[Dịch] Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Quyển 5-Chương 119 : Một Luồng Long Tức




Bốn hải vực của Vô Tận Hải có cuộc sống không giống nhau, mặc dù cùng ở một vùng biển sâu này nhưng khoảng cách lại rất lớn. Hải vực Nam Hải ngoại trừ tộc Li Uyên và Li Vẫn hơi hống hách ra, các hải tộc khác đều là loại hình ôn hòa, mà sinh sống ở hải vực phương bắc đa phần là hải tộc có tính khí thuộc loại hình nóng nảy, thích nhất là dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Đa phần hải tộc sinh sống ở hải vực phương đông thì lại có tâm cơ, không cẩn thận một chút mà ngươi sẽ bị đưa vào bẫy, bị người khác lợi dụng mà không hay biết. Hải tộc ở phương tây thì lại ổn định rất nhiều, ở nơi này phàm là chuyện gì cũng đều chú trọng hai chữ "công bằng", cũng rất coi trọng lời hứa, nếu như vi phạm công bằng và lời hứa, kết cục chẳng có gì tốt.

Sau khi Khởi La nói về tình hình đại thể xong, Vân Phong coi như cũng đã có hiểu biết đại khái về tứ đại hải vực. Trước mắt bọn họ sẽ đến hải vực phương tây, cái khác thì không suy nghĩ nhưng lời đã nói ra khỏi miệng thì phải nói được làm được, nếu không thì sẽ có vô số phiền phức trong hải vực phương tây này.

Lần này thứ cần tìm là mảnh ghép bản đồ, nghĩ chắc hẳn mọi người trong hải vực phương tây cũng đang ráo riết tìm kiếm, hành động cũng nhất định sẽ không khoa trương, muốn thăm dò chút tin tức cũng là việc cực kỳ khó khăn. Hải tộc chiếm địa vị rất cao trong hải vực phương tây chính là tộc Bạng Đề. Khác với hải vực Nam Hải, tộc Bạng Đề có tiếng nói tuyệt đối ở hải vực Tây Hải, chiến địa vị chí cao duy nhất, muốn thăm dò tin tức liên quan đến mảnh ghép bản đồ cũng chỉ có thăm dò chỗ ở của tộc Bạng Đề mới có thể biết được.

Nhóm Vân Phong lập tức tiếp tục đi sâu vào hải vực Tây Hải, mặc dù ba người đến từ hải vực khác nhưng hải tộc ở phía tây cũng không có biểu hiện quá nhiều địch ý, chỉ liếc nhìn mà thôi. Vân Phong tiếp tục đi vào khe hở phía trước mà lấy ngọc bội Chỉ Linh ra, nhìn điểm sáng nhỏ lấp lóe phía trên mà không khỏi nhíu mày. Tốc độ của Tiêu Vân cũng nhanh hơn so với nàng tưởng tượng rất nhiều, hắn ta đã vào hải vực phương tây rồi. Cẩn thận cất ngọc bội Chỉ Linh đi, môi đỏ hơi nhếch lên, cho dù Tiêu Vân nhanh hơn nữa cũng không đuổi kịp được.

Địa vực của tộc Bạng Đề cực kỳ rộng lớn, chiếm cứ một phần lớn khu vực Tây Hải, cũng có thể nói là tộc bầy chiếm số lượng nhiều nhất trong hải vực Tây Hải, bất luận ở số lượng hay là phương diện thực lực đều chiếm ưu thế khá mạnh. Khi đến địa vực biên giới của tộc Bạng Đề, Khởi La thấp giọng nói: "Mặc dù tộc Bạng Đề không bài xích hải tộc từ ngoài đến, nhưng vẫn có lòng phòng bị cực cao đối với hải tộc bên ngoài, lát nữa chúng ta vào địa vực của bọn họ, hành động cũng sẽ không thuận tiện."

La Đằng nhìn phía trước: "Cũng chính là nói, sẽ lại bị giám sát nữa? Còn là tất cả người của tộc Bạng Đề nữa?"

Khởi La gật đầu: "Có thể nói như vậy, mỗi một hành vi của chúng ta đều sẽ bị bọn họ nhìn thấy, có gì đó hơi không ổn một chút là tộc Bạng Đề sẽ lập tức đặc biệt chú ý chúng ta."

Vân Phong nhíu mày, nói như vậy thì hành động của bọn họ sẽ vướng tay vướng chân, căn bản khó mà triển khai được, cho dù là muốn làm việc bình thường cũng sẽ bị chú ý đặc biệt, càng đừng nói là muốn thăm dò chuyện mảnh ghép bản đồ. Một khi có hành động khác thường là coi như bọn họ uổng công đi đến đây.

"Đã đến đây rồi, chẳng lẽ còn có thể quay lại điểm xuất phát? Cũng không thể biến thành người của tộc Bạng Đề, nếu như vậy thì cũng đỡ phải đi." La Đằng đặt hai tay sau ót, mở miệng nói câu này lại khiến trong đầu Vân Phong lóe lên linh quang. Nếu như có thể hóa thân thành người của tộc Bạng Đề, hành sự sẽ tự do vô cùng, cũng không cần phải lo xa. Chẳng qua dược tễ biến hình có hiệu quả với hải tộc hay không, điểm này thì Vân Phong không dám đảm bảo. Hơn nữa lúc này trong người mình đang vận chuyển khí tức hải tộc, dược tễ biến hình có hiệu quả với con người, vẫn có hiệu quả đối với mình lúc này sao?

Bất kể thế nào cũng phải thử một phen, nếu thành công tất nhiên là tốt, nếu không thể thành công thì chỉ có thể nghĩ cách khác.

"Ta có một cách, có thể miễn trừ giám sát của tộc Bạng Đề đối với chúng ta." Vân Phong mở miệng, La Đằng nhướn mày: "Cách gì? Trừ khi ngươi có thể biến thành người của tộc Bạng Đề."

Vân Phong thấp giọng cười cười: "Muốn biến thành người của tộc Bạng Đề cũng không phải là không thể. Chẳng qua cần có đồ trên người tộc Bạng Đề."

Cặp mắt màu bạc của Khởi La khẽ chuyển: "Ngươi nói là… dược tễ biến hình?"

"Dược tễ biến hình?" La Đằng ngạc nhiên, thế mà cũng có loại dược tễ này sao?

Vân Phong nhếch môi, thứ Khởi La biết cũng nhiều thật, dược tễ biến hình mà cũng biết.

"Không sai, chính là dược tễ biến hình, có điều nó có tác dụng với hải tộc hay không thì ta không xác định."

"Chắc là có tác dụng, diện tích sử dụng của dược tễ biến hình rất rộng, nghe nói trong nhân loại cũng đã sử dụng, chẳng qua trong hải tộc thì… rất ít sử dụng và xuất hiện." Khởi La nhìn Vân Phong, trong mắt thoáng có vẻ bất ngờ: "Nói như vậy là… ngươi có dược tễ biến hình?"

"Nói cách khác, dùng dược tễ biến hình gì đó, chúng ta có thể biến thành người của tộc Bạng Đề?" La Đằng trợn trừng mắt nhìn Vân Phong, thế mà cũng có loại dược tễ thần kỳ như vậy!

"Chỉ là thời gian ngắn mà thôi, bề ngoài và khí tức sẽ có biến hóa, duy trì không bao lâu. Ta có dược tễ biến hình thì không sai, nhưng vẫn cần thứ gì đó trên người tộc Bạng Đề mới có thể khiến chúng ta hóa thân thành người của tộc Bạng Đề."

"Cái này dễ thôi! Ta đi tìm về." La Đằng nói xong người đã rời đi, tốc độ nhanh vô cùng. Vân Phong cười ha ha một tiếng, có tiểu tử này ở đây mình cũng bớt được chút việc. Khởi La như có âm mưu nhìn Vân Phong, mở miệng thăm dò: "Ngươi là… Dược tễ sư?"

Vân Phong nhướn mày, xem ra thứ mà nhà tiên tri có thể biết cũng có hạn. Nàng ta không thể nhìn thấy toàn bộ bản thân mình.

"Ta cũng không phải Dược tễ sư, chẳng qua trùng hợp có được loại dược tễ này thôi. Dược tễ biến hình cũng là dược tễ cấp bậc rất cao, ta không chế tạo nổi."

Vân Phong nói dối, không thể để bại lộ toàn bộ thông tin về bản thân. Hải tộc và nhân loại đều theo đuổi dược tễ rất cuồng nhiệt, thân phận Dược tễ sư cấp bậc tông sư mặc dù có ích ở Vô Tận Hải này, nhưng đồng thời cũng có phiền phức.

"Lúc nãy người nói chỉ là thời gian ngắn mà thôi, vậy dược tễ biến hình của người có nhiều không, có thể cầm cự đến lúc chúng ta thăm dò tin tức rồi rời đi không?" Khởi La hỏi dò một câu, Vân Phong khẽ cười: "Số lượng cũng không nhiều, nhưng có thể cầm cự được đến lúc chúng ta đi, chỉ cần chúng ta làm nhanh một chút."

Khởi La thở phào một hơi: "Chỉ hy vọng lần này thăm dò thuận lợi là được."

"Chủ nhân, để lộ dược tễ biến hình liệu có khiến nàng ta nghi ngờ không?" Tiếng của Lam Dực vang lên trong đầu Vân Phong, ngay sau đó là tiếng của Yêu Yêu: "Thân phận Dược tễ sư của Tiểu Phong mà bị bọn họ biết được, bọn họ nhất định sẽ nhốt Tiểu Phong lại, làm dược tễ cho bọn họ."

"Dám nhốt chủ nhân lại, bổn đại gia một mồi lửa đốt cháy bọn chúng."

"Ha ha, chút lửa đó của ngươi vẫn không đủ nhìn ở đây, vẫn là để lão tử ra tay, đánh chết hết bọn chúng."

Vân Phong cười, quay người đối lưng với Khởi La, chuyên tâm nói chuyện với mấy con ma thú khế ước: "Chắc là không sao, dù sao thân phận Dược tễ sư cũng không thăm dò ra được, cho dù nàng ta là nhà tiên tri, lời tiên đoán cũng có giới hạn nhất định, mặc dù nàng ta biết ta là nhân loại, nhưng không nhìn ra ta là Triệu hồi sư, không phải sao?"

"Tình hình hiện tại cũng chỉ có thể đưa ra hạ sách này thôi." Lam Dực mở miệng nói: "Chủ nhân, tên La Đằng đó liệu có là một phiền phức không?"

Vân Phong hơi nhíu mày, La Đằng vẫn luôn đòi thứ mà mình không lấy được, điều này quả thực là khiến Vân Phong rất phiền phức, nhưng dọc đường đi cũng sẽ có việc cần đến La Đằng. Huống hồ nàng cũng đã nói rõ là không có rồi, chỉ là La Đằng không tin, cứ đi theo thôi, Vân Phong cũng không có bất cứ trách nhiệm nào.

"Nếu hắn đã muốn đi theo thì cứ theo, tùy hắn thôi."

"Mảnh ghép bản đồ mà Tiểu Phong muốn tìm liệu có giống lần trước, ở một nơi nào đó dưới đất không? Liệu cũng có một thứ giống như tượng đá viễn cổ không?" Tiếng của Yêu Yêu truyền đến, Vân Phong nghe xong, ngẫm nghĩ kỳ càng. Khả năng này cũng có, nhưng cũng có thể chỉ giống như tộc Giao Nhân, nếu như thật sự ở dưới đất, diện tích mà nàng phải tìm quá lớn rồi.

"Những điều này đều chưa biết được, bây giờ vẫn là vào địa vực của tộc Bạng Đề thăm dò một chút trước đã." Vân Phong vừa truyền âm xong thì tiếng của La Đằng từ phía xa truyền đến: "Cái này có được không?" Bóng người La Đằng lao đến như gió, sau khi đến trước mặt Vân Phong thì chìa tay ra, trong lòng bàn tay là một nắm tóc lớn.

Vân Phong ngước mắt lên nhìn La Đằng, mấy sợi là đủ rồi, gã ta lại nhỏ hẳn một nắm lớn, kẻ nào bị gã ta nhổ tóc cũng thật là xui xẻo.

"Được, chỗ này đủ rồi." Vân Phong nhận tóc, lấy ra ba lọ dược tễ biến hình, lần lượt bỏ tóc vào trong: "Thời gian có tác dụng của dược tễ biến hình chỉ có ba ngày, chúng ta cùng nhau hành động vẫn tốt hơn."

Khởi La và La Đằng đều nhận lấy, ba người đều uống dược tễ biến hình, cơ thể đều phát sinh biến hóa kỳ diệu. Đặc trưng hải tộc của mỗi người đang dần dần thoái hóa, giữa cổ và xương quai xanh mọc ra một vòng vảy giống như vỏ sò, các lớp phủ kín có màu sắc đẹp mắt, các bộ phận khác cũng không có thay đổi quá lớn, giống như nhân loại.

Vân Phong sờ sờ thứ mọc ra ở trên cổ, cảm thấy rất giống vỏ sò, đây rất có thể là dấu hiệu của tộc Bạng Đề. Khởi La và La Đằng cũng tò mò sờ sờ, khí tức hải tộc của ba người đều có sự biến đổi rõ rệt, khí tức của tộc Bạng Đề bao trùm toàn thân ba người, khí tức ban đầu hoàn toàn bị xóa đi.

"Được rồi, chúng ta có thể vào rồi." Vân Phong hài lòng gật gật đầu, ba người cùng tiến vào địa vực của tộc Bạng Đề, đi thẳng đến trung tâm thành phố của tộc Bạng Đề, Đó là chỗ ở của huyết mạch vương thất tộc Bạng Đề, nếu có tin tức về bản đồ truyền ra, vương thất của tộc Bạng Đề tự nhiên sẽ có hành động, đến đó cũng sẽ biết được.

Dọc đường đi thoải mái thuận lợi, ba người Vân Phong cũng không gây ra bất cứ sự chú ý gì, hiển nhiên dược tễ biến hình đã có hiệu quả tốt nhất. Trên đường đi Vân Phong lại lấy ngọc bội Chỉ Linh ra, nhìn thấy điểm sáng nhỏ của Tiêu Vân đã không ở trên ngọc bội, biết là khoảng cách giữa bọn họ đã kéo ra rất xa rồi, Vân Phong cũng tạm an lòng hơn.

Vương thành của tộc Bạng Đề được bảo vệ nghiêm ngặt hơn những nơi khác, cho dù là tộc nhân Bạng Đề ra vào cũng phải trải qua kiểm tra nghiêm khắc chứ đừng nói người ngoại tộc, muốn vào vương thành là quá nhiều phiền phức. Người của tộc Bạng Đề và người ngoại tộc vào vương thành qua thông đạo khác nhau. Lúc đang bị kiểm tra, Vân Phong ngước mắt lên liếc nhìn thông đạo của người ngoại tộc ở bên cạnh. Mỗi một người ngoại tộc đi vào vương thành đều có hai hộ Bạng Đề ở bên cạnh, đi vào vương thành, một chút xíu tự do cũng không có.

Tâm lý đề phòng của vương thất tộc Bạng Đề lại cao đến như vậy, sau khi nhìn thấy cảnh tượng người ngoại tộc đi vào thành, Vân Phong không khỏi cảm thán, cũng may là có dược tễ biến hình, nếu không thì bọn họ đến cũng phí công. Ba người đều thuận lợi vào vương thành. Vương thành chiếm diện tích rộng lớn vô cùng, đại điện vương thất cao sừng sững ở chỗ xa lại càng khí phái bất phàm, tộc Bạng Đề không hổ là đầu lĩnh của hải vực Tây Hải, khí thế mạnh hơn tộc Li Vẫn mấy phần.

"Tìm một chỗ sắp xếp một chút trước đã." Vân Phong nhìn lướt qua, quy hoạch trong vương thành rất chỉnh tề, nhà trọ lại là một con đường, nhà ở là một con đường, trên một con đường thống nhất một ngành nghề chứ không có nghề khác, hết sức dễ quản lý. Ba người đi đến đường nhà trọ, rất nhiều tiệm dựng lên ven đường, người ngoại tộc không được phép đơn độc ở bên ngoài, đi vào vương thành đều sẽ bị sắp xếp ở một nơi thống nhất, cho nên Vân Phong cũng không có nhìn thấy bất cứ một người ngoại tộc nào ở đây.

Ba người tìm chỗ ở xong, dự định ngày mai mới ra ngoài thăm dò tin tức, chuyện này không thể vội, quá cấp bách sẽ lộ ra sơ hở. Với lại chuyện liên quan đến mảnh ghép bản đồ trọng đại, vương thất tộc Bạng Đề rất có khả năng phong tỏa tin tức, tin về mảnh ghép bản đồ có thể truyền ra từ vương điện hay không cũng chưa chắc. Nếu như phong tỏa quá chặt chẽ, bọn họ sẽ phải nghĩ cách tiếp xúc với người trong vương thất tộc Bạng Đề.

Hôm sau ba người rất cẩn thận thăm dò tin tức liên quan đến mảnh ghép bản đồ ở vương thành, đã đến khu bán đấu giá, cũng đã đến rất nhiều nơi náo nhiệt đông người, nhưng đều không có thu hoạch, không có bất cứ tin tức gì liên quan đến mảnh ghép bản đồ. Vân Phong cũng vẫn có suy nghĩ hôm qua, mảnh ghép bản đồ không thể nào không có, xem ra người của vương thất tộc Bạng Đề đã phong tỏa tin tức rồi. Ba người thăm dò một ngày cũng biết gần đây vương thất tộc Bạng Đề cũng có không ít hành động, chẳng qua là không rõ mục đích thôi.

"Xem ra người của tộc Bạng Đề cũng đang tìm kiếm mảnh ghép bản đồ." Khởi La mở miệng nói: "Nếu như bị bọn họ giành được trước, muốn lấy được lại càng thêm khó khăn hơn."

La Đằng ở một bên có vẻ mặt "ta không liên quan" rất rõ ràng. Vân Phong không nóng vội, nàng cũng muốn có mảnh ghép bản đồ nhưng tuyệt đối sẽ không phải là vì tộc Li Vẫn.

"Nếu vương thất tộc Bạng Đề đã có hành động, ít nhiều có thể chứng tỏ bọn họ biết một chút tin tức về mảnh ghép bản đồ."

"Xem ra chúng ta chỉ có cách móc nối với thành viên vương thất tộc Bạng Đề mới có thể biết được." Khởi La nói, La Đằng ở bên cạnh ngáp dài: "Móc nối quan hệ cũng không khó, quan trọng là ai trong hai người đi đây?"

Khởi La và Vân Phong liếc nhìn nhau, muốn móc nối quan hệ với thành viên vương thất tất nhiên là phải có chút bản lĩnh, nhưng đồng thời cũng phải mạo hiểm rất lớn, nếu bại lộ thân phận thì sẽ không tốt.

"Ta là nhà tiên tri, thân phận này không thể bại lộ… bởi vì mỗi một hải tộc chỉ có một nhà tiên tri."

Vân Phong nhướn mày, điểm này cũng không phải sai, nói thực lực thì Khởi La cũng không được, năng lực duy nhất của nàng ta chính là ở phương diện tiên đoán, và hiểu biết rất nhiều, nhưng những thành viên vương thất này căn bản không quan tâm. Tất nhiên tộc Bạng Đề cũng có nhà tiên tri, nếu Khởi La bị bại lộ năng lực tiên tri, thân phận ngoại tộc sẽ lập tức bị lật tẩy.

"Người của tộc Bạng Đề coi trọng lời hứa, ngươi chỉ cần nghĩ cách có được một lời hứa là được." Khởi La nói, La Đằng ở bên cạnh nhướn mày buông lời châm chọc: "Gặp chuyện là muốn đẩy người khác ra, sao bản thân ngươi không kiếm một lời hứa đi?"

Khởi La đỏ mặt, Vân Phong liếc nhìn La Đằng một cái: "Muốn bình an vô sự ở hải vực khác, ắt không thể thiếu Khởi La."

La Đằng khinh thường hừ một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác không nói thêm gì nữa. Khởi La cảm kích nhìn Vân Phong, Vân Phong cười ha ha: "Việc này để ta làm, một khi có tiến triển thì tất nhiên sẽ liên hệ với các ngươi, khoảng thời gian này ta không ở đây, các ngươi cũng đừng đi lung tung, thời gian của dược tễ biến hình có hạn, một khi bị phát hiện thì hậu họa khôn lường." Vân Phong đặt mấy lọ dược tễ biến hình lên bàn, La Đằng có chút ngạc nhiên: "Ngươi lấy đâu ra nhiều dược tễ biến hình như vậy?"

Khởi La cũng rất kinh ngạc, ban đầu Vân Phong nói dược tễ biến hình cũng không nhiều, nhưng dọc đường đến đây bọn họ cũng đã dùng hơn mười lọ dược tễ biến hình rồi, thế mà nàng ta vẫn lấy ra được nữa. Rốt cuộc nàng ta có bao nhiêu vậy?

Vân Phong mỉm cười cũng không giải thích nhiều: "Dược tễ còn lại cũng không nhiều nữa, các ngươi dùng tiết kiệm một chút, mấy lọ này chắc có thể cần khi cấp bách."

Chuẩn bị xong tất cả, Vân Phong rời khỏi chỗ ở, nàng vẫn còn rất nhiều dược tễ biến hình, cho dù không có cũng có thể làm ngay được, cho Khởi La và La Đằng mấy lọ chỉ là muốn hạn chế hành động của bọn họ. Khởi La còn đỡ, nhưng La Đằng thì… đoán chừng sẽ không ngoan ngoãn ở đó đâu. Vân Phong mím môi, nếu tiểu tử đó đủ thông minh thì nên biết nếu gây phiền phức ở đây thì sẽ phiền toái cỡ nào.

Vân Phong đi thẳng đến khu đấu giá, mấy ngày trước nàng đã đặc biệt lưu ý một chút. Khu bán đấu giá của hải tộc và khu bán đấu giá của thế giới nhân loại chỉ có một điểm khác, đó là có một cái bảng chuyên môn cung cấp tin tức cho tộc cường đại trong hải tộc, bên trong thi thoảng có treo tin tức treo thưởng của hải tộc cường đại công bố, cũng có rất nhiều hải tộc hết sức chú ý đến chỗ này, nàng nghĩ treo thưởng mức độ khó cao thì thù lao cũng cực kỳ hậu hĩnh.

Vân Phong tiến vào khu bán đấu giá liền chăm chú nhìn lên bảng này, rất nhiều hải tộc đang tra thông tin ở bảng này, đại bộ phận đều là xem xong lại lắc đầu thở dài. Vân Phong đứng ở phía sau cùng một đám hải tộc, có mấy tên hải tộc ở phía trước đi ra, ai ai cũng đều ủ rũ cúi đầu.

"Dược tễ sư cấp bậc tông sư, mức giá này cũng hơi cao quá."

"Đúng vậy, dược tễ cấp bậc tông sư thì còn có thể, nhưng Dược tễ sư thì…

"Mặc dù thù lao rất tốt, vương thất cũng đưa ra lời hứa, nhưng cấp bậc tông sư… chúng ta vẫn rút lui đi."

Vân Phong nghe thấy mấy câu này liền sáng mắt lên, rướn người lên phía trước nhìn, trên góc cao nhất của cái bảng có một hàng chữ lớn rõ ràng, yêu cầu rất đơn giản, chỉ là Dược tễ sư cấp bậc tông sư là được, cũng không viết là phải làm gì, mà thù lao thì là một lời hứa của vương thất Bạng Đề.

Thứ Vân Phong cần cũng là một lời hứa của vương thất Bạng Đề, nàng vốn cũng là Dược tễ sư cấp bậc tông sư, điều kiện đơn giản như vậy chính là được đặt riêng cho nàng mà. Nhưng Vân Phong cũng hiểu, Dược tễ sư cấp bậc tông sư mặc dù hiếm có nhưng ở trong Vô Tận Hải cũng không phải là không tìm được, huống hồ phạm vi bao trùm của một lời hứa rất rộng, ngươi yêu cầu cái gì tất nhiên là có thể, mức thù lao này không thể không nói là hết sức hậu hĩnh, tất nhiên sẽ thu hút được không ít người, mà Dược tễ sư cấp bậc tông sư bị thu hút đến rất có khả năng không chỉ có một mình nàng.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Vân Phong, sau khi nàng tìm đến chỗ ứng tuyển được chỉ định của khu đấu giá theo thông tin ở bên trên, nàng được đưa vào một gian phòng, đẩy cửa bước vào thì nhìn thấy có hai người đã sớm đợi ở bên trong. Ba người liếc nhìn nhau một cái, ánh mắt khó lường, so với hai người kia, chắc hẳn Vân Phong vẫn còn non nớt.

"Dược tễ sư cấp bậc tông sư trẻ tuổi như vậy, cũng thật là khó gặp." Hai lão già lớn tuổi kia quan sát Vân Phong, ít nhiều có chút không tin. Vân Phong thản nhiên mỉm cười mà không nói gì, một lão già trong số đó mở miệng: "Ngươi rất lạ mặt, đột nhiên xuất hiện sao?"

Vân Phong ngước mắt lên: "Lần này có nhu cầu, nếu không thì vãn bối cũng sẽ không xuất hiện."

Hai lão già vẻ mặt hơi thay đổi, có hoài nghi đối với thân phận cấp bậc tông sư của Vân Phong, một con nhóc con non nớt mà thôi, sao có thể so được với lão tướng trải qua trăm trận chiến như bọn họ được. Kinh nghiệm ở phương diện chế dược của bọn họ là thứ nàng không thể bì được.

Thấy vẻ mặt hai người, Vân Phong chỉ cụp mắt xuống. Chưa được bao lâu thì cửa bị đẩy ra, một thanh niên dáng người cao đi vào, nhìn hai lão già mỉm cười, rồi sau khi nhìn thấy Vân Phong thì ngẩn người: "Ngươi cũng là… Dược tễ sư cấp bậc tông sư?"

"Ta ở đây thì tất nhiên là phải rồi." Vân Phong nói nhỏ, gã thanh niên hơi nhíu cặp lông mày sắc nét, có chút nghi ngờ nhìn Vân Phong rồi không nói thêm gì nữa.

"Người nhận thông tin trong bảng cũng chỉ có ba vị mà thôi, xin mời ba vị đi theo ta đến vương điện một chuyến."

"Cho ta hỏi một câu, đến vương điện là muốn làm gì?" Hai lão già kia có chút đề phòng, nếu như vương thất nhân cơ hội này bắt nhốt bọn họ, vậy thì bọn họ lỗ to rồi.

Gã thanh niên cao ráo sắc mặt liền tối sầm lại: "Chư vị có thể gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, tất nhiên trong vương thất cũng có Dược tễ sư cấp bậc tông sư, chẳng qua chuyện có nguyên nhân không thể làm khác được, mới có thể đưa ra hạ sách này."

Hai lão già bị vẻ hờ hững của gã thanh niên châm chọc một trận, tất nhiên sắc mặt có chút không nhịn được, Vân Phong thì lẳng lặng đến bên cạnh gã thanh niên. Gã thanh niên liếc mắt nhìn nàng: "Ba vị phải làm gì thì vào vương điện sẽ biết, về những chuyện khác thì thứ cho tại hạ không thể trả lời, xin mời."

Vân Phong và hai Dược tễ sư hải tộc khác đi theo gã thanh niên cao ráo thuận lợi tiến vào vương điện. Vân Phong có đề phòng, trước khi vào khu đấu giá đã đeo mặt nạ Thiên Ảnh, thay đổi một khuôn mặt khác, nếu thật sự có bất ngờ gì xảy ra, nàng cũng tiện có đường lui.

Diện tích của vương điện rất lớn, trên đường có thủ vệ cực kỳ nghiêm ngặt, hơn nữa còn có tầng lớp phòng bị âm thầm, cho dù là thứ nhỏ đến mấy chạy vào cũng sẽ bị phát hiện, trừ khi ngươi có thể hoàn toàn tàng hình. Họ được đưa thẳng đến trước một cửa điện xa hoa, gã thanh niên cao ráo vẫy tay một cái: "Ba vị có thể vào trong, phải làm gì thì vào trong sẽ biết."

Vân Phong nhướn mày, thần bí như vậy là muốn làm gì? Hai người khác cũng có nghi hoặc trong lòng, đẩy cửa bước vào, một mùi lạ xộc vào mũi. Vân Phong lập tức nín thở, hít hương khí có chút bị sặc, hai người khác đã bắt đầu ho khan.

"Ba vị Dược tễ sư cấp bậc tông sư, hoan nghênh." Một bóng người chậm rãi từ trong phòng đi ra, Vân Phong nhìn thấy một mảng màu đỏ lờ mờ như ẩn như hiện, một nam nhân thể hình hết sức mảnh khảnh đi ra, dáng người cao ráo nhưng thân hình quá mức gầy gò, hơn nữa đường nét cũng không rõ ràng, ngược lại cũng có một chút mềm mại của nữ nhân. Trên cổ y có một vòng vỏ sò màu sắc, thế mà lại là màu hồng. Màu hồng ánh lên làm nổi bật làn da trắng nõn của y, lại phối hợp với ngũ quan hết sức âm nhu của y, nếu nam nhân này không để lộ lồng ngực, nhất định Vân Phong sẽ cho rằng y là giống cái.

Không khỏi nhớ đến lần đầu gặp Khúc Lam Y, lúc đó hắn là nam giả trang nữ, cho dù là nữ nhân cũng không có cảm giác âm nhu mãnh liệt như kẻ trước mắt này, có lẽ là bởi vì thân là hải tộc, đều có mang một chút yêu mị.

Nam nhân đi tới liền nhìn thấy Vân Phong, trong mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc nhưng cũng không nói gì.

"Nếu ba vị đã là Dược tễ sư cấp bậc tông sư, vậy thì chế tạo ra dược tễ cấp bậc tông sư chắc hẳn là dễ như trở bàn tay nhỉ."

Vân Phong không lên tiếng, hai lão già khác mở miệng: "Chuyện này là tất nhiên, dược tễ cấp bậc tông sư cũng có phân biệt, độ khó khác nhau thì tỷ lệ thành công cũng khác nhau."

Nam nhân gật gật đầu: "Ta muốn khảo chứng thân phận Dược tễ sư cấp bậc tông sư của ba vị một chút."

"Cái này là tất nhiên, điện hạ muốn chúng ta chế tạo dược tễ tông sư tại chỗ sao? Chẳng qua là… cần một chút thiết bị."

Nam nhân cười ha ha, tay khẽ khàng sờ cái vòng vỏ sò trên cổ, đuôi lông mày hơi động đậy: "Thiết bị tất nhiên không thành vấn đề, ta chỉ hy vọng ba vị đừng khiến ta thất vọng lần nữa." Cánh tay của nam nhân hơi nhấc lên, một tấm rèm mỏng lập tức được vén lên, một bàn làm việc dùng để chế dược xuất hiện, công cụ bày bên trên cần gì cũng có.

"Ba vị, có thể bắt đầu rồi."

Vân Phong cụp mắt, tất nhiên nàng sẽ không giành vị trí đầu, hai lão già khác nhìn nhau một cái, một người trong số đó đi lên, bắt đầu chế dược. Nam nhân nhìn động tác của lão già, đáy mắt xẹt qua tia sáng lấp lóe. Vân Phong ngước mắt lên, hai lão già này cũng có một chút thực lực, so với nhân loại dường như tốc độ chế dược của hải tộc cũng nhanh hơn không ít. Người chế dược đầu tiên thành công, nam nhân hài lòng mỉm cười. Lão già thứ hai đi lên, kết quả là cũng thành công, nụ cười của nam nhân càng rõ hơn, chỉ còn lại Vân Phong.

"Tới lượt ngươi." Nam nhân nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong liếc nhìn bàn làm việc: "Ta cần hoàn cảnh phong bế độc lập."

Nam nhân nhướn mày, hai Dược tễ sư khác cũng như vậy, con nhóc này yêu cầu cũng cao quá đấy.

"Không sao, có thể, chỉ cần ngươi có thể thành công." Nam nhân phất phất tay, Vân Phong đi đến trước bàn làm việc, ngón tay của nam nhân quét qua, một tấm rèm nặng nề liền buông xuống. Hai Dược tễ sư khác thấy vậy thì bĩu môi, thanh niên mà, chính là cuồng ngạo thiếu kiên nhẫn như vậy.

Khác với hai Dược tễ sư trước, Vân Phong chế tạo dược tễ hết sức an tĩnh, hai vị trước đều thi thoảng truyền ra tiếng vang của chai lọ, nhưng Vân Phong ở bên trong thì một chút động tĩnh lớn cũng không có. Nam nhân và hai vị Dược tễ sư đều cảm thấy nghi hoặc. Ngón tay của nam nhân nhẹ nhàng gõ lên lòng bàn tay, hai mắt nhìn tấm rèm dày nặng, dường như muốn nhìn xuyên thấu tấm rèm xem thử rốt cuộc bên trong đang làm gì. Tuổi tác trẻ như vậy, thật sự là Dược tễ sư cấp bậc tông sư sao?

Ba người đều mang vẻ mặt nghi ngờ kiên nhẫn chờ đợi, không bao lâu sau tấm rèm dày nặng bị Vân Phong vén lên. Vân Phong đi ra, trong tay cầm cái lọ chứa chất lỏng cực kỳ thuần khiết. Hai lão già vừa nhìn mắt đã sáng lên, thế mà nàng ta thật sự thành công rồi?

Nam nhân thấy vậy nhướn lông mày, rất hiển nhiên là Vân Phong có thể thành công cũng khiến y hết sức kinh ngạc.

"Ba vị quả nhiên là Dược tễ sư cấp bậc tông sư hàng thật giá thật, điểm này khiến ta rất hài lòng, việc tiếp theo ba vị cần làm rất đơn giản."

Nam nhân cất bước đi ra ngoài, Vân Phong và hai lão già đi theo. Đi hết quãng đường quanh co thì đến một chỗ ẩn nấp, ở đây thủ vệ càng nghiêm ngặt dày đặc hơn, cho dù có nam nhân dẫn đường thì vẫn không loại bỏ được ánh mắt cảnh giác nghi ngờ của những thủ vệ kia. Nam nhân đẩy cửa bước vào, Vân Phong ngửi thấy một mùi dược tễ nồng đậm, bên trong còn có lẫn rất nhiều loại mùi thực vật. Hai lão già ngửi thấy mùi này, sắc mặt cũng trầm xuống, trong lòng bọn họ ít nhiều đều đã có chút suy đoán.

Trong phòng hương khói lượn lờ, trong hương khói tràn ngập cũng là mùi thảo dược, trên cái giường ở bên trong có che kín rèm, Vân Phong nhìn không rõ tình hình bên trong nhưng biết có một người nằm trong đó. Nam nhân đi đến trước rèm che nhưng cũng cũng không vén lên.

"Chữa khỏi cho hắn, nếu ai trong các ngươi chữa khỏi cho hắn, lời hứa gì cũng có thể đáp ứng."

"Có thể để ta xem trước một chút không?" Hai lão già dường như đều kích động muốn thứ, nam nhân gật gật đầu, cứ đứng trước giường không rời đi. Hai lão già bước lên vén rèm che ra, vẻ mặt đều có chút thay đổi. Vân Phong nhìn không rõ lắm, chỉ biết hai lão già buông rèm che xuống rồi đều lắc đầu: "Chuyện này… e rằng không phải dược tễ có thể giải quyết được."

Nam nhân mím môi, trong mắt xuất hiện vẻ thất vọng và phẫn nộ, nhưng cuối cùng vẫn nén xuống, ánh mắt liếc sang Vân Phong: "Ngươi thì sao? Có muốn xem thử không?"

Hai lão già vẻ mặt bất đắc dĩ đi ra ngoài, bọn họ đều không có cách gì, con nhóc trẻ như vậy thì sẽ có cách gì chứ? Nhưng bây giờ Vân Phong là hy vọng duy nhất trong mắt nam nhân. Vân Phong nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong đáy mắt nam nhân, cụp mắt xuống, vén rèm che lên, nhìn thấy cảnh tượng trên giường.

Cơ thể gầy đến mức chỉ còn bộ xương, Vân Phong chỉ cần liếc mắt đã biết xương cốt của tộc Bạng Đề ra sao, bởi vì người gầy gò nằm trên giường kia đã lộ ra đường nét của bộ xương rõ ràng dị thường, còn có khuôn mặt tím đen kia, chỉ có chút hơi tàn, nếu không thì đây chính là một tử thi. Cho dù là dược tễ sinh mạng cũng không thể cứu được cỗ thi thể sắp chết này.

"Vân Phong! Ngươi đừng từ bỏ vội!" Giọng nói của Nhị Lôi đột nhiên xuất hiện, Vân Phong ngạc nhiên. Tiếng của Nhị Lôi lại truyền đến: "Trong người tộc nhân Bạng Đề trước mặt này hình như có một luồng long tức."

Long tức? Vân Phong kinh ngạc, nếu như trong người tộc Bạng Đề có long tức tồn tại, có thể chống đỡ đến bây giờ đã là không tệ rồi. Long tức bá đạo ra sao chứ, mà tộc Bạng Đề làm sao có thể chứa được long tức của long tộc. Chỉ là… tại sao long tức của long tộc lại xuất hiện trong Vô Tận hải? Chẳng lẽ… Sắc Kim đại thúc đã đến đây?

"Như thế này ta thăm dò cũng không rõ ràng, để ta ra ngoài!"

Vân Phong ngước mắt lên, đối mắt với nam nhân: "Cho ta một không gian độc lập."

"Ngươi có nắm chắc?" Giọng nói của nam nhân hơi run rẩy, Vân Phong mở miệng: "Cũng không có nắm chắc hoàn toàn, nhưng đây là cơ hội duy nhất của ngươi, kéo dài nữa sớm muộn gì hắn cũng sẽ mất mạng."

Nam nhân nghiến răng phát ra tiếng ken két, cuối cùng cũng không thể không thỏa hiệp: "Được! Nếu ngươi chữa khỏi cho hắn thì tất cả đều dễ bàn, nhưng nếu vì sai lầm của ngươi mà khiến hắn có một chút xíu tổn thương nào, ta sẽ không tha cho ngươi!" Nam nhân nói xong liền quay người rời đi, hai lão già cũng bị đưa ra ngoài, chẳng qua là vẻ kinh ngạc trên mặt đã không thể hình dung được.

Khi tất cả mọi người lui ra ngoài, Vân Phong kiên nhẫn đợi thêm một lúc, sau khi xác định nam nhân kia quả thực đã đi, ánh sáng màu tím trên nhẫn khế ước lóe lên, Nhị Lôi từ trong nhẫn khế ước hiện thân. Vừa mới xuất hiện, Nhị Lôi đã nói rất khẳng định: "Không sai, quả thực là một luồng long tức."

"Là của Sắc Kim đại thúc sao?" Vân Phong hỏi một câu, nhưng Nhị Lôi lại lắc đầu: "Nếu như là khí tức Kim Long của Ngao Kim, hắn đã mất mạng tại chỗ rồi, sao có thể còn chống đỡ được đến bây giờ."

Chẳng lẽ trong long tộc có người đã tới Vô Tận Hải? Vân Phong nhíu mày, long tộc đến Vô Tận Hải làm gì? Là ý của Sắc Kim đại thúc hay là ý của bản thân Hồng Long, Hắc Long? Vân Phong âm thầm suy tư, Nhị Lôi ở bên kia cũng nhíu mày: "Luồng long tức này không giống long tức thông thường…"

Vân Phong mắt đen lóe sáng lên, trong cơ thể Nhị Lôi có huyết mạch của Yêu Long thượng cổ. Có lẽ luồng long tức mà y cảm nhận được không phải là long tức của long tộc hiện giờ, mà là khí tức của Yêu Long thượng cổ. Vân Phong nghĩ đến đây, ánh mắt liếc sang tộc nhân Bạng Đề trên giường. Rốt cuộc hắn ta có địa vị gì trong tộc Bạng Đề, vương sao? Hay là người khác? Trong người hắn ta lại có lẫn long tức tồn tại, người của tộc Bạng Đề đều không biết chuyện, tất nhiên cũng không thể biết nam nhân này từng đến nơi nào, cực kỳ có khả năng là khu vực mà Yêu Long thượng cổ từng hoạt động.

"Nhị Lôi, luồng khí tức của hắn và ngươi có chỗ tương tự hay không?" Vân Phong mở miệng hỏi, Nhị Lôi cau mày, cẩn thận cảm nhận một chút: "Quả thực có chút tương tự, luồng khí tức trong người hắn thực ra rất yếu, lão tử cũng có thể hút nó ra."

Nụ cười trên khóe miệng Vân Phong mở rộng, rất tốt, nàng đã có vốn liếng phán đoán cực kỳ quan trọng. Luồng long tức này ẩn chứa rất nhiều thứ, xem ra người của tộc Bạng Đề quả nhiên có tin tức cực kỳ quan trọng về mảnh ghép bản đồ. Nếu chữa khỏi cho hắn rồi đưa ra điều kiện, cực có khả năng trở thành cái gai trong mắt tộc Bạng Đề. Ánh mắt hơi trầm xuống, cũng chỉ có trước tiểu nhân sau quân tử, thứ nàng muốn có thể lấy được từ miệng nam nhân này.

"Trước hết hút một phần long tức có thể khiến hắn tỉnh lại không?"

Nhị Lôi gật gật đầu: "Tộc Bạng Đề cũng quá yếu, long tức yếu nhưu vậy mà đã giày vò bọn họ thành như thế này."

Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, ai có thể cuồng mãnh như Nhị Lôi chứ, trong cơ thể có huyết mạch Yêu Long thượng cổ tồn tại, đoán chừng mức độ quý hiếm của y và Sắc Kim đại thúc có thể sánh ngang nhau, Kim Long và Yêu Long thượng cổ đều không tầm thường. Nhị Lôi nhấc tay lên đã là một đoàn Lôi nguyên tố trực tiếp phóng qua, người của tộc Bạng Đề lập tức bị Lôi nguyên tố bao trùm toàn thân. Nhìn những con rắn nhỏ màu trắng bạc điên cuồng uốn éo này, Vân Phong hơi lo lắng, Nhị Lôi mà không cẩn thận là sẽ nướng chín nam nhân này mất thôi.

Sau khi những con rắn nhỏ màu bạc trắng phủ kín, Nhị Lôi nắm bàn tay to lại, Lôi nguyên tố màu tím theo bàn tay lập tức bao trùm toàn thân nam nhân, sau đó kéo mạnh một cái. Vân Phong liền nhìn thấy một khí tức màu tím dị thường từ trong người nam nhân chầm chậm tràn ra, đến chỗ lòng bàn tay của Nhị Lôi thì trực tiếp bị Nhị Lôi hút vào người.

"Ngươi hấp thu luồng khí tức này liệu có chuyện gì không?" Vân Phong có chút lo lắng, nhưng Nhị Lôi lại cười ha ha: " Cứ yên tâm đi, lão tử làm sao có thể có chuyện gì được."

Khí tức kéo dài, Nhị Lôi hấp thu một lúc thì đột nhiên dừng lại, còn có một phần ở lại trong người nam nhân này. Lúc này nam nhân vốn sắp chết nằm trên giường chậm rãi tỉnh lại, lúc mở hai mắt ra tầm nhìn rất mơ hồ, căn bản là không nhìn rõ người trước mặt là ai.

"Chắc ngươi có thu hoạch?" Vân Phong hạ thấp giọng hỏi một câu, nam nhân nằm trên giường chậm rãi mở miệng: "Thuộc hạ… thuộc hạ thăm dò được một vài thứ."

Cặp mắt Vân Phong mang ý cười, khéo léo moi sạch tin tức trong đầu nam nhân này. Nghe nam nhân nói chuyện đứt quãng xong, Vân Phong hài lòng đứng dậy: "Hút ra toàn bộ long tức trong người hắn, hắn sẽ hôn mê bao lâu?"

Nhị Lôi lạnh lùng cười cười: "Với cơ thể này, không hôn mê mấy tháng thì không được."

Như thế vừa hay, mấy tháng cũng đủ cho mình tìm được nơi mà nam nhân này nói.

"Hấp thu toàn bộ khí tức trong người hắn." Vân Phong vừa dứt lời, bàn tay Nhị Lôi xiết một cái, Lôi nguyên tố dùng lực kéo một chút, toàn bộ khí tức màu tím đen trong người nam nhân đều bị kéo ra, tất cả đều đi vào người Nhị Lôi.

Nam nhân trên giường lập tức co giật một cái, sắc mặt bầm tím thì lại đỡ hơn rất nhiều, không có luồng long tức trong cơ thể, nam nhân này cũng xem như đã nhặt được một cái mạng về. Nhị Lôi lại trở vào trong nhẫn khế ước, Vân Phong khẽ phủi phủi y phục trên người, cũng không vội ra ngoài mà ở trong phòng một khoảng thời gian rất lâu, lúc này mới đứng dậy chậm rãi đẩy cửa ra ngoài.

"Ngươi có biện pháp chứ?" Nam nhân thấy Vân Phong đi ra lập tức bước lên đón, Vân Phong thần sắc ngưng trọng nói: "Thương thế của hắn quả thực rất nghiêm trọng, dược tễ bình thường không có hiệu quả đối với hắn, ta đã thử rất nhiều lần, may là phương thuốc mà ta biết có thể giảm bớt bệnh trạng của hắn lúc này, cũng đã cho hắn uống một lọ thuốc, quả nhiên có hiệu quả."

Nam nhân lập tức xông vào trong, không bao lâu đã lao ra ngoài: "Dược tễ đó chỉ có một lọ thôi sao? Liệu các hạ có thể… tặng phương thuốc đó không, tất nhiên các hạ cũng sẽ không chịu thiệt."

Vân Phong cười thầm trong lòng, nàng rất nhiều phương thuốc, tùy tiện viết ra một phương thuốc kỳ quái hiếm lạ là được.

"Được, nếu đã nhận thông tin trong bảng rồi, tất nhiên ta sẽ làm đến cùng, đây chính là phương thuốc đó." Vân Phong hào phóng giao phương thuốc ra trước mặt nam nhân. Nam nhân lập tức nhận lấy, Vân Phong mở miệng nói: "Phải nhớ, vẫn cần phải phối hợp sử dụng với dược tễ sinh mạng."

Nam nhân gật đầu: "Không biết các hạ muốn lời hứa gì?"

Vân Phong trầm tư suy nghĩ một hồi lâu, nam nhân kiên nhẫn chờ. Vân Phong cười ha ha: "Tại hạ muốn quá nhiều thứ, không biết nên nhắc đến cái nào nữa."

Nam nhân nghe thấy câu này không khỏi thở phào một hơi: "Nếu các hạ chưa nghĩ xong, vậy thì các hạ hãy nghiêm túc suy nghĩ thật kỹ, lời hứa này vĩnh viễn có hiệu lực."

Vân Phong gật gật đầu: "Như vậy cũng được, nếu như ta nghĩ đến thì tất nhiên sẽ đưa ra, chỉ là không biết… ta nên đi tìm ai đây?"

Nam nhân cười ha ha, khuôn mặt âm nhu nở một nụ cười: "Cứ nói là đến tìm đại điện hạ, tất nhiên sẽ có người dẫn ngươi vào."

Mắt Vân Phong lóe lên, lập tức khom người: "Hóa ra là đại điện hạ, tại hạ thật là thất lễ." Đại điện hạ nhân vật vương thất của tộc Bạng Đề, Vân Phong nhướn mày, nhân mã truy đuổi mảnh ghép bản đồ này chắc hẳn không chỉ có một lộ.

Vân Phong rất nhanh chóng vương điện, còn ở đây nữa sẽ dẫn đến thị phi. Kẻ nàng cứu hôm nay chắc là người do đại điện hạ phái ra ngoài thăm dò mảnh ghép bản đồ, đại điện hạ nóng lòng muốn lấy được tin tức từ miệng người đó như vậy, nghĩ chắc mấy vị điện hạ khác cũng cạnh tranh kịch liệt. Mấy vị hoàng tử tộc Bạng Đề tranh đoạt mảnh ghép bản đồ kịch liệt như vậy, nghĩ chắc là chủ ý của tộc vương tộc Bạng Đề.

Vân Phong nhếch môi, xem ra bước chân của nàng nên nhanh hơn một chút rồi. Từ lúc nàng đi đã qua mấy ngày, cũng không biết tình hình của Khởi La và La Đằng thế nào, Vân Phong tháo mặt nạ Thiên Ảnh xuống, đi thẳng đến chỗ ở lúc trước, vừa đẩy cửa ra đã thấy Khởi La. Khởi La nhìn thấy Vân Phong quay lại rất bất ngờ: "Có tin tức rồi à?"

Vân Phong gật đầu, nhìn thoáng qua bốn phía nhưng không nhìn thấy bóng dáng La Đằng đâu: "Tiểu tử kia đâu?"

"Ở đây này!" La Đằng chậm rì rì từ ngoài cửa bước vào, Khởi La rất oán trách liếc nhìn La Đằng một cái. La Đằng nhướn mày: "Trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã có lời hứa của vương thất tộc Bạng Đề rồi?"

Vân Phong cười ha ha: "Cũng lấy được nhiều thứ hơn tưởng tượng, chúng ta nên khởi hành thôi, hơn nữa càng nhanh càng tốt."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.