Đôi mắt thiu niên sáng lấp lánh như chứa đựng muôn vàn tia nắng hạ lướt trên mặt sông

Đôi mắt thiếu niên sáng lấp lánh, như chứa đựng muôn vàn tia nắng hạ lướt trên mặt sông.

Nhưng anh đưa Ninh Trăn tới nơi này, là vì muốn lấy lòng cô chứ không phải để làm cô sợ hãi.

Khoảnh khắc cáp treo dừng lại, anh nhẹ nhàng dỗ dành:"

Đừng sợ, em mở mắt ra nhìn thử đi. Nhé?"

Ninh Trăn cảm giác được cáp treo đang treo lơ lửng giữa không trung, lông mi cô tèm nhem nước mắt, rốt cuộc cũng không có khóc thành tiếng, Lục Chấp cười đến lồng ngực phập phồng:" Ninh Trăn, thích anh như vậy à, ôm không buông hả?"

Lúc này cô mới run rẩy buông lỏng tay, ngóc đầu khỏi ngực anh.

Thiếu niên cong môi:" Em nhìn mặt sông thử đi."

Cô phồng lên dũng khí, nghiêng đầu nhìn xuống, đôi mắt như lạc vào cả trời sao chi chít, đây là cảnh tượng trác tuyệt nhất trong cuộc đời mà cô từng được nhìn thấy.

Muôn vạn ánh đèn rượt đuổi nhau chảy tràn thắp sáng khắp mặt sông, dòng nước phản chiếu ánh sáng, sóng nước lăn tăn như những dải bạc vỡ lóng lánh gợn mình theo dòng chảy.

Dòng sông ngút ngàn ánh sáng in vào mắt cô.

Nu chữ nhỏ quá các bạn thứ nhấn vào hình ảnh để xem đọc có rõ hơn k nhé

***************


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.