*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1 Sinh tháng mười hai, là kết quả sau một đêm say rượu của cha mẹ mình’
Mà cha cô, sau đêm phong lưu ấy liền biến mất’
Mẹ cô – Đông Liên mang thai mười tháng, một thân một
mình sinh con tại nhà, suýt nữa chết vì khó sinh’
Cho nên, cô được đặt tên là Đông Túy’
Bởi vì bà cho rằng, không say rượu thì bà đã không phải chịu khổ như vậy.] Thang máy đã dừng lại ở tầng một năm phút rồi, trong chiếc gương nhỏ bỗng nhiên phản chiếu một gương mặt khác trang điểm theo phong cách mắt khói’
“Đông Nương, Đồng Nương, hắn đến rồi!” Tô Đát Quý nép vào vách tường, chỉ ló nửa người ra, vẻ mặt hồi hộp len lén nhắc nhở cô’
2 Khuyến mũi và khuyên môi của Tô Đát Quý sáng lấp lánh dưới ánh đèn trắng, mái tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ y như lông chim, cánh tay phủ kín hình xăm dán vào gạch men trắng, càng lộ rõ vẻ ăn chơi đua đòi’
“Cạch” một tiếng, Đông Túy đóng hộp phấn lại rồi chậm rãi bước vào thang máy’
Cô bấm nút tầng 26 một cách tự nhiên, cửa thang đang từ từ khép lại, bên ngoài bỗng vọng đến tiếng bước chân dồn dập, “Đợi đã!” Cửa thang máy vốn sắp đóng vào lại mở ra, sau cánh cửa dày, một gương mặt bảnh trai đập vào mắt, cao cũng phải mét tám, vóc dáng nhìn qua cũng khá rắn chắc, trên người mặc toàn đồ hiệu của Jack & Jones, tay cầm chiếc di động thông minh giá trị hai vạn tệ của Đức’
Anh ta bước vào trong thang máy, đưa mắt nhìn Đông Túy đang dán mắt vào nghịch di động, xoay người ấn vào nút 25’
Đông Túy liếc mắt quan sát anh ta một lượt’
Cô điềm nhiên gõ hai chữ trong nhóm chat WeChat: [Giữa, phải.] Sau đó rời khỏi nhóm chat, bắt đầu mở Anipop ra chơi’
Thang máy dừng lại ở tầng ba, một cô gái mặc áo croptop kết hợp với quần yếm siêu ngắn, đầu đội mũ lưỡi trai, miệng ngậm kẹo que bước vào, cô nàng chỉ chăm chăm nhìn điện thoại di động, không hề để ý đến gờ thang máy dưới chân’
“Ai da!” Chỉ sơ ý một chút, cô nàng đã nhào vào lòng anh chàng kia, còn tiện tay..’
nẫng mất chiếc chìa khóa nhà trong túi bên phải của anh ta’
“Xin lỗi xin lỗi, thật ngại quá.” Cô gái vội vàng đứng dậy, xin lỗi chàng trai trước mặt, vẻ mặt vô tội, khiến không ai nỡ nặng lời’
Anh chàng kia hơi nhíu mày, thầm than một tiếng xui xẻo, liền sau xua xua tay, “Bỏ đi, không sao.”
Cô nàng kia bèn cười hì hì, xoay người lại, ẩn nút tầng thứ mười’
Đông Túy cất di động đi, trong thang máy trở nên yên tĩnh’
“Tinh…” Đã đến tầng mười, cô gái kia nhanh chóng bước ra ngoài, cùng lúc đó, hai gã đàn ông thô kệch say xỉn bước vào’
Chỉ chớp mắt, mùi rượu đã ngập trong thang máy, người đàn ông trung niên bắt đầu ba hoa chích chòe: “Ha ha, tao nói mày nghe, cỡ như mày đã là cái thá gì? Năm đó ông đây ngao du đó đây, gặp một cô em cứ phải gọi là ngọt nước trong thôn..’
Cũng bị ông đây cướp được về tay đấy!” “Thôi đi thôi đi, nếu là hai mươi năm trước có khi tao còn tin lời mày bốc phét’
Giờ chỉ cần nghĩ là biết, trong cái bộ dạng bê tha này của mày có người chịu ưng mày đã tốt lắm rồi.” “Gì chứ? Mày không tin năng lực của tao à? Tháng một tao tìm gái, tháng năm đã có thể sinh con rồi đấy mày có tin không? Đừng có nghi ngờ khả năng của tao!” Nói xong, ánh mắt say xỉn của gã vô tình lướt qua Đông Túy, thấy cô gái này mặt mày trong sáng, dáng người lại yểu điệu, nhất thời nhìn chằm chằm! Gương mặt toàn nếp nhăn nhếch miệng lên cười hinh hích, “Hi, người đẹp, hình như chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu rồi thì phải? Trông càng giống mối tình đầu của anh quá!” Cái trò cũ rích này, Đông Túy chẳng thèm để ý đến, cô chỉ hừ lạnh một tiếng, khinh thường liếc hai gã kia một cái’
“Người đẹp, cho xin số đi, không thì WeChat hay QQ, Momo cũng được, anh đây là người rất tiến bộ!” Nói xong, gã ta thò tay ra kéo cánh tay Đông Túy’
Đông Túy giật mình, quát lên: “Buông ra! Ông làm gì đấy! Tôi không quen ông!” “Buông cái gì mà buông, đêm hôm rồi còn ăn mặc gợi cảm thế này, không phải cố ý dụ dỗ mấy thằng này lại làm quen à?!” Gã còn lại cũng xáp tới, Đông Túy thấy tình hình không ổn, ánh mắt đầy vẻ kinh hoàng nhìn về phía người đàn ông bước vào thang máy lúc đầu cùng với mình’
Thế nhưng anh ta lại giống như chẳng nhìn thấy gì’
Đông Túy nhíu mày, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt’
Không để ý đến cô? Vậy thì..’
Đông Túy đột nhiên kéo tay anh ta, mặt đầy vô tội nhìn về người đàn ông xa lạ kia mà kêu cứu: “Ông xã, bọn họ bắt nạt em!” Anh chàng bị “đội nồi” sợ hãi quay lại nhìn Đông Túy, nhưng sau khi thấy được gương mặt xinh đẹp của cô thì vẻ khó chịu ban đầu dần biến mất’
“Các người có thôi đi không hả? Buông vợ tôi ra, nếu không tôi báo cảnh sát đấy!” Vừa hay thang máy dừng lại đúng ở tầng gã đàn ông kia đã bấm, cửa thang mở rộng, anh ta giận dữ nói: “Mau cút đi!” Hai gã say rượu gặp phải cảnh này, thầm than xui xẻo: “Đi thì đi, chờ đó, tao sẽ gọi người đến tính sổ với hai đứa chó chết tụi bây! Có gan thì đừng thò mặt ra ngoài!” Gã đàn ông say xỉn vừa bước ra khỏi thang máy vừa chỉ vào bọn họ làm ba lèm bèm’
Cảm giác giống như đám học sinh tiểu học đàn đúm đi đánh nhau hồi xưa’
“Cảm ơn anh nhé.” Đông Túy kích động cầm lấy tay anh ta, tươi cười dịu dàng nói’
Hai người bốn mắt nhìn nhau’
Khi nói chuyện, nhìn thẳng vào mắt đối phương sẽ dễ dàng tăng độ tin cậy hơn’
“Không sao, khách sáo làm gì, chúng ta đều ở chung một khu nhà mà..’
cũng là người một nhà cả.” Anh chàng này có bộ mặt rất đàng hoàng tử tế, lại thêm giọng điệu đầy vẻ tổng giám đốc bá đạo, có cảm giác giống như nam chính trong phim ảnh, tiểu thuyết vậy’
Chỉ đáng tiếc…
“Đúng thế, người một nhà cả mà’
Xin hỏi anh ở phòng nào? Đúng rồi, anh tên gì thế? Nếu rảnh tôi sẽ qua chào hỏi anh để bày tỏ lòng biết ơn.” “À, tôi ở 2503, gọi tôi là mãnh nam(*) là được.” (*) Mãnh nam là từ dùng để chỉ những anh chàng cơ bắp cuồn cuộn, khỏe mạnh, cường tráng..’
“2503! Ôi chao, trùng hợp vậy, tôi ở 2603 nè’
Khoảng cách giữa chúng ta dường như cũng gần quá ha.” Đông Túy kinh ngạc thốt lên, duyên phận hiếm có như vậy’
Bỗng dưng vô tình gặp được một anh chàng giàu có đẹp trai cao to, đúng là điều mà bao nhiêu người mơ ước’
Khóe miệng mãnh nam nở một nụ cười mờ ám, nhìn cách ăn mặc quyến rũ của Đông Túy, dẻo miệng nói: “Xem ra đây chính là duyên phận, không biết em làm nghề gì? Sao lại về muộn thế?” Giờ cũng mười hai giờ đêm rồi’
Đông Túy làm bộ xấu hổ vén tóc qua mang tai, lộ ra gò má hồng hồng, “Thật ra..’
em làm ở hộp đêm.” “À..’
vậy sao.” “Tinh..” Thang máy đã đến tầng hai mươi năm, anh chàng kia liền nói, “Tôi đến nơi rồi, về trước nhé’
Hẹn gặp lại.” “Chào anh.”
Tại phòng 2603.
Đông Túy cầm chiếc chìa khóa vừa mới lấy được lúc trưa để mở cửa phòng’
Nhìn thời gian trên đồng hồ, sau đó mở túi, lấy chiếc camera siêu nhỏ nhanh chóng lắp lên cửa phòng một cách thành thạo, nơi có thể bao quát toàn bộ cả căn phòng’
[Chị em à, cược đi nào, liệu đêm nay cá có mắc câu không? Thua thì mỗi người hai trăm, tôi cược là có!] Đông Túy nằm trên giường, mở di động và vào nhóm chat WeChat’
Noãn Bảo Bối: Không thể nào, nhìn cũng đường hoàng tử tế lắm mà, hơn nữa còn đẹp trai thế kia’
Người ta vừa nãy còn không nỡ ra tay với anh ta nữa đấy.] Trông mặt mà bắt hình dong, từ trước đến giờ vẫn là tiêu chuẩn đánh giá con người của cô nàng này’
Hình đại diện của nickname này chính là cô gái vừa bổ nhào vào người anh chàng mãnh nam kia’
Đại Lục: [Hừ, đẹp trai chẳng có ai tốt đẹp cả! Vậy nên tôi cá là..’
Không!!! Đông Nương nhà chúng ta xinh đẹp thế này, hắn ta nhất định sẽ muốn thả dây dài câu cá lớn, để Đông Nương của chúng ta say mê hắn đến độ không thể tự kiềm chế được mới đúng’
Đây mới là cảm giác thành tựu mà đàn ông đeo đuổi chứ!] – Đại Lục chính là cô nàng hư hỏng đứng canh gác khi nãy’
[Chậc chậc, tôi tán thành quan điểm của Đại Lục’
Có điều..’
thằng cha này là một cái bình bông ngớ ngẩn thôi’
Ô? Em Gái Cup D đâu rồi?] Em Gái Cup D: [Tất cả số liệu theo dõi đều đã điều chỉnh xong, có thể gửi cho người thuê bất cứ lúc nào’
Tôi vẫn tin tưởng câu nói đó tin Đông Nương, cuộc sống sẽ đặc sắc hơn’
Bổn cô gái, mỗi người một nơi cười sặc sụa’
Thế giới này, không chỉ đặc sắc một cách bình thường thôi đâu.