Hạng Vũ biết tin Hạ Du sẽ làm cố vấn về thực phẩm của công ty Thiên Hà liền lên tiếng chất vấn:
- ### Tiểu Du ai cho em tới đó làm cố vấn, em có biết công ty đó rắc rối như thế nào không? Còn cái tên La Thiên kia nữa, dám lừa gạt em gái ông.
Hạ Du bịt tai lại nói:
- ### Anh ba à, em chỉ sang đó làm việc thôi chứ em có gả sang đó đâu mà anh cứ ầm ầm như em sang đó làm dâu thế hả?
Hạng Vũ hừ hừ nói:
- ### Tên ma ốm La Thiên đó là 1 tên cáo già đó. Em tránh xa anh ta ra nghe chưa. Hừ Hừ.
Lãng Nhu ném cái gối nhỏ dựa lưng vào người Hạng Vũ nói:
- ### Trật tự đi, anh cho con bé sang đó. Em thắc mắc gì thì tìm anh.
Hạng Vũ hét ầm lên:
- ### Anh hai, sao anh lại đồng ý. Tiểu Du sang đó làm cực khổ sao, để con bé ở công ty nhà mình làm tiểu công chúa không được à.
Lãng Nhu nhíu mày:
- ### Anh không ngại đánh em trước mặt tiểu Du đâu, ân oán của em với La Thiên tự 2 đứa giải quyết. Đừng làm ảnh hưởng tới công việc nghe chưa, không phải La Thiên có ý mà mà La phu nhân đề cử Tiểu Du.
Hạng Vũ nghe xong giật mình, im lặng 1 lát lại nói:
- ### Gì cơ, dì Uyển Vân đề cử Tiểu Du sao?
Hạ Du gật đầu:
- ### Đúng rồi là dì Uyển Vân bảo La tổng tới tìm em.
Hạng Vũ lườm cô:
- ### Gọi hắn ta là La tổng? Thà rằng gọi anh là Hạng tổng nghe còn hay hơn.
Hạ Du và Lãng Nhu đồng loạt lên tiếng:
- ### Anh/ Em câm miệng đi.
Hạng Vũ lại ồn ào:
- ### Sao lại không được, tên ma ốm kia là La tổng. Em với hắn ta cùng chức vụ thì đúng là Hạng tổng mà.
Lãng Nhu nhíu mày cực sâu:
- ### Em nói thêm câu nữa, mai anh cho em thành Hạng dọn vệ sinh em tin không?
Hạng Vũ nghe thế liền cười hì hì:
- ### Thôi thôi em đùa. Em đùa.
Ai mà không biết Lãng Nhu là người quyết định toàn bộ công việc trong Nhu Niên chứ. Hạng Vũ không điên mà chọc giận anh lên, không thì ngay cả cửa công ty anh cũng đừng mong bước vào.
Sau 1 hồi ồn ào, Hạng Vũ cũng bị Lãng Nhu cưỡng chế kéo đi trả không gian yên tĩnh cho Hạ Du. Cô thong thả ngồi uống trà chiều và sắp xếp lại công việc một lần nữa, đã nhận lời sẽ tới công ty Thiên Hà làm cố vấn thực phẩm thì cô cũng phải có sự chuẩn bị. Hạ Du lấy một cuốn sổ nhìn đã hơi bám bụi trong ngăn tủ ra, cô bắt đầu coi các trang trong đó rồi ghi lại ở một quyển sổ khác.
La Thiên sau khi đến quán của Hạ Du bàn công việc thì liền quay lại công ty, chiều nay anh có 1 cuộc họp quan trọng cần tham dự. Vừa tới công ty La Thiên đã thấy Tô Sương và Minh Luân đang ngồi đi lên tầng trên, La Thiên cũng bình tĩnh đi vào thang máy chuyên dụng để đi lên tầng trên. Minh Luân đứng giữ thang máy cho La Thiên, sau khi thang máy đóng cửa Minh Luân liền lên tiếng:
- Nghe nói anh đã tìm được cho công ty 1 cố vấn về thực phẩm tuyệt vời.
La Thiên không mặng không nhạt đáp:
- Cũng vừa mới tìm được thôi.
Minh Luân cười nhạt 1 tiếng nói:
- Anh thật có lòng với công ty.
La Thiên im lặng nhìn số tầng dần trôi, anh không thích người em họ này. Lúc anh đang chữa bệnh tại nước ngoài cậu ta 1 tay quản lý Thiên Hà cùng bố và chú, nhưng Thượng Hy lại điều tra ra Minh Luân hay qua lại với đối thủ của bố anh. Nên Thượng Hy dặn anh phải đề phòng Minh Luân 1 chút, dù gì Hạ Du cũng đã nói cô sẽ không xuất đầu lộ diện. La Thiên phải tránh để lộ thông tin về cô mới tốt, anh cũng không muốn Minh Luân biết về cô. Chuyện năm đó La Thiên rất rõ, nên tránh tốt nhất không để Minh Luân tiếp xúc gần với Hạ Du. Khi cả 2 người bước vào phòng họp thì mọi người đã có mặt đầy đủ, thấy tổng giám đốc và phó giám đốc bước vào cả căn phòng đồng loạt đứng lên đồng thanh:
- Tổng giám đốc La, phó giám đốc Minh.
Cả hai gật đầu ngồi xuống vị trí của mình, cuộc họp bắt đầu. Các công việc quan trọng được bàn bạc xong thì Minh Luân lên tiếng:
- Tổng giám đốc La, còn việc chọn lựa thực phẩm cho dự án mới thì sao?
La Thiên ung dung xếp tài liệu gọn gàng lại nói:
- Tôi đã chọn được người thích hợp, nhưng người đó chưa muốn lộ diện trước mọi người nên tạm thời công ty sẽ không công bố danh tính của người đó được. Cảm phiền mọi người đừng hỏi thêm bất cứ thông tin gì.
Còn nhiều điều mọi người muốn hỏi, nhưng nghe nói thế liền không ai dám hỏi gì thêm. Minh Luân cũng biết không thể hỏi thêm gì, nên chỉ có thể nói:
- Có tổng giám đốc La lên tiếng thì mọi người có thể yên tâm rồi. Hy vọng mọi chuyện sẽ đúng như kế hoạch đã vạch ra.
La Thiên gật đầu nói:
- Cậu cứ yên tâm, mọi quá trình đều do tôi trực tiếp theo dõi. Không có việc gì nữa thì tan họp đi. Mọi người trở về làm việc của mình đi.
Không đợi mọi người trả lời, La Thiên trực tiếp rời khỏi phòng họp. Anh đi thẳng lên văn phòng của mình, ngồi xuống ghế tổng giám đốc trong phòng La Thiên thở hắt ra 1 tiếng. La Thiên thật không thích cách Minh Luân hỏi về Hạ Du, Minh Luân luôn làm cho anh có cảm giác cậu ta rất nguy hiểm. Hạ Du lại là em gái người kia. Lãng Nhu đã kể cho anh nghe 1 số chuyện quá khứ của Hạ Du, nên La Thiên cũng biết chút ít anh thật sự không muốn Hạ Du dính dáng tới Minh Luân, vì bên cạnh cậu ta có Tô Sương. Mà Tô Sương cũng không phải tốt đẹp gì, Tô Sương giúp Minh Luân làm kha khá chuyện xấu. La Thiên cũng không thích Tô Sương nên không hy vọng Hạ Du dính vào 2 con người này.
~ Còn tiếp ~