[Dịch] Thiên Châu Biến

Chương 42 : Không Gian Cát Liệt




Chu duy Thanh đem năm tên đầu trọc kia đánh ra ngoài, cũng không có dừng lại, mà cất bước theo đó ra ngoài. Năm tên đó vẻ mặt câm phẫn cũng tốt, câm như hến cũng chẳng sao, bao gồm cả Mã Quần ở bên trong, mấy người trong phòng cũng đi theo ra ngoài.

Năm tên đầu trọc ngã không nhẹ, nhất là cái tên cầm đầu kia bị một quyền của Chu Duy Thanh oanh kích. Mấy tên này bây giờ trên mặt cũng lộ vẻ hoảng sợ. Bọn họ tự hỏi, lực lượng mình cũng không yếu, tất cả trong Thể Châu đều có bộ phận tăng phúc lực lượng. Nhưng khi thời điểm Chu Duy Thanh phát động công kích, bọn họ một chút năng lực chống cự cũng không có.

Chu Duy Thanh la lớn: “ Tất cả tân sinh bình dân đều ra đi. Tất cả mọi người đến xem một chút, đây chính là học trưởng của chúng ta, tới đây thu phí bảo hộ. Vừa rồi người nào mới bị họ thu qua, tới đây lấy lại tiền của chính mình.”

Tên đầu trọc Tam châu từ trên đất nhảy dựng lên, mới vừa rồi bị Chu Duy thanh oanh kích một quyền chính diện lúc này đang một trận chết lặng, kinh sợ đan xen nhìn Chu Duy Thanh nói: “ Tiểu tử, ngươi nghĩ muốn chết có phải hay không? Chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Chu Duy Thanh hơi cười một chút: “ Ta cũng không có tính toán bỏ qua cho các ngươi a! Các ngươi cũng là Thể Châu sư, tất cả tiến lên cho ta kiến thức một chút ngưng hình kỹ năng của các vị a. Di, hay là các ngươi chưa từng dùng qua sao? Làm sao một cái ngưng hình cũng không có? Hay là sợ ta?”

Như vậy một lúc sau, ký túc xá tân sinh còn có cả lão sinh ký túc bên kia, nghe được động tĩnh rất nhiều người đã đi ra xem náo nhiệt. Vừa thấy năm tên đầu trọc, không ít người trong mắt toát lên thần sắc uất hận. Chẳng những là tân sinh, ngay cả học viên cũ bên kia cũng đồng dạng như vậy.

Chu Duy Thanh thấy nhiều người đã đến, cao giọng nói: “ Các vị, tin tưởng năm tên này phần lớn mọi người đều biết. Bọn họ vừa báo cho ta biết quy củ của bình dân ký túc xá, mỗi phòng trong ký túc một tháng phải nộp lên cho bọn chúng một trăm kim tệ phí bảo hộ. Ta không biết các ngươi có nguyện ý nộp hay không, dù sao ta cũng sẽ không nộp. Đầu trọc, nhớ kỹ tên lão tử, Ta tên là Chu Duy Thanh. Bắt đầu từ hôm nay quy củ này bỏ đi. Cút.”

Nghe được lời Chu Duy Thanh nói ra, tân sinh bên này một mảng hoan hô như sấm động. Nhưng làm cho người ta cảm thấy kỳ quái chính là học viên cũ bên kia đều câm như hến, ánh mắt bọn họ nhìn Chu Duy Thanh rõ ràng còn có chút bi ai.

Đầu trọc Tam châu lạnh lùng nhìn Chu Duy Thanh: “ Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh. Hàng năm tân sinh đều có vài đứa cứng đầu như vậy, bất quá, ngươi sẽ phải hối hận.”

Chu Duy Thanh cười haha một tiếng: “ Ta có hối hận hay không ít nhất còn không biết. Nhưng ta biết, nếu các ngươi còn chưa cút rất nhanh liền hối hận.”

“ Tiểu tử, không nên kiêu ngạo như vậy.” Vừa lúc ấy, có một âm thanh trầm thấp của một nam sinh bên kia bình dân ký túc xá học viên cũ vang lên. Nghe được cái âm thanh này, sắc mặt năm tên đầu trọc nhất thời vui mừng. Học viên cũ bên kia nhanh chóng tách ra làm một cái thông đạo, tất cả mọi người hết sức e ngại, thậm chí thần sắc còn mang theo vài phần kính sợ.

Một gã nam sinh mặc bộ đồng phục học viện hướng bên này chậm rãi đi tới. Người này nhìn qua bộ dạng cao tầm thước tám, cũng là đầu trọc, bả vai rộng rãi vô cùng. Chẳng qua là chậm rãi đi tới, nhưng trên người lại tản mát một tầng áp bách vô hình. Rõ rệt nhất chính là bên má phải của hắn có một đạo vết sẹo thật dài.

Từ trên người này, Chu Duy Thanh rõ ràng cảm nhận được hơi thở có mấy phần nguy hiểm, nhưng nụ cười trên mặt hắn vẫn không đổi chút nào.

“ Lãng ca.” Năm tên đầu trọc cung kính gọi một tiếng, giống như là nhìn thấy cứu tinh vậy, liền nhanh chóng chạy ra sau người hắn.

Tên mặt sẹo nhìn Chu Duy Thanh, ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén. Thâm chí ngay cả âm thanh của hắn cũng mang theo vài phần cảm giác như kim loại kêu leng keng, “ Ta tên là Tang Lãng. Là ngươi muốn hủy bỏ đi quy củ của ta?”

Chu Duy Thanh mỉm cười nói: “ Ta quản ngươi là cái gì sóng, chỉ cần sóng không chạm đến người ta là được.”

Hai mắt Tang Lãng híp híp, gật đầu nói: “ Rất tốt, phá hư của công là phải bồi thường. Theo ta ra ngoài.” Vừa nói, hắn cũng như vậy bên cạnh Chu Duy Thanh đi ra ngoài.

Ánh mắt nhóm học viên cũ nhìn Chu Duy Thanh như là đang nhìn người chết, nhưng đám tân sinh vẻ mặt lại đầy mong đợi. Chu Duy Thanh cười haha một tiếng, vỗ ngực một cái: “ Không có chuyện gì, đại gia đi đây. Các ngươi yên tâm, cho dù ta đem hắn đánh thành Tử lãng, cũng sẽ không giống cái dạng kia đi thu phí bảo hộ.”

Vừa nói, Chu Duy Thanh đã đi ra ngoài, mấy người tân sinh cùng phòng với hắn, theo kịp hắn đầu tiên là Khấu Duệ, Mã Quần do dự một chút cũng theo sau, còn mấy người khác chính là hai mặt nhìn nhau rồi trở về ký túc xá.

Chu Duy Thanh hai tay dắt trong túi quần, treo dây xích trên bả vai đi ra ký túc xá. Tang Lãng cùng năm tên thủ hạ đi vòng qua Giáo Học lâu, đi thẳng đến một mảng trống trải bên cạnh quảng trường học viện mới ngừng lại.

Tang Lãng dừng bước lại, xoay người nhìn bộ dạng vô lại của Chu Duy Thanh, lạnh lùng nói: “ Đánh thắng ta, quy củ bình dân ký túc xá ngươi định. Nếu thua, nghe lời ta.”

Chu Duy Thanh cười haha một tiếng: “ Không phải ngươi phát sốt lên chứ? Ta cũng không phải cũng là đến đánh cuộc với ngươi, thắng ta liền nghĩ nắm giữ ta sao?”

Tang Lãng thản nhiên nói: “Vậy ngươi muốn như thế nào?”

Nụ cười trên mặt Chu Duy Thanh đột nhiên thu lại, hồng quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất: “ Ta chỉ muốn đánh cho cha mẹ ngươi cũng không nhận ra ngươi.” Vừa nói, chân trái hắn đột nhiên đạp đi, thân thể nhanh như tia chớp hướng về Tang Lãng, xuất ra một cước.

Con ngươi Tang Lãng co rút lại, đồng thời cũng giơ lên một cước, chính diện nghênh đón chân phải Chu Duy Thanh. Tiếng nổ vang ầm ầm, Chu Duy Thanh rơi xuống đất, nhưng thân thể Tang Lãng lại bay ra mấy chục thước. Trong quá trình thân thể đang trên không trung đột nhiên vặn vẹo kỳ dị, sau đó hóa giải phần lớn xung lực. Thân thể vừa chuyển đã nhẹ nhàng đáp xuống đất. Chẳng qua là sau khi hạ xuống phải lùi thêm ba bước nữa thân hình mới đứng vững.

Bình dân học viên đang xem ở đây cũng có chừng năm sáu mươi người, thấy tình cảnh như vậy nhất thời kinh hô một tiếng. Sắc mặt Tang Lãng kia không cách nào giữ được bình tĩnh, thậm chí ánh mắt nhìn Chu Duy Thanh còn toát ra vài phần hoảng sợ.

Mã Quần cách đó không xa bụng co quắp một chút, tựa hồ như đang nghĩ đến thống khổ ngày đó bị Chu Duy Thanh đạp một cước.

Chu Duy Thanh không có truy kích, nhìn Tang Lãng khinh thường hừ một tiếng: “ Thiên Châu sư có Thể Châu Phối hợp, tu vi Thượng vị Thiên Sư. Dùng tu vi Ý Châu của ngươi đi, nếu không, ngươi không có bất kỳ cơ hội nào.”

Trên cổ tay phải Tang Lãng, ba khỏa thuần sắc Hồng Phỉ Thể Châu sặc sỡ lóa mắt, tu vi Thiên lực của hắn thậm chí còn ở trên Chu Duy Thanh, nhưng thuần túy so về lực lượng, chính diện va chạm cùng Chu Duy Thanh, hắn làm sao chiếm được tiện nghị. Lúc này, đùi phải hắn đã một trận chết lặng, đây còn là bằng vào năng lực phối hợp xảo diệu làm giảm bớt đi một phần lực lượng. Lực lượng Chu Duy Thanh coi như chống lại tu vi Trung vị Thiên tôn Minh Dục cũng chưa từng thua thiệt, huống chi là lấy cái chân phải tà ma ấy đối mặt với Tang Lãng.

Ngay khi âm thanh Chu Duy Thanh vừa dứt, Tang Lãng đột nhiên hít sâu một cái, tai trái kết lên, hồng quang nồng đậm mang theo khí lưu nóng rực chợt bắn ra. Một ngón tay trái chỉ hướng Chu Duy Thanh, năm quả hỏa cầu lớn như quả bóng chạy thẳng đến Chu Duy Thanh.

Bất quá, cái kỹ năng này Chu Duy Thanh hết sức quen thuộc. Ban đầu, chính Đế Phù Nhã dùng cái kỹ năng Bạo Liệt Hỏa Cầu này suýt nữa giết chết hắn. Dĩ nhiên, lúc này Tang Lãng thi triển hỏa cầu này chính là kỹ năng Tam châu cấp bậc, uy lực lớn hơn rất nhiều. Cùng lúc đó, Tang Lãng đã hướng Chu Duy Thanh đánh tới, trong tay phải hắn, một mai Thể Châu lóe lên, ngưng hình tạo thành một thanh chủy thủ dài hẹp, cả người hắn hành động tạo cho con người ta cảm giác không nắm bắt được, theo sát đó là năm quả hỏa cầu.

Trong lúc Ngự Châu Sư chiến đấu, Lực lượng không thể nào quyết định hết thảy, Lúc thử qua biết lực lượng mình xa xa không bằng Chu Duy Thanh, Tang Lãng liền bộc lộ hoàn toàn thực lực.

Bạo Liệt Hỏa Cầu ở kỹ năng thác ấn đánh giá chẳng qua chỉ là kỹ năng cấp Nhị tinh mà thôi, là Hỏa hệ Ý Châu Sư, Thiên Châu Sư lựa chọn phổ biến nhất chính là kỹ năng này. Nhưng ngàn vạn lần không nên xem thường bất kỳ một cái kỹ năng nào, nhất là Kỹ năng của Thiên Châu Sư. Bạo Liệt Hỏa Cầu này sử dụng trong tay Tang Lãng so với Đế phù Nhã ban đầu khác biệt một trời, chẳng những số lượng nhiều hơn, uy lực còn khổng lồ hơn hẳn.

Làm tất cả các học vien bình dân đang xem cuộc chiến này giật mình chính là, Chu DUy Thanh vẫn đứng yên nơi đó không nhúc nhích, khóe miệng treo nụ cười khinh thường vẫn không có dấu hiệu biến mất. Mắt thấy năm hỏa cầu kia sắp đến gần người, tay trái hắn lúc này mới động.

Một đạo vòng cung huyền ảo từ tay trái Chu Duy Thanh chợt vẽ ra, một tiếng xé rách chói tai vang lên, vùng không trung đang ở trước mặt hắn, theo động tác tay trái hắn xuất hiện một đạo dấu vết hắc sắc dài ba xích. Phảng phất nhưng ở nơi này, không gian dường như đang bị tê liệt, xung quanh bên trong không gian đó, không khí bị vặn vẹo kịch liệt.

Một cỗ hấp lực cường đại chợt từ trong cái khe đen nhánh kia phóng ra, Năm quả Bạo Liệt Hỏa Cầu hùng hổ tấn công Chu Duy Thanh cơ hồ là trong nháy mắt liền chuyển hướng, trực tiếp xông vào cái khe đen nhánh kia biến mất không thấy gì nữa.

Này…, đây là cái kỹ năng gì? Đừng nói là gặp qua, đối với tất cả học viên bình dân mà nói, coi như cũng chưa từng nghe qua. Nhất thời ánh mắt mọi người liền dại ra.

Cảm thụ sâu sắc nhất vẫn là bản thân Tang Lãng, Lúc này thân hình hắn đã theo sát năm hỏa cầu kia tiến đến cách trước người Chu Duy Thanh không xa. Nhưng là, trong không khí đột nhiên xuất hiện vặn vẹo, còn có cỗ hấp lực cường đại từ cái khe đen nhanh dài ba xích làm hắn hoảng sợ buộc phải dừng lại. Toàn thân thúc dục Thiên Lực khống chế bản thân mới có thể chống lại cỗ hấp lực kia.

Không sai, Chu Duy Thanh thi triển chính là Không Gian Cát Liệt mà hắn thác ấn được trên đầu Ngân Hoàng Thiên Nhĩ Vương cấp Thiên thú Không Gian hệ. Không Gian Cát Liệt căn cứ vào tu vi người sử dụng mà hiệu quả cũng bất đồng. Nếu như Chu Duy Thanh tu vi Nhất Châu, như vậy, thời điểm sử dụng Không Gian Cát Liệt chỉ xé rách không gian được khoảng một thước(1xích=1thước=0,33m), đồng thời chỉ sinh ra hiệu quả trong vòng một giây thời gian. Mà lúc này tu vi của hắn là Tam châu, hiệu quả chính là dài ba xích cùng thời gian hiệu quả là ba giây. Cỗ hấp lực đây cũng không phải chỉ đơn giản có tác dụng gấp ba lần, uy lực chính là tăng không biết bao nhiêu lần.

Cái kỹ năng Không Gian Cát Liệt này tối thiểu cũng được đánh giá là Thập Tinh cấp. Có thể nói, dưới tình huống tu vi đối thủ cùng Chu Duy Thanh tương đồng, tất cả những kỹ năng dưới Thập Tinh trở xuống cơ hồ đều không thể đột phá được công phòng nhất thể cường đại của kỹ năng này. Cho dù là rất nhiều kỹ năng Không Gian hệ được đánh giá Bát, Cửu Tinh của Thiên Châu Sư cũng chưa từng có năng lực cường hãn như vậy. Tang Lãng cùng Chu Duy Thanh đồng dạng là tu vi Tam Châu, cho nên, cho dù hắn có sử dụng bất kỳ kỹ năng thác ấn Ý Châu nào cũng không thể công phá được phòng tuyến của Không Gian Cát Liệt.

Đối mặt với Không Gian Cát Liệt, Tang Lãng nguyên bản có khả năng phối hợp thân hình liền bị ngưng trệ. Hắn vốn có ý định sử dụng năng lực phối hợp của mình đến gần người Chu Duy Thanh để công kích, còn có cả Bạo Liệt Hỏa Cầu công kích, nhưng cũng bị một cái Không Gian Cát Liệt hoàn toán hóa giải.

Chu Duy Thanh cười lạnh một tiếng, Đang lúc Không Gian Cát Liệt ở một giây cuối cùng chuẩn bị biến mất, chân phải hắn lại quét ra một lần nữa.

Tang Lãng ở khoảng cách gần như vậy, bị Không Gian Cát Liệt sinh ra cỗ hấp lực cường đại, căn bản là không có cách nào tránh né. Hắn đành bất đắc dĩ phải ép tay trái xuống, đồng thời tay phải ngưng hình Chủy Thủ đâm hướng đùi phải của Chu Duy Thanh.

Đinh--- Một tiếng nhỏ vang lên, ngưng hình Chủy Thủ của Tang Lãng liền bắn ngược trở lại, mà thân thể hắn cũng bị một cước này của Chu Duy Thanh đá văng ra. Cho dù hắn đã toàn thân thúc dục Thiên lực cấp bậc Thiên Thần Lực, hơn nữa còn có năng lực tự thân phối hợp hết sức hóa giải, nhưng cỗ lực lượng kinh khủng kia vẫn oanh kích khiến hắn khí huyết cuồn cuộn, đang ở giữa không trung đã phải phun ra một ngụm tiên huyết. Đây là chân phải ta mà của Chu Duy Thanh không phải toàn lực oanh kích, dù sao, hắn cũng không nghĩ trong học viện lại đi giết người. Sau một cước ấy, cả thân Chu Duy Thanh giống như mũi tên một loại đuổi theo Tang Lãng.

Vào lúc này, Tang Lãng liền cho thấy kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hỏa quang từ trên người hắn nở rộ. Đây cũng là một cái kỹ năng thác ấn, tên là Hỏa Y Hộ Thể, vốn có lực phòng ngự nhất định, đồng thời bị địch nhân tiến đến gần người công kích, cũng có thể đốt cháy đối phương. Cùng lúc đó, thân thể hắn trên không trung hết sức dãy dụa hạ xuống, tay phải nắm chặt Chủy Thủ hướng bả vai Chu Duy Thanh đâm tới.

Chu Duy Thanh cũng không dám để ngọn lửa của Thiên Châu Sư tu vi Tam châu đốt trên người hắn. Nếu không, cho dù là không bị thương thì chắc y phục cũng xong đời. Mắt thấy gần đuổi theo được Tang Lãng, trong lúc bất chợt, thân thể Chu Duy Thanh đang trong không trung chợt tiêu thất. Ngay sau đó, Tang Lãng chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mang theo khí tức lạnh lẽo hung hăng nện lên lưng mình. Hậu phi biến thành tiền phi. Trên không trung hắn tiếp tục phun ra một ngụm tiên huyết, sau đó trực tiếp ngất đi.

Chu Duy Thanh vững vàng đứng trên mặt đất, trên tay hắn còn nhiều hơn một cái cung lớn, chính là Phách Vương Cung. Chỉ bất quá, mới vừa rồi hắn trực tiếp cầm Phách Vương Cung dùng như một cái roi. Sau khi sử dụng Không Gian Bình Di, hắn hung hắn rút cung ra đánh bay Tang Lãng.

“ Thật không có tính khiêu chiến~~” Chu Duy Tham bĩu môi. Lúc này, xung quanh đã hoàn toàn yên tĩnh. Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến khi kết thúc, thật ra cũng chỉ trong chốc lát mà thôi. Thủy chung từ đầu đến cuối, Tang Lãng cũng bị Chu Duy Thanh hoàn toàn áp chế, căn bản không có nửa điểm cơ hội.

Những nhóm học viên cũ nhìn Chu Duy Thanh giống như đang nhìn một con quái vật. Bọn họ làm sao cũng không nghĩ ra, Tang Lãng trong học viện tung hoành ba năm dĩ nhiên lại bại như vậy. Hơn nữa lại còn thất bại thê thảm.

Đang lúc này, năm tên đầu trọc mạnh mẽ vọt ra, xếp thành một hàng chắn trước người Tang Lãng, căm tức nhìn Chu Duy Thanh. Chu Duy Thanh thu hồi Phách Vương Cung: “ Các ngươi cũng muốn lên ư? Một chút lợi hại cũng không có? Cùng nhau lên đi.”

Tên đầu trọc Tam châu bi phẫn nói: “ Cho dù chết, chúng ta cũng không để ngươi tiếp tục làm tổn thương Lãng Ca.” vừa nói, hắn hướng đến nhóm học viên cũ hô lên: “ Các huynh đệ, mấy năm qua, mặc dù chúng ta hướng đến các ngươi thu phí bảo hộ. Nhưng là, chúng ta luôn bảo vệ an toàn cho mọi người. Ít nhất cũng không để những tên quý tộc khốn khiếp kia làm thương tổn mọi người. Nếu không có Lãng ca, chỉ sợ không ít người trong các ngươi đã sớm trở thành nô dịch cho bọn quý tộc kia. Chúng ta thu phí bảo hộ cũng là vì toàn ý lo cho Lãng Ca được ngưng hình, thác ấn, tăng lên thực lực của hắn để bảo vệ tốt những bình dân học viên như chúng ta. Hiện tại Lãng Ca gặp nạn, các ngươi cứ nhìn như vậy? Nếu không có hắn, chỉ sợ những bình dân như chúng ta đã bị bọn quý tộc khi dễ đến chết.”

Nghe tên đầu trọc này nói…, Chu Duy Thanh không khỏi sửng sốt một hồi, hơn nữa rất nhanh hắn liền thấy, đám học viên cũ chậm rãi đi ra, cùng năm tên đầu trọc kia đứng cùng nhau. Chặn lại Tang Lãng đang hôn mê phía sau.

Những tân sinh thì không có bất kỳ động tác gì. Có bảy, tám tân sịnh mới chạy đến cũng ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra.

Chu Duy Thanh nhướng mày: “ Bảo vệ học viên bình dân chính là lý do thu phí bảo hộ? Nếu Lãng Ca gì đó có bản lĩnh thực sự, chẳng lẽ không kiếm ra tiền? Lấy tu vi Thiên Châu Sư của hắn, chẳng lẽ còn ít?”

Tên đầu trọc Tam châu cả giận: “ Ngươi chính là người no nên không bao giờ biết người đói như thế nào. Chúng ta tuy là Ngự Châu Sư so với người bình thường thì cường đại hơn, nhưng ngưng hình, thác ấn tiêu phí quá lớn. Chỉ có đầu nhập vào Thác Ấn cung hay làm tay sai cho bọn quý tộc khốn kiếp thực lực mới có thể không ngừng tăng lên. Muốn bằng vào năng lực bản thân kiếm tiền cho đủ lại dễ dàng vậy sao? Ngươi thử hỏi những người này xem, phàm là ngưng hình hay thác ấn, ngươi không phải là bán mình cho Thác Ấn cung thì cũng trở thành tay sai cho bọn quý tộc sao? Chỉ có chúng ta, vì muốn bảo trì tôn nghiêm nên vẫn kiên trì đến bây giờ. Mọi người chúng ta cố gắng kiếm tiền, cũng chỉ đủ cho một mình Lãng ca tăng thực lực lên. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể tiếp tục giữ vững tôn nghiêm không bị dẫm đạp.”

Nghe lời của hắn, Chu Duy Thanh không khỏi khổ tưởng, nhớ đến Thượng Quan Băng Nhi lần đầu mang mình đi ngưng hình, thác ấn. Tình cảm trong mắt vốn lãng đạm không khỏi biến mất mấy phần. Nhìn trước mắt toàn bộ hai mươi mấy học viên cũ bao gồm cả năm tên đầu trọc, Chu Duy Thanh cất giọng nói: “ Nói như vậy, các ngươi lúc thường đối tượng thu phí bảo hộ chính là một chút ít người đầu nhập vào Thấc Ấn cung hoặc quý tộc?”

Tên đầu trọc Tam châu ngang nhiên nói: “ Không tệ.”.

Chu Duy Thanh lạnh lùng: “ Vậy tân sinh chúng ta e ngại các ngươi cái gì?”

Tên đầu trọc kia nói tiếp: “ Lãng ca nói phải cho những thứ Tân sinh như các ngươi biết thế nào là không có công bằng, mạnh ăn yếu bỏ. Chờ sau buổi lễ khai giảng, Chúng ta tự nhiên sẽ nói rõ cho các ngươi biết tình huống của học viên bình dân. Sau đó cho các ngươi lựa chọn là giữ lại tôn nghiêm hay khúm núm.”

Lúc này, Mã Quần lặng lẽ đi đến bên Chu Duy Thanh, thấp giọng: “ Chúng ta không phải là làm điểu long rồi chứ?”

Chu Duy Thanh quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái: “ Ô long(Con Quạ) cái đầu ngươi, cút đi. Ta cũng không phải là lão đại của ngươi.” Sau đó lại quay lại tên đầu trọc lạnh lùng nói: “Ta bất kể các ngươi có lý do gì, sau này không nên chọc đến ta. Nếu không, ta vẫn sẽ thu thập các ngươi.” Nói xong câu đó, hắn mới để đầu trần, buồn bực quay lại ký túc xá.

Cách đó tràng tỷ đấu này không xa, một đôi mắt theo dõi từ đầu đến cuối. Trong mắt của đóa hoa Minh Giới Chi Hoa này tràn đầy khiếp sợ, thì thào nói: “ Thiên Châu Sư cảnh giới Tam Châu, Thể Châu lực lượng tinh thuần. Không thể nghi ngờ, Ngưng hình hạng nhất năng lực là Cung, như vậy, hắn hẳn là Cung Tiễn thủ. Ý Châu dĩ nhiên là một trong những Thượng vị thuộc tính Không Gian hệ, có một cái kỹ năng là Không Gian Bình Di, còn một cái kỹ năng quái dị không biết tên, lại có thể cắn nuốt Bạo Liệt Hỏa Cầu. Khó trách ca ca lại nói người này cực kỳ nguy hiểm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.