Vào một ngày mùa thu, nghe nói Lý tổng sắp ly hôn rồi. Đường Tiểu Mẫn nghe mà hoảng hồn. Lý tổng nhất định là muốn cách mạng rồi, chịu không được sự áp bức trong nhà. Ôi mừng thay!
Tuy nhiên, trong khoản thời gian lo thủ tục ly hôn, tâm trạng Lý tổng rất thất thường. Người chịu ảnh hưởng trực tiếp chính là nhân viên bọn họ, ngày nào cũng bị Lý tổng lăng trì.
Một ngày nào đó, Lý tổng đem một văn kiện giao cho Đường Tiểu Mẫn, “Nghĩ cách để văn kiện này lọt vào tay ba của tôi. Dùng cách gì cũng được, miễn không để cho người khác biết là tôi cố ý muốn cho ba tôi biết.”
Phiên bản thực tế của Mission Impossible đấy! Đường Tiểu Mẫn cũng không hiểu vì sao Lý tổng làm vậy. Vắt óc nghĩ kế cùng đồng nghiệp cuối cùng cũng nghĩ ra cách thay xà đổi cột, trông gà hoá cuốc, dung cách vô tình gửi lộn, cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ.
Sau đó lúc tan sở, Lý tổng mặt mày thì cười tươi roi rói, lại dùng giọng điệu ưu thương bất đắc dĩ nói điện thoại với ai đó: “Cái đơn ly hôn, không nộp được rồi. . . Không nộp được thì không ly hôn được. Ba anh biết rõ chúng ta vẫn chưa chính thức xử lý chứng nhận ly hôn, đã tịch thu đơn thoả thuận của chúng ta rồi.”
Đường Tiểu Mẫn nghĩ, té ra văn kiện Lý tổng giao cho mình chính là đơn ly hôn, nhìn không ra Lý tổng cũng vô sỉ như vậy.