[Dịch] Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Chương 47 : Tình thế nghịch chuyển




Chiến sĩ và ma pháp sư có hệ thống khác nhau, dù hai bên không hiểu rõ nhiều về nhau nhưng cũng biết rõ về cách chiến đấu, chiến sĩ sử dụng thân thể và chiến kỹ, mà ma pháp sư lại dựa vào ma pháp.

Có chiến sĩ nào lại có ma pháp? Không! Có ma pháp sư nào lại dùng quyền chiến đấu? Không! Việc này nghe nói cũng chưa từng, nhưng lại xảy ra ngay lúc này!

Chiến sĩ lục cấp choáng váng, trong lòng không thể ngờ, hai người giao thủ nha đầu kia mạnh ngang mình, lại còn là ma pháp sư! Đông Đại Lục do thể chế, có rất ít ma pháp sư, lại còn vừa là chiến sĩ vừa là ma pháp sư? Điều này sao có thể chứ! Có thể trở thành ma pháp sư nhất định không có tiềm chất tu luyện chiến sĩ, đây là đạo lý thế nhân đều biết, nhưng đã hoàn toàn đảo điên vào lúc này!

“Điều này sao có thể……” Chiến sĩ lục cấp thì thào tự nói, hai mắt kinh nghi nhìn Vân Phong, chỉ cảm thấy tất cả khiến hắn không thể tiếp nhận nổi!

Vân Phong nhìn chiến sĩ lục cấp, biết hắn giờ phút này đang khiếp sợ, lạnh lùng cười, “Còn muốn tiếp tục à?”

Một chiến sĩ ngũ cấp khác vừa thấy tình hình trước mắt, lập tức đổ mồ hôi lạnh, má ơi, nha đầu kia lại đánh bẹp được cả lục cấp! Đây là thực lực như thế nào chứ, Lâm Gia kia đến tột cùng gặp phải kẻ thế nào, nếu nếu biết là một yêu nghiệt như vậy, cho hắn giá trên trời hắn cũng sẽ không đến!

Ánh mắt chiến sĩ lục cấp tối sầm lại, lập tức biết thực lực của mình hoàn toàn không thể đánh đồng với nha đầu này, thiên phú như thế, thiên tài như thế, làm sao có thể là người hắn có thể ngăn cản! Nghĩ đến hai chiến sĩ ngũ cấp đi tập kích Vân Cảnh, chiến sĩ lục cấp lập tức thần sắc tối lại, quát chiến sĩ ngũ cấp đang ngẩn ra, “Nhanh đi báo cho bọn họ không thể động đến Vân Cảnh, không thể được!”

Chiến sĩ ngũ cấp sửng sốt, lúc này mới phản ứng, lập tức chạy đi, chỉ hy vọng hai tên ngu xuẩn kia còn chưa ra tay, nếu như Vân Cảnh bị thương, hôm nay họ sẽ chẳng toàn mạng rời khỏi đây!

Vân Phong cười lạnh, người này thật có nhãn lực, biết nếu phụ thân mình có việc, bọn họ cũng sẽ mất mạng, chiến sĩ lục cấp chắp tay với Vân Phong, tuy tuổi có thể làm thúc bá của Vân Phong, nhưng hắn cũng không dám tự cao.

“Vân Phong tiểu hữu, chúng ta chỉ làm việc vì tiền, cũng không thù hận với Vân Gia, nếu ngươi có thể khoan thứ, niệm tình một huynh đệ đã bị ngươi đánh chết, không so đo cùng chúng ta.”

Chiến sĩ lục cấp thay đổi thái độ nói chuyện với Vân Phong, thậm chí còn có phần kính nể, dù sao cũng đã rõ thực lực Vân Phong, thực lực quỷ dị làm người ta không thể lý giải, khiến chiến sĩ lục cấp cảm thấy rất kiêng kị, thực lực quyết định tất cả, thực lực cũng quyết định tư thái cao thấp!

Vân Phong vốn không ân oán với người khác, những người này cũng chỉ liều mạng vì tiền, giờ đối phương đã nhận sai, mình cũng chẳng cần phải đuổi tận giết tuyệt.

“Một khi đã như vậy, các ngươi đi đi.” Vân Phong vừa nói xong, một giọng khàn khàn vang lên, Lâm Sâm vừa trốn ở xa chẳng thể ngờ tình hình lại thay đổi như thế, hai ngũ cấp cùng một lục cấp lại vô phương trước con nhãi Vân Gia này, chúng đã cầm tiền của Lâm Gia lại dám không hoàn thành nhiệm vụ, dám rút lui.

“Ngươi hay thật! Cầm tiền của Lâm Gia chúng ta, tính đổi ý sao!” Lâm Sâm đỏ mắt đi tới, nhìn chiến sĩ lục cấp, mặt đầy phẫn hận, bọn nhát gan này!

Chiến sĩ lục cấp nhìn Lâm Sâm, biết bên mình đuối lý, cầm tiền của Lâm Gia lại không làm được chuyện, lập tức suy tư, mệnh và tiền tự nhiên chọn mạng! Không mệnh, thì nhiều tiền cũng chẳng có phúc hưởng!

“Như vậy, tiền đặt cọc của Lâm Gia ta sẽ trả lại, chúng ta không nhúng tay vào chuyện của Vân Gia và Lâm Gia nữa.”

Chiến sĩ lục cấp khiến Lâm Sâm hoàn toàn tối mặt, nếu như không phải mình mới tới tam cấp hắn đã sớm liều mạng, nói không là không à, tưởng Lâm Gia là loại người nào! Loại chuyện này cũng tự dưng đổi ý? Nếu họ đổi ý chẳng phải Lâm Gia chẳng còn mặt mũi nữa!

“Ta mặc kệ, cho các ngươi giá gấp đôi, làm xong chuyện đi!” Lâm Sâm đỏ mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, hắn không có thực lực này, bọn họ có! Bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào những người này, bằng không…… Lâm Gia liền xong rồi!

Vân Phong cười lạnh nhìn Lâm Sâm cò kè mặc cả, vì hắn không ra mặt nên cảm thấy đáng tiếc, bây giờ cho dù cho bọn hắn giá trên trời, bọn họ có mà dám động vào Vân Gia? Mạng bọn họ đều nằm trong tay Vân Phong rồi.

Chiến sĩ lục cấp vừa nghe, lập tức khó chịu trong lòng, ngoài tiền thì họ chẳng có quan hệ gì với Lâm Sâm, một chiến sĩ cấp 3 dựa vào đâu mà hô to gọi nhỏ với mình chứ!

“Đại ca, làm sao vậy?” Hai chiến sĩ ngũ cấp và Lâm Miểu cũng chạy lại đây, Vân Cảnh cũng đến, Vân Phong thấy phụ thân không sao, lập tức thở phào, chiến sĩ lục cấp cũng thở phào, may mà Vân Cảnh không có việc gì, may quá.

“Đại ca, chúng ta còn chưa ra tay, chẳng lẽ diệt cả hai một lúc? Thế cũng tiện!” Một chiến sĩ ngũ cấp còn chưa hiểu chuyện cười ha ha, nghĩ đến lão đại bọn họ muốn tận diệt, không khỏi nhiệt huyết sôi trào.

“Ngu xuẩn, câm miệng!” Chiến sĩ lục cấp lập tức khẽ quát một tiếng, không tự chủ được nhìn sắc mặt Vân Phong, thần sắc Vân Phong không thay đổi, chỉ lạnh vài phần, chiến sĩ lục cấp run rẩy, lập tức chắp tay với Vân Phong.

“Vân Phong tiểu hữu, bọn ta đi đây.” Chiến sĩ lục cấp lời vừa ra khỏi miệng, hai gã chạy đến đã mở to hai mắt nhìn, đại ca bọn họ, chiến sĩ cấp 6 đấy, cúi đầu khom lưng với một nữ hài? Đạo lý ở đâu ra thế?

Chiến sĩ ngũ cấp đi tìm hai người này thấp giọng nói gì đó với họ, ánh mắt nhìn địa phương cách đó không xa, hai chiến sĩ ngũ cấp nhìn lại, không khỏi hít một ngụm lãnh khí, đã chết một rồi!

Lập tức hiểu được vì sao đại ca cấp 6 của họ lại khách khí với Vân Phong như thế, lập tức im lặng, thuận theo như cừu con.

Vân Cảnh thấy cảnh tượng như vậy, lập tức hiểu được những người này sợ thực lực của nữ nhi, lòng có có kiêu ngạo mơ hồ, ánh mắt nhìn về phía Lâm Sâm và Lâm Miểu có thêm một tia khinh thường.

“Các ngươi đứng lại!” Lâm Miểu lúc này cao giọng quát, chiến sĩ lục cấp đột nhiên dừng lại, Lâm Miểu chưa kịp nổi giận, liền cảm thấy một loại áp lực trực diện đè xuống, khiến cổ họng hắn lập tức bị ép chặt đến mức không nói được.

“Lâm Miểu, ngươi cho là ngươi có thân phận gì, dám bảo ta đứng lại?” Chiến sĩ lục cấp âm trầm lộ mặt, ánh mắt phụt ra uy nghiêm khiến Lâm Sâm và Lâm Miểu lòng có oán hận và không cam lòng cũng chẳng phát ra nổi, bọn họ mới trình độ tam cấp, nếu không phải thuê bằng tiền, chiến sĩ lục cấp sao lại cho ngươi mặt mũi?

“Lâm Gia sẽ nhận lại đủ tiền đặt cọc, Lâm Gia tự giải quyết cho tốt đi!” Chiến sĩ lục cấp nói, lập tức mang theo ba gã ngũ cấp xoay người rời đi, sạch sẽ lưu loát, một chuyến này chẳng những không kiếm được lời, còn tổn hại một huynh đệ, trong lòng chiến sĩ lục cấp cũng có chút nghẹn khuất, ai bảo hắn đụng trúng Vân Phong, nếu như không phải hắn sáng suốt không tái chiến nữa, tổn thất có lẽ không chỉ là một huynh đệ.

Lâm Sâm và Lâm Miểu nhìn cao thủ mướn đến xoay người rời đi, lập tức trong lòng oán hận ngập trời, nhưng bây giờ bọn họ cũng chẳng thể tự bảo vệ nổi cho mình, Lâm Miểu quát Lâm Sâm, “Nhị ca, đi mau!”

Lâm Sâm tuy hận không thể tự tay giết Vân Phong nhưng hắn không có thực lực, cũng chỉ có thể gật đầu, đỏ mắt đi theo Lâm Miểu rất nhanh rút lui, tiếp theo, tiếp theo hắn nhất định sẽ tóm cổ con nhãi đó bằng mọi giá!

Vân Phong nhìn hai người muốn đào tẩu, lập tức cười lạnh một tiếng, thân hình nhanh như điện đến trước mặt hai người, dáng người mảnh khảnh đứng đó, hoàn toàn chặn đường lui của hai người.

“Vân Gia ta là nơi các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi à?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.