Trần Lăng Dực ngẩng đầu nhìn cô mấy giây rồi cất giọng nói:
“Tôi còn phải dành thời gian tập trung vào học nên không có thời gian kết bạn đặc biệt là
học sinh lớp thường như cậu” Cô sững sờ, dù nghe rất nhiều về tính cách có chút quái dị và lạnh lùng của anh, nhưng
hôm nay cô mới được mở mang tầm mắt, đúng là làm người khác muốn nổi điên mà. Mang
một cục tức chạy về lớp mình, vừa đi vừa nghĩ cách trả thù anh, nỗi nhục này cô đâu dễ dàng buông bỏ.
“Ringggg tiếng chuông báo thức kêu lên, đánh thức Kiều Tâm trở lại với thực tại, cô vẫn
mơ màng, giấc mơ hôm qua như đưa cô trở về 8 năm trước vậy, cô vẫn nhớ in từng chi tiết một. Trong kí ức của cô, anh rất bá đạo, lạnh lùng, cô khó khăn lắm mới dám mạnh dạn bắt
chuyện, làm quen với anh nhưng bị anh trả lời một cách phũ phàng. Chàng trai đó tối hôm qua cũng nói chuyện với cô như vậy lạnh lùng mà xa cách.
VietWriter
Lúc cô tỉnh dậy đã 10h sáng, cô nhớ ra chiều hôm nay có cuộc phỏng vấn vào lúc 14h. Cô vội vàng sửa soạn, trang điểm một chút, hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng phối với chiếc quần jean đen dáng xuống, đi một đôi giày sneaker màu trắng. Set đồ hôm nay cô mặc trông cô trẻ ra vài tuổi, cô như một nữ sinh mới ra trường đầy nhiệt huyết. Chuẩn bị xong cũng đã là 12h, từ nhà cô đến tập đoàn S chỉ mất 30 phút, cô vẫn thấy khá là sớm. Cô sờ tay lên cái bụng trống rỗng của mình, lấy điện thoại mở app lên đặt cho mình
một suất mì bò xào, trước kia cổ thích ăn món này do mẹ nấu nhất, dù trước đó đã ăn rất
nhiều nơi nhưng không có quán nào ngon bằng mẹ cô nấu cả. Giải quyết xong bữa ăn, cô
bắt một chiếc taxi đến tập đoàn S, bây giờ cô mới có thời gian nhìn kĩ cái thành phố X này, nó
đã thay đổi quá nhiều, không còn giống với dáng vẻ của 8 năm về trước.
Đến nơi, cô đến quầy lễ tân hỏi địa điểm phỏng vấn ở đâu. Bấm thang máy lên lầu 20, Kiều Tâm tưởng tượng cảnh trước mắt chắc sẽ là một hàng dài người xếp hàng chờ phỏng vấn, nhưng không hàng lang trước mắt cô trống trơn không một bóng người. Nhìn lại số tầng để đảm bảo chắc chắn cô không lên nhầm tầng, bỗng có một người đàn ông bước ra chào hỏi cô: "Xin chào, cô là cô Hứa Kiều Tâm phải không?”
“Vâng, là tôi” “Tôi là A Bính, trợ lý của tổng giám đốc, mời cô theo tôi đi lối này để phỏng vấn” “Anh A Bình, tôi có điều muốn hỏi, tôi gửi CV ứng tuyển vào vị trí kế toán, nhưng hôm
trước nhân viên bên công ty bảo tôi phỏng vấn vị trí thư kí giám đốc, có phải có nhầm
lẫn gì không? “Không có nhầm lẫn gì đâu, vị trí kế toán vừa hay tuyển đủ rồi nên hồ sơ của cô được chuyển lên vị trí thư kí giám đốc” “Nhưng trước giờ tôi chưa từng đảm nhận vị trí này, tôi sợ tôi không đảm nhận được, anh có vị trí nào phù hợp với tôi hơn không?” “Cô yên tâm, sẽ có người hướng dẫn cô, giám đốc của chúng tôi cũng rất dễ tính, chỉ cần
#
cô chuyên tâm làm việc thì sẽ không làm khó có đầu”.
Kiều Tâm nghe vậy đành phải lẽo đẽo theo sau A Bình. Anh ta dẫn cô đến trước của một
căn phòng, anh ta gõ cửa rồi nhẹ giọng nói :
“Tôi đưa cô Hứa đến rồi”
Từ bên trong truyền đến một giọng nói “Vào đi” cánh cửa mở ra, bên trong căn phòng rất
rộng, tone chủ đạo của căn phòng màu đen trắng, phong cách bày trí rất sạch sẽ, gọn gàng, cho thấy chủ nhân căn phòng có tính cách hướng nội. Một người đàn ông mặc âu phục màu hồng nhìn có chút nhức mắt, ngồi trên ghế xoay quay lưng lại với cô, cô nghĩ đây là tổng giám đốc của công ty này, cô khẽ nói: “Tổng giám đốc, tôi là Hứa Kiều Tâm, tôi đến đây để phỏng vấn”. Người đàn ông xoay ghế ra, tướng mạo người đàn ông này rất điển trai, anh ta chăm chú
nhìn cô từ đầu đến chân, khác xa với phong cách của căn phòng thì bộ trang phục mà anh
ta mặc trên người trông có chút không hợp, không giống với người tính cách hướng nội mà
cô nghĩ, anh ta cười với cô:
“Tôi là phó giám đốc, hôm nay giám đốc có việc tôi phỏng vấn thay anh ta, mức lương khởi
điểm sẽ là 3000 tệ, cô thấy sao?
Kiều Tâm có chút bối rối, anh ta còn chưa phỏng vấn gì mình mà đã đề cập đến mức lương,
như vậy tức là cô sẽ được chọn luôn hả. Thấy cô chưa trả lời, anh ta lại nói tiếp
“Cô chê ít sao, vậy 5000 tệ”