Cô không hiểu, phỏng vấn ở tập đoàn lớn là kiểu như vậy sao, anh ta còn chưa biết trình độ
của cô ở mức độ nào,cô bất mãn lên tiếng:
“Phó tổng giám đốc, anh còn chưa phỏng vấn tôi”
“Tôi đã xem qua hồ sơ của cô rồi, tôi hoàn toàn rất hài lòng” “Nhưng với chức vụ này trước giờ tôi không có kinh nghiệm” “Cô yên tâm, chức vụ vị trí thư kí này chỉ như là bảo mẫu cho giám đốc thôi, huống hồ tổng
giám đốc đây cũng không quan tâm đến kinh nghiệm của cô. Nếu không có gì thắc mắc cô
VietWriter
có thể đi làm vào ngày mai” anh ta nói với giọng điệu đầy bỡn cợt
Cô đương nhiên là rất hài lòng với mức lương 5000 tệ, cô nghĩ hôm nay đến đây có khi còn không được nhận, nhưng đâu ngờ lại dễ dàng vậy, cô còn nghi ngờ hay mình vào nhầm phải công ty đa cấp, nhưng rõ ràng trước đi cô bước vào đây đã nhìn rõ cái biển đề chữ “Công ty
Bất Động Sản S”. Thôi vậy cứ cho là do số cố may mắn đi. Cô cười dịu dàng trả lời anh ta:
“Tôi rất hài lòng, mai tôi sẽ đến đúng giờ, cảm ơn” “Được vậy, hẹn gặp cô ngày mai”. Cô vừa đi khỏi thì từ trong căn phòng nhỏ được thiết kế ngay cạnh giá sách, một người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen bước ra, nhìn thấy anh, anh ta cười gian manh nói: “Thế nào tôi phỏng vấn như vậy được không? Trần Lăng Dực hận không thể đánh anh ta mấy cái
“Được cái đầu nhà cậu, cậu dọa người ta thì đúng hơn, nhìn vẻ mặt của cô ấy kiểu như sắp
bị lừa vào công ty đa cấp”.
“Chẳng phải đúng tiểu chí của cậu sao” “Thôi coi như cậu hoàn thành nhiệm vụ, cuối tuần này tôi không bắt anh đi kí hợp đồng ở Malay nữa, mà sang Hàng Châu bàn hợp đồng cho tôi” Người đàn ông vest hồng khóc không ra nước mắt, bất mãn nói: “Cậu là đồ khốn, chẳng phải cậu nói sẽ không bắt tôi đi nữa sao? “Tôi đã nhân nhượng cậu từ nước ngoài chuyển thành trong nước rồi, như thế là đã là quá đối xử tốt với cậu rồi”. “Được rồi, coi như tôi ngu mới tin cậu”. Sau đó, anh ta đi ra ngoài đóng cửa rầm một cái thể hiện sự bất mãn và tức giận của
mình.
A Bính tiễn cô đến tháng máy rồi chào tạm biệt. Hắn cũng không hiểu, mỗi lần chẳng phải toàn Trần Lăng Dực phỏng vấn sao, sao hôm nay lại để phó tổng làm việc này, trong khi anh vẫn có mặt ở công ty. Hắn ta nghĩ chắc chắn cô Hứa kia có giao tình gì với Trần Tổng. Hôm chọn hồ sơ phỏng vấn, hồ sơ của cô Hứa kia đã bị loại ngay từ giây phút đầu, nhưng vừa hay Trần Lăng Dực đi qua nhìn thấy, sai hắn ta mang hồ sơ của cô Hứa lên văn phòng
Anh cứ thế ngồi nhìn chằm chằm vào tập hồ sơ mấy tiếng đồng hồ, rồi gọi đến phòng bộ phận chuyển hồ sơ của Hứa Kiều Tâm lên ứng tuyển vị trí thư kí. Điều mà hắn ta ngạc nhiên nhất là sau đó Trần Lăng Dực yêu cầu anh ta không nhận thêm bất kì hồ sơ nào cho vị trí thư kí nữa, như vậy chẳng phải là chọn cô Hứa luôn rồi sao?
Chả nhẽ Trần tổng bị u mê trước nhan sắc của cô Hứa, nhưng trước giờ Trần Lăng Dực đâu phải là người ham mê sắc nữ, phụ nữ bên cạnh anh ta không phải chỉ có mỗi cô Chu thôi sao. A Bình nghĩ đàn ông ai cũng như nhau cả thôi, dù là người nghiêm túc như Trần Lăng Dực cũng có lúc bị siêu lòng trước cái đẹp.
Kiều Tâm rời khỏi công ty với một tâm trạng vô cùng phức tạp, khi đặt bút kí vào tờ hợp đồng cô nghĩ mình như một con thỏ vừa bị lừa vào hang sói vậy. Cô vẫn không hiểu giảm đốc của tập đoàn này rốt cục là hài lòng cô ở điểm gì, kinh nghiệm làm thư kí đương nhiên cô không có, tốt nghiệp một trường đại học bình thường. Chả nhẽ tên giám đốc này giống như lời Tiểu Sảnh nói chọn cô vì nhan sắc sao, nhưng được làm giám đốc của một tập đoàn lớn như vậy, nghe nói còn rất trẻ nữa, lại thích chơi trò mập mờ trốn công sở. Kiều Tâm lắc đầu thở dài, nghĩ về những tháng ngày tiếp theo của mình, không biết sẽ ra sao.
12
CHƯƠNG 6 Cô gọi điện báo tin này cho Tiểu Sảnh biết, khỏi phải nói Tiểu Sảnh đương nhiên rất mừng cho cô, còn nói tối nay nhất định phải đi nhậu một bữa ra trò. Khi nhận công việc này cô thấy lo lắng hơn là vui mừng, phần do cô chưa có kinh nghiệm gì, phần cũng lo sợ giám đốc ở tập đoàn này là một gã biến thái. E rằng cuộc sống sau này của cô sẽ không được bình ổn, cô thở dài một tiếng, nhanh chóng gạt bỏ những tiêu cực đó, cô tự nhủ “Hứa Kiều Tâm ơi là
Hứa Kiều Tâm m còn lo lắng gì nữa chứ, bây giờ đã là tốt hơn trước kia rất nhiều, có gì mà
mày không vượt qua được”.