Định Mệnh Sắp Đặt Ta Yêu Nhau

Chương 13: Ảnh nóng phát tán




Ngày đầu tháng 11 lạnh buốt đến thấu xương, bầu trời không có lấy một tia nắng, cả nhà họ Hạ đang ngồi ăn sáng cùng nhau. Ông Hạ vừa gắp thức ăn cho vợ vừa nói.

" Lát nữa cả nhà mình qua thăm Hàn gia nha. Từ lúc về nước, vẫn chưa chính thức qua chào hỏi họ được."

Bà Hạ gật đầu đồng ý. Thiên Nhạc mặt tái mét không biết phải làm sao, lỡ đến đó lại gặp Hàn Phong thì chết chắc. Cô vội kiếm cớ từ chối.

" Dạ hôm nay con bận đi cùng Hy Hy rồi. Ba mẹ qua đó đi ạ. Hôm bữa, con cũng đã chào hỏi rồi ạ."

" Nhưng dì Hàn rất nhớ con. Hay tụi con xong việc rồi qua sau nhé."

" Nhưng con có việc quan trọng rồi ạ. Con sẽ đến vào hôm khác ạ."

" Ừ thôi vậy. Ba mẹ sẽ qua Hàn gia." Bà Hạ gật đầu đồng ý.

Tiếng chuông cửa kêu dồn dập, Trần Hy chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng giống như có tai họa lớn xảy ra.

" Con....con... chào chú, chào dì ạ."

" Chào con." Ông Hạ ngẩng đầu vui vẻ chào lại.

" Tiểu Hy lại ăn sáng nè con. Sao lại vội vội vàng vàng thế. " Bà Hạ ngạc nhiên.

" Dạ...con đã ăn rồi ạ. Con nói chuyện với cậu ấy một chút."

Trần Hy kéo tay Thiên Nhạc chạy vội lên phòng, đóng cửa lại khiến cô thấy rất khó hiểu.

" Cậu đã xem tin tức sáng nay chưa?"

" Tin tức gì? " Cô tròn mắt ngơ ngác.

Trần Hy vội vàng lấy điện thoại mở tin tức đưa cho Thiên Nhạc xem. Trên mạng đều là ảnh nóng của cô cùng một người đàn ông. Ảnh người đàn ông được làm mờ đi không nhìn ra là ai. Ngược lại khuôn mặt của cô gái trong ảnh vô cùng sắc nét, sống động nhìn vào biết rõ ngay là Hạ Thiên Nhạc. Khi nhìn thấy những hình ảnh này, người ta chỉ đinh ninh rằng cô phóng đãng, khiêu gợi đàn ông chứ không ai hiểu cô bị Hàn Phong cưỡng ép. Cô đứng lặng người, không chớp mắt, đầu óc quay cuồng, thế giới xung quanh như đảo lộn thành một mớ hỗn độn. Cô không biết là ai đã tung những tấm ảnh này lên và lấy nó từ đâu. Cô nghĩ tới ảnh Hàn Phong được làm mờ đi, không ai có thể nhận ra ngoại trừ chính cô. Lẽ nào có thể là anh sao? Cô không muốn tin. Anh muốn cô nhục nhã với mọi người sao? Anh muốn hủy hoại cuộc đời của cô sao? Ba mẹ cô khi nhìn vào những hình ảnh này sẽ đau đớn, xấu hổ tới mức nào? Danh tiếng tập đoàn Hạ Thị sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Doanh thu, cổ phiếu cũng sẽ rớt xuống một cách thảm hại. Bao nhiêu câu hỏi luẩn quẩn trong tâm trí Hạ Thiên Nhạc. Cô không muốn tin là anh nhưng ngoài anh ra thì còn ai biết chuyện xảy ra đêm đó nữa. Có kẻ điên nào mà dám to gan giở trò sau lưng anh chứ? Trong ảnh không ai nhìn ra anh nên hiển nhiên anh không bị gì, chỉ có cô thân bại danh liệt thôi. Mọi chứng cứ đều chỉ ra Hàn Phong là kẻ đứng sau chuyện này. Anh muốn cô phải xấu hổ chết đi thì mới vừa lòng hay sao? Chính anh đã bắt ép cô vậy mà sau khi thỏa mãn lại khiến cô phải xấu hổ như thế này còn liên lụy tới cả nhà họ Hạ. Hay từ đêm hôm đó mọi chuyện đã nằm trong kế hoạch của anh còn cô chỉ là một kẻ ngu ngốc sa vào. Anh đúng là rất tàn nhẫn.

" Cục cưng, bây giờ làm sao đây? Giải thích sao với ba mẹ cậu đây?" Trần Hy lo lắng.

Thiên Nhạc đờ đẫn, khuôn mặt trắng bệch.

" Mình không biết."

" Không sao đâu. Cậu yên tâm. Có mình đây. " Trần Hy ôm chặt cô an ủi.

Trần Hy sáng nay thấy tin tức đã gọi tới tòa sạn phong tỏa tin tức ngay lập tức nhưng những tấm ảnh đã lan truyền chóng mặt khắp trên mạng với tiêu đề " TIN NÓNG: Hạ đại tiểu thư tài sắc vẹn toàn chỉ là cái danh thực chất đêm đêm ăn chơi phóng túng, dụ dỗ đàn ông lên giường để thỏa mãn. "

Tiếng gõ cửa dồn dập. Bác Hà lên gọi Thiên Nhạc xuống nhà.

" Tiểu Nhạc. Ba mẹ con gọi con xuống nói chuyện."

Thiên Nhạc hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra. Bây giờ từng hơi thở của cô đều thấy đau đớn khó tả. Cô phải đối diện thế nào với ba mẹ đây? Trần Hy bước lại bên cạnh, đan vào tay cô tiếp thêm sức mạnh rồi dìu Thiên Nhạc đi xuống. Ông bà Hạ ngồi nghiêm nghị ở phòng khách, vẻ mặt tức giận cố kiềm chế.

" Giải thích cho ba mẹ." Ông Hạ to tiếng.

" Con....." Cô run rẩy.

" Con gái, người đàn ông đó là ai? Hắn là bạn trai con sao? "

" Không ạ. Con...xin...lỗi ba mẹ. Xin hãy tha thứ cho con. "

" Thanh danh cả đời của con mất hết chỉ vì những tấm ảnh này rồi. Con sẽ bị đàm tiếu.... con biết không hả con gái ơi." Bà Hạ khóc nức nở, than trách.

" Chắc chắn là con bị tên khốn đó ***** ***. Nó là kẻ nào? Ba sẽ giết chết nó." Ông Hạ nghiến giọng ken két, đập tay vào bàn cái " rầm ".

Hạ Thiên Nhạc khóc tức tưởi, quỳ xuống chắp tay xin lỗi.

" Con.. xin lỗi ba mẹ.... Con là đứa bất hiếu. " Cô dập đầu liên tục xuống sàn rồi lao ra khỏi nhà khiến ông bà Hạ vô cùng lo lắng sai vệ sĩ chạy theo giữ lại. Trần Hy mất hồn vội chạy đuổi theo Thiên Nhạc.

Két....ét....ét......ét......

Một tiếng két dài vang lên inh ỏi đến rùng mình. Khi Trần Hy chạy tới đã thấy Hạ Thiên Nhạc đang nằm bất tỉnh trên đường, máu me đầy đầu. Người đi đường bu lại như kiến, nhanh chóng gọi xe cấp cứu tới. Trần Hy lên xe cấp cứu đưa Thiên Nhạc vào bệnh viện. Ông bà Hạ và Trần Hy đứng bên ngoài phòng cấp cứu đi đi lại lại, nóng ruột như lửa, mắt ngó chằm chằm vào cửa phòng cấp cứu. Đã 2 tiếng đồng hồ trôi qua, bác sĩ vẫn chưa đi ra. Bà Hạ đã khóc cạn cả nước mắt, gục ngã dựa vào vai chồng. Hạ Thiên Nhạc là đứa con gái bảo bối của ông bà Hạ. Bà Hạ hiếm muộn, khó khăn lắm mới có được đứa con gái này nên cô là niềm hạnh phúc duy nhất của hai vợ chồng họ. Nếu cô chẳng may bị làm sao chắc chắn hai ông bà không sống nỗi nữa.

Tại phòng tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thị.

Hàn Phong đã xem những tấm ảnh đó trên mạng. Anh tức giận tím mặt, sai trợ lý đi phong sát tin tức lại ngay lập tức đồng thời điều tra rõ ràng ai là kẻ đứng sau. Nếu để anh biết được ai là kẻ gây ra, anh sẽ cho kẻ đó sống không bằng chết. Anh biết rõ tin tức này sẽ hủy hoại Hạ Thiên Nhạc. Anh dù có hận cô đến mức nào cũng không muốn cô phải chịu nhục nhã như bây giờ. Kẻ đứng sau chủ đích làm nhòa anh đi rõ ràng đã biết tất cả nhưng không động đến anh mà chỉ nhắm vào cô. Dù có như vậy, đã dám hại người phụ nữ của anh thì tốt nhất nên cầu nguyện từng giây đi là vừa. Anh cảm thấy tim mình đau nhói, có dự cảm không lành, lo lắng cho cô tới mức nghẹt thở.

" Cốc..cốc..cốc.."

" Vào đi."

🖤🖤🖤


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.