[Dịch] Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Chương 28 : Nàng tới làm gì?




Ánh mặt trời ấm áp dâng lên từ hướng đông, bao phủ đại lục rộng vô ngần này, tia nắng ban mai đầu tiên cũng từ từ rơi xuống Xuân Phong Trấn, tạo thành một lớp dát vàng mỏng trên thị trấn an bình này, giống như đồ vật thần bí cổ xưa tỏa ra ánh sáng, chói mắt dị thường.

Vân Gia Xuân Phong Trấn, một đôi mắt từ từ mở ra, đen tuyền giống như màn đêm, đột nhiên xẹt qua ánh sáng đỏ.

Vân Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, từ từ thu hồi tinh thần lực cả một đêm kết nối với nguyên tố, khẽ duỗi người, nghe được vài tiếng khớp kêu.

Xuống giường, hít vài hơi không khí, Vân Phong nhìn ánh vàng ngoài cửa sổ, mắt nhìn trời dần sáng bên ngoài, lại một ngày mới bắt đầu.

Khẽ nhấc tay, nguyên tố lực màu đỏ xuất hiện trên bàn tay, ngọn lửa hoạt bát dị thường không thôi, cẩn thận nhìn lại, trong nguyên tố lực đỏ có vài vệt đen, tuy không quá rõ ràng, nhưng không gian xung quanh nguyên tố lực đột nhiên nóng cháy, thậm chí có chút vặn vẹo.

Hỏa nguyên tố trên tay Vân Phong, môi đỏ mọng khẽ nhếch, mắt chăm chú nhìn, hỏa nguyên tố trên bàn tay dần dần ngưng tụ thành hình mũi tên, đầu mũi tên là màu đen, mang nhiệt độ khiến người ta sợ hãi.

Vân Phong nhẹ nhàng vung tay, mũi tên lửa liền dừng trên đầu ngón tay, nhiệt độ của nó căn bản không ảnh hưởng đến Vân Phong, cảm nhận được không khí xung quanh mũi tên thay đổi, ý cười trên khóe miệng Vân Phong càng sâu, tinh thần lực cường đại khiến năng lực khống chế nguyên tố của Vân Phong rất lớn, nhiệt độ của mũi tên bị nàng khống chế ở nơi khác, bằng không gian phòng này đã cháy rụi rồi.

“Tiểu gia hỏa, ma pháp hỏa nguyên tố con đã đến trình độ cấp 6, so sánh với ma pháp sư đồng cấp khác, hỏa nguyên tố của con hung mãnh hơn.”

Vân Phong gật đầu, cảm nhận được nhiệt độ của mũi tên trên ngón tay, khế ước Hỏa Vân Sói biến dị, khiến Vân Phong càng hiểu rõ ma pháp hỏa nguyên tố, do ma thú biến dị hỏa hệ, hỏa nguyên tố và ám nguyên tố giao tạp, tuy hỏa nguyên tố chủ đạo, nhưng bởi vì có ám nguyên tố gia nhập, hỏa nguyên tố Vân Phong nắm giữ cũng mang theo chút biến dị, trong dấu hiệu của hỏa nguyên tố lại có vết đen nhạt, đó là đặc trưng của nguyên tố thuộc tính ám.

Nếu hỏa nguyên tố có chứa tính chất đặc biệt biến dị, so với hỏa nguyên tố bình thường sẽ có điểm khác, tuy rất muốn thử, nhưng cuối cùng Vân Phong lại thu hồi ý niệm này trong đầu, ma pháp hỏa nguyên tố biến dị cấp 6, chỉ nghe thôi đã khiến người ta rợn người, huống chi là uy lực, nếu vô ý hủy mất Xuân Phong Trấn, vậy thì mất nhiều hơn được, dù sao nơi này vẫn là nhà của Vân Gia, nơi này là địa phương Vân Gia sống yên bình trên đại lục này.

So sánh với hỏa nguyên tố mà nói, phong nguyên tố cùng thủy nguyên tố Vân Phong nắm giữ tương đối kém, thực lực hỏa nguyên tố đạt tới tiêu chuẩn cấp 6, nhưng phong nguyên tố và thủy nguyên tố cũng chỉ có thể tới trình độ cấp 3, ma pháp nguyên tố không phải tăng một hệ là tất cả cùng tăng, mỗi một hệ đều phải khắc khổ tu luyện mới có thể đạt tới trình độ nhất định.

Ma pháp sư còn vất vả hơn chiến sĩ, chiến sĩ tu luyện chỉ cần khí mạch, nếu ma pháp sư chỉ nắm giữ một nguyên tố lực thì có vẻ đơn giản, nếu như nắm giữ hai nguyên tố lực, vậy phải quyết định dùng hết hay bỏ một.

Tu luyện ma pháp cần tinh thần lực duy trì, nếu đồng thời tu luyện hai loại nguyên tố đối với ma pháp sư mà nói, tinh thần lực không đủ sẽ là gánh nặng lớn, hậu quả tạo thành chính là không có tiến bộ ở cả hai loại nguyên tố.

Ma pháp sư nhiều hệ vừa vui vừa buồn, vui vì có năng lực hơn người, buồn lại không thể hoàn toàn nắm giữ được năng lực đó, tuy số lượng ma pháp sư nhiều hệ không nhiều lắm, nhưng đưa mắt khắp Hạo Hãn Đại Lục cũng có không dưới mấy trăm người, ma pháp sư nhiều hệ phải chọn một hệ ma pháp làm chính mà tu luyện, các hệ khác chỉ là bổ trợ, tinh thần lực chỉ có đến thế, tăng tinh thần lực lại cực kỳ khó khăn, mọi thứ đều chui qua một cửa, đại đa số mọi người đều chọn cách này.

Tuy ma pháp sư nhiều hệ vất vả hơn ma pháp sư đơn hệ, nhưng dựa vào nguyên tố khác phụ trợ sẽ thường có thêm lợi thế.

Ma pháp sư nhiều hệ không thể nắm chắc được tất cả các nguyên tố, rõ ràng có thiên phú, nhưng do tinh thần lực không thể tu luyện toàn bộ, chỉ có thể đau lòng bỏ bớt thứ yêu thích, nhưng đối với Triệu hồi sư mà nói, lại là một chuyện khác.

Số lượng Triệu hồi sư vốn rất ít, hơn nữa đều cực kỳ thần bí, thế nhân không hiểu rõ Triệu hồi sư, hơn nữa Triệu hồi sư không lưu lại bao nhiêu sách điển tích, khiến nghề này có vẻ thần bí khó lường.

Khi tu luyện ma pháp, nếu ma pháp sư biết năng lực Triệu hồi sư đều ức chế đến hộc máu, Triệu hồi sư có năng lực khế ước ma thú, coi như có thêm vũ khí vô hạn.

Khác với ma pháp sư tự tu luyện ma pháp, Triệu hồi sư chỉ cần khế ước ma thú, thông qua cấp bậc cùng năng lực của ma thú khế ước tự động lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố, đây là ưu thế, Triệu hồi sư lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố mạnh hơn ma pháp sư mấy lần, mộng tưởng cùng luyện đa hệ cả đời của ma pháp sư, xem ra chỉ là bữa sáng của Triệu hồi sư.

Nhưng Triệu hồi sư cũng không phải vạn năng, Triệu hồi sư nhiều hệ cũng rất hiếm, Triệu hồi sư tam hệ đã là nhiều nhất, Triệu hồi sư tiêu hao tinh thần lực hơn ma pháp sư rất nhiều, dù sao ma pháp sư chỉ vận nguyên tố lực thi triển ma pháp, mà Triệu hồi sư còn phải tiêu hao tinh thần lực gọi ra ma thú! So hai bên, Triệu hồi sư tuy cùng luyện nhiều hệ không phải nan đề, nhưng đối với Triệu hồi sư cũng là áp lực lớn, thậm chí có nguy cơ tinh thần khô kiệt.

Những nhận định này đến chỗ Vân Phong đều trở thành lời sáo rỗng, tinh thần lực cường đại gần như không giới hạn, tuy tổ tiên nói Vân Phong sẽ phải vất vả luyện nhiều hệ, nhưng Vân Phong không thèm để ý.

Triệu hồi sư ngũ hệ, nàng có lẽ là người duy nhất ở Hạo Hãn Đại Lục này, nếu nàng là người đầu tiên, vậy đi đường người khác không dám đi, làm việc người khác không dám làm, thành tựu chắc chắn sẽ khiến người khác không dám mơ đến!

Ngũ hệ nguyên tố đối với người khác là thiên tư khiến người ta điên cuồng, đồng thời cũng đau lòng khi phải lựa chọn giữ hay bỏ, nhưng đối với Vân Phong mà nói, tất cả nàng đều giữ!

Nhưng Vân Phong cũng biết rõ, đi đường muốn ổn, thiên tư nàng đã có, như vậy kế tiếp chính là kiên trì bền bỉ, từ từ sẽ đến, đúng vậy, nàng muốn đi từng bước một về phía trước.

“Haz — không vội, vững vàng đi lên trước.” Vân Phong tỏ ra kiên nghị, khiến tổ tiên vừa lòng nở nụ cười, đối với hậu bối này lúc ban đầu ông kinh diễm, tiếp theo bị vẻ trưởng thành của Vân Phong đả động, ở chung với Vân Phong càng lâu, Vân Lan cũng càng cảm nhận được, Vân Phong là đứa nhỏ tốt, không kiêu ngạo, khiêm tốn trầm ổn, tố chất như vậy trên người một đứa nhỏ đúng là hiếm thấy, cũng khiến Vân Lan càng kỳ vọng hơn về Vân Phong.

Đứa nhỏ này, sẽ làm Vân Gia có được vinh quang lần nữa, không, sẽ còn lên đến đỉnh cao hơn trước.

Vân Phong rửa mặt trong phòng, vừa chuẩn bị đi ra ngoài tìm phụ thân cùng dùng cơm, sâu sắc cảm thấy, trong sáng sớm ấm áp này, Vân Gia có vài vị khách.

Có khách tới chơi? Vân Phong hồ nghi nhếch mày, bước nhanh ra cửa đi đến chính sảnh, đi được một lát, Vân Phong liền nghe được tiếng nói rất quen từ xa.

“Vân Cảnh bá bá, gia phụ lần này bảo con đến Xuân Phong Trấn là muốn trao đổi với bá bá một việc, mong rằng Vân Cảnh bá bá có thể đồng ý.”

Vân Phong híp mắt lại, giọng nói này, là Mộ Dung Nhiễm điêu ngoa từng gặp ở Mê Vụ? Nàng đến Vân Gia làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.