[Dịch]Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Chương 7 : Đi tìm mẫu thân




Sau khi ăn cỏ linh chi và chu quả trăm năm, còn có một đống lớn thảo dược loạn thất bát tao, phụ thân điên ba ngày cũng không cử động một cái, chỉ ngồi trên sườn núi đầy bùn đất ngây ngốc nỉ non một câu:

“Ta dùng Thánh hoả Chu Tước, đổi mới cái thế giới này!”

Cũng không biết có phải thảo dược đã phát huy hiệu quả với đồ điên hay không.

Yêu Nhiêu không đi quấy rầy hắn, bởi vì trong tiềm thức nàng cảm thấy ánh mắt của đồ điên không giống trước kia. Đôi mắt xanh biếc ngơ ngác dường như hoá thành cả một vũ trụ thâm thuý.

Thời gian mười bốn năm chung sống cùng nhau, Yêu Nhiêu xem đồ điên như phụ thân, bằng hữu, một hài tử vô lại khóc lóc om sòm vĩnh viễn không lớn, nàng vẫn luôn chắc chắn thân phận thật sự của đồ điên tuyệt đối là một nhân vật danh tiếng vang tận mây xanh ở trên đại lục này, phỏng đoán này khiến cho trong lòng nàng không khỏi có một chút cô đơn.

Đại nhân vật thường sẽ có mục tiêu lớn, vậy có phải có nghĩa là nếu đồ điên tìm lại được trí nhớ cũng chính là thời khắc hắn cùng nàng ly biệt?

Ngày thứ ba, phụ thân điên rốt cuộc cũng lắc lư cái cổ cứng ngắc, quay sang nói với Yêu Nhiêu:

“Yêu Yêu!”

“Phụ thân nhớ lại được một chuyện, muốn một mình đi làm, trước tiên sẽ đưa con tới chỗ mẫu thân”

Trái tim Yêu Nhiêu chợt co rút nhanh, chuyện nàng lo lắng nhất rốt cuộc cũng tới! Mẫu thân? Lý do vứt bỏ nữ nhi cũng quá rách nát đi! Sớm biết vậy đã không tìm thảo dược cho đồ điên đáng chết này, không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy, đồ xấu xa bội tình bạc nghĩa!

Trong lòng Yêu Nhiêu hùng hùng hổ hổ, vẻ mặt lại manh* đến muốn bạo.

Cái Thánh hoả quỷ quái gì đó, thắp sáng gì đó, ta cũng không tin đồ điên nhà ngươi có thể rời khỏi ta!

Ánh mắt mang nước, ngón tay đáng thương điểm điểm trước ngực đồ điên: “Phụ thân, người không thương ta sao? Vẫn ở bên cạnh ta không được sao?”

Yêu Nhiêu làm bộ trốn tránh ánh mắt tựa như con mèo nhỏ không có nhà để về, ngay cả ý chí kiên định của kẻ điên trời sinh bài xích(kiểu không thích á) nữ nhân cũng phải tan vỡ.

“Ta…ta…nơi đó rất nguy hiểm, vẫn là chỗ mẫu thân con an toàn…”. Trên mặt đồ điên mặt rết hiên lên vệt đỏ khả nghi, thật vất vả muốn làm cho ngữ điệu bình thường, lại trở nên lắp bắp, nhưng lý trí còn sót lại khiến hắn tiếp tục kiên trì cự tuyệt.

“Đồ lừa đảo!”

Yêu Nhiêu thấy sắc dụ không hiệu quả, tiểu tính tình đột nhiên bùng phát, rơi nước mắt đánh một cái vào đầu đồ điên: “Ta xinh đẹp như vậy, ngươi xấu như vậy, ta nhất định là do ngươi nhặt về, ở đâu ra mẫu thân!”

Xấu xí? Đồ điên cảm thấy có chút nghi ngờ, ở trong trí nhớ lộn xộn, dường như có rất nhiều người từng nói hắn là đại soái ca. Nhưng mà lúc này đồ điên cũng không phản bác lại lời nói của Yêu Nhiêu. Trong suy nghĩ lộn xộn của hắn trừ bỏ thánh khiết cùng vinh quang còn tràn truyện của lê*quý/đôn$ngập một lượng lớn hắc hoả Địa Ngục, hoàng độc trùng(trùng độc màu vàng) hôi thối, huyết quang đầy trời, những nguy hiểm này tuyệt đối không thể để Yêu Yêu đụng phải, bất kể thế nào cũng phải đưa nàng đến nột nơi an toàn!

“Yêu Yêu ngoan!”. Trên mặt đồ điên đáng chết hiện lên sự chắc chắn: “Yêu Yêu thật sự có mẫu thân, phụ thân cam đoan, làm xong chuyện sẽ lập tức quay lại cùng con”

“Cùng ta! Cùng cái đại đầu quỷ ngươi! Đừng nói đi tìm mẫu thân! Đi tìm Trùng Vương báo thù cũng không biết ngươi có thể còn sống trở về hay không! Lần trước chính là bị Trùng Vương đánh bại đi, bây giờ ngay cả bản thân tên gì cũng không nhớ rõ còn muốn đi tìm chết, có phải không biết chữ chết viết như thế nào hay không?”

Yêu Nhiêu oán hận kéo đầu tóc dài màu vàng nhạt của đồ điên, xú gia hoả này nói không rõ ràng làm sao có thể gạt được nàng, nhất định hắn muốn trở lại tìm Tùng Vương báo thù! Đồng thời nàng cũng có chút sợ hãi, ngộ nhỡ đồ điên vừa đi liền thật sự không trở về được thì phải làm sao bây giờ?

“Muốn đi thì mang theo ta cũng đi, cũng còn có người nhặt xác giúp ngươi!”

“Con? ngay cả Lục đầu cũng đánh không lại”

“Phụ thân người khinh thường ta!”. Bởi vì thực lực quá yếu, Yêu Nhiêu bị đồ điên hoàn toàn triệt để ghét bỏ rồi!

“Phụ thân không sao đâu, chờ con cường đại có thể giúp phụ thân, giúp phụ thân thắp sáng Thánh hoả”

Không biết vì sao, lúc tự xưng là “Phụ thân”, trong mắt đồ điên hiên lên một tia xấu hổ mất tự nhiên. Trí nhớ trong đầu vẫn còn cực kỳ hỗn độn, hắn cần đi rất nhiều địa phương tà ác, vốn không có tinh lực bảo hộ tiểu nha đầu này, vẫn là đưa nàng tới chỗ nào đó đi…

Yêu Nhiêu không nói gì, tuy bây giờ đồ điên cũng không nói rõ ràng “Thánh hoả” rốt cuộc là cái gì, nhưng nếu là chuyện mà đồ điên kiên quyết muốn làm thì dù nàng muốn ngăn cản cũng không được: “Vậy…vậy người nhất định phải chờ ta cũng trở nên cường đại, đến lúc đó ta sẽ đi giúp người”

Mục tiêu hàng đầu bây giờ là trở nên cường đại!

“Được, phụ thân chờ con, mẫu thân có thể dạy con rất nhiều thứ”

Đồ điên vuốt tóc Yêu Nhiêu. Cũng không biết Lưu Quang, Narnia có còn sống hay không, ách, Lưu Quang? Kỳ quái, trong đầu sao có thể có một cái tên kỳ quái như vậy? Mặc kệ, bây giờ chuyện cũ duy nhất còn nhớ được chính là: Thánh hoả Chu Tước, nhất định phải có người đi thắp sáng!

Hoá ra đồ điên còn không quên an bài cho mình một mẫu thân năng lực bất phàm, tâm tình Yêu Nhiêu nhất thời bình tĩnh một chút. Linh lực của nàng đầy đủ dư thừa, nếu trở thành triệu hồi sư tin tưởng so với thiên chất kiếp trước còn cao hơn, nhất định có thể nhanh chóng đạt tới yêu cầu của đồ điên.(xì poi cái là mẫu thân của tỷ ý có thể khiến người ta té ghế a =.=!)

Thu thập một vài thứ xong, đồ điên chuẩn bị đưa Yêu Nhiêu rời đi rừng rậm mà bọn họ đã sinh sống mười bốn năm, đi tìm mẫu thân có thể dạy cho Yêu Nhiêu rất nhiều tri thức kia.

Thật ra hai cha con họ hoàn toàn không có gia sản gì, nghiêm túc mà nói chỗ ở của bọn họ là một cái sơn động lọt gió dột nát, bên trong có mấy cọng rơm rạ. Sủng vật là mấy tiểu sói Linh thú bốn sao mỗi ngày đều bị đánh cho thê thảm, còn ước gì đồ điên lớn và đồ điên nhỏ nhanh chóng rời đi.

Thảo dược và đồ ăn còn dư lại đều bị phụ thân điên cho vào bên trong Vòng Ngự Thú, Vòng Ngự Thú này không chỉ có thể khống chế Huyễn thú chỉ trong thời gian ngắn, cung cấp không gian cho Huyễn thú còn có chức năng dự trữ đồ vật.

Kiếp trước Yêu Nhiêu thân là Thánh nữ đã từng nhìn thấy Điện chủ cao nhất của Thần điện thượng cấp có một cái nhẫn trữ vật có thể cất mười viên Khu Ma đan, cái nhẫn kia được đánh giá là huyễn khí phụ trợ Hoàng giai cao cấp.

Vậy cái vòng tay này của đồ điên chẳng phải là Huyền giai cao cấp thậm chí là bảo vật Địa giai? ( cấp bậc từ cao tới thấp là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng; Thiên là hàng cao cấp, Hoàng là cấp thấp nhất)

Nhiều năm trôi qua, đối với các loại năng lực của đồ điên Yêu Nhiêu đã vô cảm. Cho dù đồ điên lại xuất ra một cái bảo vật Thiên giai trong truyền thuyết nàng cũng không có gì phải giật mình.

“Ngao ngao ô!”. Hai huynh đệ sói Lục đầu, Thanh đầu nhìn thấy đồ điên lớn và đồ điên nhỏ rốt cuộc thật sự rời đi, kích động đến mức gắt gao ôm nhau, thật lâu cũng không thể tách rời!

Rốt cuộc không cần mỗi ngày lấy bùn bắt nhện nữa! Rốt cuộc không cần phải nghe đồ điên hàng đêm gào khan! Rốt cuộc không còn phải ăn đấm nữa! Thần Hộ Mệnh không vứt bỏ chúng ta! Cuộc sống hạnh phúc rốt cuộc lại trở về! Ngao ngao ô!

Ngao ngao ô! Huyễn thú lớn lớn nhỏ nhỏ trong lãnh địa chạy nhanh đem tin vui cực lớn này thông báo, ngay cả kẻ địch mười tám đời là Xích Hổ và Vân Thỏ cũng gắt gao ôm lấy nhau, trong lúc này vạn thú tề hô, rất náo nhiệt!

Chỉ có lão vượn đen nước mắt lưng tròng nhìn bóng dáng dần đi xa của tiểu nha đầu nhân loại, ở trong lòng thâm tình hô lớn:

“Tiểu hữu! Tiểu hữu! Nhất định phải trở lại! Ta ở đây chờ ngươi!”

Nhưng là ai có thể biết, đồ điên đi thắp sáng Thánh hoả và Yêu Nhiêu đi tìm mẫu thân còn có cơ hội trở lại rừng rậm yên tĩnh an bình này hay không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.