(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Từ nhỏ Thịnh Minh Hoài đã chúng tinh phủng nguyệt (đẹp trai), bạn bè có một đống lớn, nhưng không có mấy ai khác phái.
Cho dù là chơi bóng hay là ăn cơm, bên cạnh đều là nam sinh. Cũng không phải duyên khác phái của anh kém, mà là quá tốt.
Thịnh Minh Hoài không có tâm tư yêu sớm, cũng sợ truyền ra tai tiếng không dễ nghe, từ trước đến nay đều cách xa những nữ sinh "không có ý tốt" đó.
Ngoại trừ Minh Dư.
Ánh mắt đầu tiên anh đã nhìn ra mục đích của người này không thuần, một con mắt viết "Tôi thích cậu", một con mắt còn lại viết "Tôi muốn đè cậu."
Nhưng anh chính là rơi vào cái bẫy ngọt ngào của cô.
Trải qua chuyện điên cuồng nhất, là khi nghỉ trưa ở phòng học, dung túng cô nhét tay vào quần đồng phục của mình. Xoa bóp cách quần lót, sau đó bị cô sờ.
Khi đó, cô còn chưa tính là bạn gái của anh.
Mấy anh em tốt bên cạnh anh đều biết, Minh Dư ở chỗ anh là ngoại lệ.
Người giữ mình trong sạch như vậy, để cô sờ đến ướt một cái quần lót trong phòng học.
Thịnh Minh Hoài nói rõ là thích cô, mà còn là nghiêm túc, cho nên mới sủng cô, dung túng cô như vậy.
Cô muốn làm gì anh cũng được.
Những người đó ngẫu nhiên còn sẽ gọi cô là chị dâu, bây giờ nghĩ đến bọn họ phải đổi giọng gọi em gái, Thịnh Minh Hoài liền tức giận.
Cho đến khi tụ họp, sắc mặt của anh đều khó coi. Nhìn thấy hai người Chu Kỳ, Trần Diên Húc theo đuổi Minh Dư, sắc mặt càng xấu.
Bên này, Minh Dư vừa đến đã bị Tống Lê túm vào phòng riêng. Cô ấy đặt rạp chiếu phim tư nhân, bên trong còn có máy chiếu tự mang, tính bảo mật rất mạnh.
Lúc vừa kéo Minh Dư cô ấy quét hai mắt, hỏi: "Thịnh Minh Hoài không đến cùng cậu à?"
Minh Dư khó hiểu: "Anh ấy làm gì phải đi cùng tớ?" Sau khi hỏi xong cô kinh hãi: "Cậu đừng đánh chủ ý gì với anh ấy!"
Đêm nay muốn làm gì, hai người các cô đều biết rõ trong lòng, loại chuyện này làm sao dám gọi nam sinh đến, huống chi còn là Thịnh Minh Hoài.
Tống Lê mắng đầu óc của cô toàn những thứ đen tối: "Không phải tớ quan tâm các cậu có làm hoà hay chưa sao! Cậu đột nhiên biến thành em gái của cậu ấy, đến tớ còn khó có thế chấp nhận, huống chi là cậu ấy. Một tháng này nhất định là cậu ấy không để ý cậu đi? Chiêu tớ dạy cho cậu rốt cuộc cậu có dùng không, hiệu quả như thế nào?"
Minh Dư kéo cổ áo trước ngực ra cho cô ấy xem. Dưới da thịt tuyết trắng là dấu hôn rậm rạp, đều là tối hôm qua Thịnh Minh Hoài thần chí không rõ làm.
Không để lại trên cổ không phải anh lý trí, mà anh vẫn luôn cho rằng lưu dấu hôn ở trên cổ quá nguy hiểm.
Khi anh nảy sinh ác độc hôn người vô cùng hung dữ, vừa hút vừa cắn, hận không thể ăn hết cả xương cốt của cô. Chỉ khi hôn cổ cô, dùng đầu lưỡi liếm giống như cún con, ẩm ướt dính dính.
Lấy sắc dỗ người, chiêu này thật sự hữu dụng.
Minh Dư nói: "Tháng này anh ấy cũng chưa về nhà mấy lần, chẳng qua hôm nay ăn cơm với tớ, xem như dỗ được một nửa đi."
Ít nhất thì Tiểu Minh Hoài là được cô hầu hạ thật sự thoải mái, anh chỉ cần cứng lên thường xuyên sẽ lộ ra biểu cảm cầu xin. Mỗi khi đến thời điểm này, ánh mắt của đôi mắt phượng kia của Thịnh Minh Hoài đều vô cùng câu nhân, muốn cô, lại không nói gì.
Cho nên chỉ cần cô muốn, là có thể sờ sờ cách quần lót. Nhưng hôm nay đến chạm anh cũng không cho chạm vào. Đồ chó, tối hôm qua thoải mái, hôm nay lại phô trương.
Tống Lê cũng không quá quan tâm đến chuyện nhà bọn họ. Ở loại gia đình này của bọn họ, kết hôn lần thứ hai thứ ba đều là bình thường, giống như Quách Gia Dịch, bây giờ có cả ba lẫn mẹ, bên ngoài còn nuôi mấy người mẹ nhỏ nữa.
Thịnh Diệp và Minh Thành Huệ còn tốt, đều là mất vợ mất chồng, không phức tạp như vậy. Nhìn vừa mắt là kết hôn, cũng không biết mấy đứa con cưng của bọn họ cũng nhìn vừa mắt nhau.
Quả thật là, không phải người một nhà thì không vào một cửa.
Tống Lê đi bật máy chiếu: "Đối với cậu mà nói, thành công một nửa là tương đương với thành công, Thịnh Minh Hoài khó theo đuổi như vậy, cậu còn có thể theo đuổi được cậu ấy, còn sợ không ngủ được với cậu ấy ư?"
Nghiêm khắc mà nói, Thịnh Minh Hoài không phải khó theo đuổi, là căn bản không cho bạn cơ hội theo đuổi.
Chỉ có Minh Dư có thể theo đuổi.
“Địa chỉ web đâu? Mau gửi cho tớ.” Tống Lê thúc giục cô. Minh Dư cạn lời: "Lần trước cậu không lưu à?"
"Tớ làm sao dám lưu, lịch sử trò chuyện của cậu với tớ, mỗi lần tớ đều phải xoá sạch."
Bởi vì bạn trai của Tống Lê thích kiểm tra điện thoại, cô ấy không dám cho anh ấy biết mỗi ngày đều nói chuyện 18+ với Minh Dư. Trang web người lớn này càng không thể để anh ấy nhìn thấy.
Phần lớn các nam sinh đều như vậy, chính mình xem phim sẽ không để bạn gái xem, luôn cảm thấy những nội dung đó không sạch sẽ. Bọn họ thích nữ sinh đơn thuần ngây thơ một chút.
Minh Dư không biết Thịnh Minh Hoài có phải cũng thế hay không. Nhưng cô cảm thấy loại phim 18+ này làm sao có thể kỳ thị giới tính? Nam sinh có thể xem, nữ sinh cũng có thể xem, học tập chút tri thức lý luận thì làm sao.
Minh Dư gửi địa chỉ web qua, kết quả Tống Lê không mở ra được: "Mẹ nó." “Làm sao vậy?”
"Không mở được.”
Tống Lê rất táo bạo: "Tớ không hiểu. Vì sao mỗi lần cậu vào web người lớn đều mượt như vậy, mà tớ lại không được? Cái lần trước kia cũng vậy, tớ còn phải bò tường mới có thể vào được."
Thời điểm mấu chốt vẫn là để cô mở. Minh Dư chậm rì rì móc điện thoại của mình ra, vẻ mặt xuân phong đắc ý: "Cậu thấy ai về nhà còn phải bò tường không?"
Lướt một chút, cô ấn vào, trang web thoáng hiện các loại video ngắn. Đức Phù cũng không mượt như vậy.
"..." Tống Lê ghen ghét đến mức nghiến răng nghiến lợi: "Cậu thật sự là người đen tối vào web đen tối… đen tối đến tận nhà luôn rồi."
Minh Dư kết nối điện thoại lên màn hình máy chiếu, để Tống Lê tự chọn phim. Ánh sáng hơi tối, cô đứng dậy đi mở đồ ăn vặt.
Thật ra trước đó Minh Dư cũng chưa từng xem phim, rất tò mò với chuyện giới tình nhưng không hiểu lắm.
Lần hôn môi ở phòng học đó, cô ngồi trên đùi Thịnh Minh Hoài. Bàn tay của anh đi vào, nắm lấy thịt mềm trước ngực xoa bóp, cô không nhịn được mà nhẹ nhàng hừ ra tiếng.
Giây tiếp theo, cô đã cảm thấy giữa chân bị một vật cứng nóng hầm hập chống lại.
Giữa chân đều bị xót đến tê rần.
Cô tò mò cúi đầu, muốn xem, lại bị Thịnh Minh Hoài kéo lên: "... Cậu làm gì thế."
Minh Dư nhìn thấy thứ đồ kia làm quần anh căng cứng, tò mò nó trông như thế nào: "Tớ muốn nhìn một chút."
“…”
Thịnh Minh Hoài đương nhiên không cho, khuôn mặt tuấn tú hồng nhạt.
Cô dùng ngón tay chạm vào, thứ đồ kia vậy mà còn biết động, dây quần ấn ra một chút dịch ướt nhỏ, như là đang nhổ nước miếng về phía cô ở bên trong.
Minh Dư mắng thẳng một tiếng keo kiệt: "Cậu không cho tớ xem, tớ sẽ lên mạng search."
Thịnh Minh Hoài không có cách nào: "... Vậy chốc nữa về nhà cho cậu xem được không? Tớ sợ chốc nữa có người đến."
Thật ra đã tan học rồi, sẽ không có ai, trừ phi quản lý viên đi lên xem. Minh Dư mới không muốn đến nhà anh: "Ở ngay chỗ này cơ."
Thịnh Minh Hoài vừa rồi bị cô mắng quá keo kiệt cũng thật sự là nhỏ mọn, chỉ kéo ra cho cô nhìn hai giây là che lại. Nhưng chớm thịt hồng chợt loé vẫn nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng cô như cũ.
Minh Dư nuốt nuốt nước miếng: "Thịnh Minh Hoài, xem thêm một cái đi." Cô ôm anh làm nũng.
Thịnh Minh Hoài sẽ không cho cô xem lần thứ hai, Minh Dư đã nói: "Tớ cũng chưa thấy rõ, tớ thích lớn một chút. Thịnh Minh Hoài, cậu không cho tớ xem, tớ làm sao biết nó có lớn hay không."
Thịnh Minh Hoài bắt lấy tay cô ấn xuống, giọng nói đã khàn đặc: "Lớn hay không… cậu sờ sờ không phải là biết rồi sao."
Phía sau phòng học, tất cả mọi người đã tan học rời đi, trên bàn ghế trống vắng chỉ có hai người bọn họ.
Cô chôn ở trong lồng ngực của anh, tóc dài hỗn độn, lộ ra vành tai phấn hồng. Cô chỉ ngửi thấy hương chanh sạch sẽ mát lạnh trên đồng phục của anh, còn có hương vị tình dục không ngừng lên men.
Trước mắt không nhìn thấy cái gì, anh bắt lấy tay cô chậm rãi đưa cô thăm dò mảnh đất cô không biết mà nguy hiểm.
Đầu tiên là eo thiếu niên gầy nhưng rắn chắc, có cơ bụng, một tầng hơi mỏng, giống đá cuội, có chút cứng. Nhưng thứ đồ phía dưới kia còn cứng hơn cơ bụng nhiều.
Khi cô sờ lên, nó còn hưng phấn, nặng nề đụng vào lòng bàn tay cô, cô thấy được một tay nóng bỏng và dính nhớp.
Thật thô, thật dài.
Hô hấp của cô cũng nặng thêm vài phần.
Bên tai toàn là tiết cọ xát của vải dệt và cùng tiếng thở gấp ướt nóng của anh, cuối cùng những âm thanh đó đều bị bao phủ dưới cái hôn bị anh ép mạnh xuống.
…
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");