[Dịch]Xuyên Vào Cái Nồi Lẩu!

Chương 25 : MỘT NĂM SAU




Võ lâm có nhất giáo, nhị minh, tam ma, tứ gia, ngũ kiếm, lục đại phái.

Nhất giáo, là chỉ Nhật Nguyệt giáo. Giáo chủ Tiếu Dật Tài võ công trác tuyệt, sử độc như thần; thiếu chủ Âu Dương Phong thần bí khó lường, hiện tại giáo chúng đã có trên mười vạn, thanh thế như mặt trời ban trưa.

Nhị minh nói đến hai thế lực lớn Hạo Khí Minh và Ác Nhân Cốc, từ khi thành lập đã vĩnh viễn đứng ở hai phía đối diện, tranh chấp không ngừng.

Tam ma phân biệt là Tuyết Ma Vương Di Phong, Kiếm Ma Tạ Vân Lưu, Cầm Ma Cao Giáng Đình. Cả ba tính tình cổ quái không phân chính tà, hành sự độc lập lại thuần thúy vì cảm hứng, khiến cả võ lâm vừa kính vừa sợ.

Có câu: "Nam Diệp, Bắc Tần, Tây Đường, Đông Dương". Tứ đại thế gia bao gồm Diệp gia Tàng Kiếm sơn trang, Tần gia Xuất Vân cốc, Dương gia Trường Ca Môn và Đường gia Đường Môn. Tứ đại thế gia tuy rằng nhân số không nhiều nhưng tinh anh xuất hiện liên tục, là nhân tài trong thế hệ võ lâm trẻ tuổi.

"Thiên hạ ngũ kiếm, sở hữu vi tôn" là nói đến năm tuyệt thế thần binh được truyền lại từ viễn cổ. Hiện tại, ngoại trừ Ly Hồn kiếm nằm trong tay Sở Bắc Tiệp, bốn thanh kiếm còn lại vẫn chưa rõ tung tích.

Thiếu Lâm, Nga Mi, Côn Luân, Thục Sơn, Cái Bang, Thất Tú được xưng lục đại phái. Đệ tử đông đảo, tuyệt kỹ vô số, nội tình thâm hậu, có thể nói là chủ lực trong võ lâm.

Mấy ngày này, khắp các trà lâu quán rượu, chuyện giang hồ nhân sĩ bàn luận nhiều nhất, thì phải là Thiên Tuyết thành chủ Tư Mã gia gặp phải họa diệt môn. Nguyên nhân bên trong thực khiến người mở rộng tầm mắt: nhị tiểu thư Tư Mã Tử Tình cùng ái nữ của Độc Thần Tiếu Dật Tài tranh giành tình nhân, dẫn đến lửa giận của Nhật Nguyệt giáo. Tư Mã gia trên dưới một trăm mười ba nhân mạng, không ai may mắn thoát khỏi đồ sát, toàn phủ tử khí u u, gà chó không tha!

Nghe nói, Tiếu Dật Tài không có con gái ruột, vị kia chỉ là nghĩa nữ thu nhận bất quá một năm, thế nhưng lại được y đem thành tròng mắt mà đối đãi, tất nhiên có chỗ hơn người.

Qua việc này, võ lâm nhân sĩ đối với độ điên cuồng của Nhật Nguyệt giáo đạt đến tân nhận thức. Một vài tiểu môn tiểu hộ lá gan nhỏ, lập tức đưa Tiếu Dật Tài nghĩa nữ vào danh sách tiểu ma đầu không thể đụng vào. Về phía lục đại môn phái, lần đầu tiên cảm thấy ngưng trọng.

Nhật Nguyệt giáo tuy lớn đấy, nhưng trong mắt lục đại phái xưa nay vẫn chỉ là đám ô hợp, nếu chân chính xung đột sẽ không chịu nổi nhất kích. Nhưng chỉ trong một đêm, bọn hắn lại có thể không một tiếng động đem Tư Mã gia diệt sát, thực lực này không thể coi thường.

Tư Mã gia là tồn tại thế nào? Gia chủ Tư Mã Hoành đang lúc trung niên chính thịnh, võ công cực cao, bài danh thứ sáu trên cao thủ bảng, nhi tử của hắn Tư Mã Mạc Ngôn cũng là trẻ tuổi kiệt xuất. Trong nhà ngoại trừ đệ tử trực hệ còn có không ít giang hồ môn khách, tổng thể thực lực tương đương một môn phái cỡ trung. Nhật Nguyệt giáo tuy nói giáo chúng đông đảo, nhưng tại Thiên Tuyết thành bất quá là một cái tiểu phân đường thành lập chưa đến một năm, từ khi nào đã có được loại thực lực này?

Các hữu tâm tư, nhất thời trỗi dậy.

...

Thanh Minh tiết luôn là thời điểm tối thích hợp để vãn cảnh xuân.

Sở quốc dân phong tương đối cởi mở, cô nương gia thỉnh thoảng xuất môn vẫn là có thể. Tại biên ngoại lại càng không có nhiều quy củ, bởi vậy, bên ngoài Bạch Mã tự, dễ dàng có thể gặp được phương hoa thiếu nữ. Các nàng vừa đi bái Phật, vừa là xuân vãn, oanh yến nói cười, khiến thiên địa cũng được điểm sắc. Nhưng nếu là có hữu tâm nhân để ý quan sát, sẽ thấy được các nàng đều tập trung tại khu vực phía trước đại điện, ai nấy đều cố gắng bày ra tư thái hoàn mỹ nhất. Có cô nương gan lớn một chút, còn không kiêng dè ngơ ngẩn nhìn vào bóng người áo trắng đứng trước cửa điện, trong mắt lộ rõ si mê.

Thiếu nữ hoài xuân tâm, đối diện như ý lang quân, mấy người có thể giữ được lạnh nhạt?

Chỉ thấy thiếu niên mặt như quan ngọc, từng đường nét tựa điêu khắc mà thành, hoàn mỹ vô song. Hắn một thân bạch y, tay cầm quạt nhỏ, đứng đó giống như trích tiên không nhiễm bụi trần. Chỉ tiếc, ánh mắt của hắn lại đăm đăm nhìn về một nữ tử đang quỳ trước Phật tổ bên trong đại điện.

"A Ly quỳ như vậy đã bao lâu?"

"Hồi Tần công tử, tiểu thư ở bên trong đã gần hai canh giờ."

Tần Minh khẽ thở dài. Nha đầu kia vì chuyện đó mà áy náy trong lòng sao?

Đảo mắt một cái, "nàng" cùng Lục Ly ở Thiên Tuyết thành đã có một năm thời gian. Trong một năm này, phát sinh rất nhiều chuyện.

Đầu tiên là việc Lục Ly mất đi ký ức.

Ngày đó, khi cả hai rời khỏi Vô Danh thôn, gấp rút giục ngựa thẳng hướng Bắc vực. Đến Thiên Tuyết thành rồi, Lục Ly ngày đêm vẫn nhớ đến Ngô Quý Lam, Tiếu Dật Tài cùng Sở Bắc Tiệp song phương đều lệnh cho hạ nhân chạy về Thịnh kinh hỏi thăm. Không ngờ, cùng được đến tin tức, Ngô Quý Lam thân trúng kịch độc, đã chết.

Còn nhớ, Lục Ly khi ấy như người bị sét đánh trúng, tại chỗ ngơ ngác. Sau đó, nàng tự giam mình trong phòng, không ăn không ngủ, cũng không khóc không nháo, chỉ yên lặng ngồi ngẩn người, khiến ngoại nhân nhìn vào ai nấy đều đau lòng. Cứ như thế bảy ngày liên tục, rốt cuộc không chịu nổi, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó ngất đi.

Một lần ngất này, cư nhiên kéo dài đến mười ngày. Khi tỉnh dậy, mọi ký ức ở thế giới này đều mất sạch, Lục Ly trở lại là tiểu cô nương vừa mới xuyên qua, vô ưu vô sầu.

Tần Minh biết, hiện tượng này đối với y học tiên tiến không tính cái gì hiếm lạ, chính là "mất trí nhớ có chọn lọc". Khi đại não bị thương tổn quá nặng nề sẽ tự động giấu đi những ký ức đau thương, mục đích để tự bảo vệ chính mình.

Phải yêu đối phương đến mức nào, mới có thể vì người kia không còn mà tạo thành đả kích đến như vậy?

Bên trong đại điện.

Tro bào tăng nhân mỉm cười: "Thí chủ có tâm địa bồ tát, ngày sau nhất định an lạc!"

"Đại sư quá lời!" Lục Ly hơi cúi đầu. "Chỉ là chút tâm ý nhỏ, không đáng nhắc tới."

"Thí chủ lời này sai rồi! Lần nào người tới, cũng quyên góp rất nhiều bạc để bản tự giúp đỡ bách tính, công đức vô lượng, sao có thể nói không đáng nhắc tới?"

"Là chuyện tiểu nữ tử nên làm." - Lục Ly ngẩng đầu, mỉm cười.

Ta không giết bá nhân, bá nhân lại vì ta mà chết. Đối với huyết án một trăm mười ba nhân mạng của Tư Mã gia, Lục Ly vẫn canh cánh trong lòng, chỉ có thể dùng danh nghĩa của nghĩa phụ, làm chút việc thiện, vì y mà tích công đức.

Ngày ấy, Tư Mã Tử Tình nhìn trúng Tần Minh, một hai khẳng định không phải quân không gả. Tư Mã Hoành cưng chiều ái nữ, dùng danh vọng của bản thân mời một mình Tần Minh đến phủ. Chẳng ngờ, đó lại là Hồng Môn yến, Tần Minh cho dù có chuẩn bị trước cũng không thoát được độc thủ, bị Tư Mã Tử Tình hạ cực mạnh xuân dược, ý đồ gạo nấu thành cơm.

Lục Ly chờ đến giờ Tuất vẫn không thấy Tần Minh quay về, vội vàng dẫn theo mấy người xông vào thành chủ phủ, lại bị Tư Mã Mạc Ngôn một chưởng đánh bị thương, may mắn có sư huynh Âu Dương Phong đến kịp, nếu không, hậu quả thực khó lường. Âu Dương Phong đưa nàng cùng Tần Minh quay về, sáng sớm hôm sau, liền truyền ra tin tức Tư Mã gia bị diệt môn.

Bái biệt Bạch Mã tự tăng nhân, Lục Ly bước ra khỏi điện, đã thấy Tần Minh đứng chờ bên ngoài, vội chạy lại gần.

"Tần Minh, ngươi tới khi nào?"

"Nha đầu, ngươi ở đây đã ba ngày, đến lúc phải về rồi."

"Hửm? Không phải trước khi đi, ta đã nói sẽ ở lại bảy ngày sao?"

Trai giới bảy ngày, mới đủ thành tâm!

Tần Minh hơi thở ra: "E là không được! Khâm sai từ kinh thành đến, nói muốn gặp ngươi."

"Khâm sai?" - Lục Ly há hốc miệng.

Liên quan đến huyết án Tư Mã gia sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.