Độc Thần

Chương 103: 103: Đối Chiến Khải Văn Thanh Mộc Kiếm Pháp




Khải Văn có lẽ là tên thật của thanh niên thanh y trên đấu võ đài mã số tám tư, cũng có lẽ chỉ là một cái tên giả, nhưng thanh niên này khiến cho người ta cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái, muốn gần gũi.

Còn cái tên Hỏa kia, đích xác là cái tên giả, cũng là biệt danh mà Độc Nhĩ Kha nghĩ ra, cũng là tình cảm của hắn đối với Hỏa Độc Công.

Lúc này hai người một thanh niên nho nhã thanh tao đứng đối diện một người thiếu niên nhìn có chút già dặn một thân Hồng y đỏ rực như ngọn lửa máu.

Ánh mắt hai người vẫn không rời nhau, thanh niên thanh y thì ánh mắt như cười nhìn Độc Nhĩ Kha, nụ cười ẩn chứa rất nhiều thâm ý và ý vị.

Còn hồng y thiếu niên thì lại nhìn thanh niên thanh y với ánh mắt đầy cẩn trọng và kiêng dè.

Hai người chưa hề giao chiến nhưng ánh mắt lại như muốn nói với nhau:

- Ngươi rất mạnh.

- Ngươi cũng rất mạnh.

- Nhưng ta phải thắng.

- Ta cũng vậy.

Hai người cứ nhìn nhau gần nửa chung trà thì một tiếng chuông vang lên.

Sau đó giọng nói của lão già thanh y lại vang lên:

- Giờ thi đấu đã tới.

Xin các trọng tài tiến tới võ đài mình phụ trách, sau đó tiến hành làm thủ tục tiến hành trận đấu.

Lời vừa dứt thì trên khán đài ồ lên, khán giả hoan hô lên, bọn họ chờ chính là thời khắc này.

Rốt cuộc thì cũng tới rồi.

Lúc này các trọng tài được lệnh tiến ra trước đấu võ đài của mình, sau đó bắt đầu giảng giải quy tắc trận đấu một chút, sau đó chuẩn bị cho bắt đầu trận đấu.

Trọng tài trận đấu giữa Độc Nhĩ Kha và Khải Văn là một lão già có mái tóc hoa râm, lão cũng đã tốn một phen nước bọt giảng giải lại quy tắc trận đấu một lần cho hai người, sau đó mới dùng lại nói:

- Hai người cũng đã hiểu những quy tắc trận đấu ta nói.

Hai người đã chuẩn bị chưa?

- Đã xong.

- Ta cũng vậy.

Độc Nhĩ Kha trả lời.

- Tốt lắm.

vậy ta tuyên bố trận đấu đầu tiên vòng loại trực tiếp, tổ chín cặp thứ tư bắt đầu.

Lời vừa dứt, hai người lại cùng nhau cười cười.

Độc Nhĩ Kha nói:

- Khải Văn huynh, trận này ta sẽ không nhường đâu, rất mong được chỉ giáo nhiều!

- Lời của Hỏa huynh cũng là lời ta muốn nói.

Ta rất mong chúng ta có một trận đấu hết mình.

Khải Văn cười cười nhìn Độc Nhĩ Kha nói.

- Bắt đầu đi.

Độc Nhĩ Kha gật đầu nói.

- Xin chỉ giáo.

Lời vừa dứt, trên tay Khải Văn xuất hiện một thanh kiếm xanh, mà điều đặc biệt là thanh kiếm này lại là thanh kiếm bằng gỗ - Thanh mộc kiếm.

Thanh mộc kiếm vừa ra thì Độc Nhĩ Kha lại cảm giác thanh kiếm này không tầm thường, hắn có cảm giác thanh kiếm này còn rắn chắc hơn, sắc bén hơn cả thanh Kim Kiếm của Hoàng Kim Sát.

Khải Văn đưa thanh Thanh Mộc tới trước mặt mình, ánh mắt ngắm nhìn Thanh Mộc kiếm một lúc rồi ngẩng đầu nói với Độc Nhĩ Kha:

- Thanh Mộc kiếm, làm bằng Thanh Mộc ngàn năm, lại được ngâm trong nước suối Man Khải hơn năm năm.

Thân kiếm dài bốn xích, hai thốn, nặng một trăm mười hai cân, một lượng, năm tiền.

Thân kiếm cực kỳ sắc bén và rắn chắc, có thể sánh ngang với vũ khí thượng phẩm.

Nó là vật đã theo cha ta hơn năm mươi năm phiêu bạc, xông pha giang hồ.

Nay kiếm đến tay ta, những trận đấu trước ta chưa hề dùng kiếm này.

Hôm nay ta dùng Thanh Mộc kiếm đối trận với Hỏa huynh, kính mong Hỏa huynh hãy xuất ra hết bản lãnh của mình ra, đừng làm nhục Thanh Mộc kiếm của ta.

Ánh mắt Độc Nhĩ Kha cũng nhìn về Thanh Mộc kiếm, thanh kiếm này Độc Nhĩ Kha từ đầu đã cảm giác nó không đơn giản, bây giờ lại nghe lai lịch của nó càng làm cho Độc Nhĩ Kha cảm khái, cũng vì thế hắn càng có thiện cảm với Khải Văn.

Trong lòng Độc Nhĩ Kha đã hoàn toàn coi Khải Văn là một đối thủ của mình, cũng như một người bạn.

Độc Nhĩ Kha ánh mắt biết cười, cung tay với Khải Văn nói:

- Khải Văn huynh đã có lời thì ta sẽ hết mình, thắng thua do trời.

Hai người lại nhìn nhau, rồi cười ha hả, khiến cho khán giả bên ngoài cũng ngơ ngác không biết hai người vì sao mãi không tấn công nhau.

- Vậy thì ta xin xuất chiêu trước, kiếm thuật của ta là Thanh Mộc kiếm pháp.

Tiếp chiêu.

Thanh mộc giảo sát.

Lời vừa dứt, Thanh mộc kiếm hoa lên, mộc linh lực tràn ra, Thanh mộc kiếm hóa thành hàng trăm đạo kiếm khí trao trùm một khoảng không hơn một thước, tất cả kiếm khí đều uy lực vô cùng, kiếm kiếm sắc bén, chém thẳng tới Độc Nhĩ Kha.

Độc Nhĩ Kha từ đầu đã nhìn ra tu vi của Khải Văn là Linh Tôn Hạ Giai, Độc Nhĩ Kha cũng coi hắn là một đối thủ thực sự, bởi vậy từ đầu hắn đã vô cùng cẩn trọng.

Vừa thấy một chiêu Thanh Mộc giảo sát ép tới Độc Nhĩ Kha cũng chậm trể, cả người phóng đi, lực lượng, khí nén được phát huy tới mức tận cùng, bộ pháp bước ra, tránh ra một phần đoàn kiếm khí, một chiêu Phá Sát trong võ kỹ Ngũ Hành Luyện Thể nện ra, hướng thẳng tới đoàn mộc kiếm khí gần nhất.

Cùng với đó tay trái lật ra, Hỏa Phiến xuất hiện, Hỏa Phiến xòe ra được Độc Nhĩ Kha huy động đến thủ hộ những điểm yếu.

Bùng.

Hỏa quyền đánh tới, mộc kiếm khí tan, Liệt Hỏa nóng rực thiêu đốt mộc linh lực, nhất thời Thanh mộc kiếm xuất hiện, chỉ là Thanh Mộc kiếm ẩn trong đoàn mộc kiếm khí thế tấn lại cực kỳ mạnh mẽ và sắc bén, nó không chút trở ngại chém thẳng lên ngực Độc Nhĩ Kha.

Thanh Mộc kiếm vừa xuất hiện thì Độc Nhĩ Kha lại thu quyền lại, một quyền nữa đánh ra đón đỡ Thanh Mộc kiếm.

Bành.

Thanh Mộc kiếm chém thẳng lên Phá Sát quyền, vừa lúc va chạm Độc Nhĩ Kha cảm giác Thanh Mộc kiếm truyền tới lực lượng mạnh vô cùng, cùng với Mộc linh lực dồi dào, ép thẳng tới nắm quyền của hắn.

Độc Nhĩ Kha cảm giác kiếm tới thì hỏa tan, Thanh mộc kiếm cũng chém tan lớp băng mỏng được ẩn dấu của Độc Nhĩ Kha, chém thẳng lên da thịt của hắn.

Lực lượng của Thanh mộc kiếm nặng một trăm mười hai cân, lại được một Linh Tôn Hạ Giai chém ra một kích toàn lực, làm sao mà không mạnh cho được, Độc Nhĩ Kha cảm giác nắm đấm đau đớn, sau đó hắn nhìn thấy Thanh Mộc kiếm chém lên da thịt hắn, chém ra một vết rách dài hơn một ngón tay út, máu tươi bắt đầu trào ra, khiến cho Độc Nhĩ Kha đau đớn.

Sau đó lực lượng phản chấn chấn khiến hắn bắn lại phía sau.

Độc Nhĩ Kha hai chân liên tục dẫm lên nền đá, giảm bớt lực phản chấn, cũng để cho hắn không bị đánh lùi lại quá xa, ít nhất cũng không bị đánh bay ra khỏi đấu võ đài.

- Rạp rạp...

Chín bước, Độc Nhĩ Kha lùi lại đúng chín bước thì mới dừng lại được.

Độc Nhĩ Kha ngẩng đầu nhìn về phía Khải Văn đang nhìn hắn cười, chiến ý trong mắt dâng trào, hắn không quản đau đớn, lực lượng được đề thăng tới mực tận cùng, ba đoàn khí cũng được nén lại mức tận cùng.

Độc Nhĩ Kha hai tay đưa ra, ngón tay chụm lại, hai tay khép lại thành một hình tam giác, kết thành một thủ ấn kỳ lạ.

Thủ ấn vừa ra vẻ mặt Độc Nhĩ Kha cũng hơi tái đi, không khí đột nhiên cảm giác trầm nặng, sau đó không khí xung quanh thủ ấn đột nhiên ba động, ba động lúc đầu còn nhỏ, nhưng càng lúc càng nhanh, cũng càng mạnh.

Hỏa Độc Công, linh khí vô thuộc tính, Hàn Băng Khí trào ra, bao quanh thủ ấn hình thành một đoàn khí bao quanh tam sắc lờ mờ.

Đồng thời thủ ấn lúc hình thành thì trong lòng Độc Nhĩ Kha có cảm giác Ngũ Hành Ấn này uy lực tuyệt sẽ trên Phá Sát quyền, cũng vì thế trong lòng Độc Nhĩ Kha lại cảm nhận Ngũ Hành Ấn thêm sâu sắc hơn một chút.

- Ngũ Hành Ấn, Bài Sơn.

Trong lòng quát lên một tiếng, Ngũ hành ấn hướng thẳng tới Khải Văn.

Hai người vừa chiến là đã xuất toàn tuyệt chiêu, không cần thăm dò nhau, cả hai đều hiểu thăm đò hay chiêu thức bình thường chỉ phí công, mất thời gian, cũng chẳng làm được gì nhau, vì vậy vừa đánh là tuyệt chiêu đánh ra, cũng vì thế kết thúc mới nhanh.

Một chiêu này của Độc Nhĩ Kha chính là một loại ấn pháp trong võ kỹ đỉnh giai Ngũ Hành Luyện Thể.

Thủ ấn vừa ra, trong lòng Khải Văn giật lên, cảm giác nguy hiểm dâng trào, ánh mắt hắn trở nên nghiêm nghị, nụ cười cũng tắt hẳn, Thanh Mộc kiếm đưa ra, mộc linh lực tràn ra bao phủ Thanh Mộc kiếm.

Khi Bài Sơn ấn của Độc Nhĩ Kha chỉ cách Khải Văn hơn một thước thì cánh tay hắn vung ra, Thanh mộc kiếm liên tục chém ra một trăm hai mươi kiếm.

Trong đó có sáu mươi kiếm thẳng đứng, sáu mươi kiếm chém ngang.

Một trăm hai mươi kiếm hình thành hình chữ Thập chém thẳng tới Ngũ Hành ấn của Độc Nhĩ Kha.

- Thanh Mộc Kiếm, Kiếm trảm tứ phương..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.