Đừng Buông Tay Anh - Hứa Kiều Tâm

Chương 101




Lúc cô bước vào cô chẳng thèm gõ cửa, trực tiếp đi vào luôn, vẫn là hình ảnh đó anh vẫn chăm chỉ làm việc, dáng ngôi lúc làm việc của anh quả là siêu hấp dẫn có thể đánh gục mọi trái tim thiếu nữ.

Không biết anh đang tập trung hay mải suy nghĩ cái gì mà ngay cả khi cô bước vào anh cũng không biết, chỉ khi cô đặt tách cafe xuống bàn thì lúc này tay anh mới khựng lại một chút nhưng sau đó lại tiếp tục lật dở xem xét gì đó, cô đành phải lên tiếng trước: "Cafe của anh đây hôm nay tôi lỡ tay pha hơi ngọt, anh uống thử nếu không ưng thì tôi sẽ mang đi pha lại"

Tay anh đang lật dở tài liệu bỗng dừng lại rồi ngẩng đầu lên nhìn cô, anh cười đáp: "

Chỉ cần là em pha thì nó dở như nào tôi vẫn uống được"

Khóe môi của cô bất giác cong lên mà có khi ngay cả chính cô cũng không biết, cô nói: "Vậy tôi đi ra ngoài trước, còn nữa đừng hút thuốc lá có hại lãm"

Nhìn bóng lưng cô đần rời khỏi tầm mắt anh, anh có chút lưu luyến.

Anh có thể cảm nhận được Hứa Kiều Tâm vẫn còn thích anh, nhưng lý do tại sao lại khiến cô ấy chần chừ không chịu bước đến bên anh thì đó vẫn là điều luôn khiến anh đau đầu.

Còn vì sao cô sang nước ngoài, nhà họ Hứa bỗng dưng phá sản trong một đêm ngay đến cả bố mẹ cô cũng không có tung tích gì anh vẫn đang điều tra.

Anh đã cho người điều tra lại vụ việc năm đó nhưng tình hình có vẻ không khả thi cho lắm.

Một cuộc điện thoại bàn được gọi tới công ty, cô nhấc máy, nhưng đầu dây bên kia chỉ đòi gặp mỗi A Bính cô cũng không biết phải xử trí thế nào vì có vẻ như lúc nãy anh ta vừa ra ngoài có việc.

Rất may vừa nghĩ đến tào tháo thì tào tháo liên xuất hiện, cô gọi A Bính vào nói: "Này, có ai gọi điện nhất quyết phải tìm gặp bằng được anh đây này"

A Bính giật mình một cái hình như rất chột dạ, anh ta hỏi lại cô: "Vậy cậu ta nói những gì?"

VietWriter

Kiều Tâm gãi đầu: "Tôi làm sao biết được, họ tìm anh mà.

Với lại có vẻ dường như có việc gấp lắm thì phải"

A Bính có chút khẩn trương, nói với cô: "Nối máy tới điện thoại bàn của tôi"

Cô không biết có chuyện gì mà anh ta lại gấp gáp như vậy, chẳng nhẽ lại là khách hàng đặc biết, cô lập tức nối máy đến chỗ anh ta.

A Bính nghe máy giọng rất tức giận: "Tôi đã nói rồi, anh phải gọi qua số điện thoại của tôi chứ, sao lại gọi đến số của công ty, anh muốn chuyện này bị cả công ty biết hết à Đầu dây bên kia giọng có vẻ khẩn trương: "Tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm"

A Bính day day cái trán, ngồi xuống ghế rồi nói tiếp: "Tìm thấy thêm dữ liệu quan trọng gì à?"

Người đầu dây bên kia lập tức nói: "Đúng vậy, tôi đã đi tra hỏi người dân ở gần vụ tai nạn năm đó, dù rất khó khăn nhưng cuối cùng cũng có người nhớ.

Còn tìm được cả người tận mắt nhìn thấy hung thủ xuống xe, không những một mà là hai người, hình như họ là một cặp."

A Bính cau mày lại, anh ta hỏi: "Một cặp? Chứ không phải một mình?"

Người bên kia tiếp tục đáp: "Đúng vậy, người đó còn cho biết cặp đôi này còn xuống xe xô xát, to tiếng với nhau, cô gái đi cùng còn gọi tên người đàn ông kia.

"

Mày của A Bính còn cau nhiều hơn khi nãy, anh ta hỏi: "Gọi tên ư, tên là gì? Anh nói đi tên của hung thủ?"

Người đầu dây bên kia tiếp tục nói: "Ông ta chỉ nhớ mang máng cái gì mà Hứa gì đấy thôi"

A Bính nắm chặt tờ giấy trên bàn, càng lúc càng chặt cuối cùng nó không chịu nổi mà rách luôn, sau đó anh ta vo tròn lại ném luôn vào thùng rác, anh ta đáp: "Có chắc là họ Hứa không? Nên nhớ hồi đó người mang họ Hứa mà có thể dùng tiên che đậy việc này thì chỉ có Hứa Huỳnh Giang mà thôi"

Người bên kia khẳng định chắc nịch: "Chắc chắn mà, ông ta còn khẳng định cái gì nhầm thì nhâm chứ riêng hung thủ mang họ Hứa là ông ta chắc nịch luôn."

A Bính bỗng dưng nở một cụ cười nham hiểm, anh ta nói: "Biết rồi, nhớ thu thập thêm nhiều chứng cứ nữa, xong vụ này tôi sẽ không để anh thiệt thòi đâu"

Không để cho bên kia trả lời anh ta đã dập máy luôn, A Bính cười thâm "Hứa Huỳnh Giang"

và "Hứa Kiều Tâm"

hai cái tên này cũng quá hay rồi.

Kịch hay trước mặt sắp bắt đầu rồi đây.

Kiều Tâm lúc này vẫn đang tập trung vào xử lý công việc, bản hợp đồng lúc sáng mà A Bính hỏi cô, cô đã xem xét vô cùng kĩ lưỡng, không phát hiện ra chút sai sót nào cả, cô muốn mang vào để xin Trần Lăng Dực phê duyệt.

Cũng như mọi lần, lân này cô cũng không gõ cửa mà trực tiếp đấy cửa vào phòng của anh luôn, hình như anh đang nghe điện thoại của ai đó, có vẻ như khá quan trọng nên lúc cô vào anh vội nói: "Thôi được rồi, lát tôi sẽ gọi lại sau"

Anh quay người lại chất vấn cô: "Em vào đây có chuyện gì? Sao không gõ cửa?"

Kiều Tâm đứng hình mất mấy giây, cô đang định thân lại lời nói của anh, cô hỏi lại: "Anh nói gì cơ?"

Trần Lăng Dực thở dài một tiếng, anh nói lại: "Thôi bỏ đi, văn kiện gì kia đưa anh xem."

Kiều Tâm hậm hực, anh thở dài như vậy là có ý gì, ý là bảo cô phiền hay sao, cô đáp lại: "Xin lỗi Trần tổng, lần sau tôi sẽ để ý hơn, có văn kiện quan trọng cần anh kí gấp, bên trong có cả hợp đồng ngày mai phải kí kết"

Anh nhận lấy hợp động từ tay cô, lật đi lật lại, xem đi xem lại một hồi lâu rồi mới đặt bút kí tên, lúc cô nhận lại tập tài liệu cô thuận miệng hỏi: "Vậy mai mấy giờ chúng ta sẽ đi?"

Trần Lăng Dực bày ra bộ mặt khó hiểu, hỏi lại cô: "Chúng ta, đi đâu?"

Cô giơ tập tài liệu lên, dõng dạc nói: "Bản hợp đồng này anh tính đi kí một mình sao?"

Anh xoay xoay con tượng trên bàn, im lặng hồi lâu rồi nói: "Mai em ở nhà được rồi, A Bính sẽ đi cùng tôi"

Trái tim cô như đập hụt một nhịp, vì bản hợp đồng này hôm nay cô đã chuẩn bị khá kỹ lưỡng không những vậy cô còn xem đi xem lại khá nhiều lần, lần này cô đã tự tin hơn hẳn lần trước, cô đang háo hức cho buổi kí hợp đồng lần này thế mà anh lại cướp đi tia hi vọng của cô.

Cũng đúng so với A Bính kinh nghiệm dày dặn như vậy thì mang theo cô là một sự lựa chọn khá nguy hiểm, hơn nữa lần này có vẻ là bản hợp đồng vô cùng quan trọng, nên lựa chọn A Bính là sự lựa chọn tốt nhất.

Cô cười ngượng đáp lại anh: "Nếu như vậy thì tôi xin phép ra ngoài"

Nhìn bóng lưng cô độc của cô dân rời khỏi tâm mắt, anh biết lần này cô đã tự tin hơn lần trước rất nhiều, lần này cô tự tin thể hiện mình, anh thấy cô như vậy đương nhiên cũng rất vui.

Nhưng không hiếu sao lần này bên đối tác yêu cầu người đi cùng anh không được là con gái mà bắt buộc phải là con trai.

Anh cũng không hiểu, chẳng lẽ đối tác lần này lại là người thích đàn ông ư? Đối tác lần này không phải là người dễ động vào, anh cũng phải nhường cậu ta đến mấy phần, thôi đành vậy.

Nghe bảo cậu ta mới từ nước ngoài du học về, rất giỏi, đặc biệt am hiểu về IT, anh cũng chỉ điều tra được như vậy thôi chứ mặt mũi cậu ta như nào anh cũng chưa rõ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.