Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh

Chương 27: Ai là kẻ đang đeo mặt nạ làm người tốt?




Nhờ có sự giúp đỡ của Tần Khuyết nên Thần Tịch đã được ổn định trở lại.

Ngải Tịch cảm thấy không biết nên đền ơn Tần Khuyết như thế nào, cô lấy điện thoại ra gọi cho anh nhưng hồi lâu không ai bắt máy.

Cô nghĩ chắc có lẽ anh đang bận nên không biết, nên cô cũng không tiếp tục gọi anh nữa.

Định đi tìm Trần Hoa Minh Nhất ăn mừng, ai ngờ vừa bước ra thì đụng phải Tâm Đông hối hả chạy vào phòng làm việc của Ngải Tịch.

" Em làm gì mà như chạy giặc vậy hả? ".

" Ngải Tổng, có..có chuyện rồi! ".

Ngải Tịch mù mờ, lại có chuyện gì nữa đây.

Tâm Đông bắt đầu kể rõ hết với Ngải Tịch.

Đáng lẽ nhờ có sự giúp đỡ của Tần Khuyết nên đã giành lại được dự án khu đô thị mới ban đầu từ tay người bí ẩn đã cướp lấy lần trước. Nhưng mà đột nhiên bây giờ lại hoàn toàn bị hủy khi quay trở lại Thần Tịch.

Hiện tại đã không thể nào làm cho tin đồn này nhanh chóng dừng lại được.

Bên phía truyền thông cũng đã can dự vào, càng làm cho cổ phiếu của Thần Tịch tuột dốc nghiêm trọng.

Vừa nói Tâm Đông đưa ipad cho Ngải Tịch.

Giọng nói đều đều từ người dẫn chương trình về thông tin kinh tế trên toàn cầu của cô gái lại vang lên.

" Như chúng ta đã biết Thần Tịch vừa lên sàn chứng khoán thành công ở Mỹ. Nhưng đột nhiên sau thành công ấy Thần Tịch lại gặp khó khăn, dự án khu đô thị mới đã hoàn toàn bị bãi bỏ. Cổ phiếu của Thần Tịch lần này đã tuột dốc nặng. Không biết lần này Ngải Tổng ở Thần Tịch sẽ giải quyết ra sao đây? Mong mọi người hãy theo dõi..".

Trên đời này luôn có nhân quả báo ứng đúng không? Vậy rốt cuộc Ngải Tịch đã làm gì phật lòng ông trời mà trả giá lớn đến như vậy chứ? Cô nghĩ cô không thù không oán với ai mà? Sao đột nhiên cả hai lần đều bị hại thành ra thế này chứ?

Ngải Tịch hoàn toàn tin rằng việc lần này nhất định đã có người tốn không ít công sức nhúng tay vào. Nhưng..là ai được chứ?

" Còn cách giải quyết không? ". Ngải Tịch hỏi Tâm Đông.

" Vẫn còn một cách, đó là chúng ta tìm một tập đoàn lớn để họ đầu tư vào dự án của chúng ta. Tuy nhiên, sẽ không làm dự án khu đô thị mới nữa mà đổi thành dự án đầu tư xây dựng. Như vậy Thần Tịch chỉ cần vốn đầu tư vào dự án này, một khi thành công thì lợi nhuận không thể nào đếm được ".

" Theo em tập đoàn nào là thích hợp? "

Tâm Đông ngẫm nghĩ một lát rồi nói: " Hiện tại chỉ có Hắc Thị là sự lựa chọn tốt nhất. Lần trước có Tần Thị giúp đỡ nên chúng ta mới vượt qua được khó khăn. Nhưng mà Tần Thị so với Hắc Thị vẫn kém hơn nên chúng ta chỉ có thể công khai hợp tác với Hắc Thị. Điều quan trọng là chị phải giành được sự đồng ý từ Hắc Tổng, Hắc Mộc Thần! ".

Ba chữ này vô cùng kiên định của Tâm Đông nói với Ngải Tịch. Cô nên nhờ anh giúp đỡ không? Nếu hợp tác cô sẽ thường xuyên đến Hắc Thị, như vầy thì càng gặp anh nhiều hơn rồi, nếu thế không phải dễ dàng nối lại nhân duyên xưa kia chăng?

Từ sau lần cô để Hắc Mộc Thần hôn mà không từ chối, cô đã trốn tránh anh cho đến hôm nay.

Cô sợ mình lại đi vào vết xe đổ lần nữa. Không phải vì giống như 5 năm trước làm gánh nặng cho anh.

Hiện nay Ngải Tịch đã là CEO của Thần Tịch rồi, cô nghĩ mình hoàn toàn xứng với anh.

Nhưng mà..

Còn vị hôn thê của Hắc Mộc Thần nữa thì phải làm sao? Dù gì Ngải Tịch cũng đâu thể nhắm mắt làm ngơ sự tồn tại của Mạn Kì Sa được đây?

Hơn nữa Hắc Mộc Thần còn mất trí nhớ, nếu sau này anh nhớ ra việc Ngải Tịch nói đã lợi dụng anh. Anh còn nói từ giây phút đó anh đã hận cô rồi thì nếu nhớ lại anh sẽ làm gì với cô?

Chia tay đường ai nấy đi ư?

Như vậy Ngải Tịch không phải lại tăng thêm một vết thương trong tim à?

Nhưng vấn đề quan trọng bây giờ là Ngải Tịch cần để Thần Tịch lên vị trí đầu tiên, cô không nghĩ nhiều như thế được nữa.

" Vậy thì như thế đi, chị sẽ đến Hắc Thị ".

Tâm Đông tuy vui mừng với sự chấp nhận của Ngải Tịch. Nhưng nếu lỡ Hắc Mộc Thần không đồng ý thì sao đây? Cô không dám nghĩ nữa, nếu lỡ như thế thật chắc Thần Tịch phá sản mất!

...

Căn biệt thự Tần gia.

Nơi đây gọi là Tần gia là vì nó giống như vẻ bề ngoài của Tần Khuyết. Ôn nhu hòa nhã.

Nhưng đằng sau nó lại là một bí mật đáng sợ...

Tần Khuyết tức giận đập nát chiếc điện thoại lên quầy rượu. Còn cả mấy chai rượu vang quý hiếm đã bị anh hung hăng làm đổ lên hết sàn nhà. Thủy tinh văng tung tóe.

Lãnh Cung, thuộc hạ trung thành nhất của Tần Khuyết. Anh ta theo Tần Khuyết đã được nhiều năm. Sự giận dữ của Tần Khuyết không hề làm anh ta có vẻ sợ hãi như đã quá quen thuộc.

Lí do Tần Khuyết tức giận như vậy là vì cuộc điện thoại vừa rồi..

Nửa tiếng trước.

Tần Khuyết vừa mới bận bịu liên hệ với bên châu Âu để tiện tối nay vận chuyển ma túy bằng đường biển ở bến cảng.

Anh đâu đó đã sắp xếp ổn thỏa hết mọi việc.

Lấy điện thoại lên xem thì thấy cuộc gọi nhỡ của Ngải Tịch. Tần Khuyết vui mừng định gọi lại cho cô.

Nào ngờ vừa nhấn vào danh bạ thì một số điện thoại lạ gọi đến.

Tần Khuyết nhận máy.

Đầu dây bên kia cất giọng lạnh lùng: " Tần Khuyết, tôi vừa mới tặng anh một món quà khá lớn đấy. Thế nào, muốn biết không? ".

Tần Khuyết nghe người đàn ông ở đầu dây bên kia nói thế thì có chút ngạc nhiên, nhưng anh vẫn duy trì sự nét mặt bình thản của mình. Anh nhàn nhạt trả lời: " Không biết món quà từ Hắc Tổng đây lớn như thế nào nhỉ? Tần Khuyết tôi có vinh hạnh được nhận hay sao? Anh đề cao Tần Khuyết này quá rồi Hắc Mộc Thần à! ".

Hắc Mộc Thần không hề có vẻ gì là tức giận, chẳng những thế anh còn cười một cách giễu cợt: " Vậy à? Tôi không nghĩ tôi đề cao anh quá đâu! Món quà tôi tặng anh chắc cũng sắp đến rồi đấy! Chú ý nghe theo từng nhịp của tôi nhé! 1.... ". Anh kéo dài giọng ra. Tần Khuyết bên này khẽ nhíu mày, đợi anh nói tiếp. Hắc Mộc Thần liền bổ sung: " 2... ".

Vừa lúc anh nói xong thì cửa thư phòng ở Tần gia bị Lãnh Cung đẩy ra.

Anh ta hốt hoảng chạy vào. Tần Khuyết vẫn giữ nguyên chiếc điện thoại bên tai. Anh sầm mặt, từ trước đến nay Lãnh Cung nếu không có sự cho phép của Tần Khuyết thì tuyệt đối không dám tự tiện xông vào. Trừ khi có chuyện gì quan trọng lắm.

" Đại ca, lô hàng chúng ta vừa lên tàu thì đột nhiên phát nổ. Có người đã cài sẵn bom vào từ trên xuống dưới con tàu, người của chúng ta..đã chết hết! Lần này tổn thất không hề nhỏ, bên phía châu Âu vừa biết được tin liền nhanh chóng gọi đến nói nhất định sẽ tìm chúng ta tính sổ sau! Hiện giờ chúng không nhận được hàng nên đã bắt đầu trút giận. Trực tiếp cắt hết mọi đường từng liên quan với chúng ta.."

Tần Khuyết đờ người, nhận ra điện thoại vẫn còn giọng cười tàn ác của Hắc Mộc Thần.

Tần Khuyết nghiến răng kèn kẹt: " Hắc Mộc Thần, đây là quà anh tặng tôi à? ".

Trên môi Hắc Mộc Thần nở nụ cười tàn ác: " Đến đúng lúc lắm. Tên thuộc hạ Lãnh Cung đó của anh quả nhiên nhanh tay nhanh chân.Thế nào? Thích món quà này không? Tôi tốn không ít công sức chuẩn bị cho anh đấy! ".

" Mẹ kiếp! Tôi vẫn chưa tính sổ với anh anh lại tiếp tục đụng vào tôi? Anh quả nhiên không từ thủ đoạn nhỉ? ". Tần Khuyết trên mặt tối đen như mực.

Hắc Mộc Thần khẽ nhếch môi: " Như nhau cả thôi! ".

Tần Khuyết đè nén lại sự tức giận đang gào thét trong lòng: " Anh làm vậy là có ý gì? ".

Tần Khuyết biết nếu không có chuyện gì gây hại liên quan đến Hắc Mộc Thần, anh tuyệt đối sẽ không đụng vào Tần Khuyết.

So với vẻ mặt tức giận sắp phun trào như núi lửa của Tần Khuyết thì Hắc Mộc Thần lại bình thản như không có chuyện gì xảy ra mà uống cạn ly rượu vang trên tay, ung dung nói: " Có trách thì trách anh can dự vào việc của Ngải Tịch quá nhiều. Một kế hoạch hoàn mỹ do tôi tạo ra lại bị anh đập tan nát nó thì anh phải nhận lấy hậu quả! Phong cách làm việc của Hắc Mộc Thần này không phải anh chưa từng nghe đó chứ Tần Khuyết? Tôi luôn biết đối nhân xử thế, tốt với tôi một tôi trả mười. Còn...hại tôi một tôi sẽ trả một trăm! ".

Đúng! Phong cách làm việc của Hắc Mộc Thần không phải Tần Khuyết không biết.

Chỉ có điều lần này Hắc Mộc Thần ra tay quá tàn độc với Tần Khuyết. Không những thế còn liên quan đến Ngải Tịch? Sắp xếp lại câu nói của Hắc Mộc Thần một chút. Tần Khuyết nhận ra có gì đó anh còn chưa biết: " Cái gì? Ngải Tịch? Thì ra dự án bị cướp lấy của cô ấy đều do một tay anh tốt bụng tạo ra nhỉ? Nhưng mà tôi thắc mắc cô ấy đã làm gì anh khiến anh lại không từ thủ đoạn mà dồn Ngải Tịch vào bước đường cùng như vậy chứ? "

Hắc Mộc Thần ngưng lại nụ cười, thay vào một câu nói khiến Khang Dụ phía sau lưng anh sởn gai ốc: " Chuyện giữa tôi và Ngải Tịch không liên quan đến anh. Tốt nhất anh nên nhớ kĩ lần này đã lo chuyện bao đồng quá nhiều thì hậu quả anh nên tự gánh lấy. Còn nữa, nếu lần sau anh còn tiếp tục sau lưng dùng thế lực của bạch đạo giúp đỡ Ngải Tịch thì không chỉ một lô hàng và mười mấy tên thuộc hạ của anh chết đơn giản như vậy đâu! Tôi sẽ từ từ tặng quà lớn cho anh đấy Tần Khuyết à. Hắc Mộc Thần tôi nói được làm được ".

Điện thoại của Tần Khuyết không còn nghe giọng lạnh lùng của Hắc Mộc Thần nữa, chỉ còn lại tiếng tút..tút..

Tần Khuyết bùng nổ cơn thịnh nộ. Đập nát chiếc điện thoại và mấy chai rượu vang.

" Hắc Mộc Thần! Quả nhiên thủ đoạn của anh chưa từng thua kém ai. Được lắm, thù này không trả Tần Khuyết tôi nhất định sẽ không làm người! ".

Đúng vậy, đó chính là bộ mặt phía sau của Tần Khuyết. Không phải dáng vẻ ôn nhu hòa nhã thể hiện ra với Ngải Tịch.

Lần giúp đỡ này của anh là nhờ thế lực hùng hậu của bạch đạo sau lưng. Tần Khuyết nắm vị trí chủ lực trong bạch đạo. Vì thế hiển nhiên có thù với Hắc Mộc Thần của giới hắc đạo là chuyện bình thường.

Nhưng Tần Khuyết không ngờ lần này Hắc Mộc Thần thực sự tức giận vì anh đã giúp đỡ Ngải Tịch mà ra tay không chút lưu tình như thế.

Lúc trước giới hạn của Hắc Mộc Thần chỉ là hủy những lô hàng quan trọng của Tần Khuyết để anh tổn thất chút tiền chứ chưa từng đụng vào người của anh.

Không ngờ bây giờ Hắc Mộc Thần lại có thể cài bom trên tàu làm chết mười mấy thuộc hạ của Tần Khuyết.

Nói về sự độc ác thì quả thật Tần Khuyết còn thua Hắc Mộc Thần xa..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.