Edit: Nguyệt Ly Phong
Beta: tdbbkt
------
Vân Nhất Mặc nghe xong lời này chỉ cảm thấy mọi thứ đều xong rồi! Nhưng vì Vân gia, hắn vẫn cố nén cảm xúc, khàn khàn hỏi lại: "Dung công tử, tình huống ngài cũng biết, không biết công tử có thể bỏ qua chuyện kia?"
Trước khi Dung Hoàng trả lời là một khoảng yên lặng, Vân Nhất Mặc chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, bởi vì câu trả lời của Dung Hoàng cho biết hắn có truy cứu chuyện này hay không. Tuy nói Vân Chỉ Tịch gặp chuyện không may cũng không phải là Vân gia nguyện ý, nhưng nếu vị đại nhân này bởi vì một chuyến tay không giáng tội thì Vân gia bọn họ vô pháp phản kháng.
"Được." Không nghĩ Dung Hoàng lại nói.
Vân Nhất Mặc cả người cứng đờ, sau kinh ngạc bèn thở phào nhẹ nhõm: "Đa tạ Dung công tử đại lượng!" Mặc kệ thế nào, người này không có lập tức phất tay áo rời đi, mọi chuyện liền không quá tệ.
Nhưng Vân Chỉ Tịch nghe vậy lại cực kỳ buồn bực, thật ra nàng muốn trở về Vân gia. Dù sao lấy thân thể kém cỏi hiện giờ của nàng, làm sơn tặc là không có tương lai. Chính là muốn cùng tên đăng đồ tử này chung đường không phải mong muốn của nàng.
"Tịch Nhi, mau tới tạ ơn Dung công tử." Vân Nhất Mặc nói.
Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày: "Chuyện của các ngươi, không liên quan tới ta." Nàng dứt lời liền bước đi, căn bản không muốn ở lại trong sảnh đường chút nào.
Bởi vì nàng nhạy bén cảm giác được, người gọi là Dung công tử kia luôn vô tình hay cố ý nhìn nàng. Trong ánh mắt kia rõ ràng có ý dò xét, giống như chứng kiến một đồ vật mà hắn dự định nghiên cứu.
"Nam nhân đáng chết, làm cái quỷ gì." Vân Chỉ Tịch trong lòng thầm nhủ, lông mày cũng nhíu chặt, nàng có trực giác nếu như ở gần tên nam nhân kia, nói không chừng bí mật trên người nàng sẽ bị phát hiện.
...
Chờ sau khi trở lại phòng của mình, Vân Chỉ Tịch ngồi xếp bằng, chậm rãi nhắm mắt cảm nhận thân thể của mình.
Thân thể này đúng như bọn họ đã nói, xác thực là phế đi. Trước khi Vân Chỉ Tịch xuyên qua, gia tộc nàng là thế gia cổ võ, nàng thuở nhỏ thiên phú dị bẩm, là võ học thiên tài cho nên đối với cấu tạo của thân thể hiểu rõ toàn diện.
Theo như trong thư gia gia nàng đã viết thì khi đó kinh mạch Vân Chỉ Tịch toàn bộ đứt gãy. Nhưng nếu thật sự là như thế, nàng bảo đảm hiện giờ không thể tự lo cho cuộc sống của mình. Còn vì sao hiện giờ có thể khôi phục như thế, ước chừng là lúc ấy Vân gia không quá keo kiệt, cho nàng thuốc dưỡng thương rất tốt. Tuy là như thế, nhưng đối với người tu luyện tối quan trọng nhất là kỳ kinh bát mạch lại không khôi phục được.
Mà hệ thống tu luyện cổ võ, kỳ kinh bát mạch là căn bản của người tu luyện. Một khi những kinh mạch này phế đi, người này tuyệt đối không có khả năng tu nội lực, dù sao công phu quyền cước ngoại gia cho dù có lợi hại đến đâu cũng có điểm tận cùng.
"Hô - -" hít một hơi chậm rãi, nếu như là trước kia có lẽ Vân Chỉ Tịch cũng không có cách nào. Mà hiện thời, có lẽ còn không nhất định.
Vân Chỉ Tịch tập trung lực chú ý, sau đó ý thức của nàng chìm vào bên trong một mảng hỗn độn. Mảng hỗn độn này là khi nàng đi tới nơi này liền xuất hiện, có đôi khi sẽ tràn ra ánh sáng rực rỡ, cũng không biết là vật gì.
Bất quá vào hôm nay khi nàng cực kỳ giận dữ, giống như đã chạm đến cái gì đó trong đầu khiến phong ấn mở ra, rồi đột nhiên cơ thể có năng lực phản kháng đăng đồ tử kia, hơn nữa sảng khoái tát hắn một cái! Bất quá tên kia cũng rất mạnh, dù lúc đầu đột ngột không kịp phòng bị nhưng vẫn dễ dàng khống chế được nàng! Ngẫm lại liền cảm thấy nghẹn khuất, kết quả tên kia còn đường hoàng nói hắn chỉ là giúp nàng "sờ căn cốt", sờ căn cốt đại gia ngươi, rõ ràng chính là đăng đồ tử chiếm tiện nghi! Nhưng là - - tài nghệ không bằng người, chỉ có thể tạm thời chịu đựng...
Lúc này ý thức Vân Chỉ Tịch tiến vào hỗn độn, phát hiện mảng hỗn độn này tựa hồ có gì đó khác biệt? Nàng vô ý thức đi vào, ý thức đột nhiên không bị khống chế cấp tốc rơi xuống!
Chỉ nghe "bang" một tiếng, Vân Chỉ Tịch phát hiện mình rơi xuống ở trên một bãi cỏ?! Chân chân thật thật ngã xuống?!
Bãi cỏ xanh biếc mềm mại, có cơn gió thổi qua không khí cực kỳ mát mẻ, còn có hương hoa mai nhàn nhạt?!
"Đây là tình huống gì?!" Vân Chỉ Tịch kinh ngạc chớp mắt, mới nhìn thấy cách đó không xa còn có một khối bia đá, chiều cao khoảng nửa người, rộng chừng một thước. Đứng sửng ở nơi đó, có vài phần khí thế bàng bạc. Mà ở bên cạnh tấm bia đá còn có một cây đại thụ.
Trên tấm bia đá rõ ràng có chữ viết, Vân Chỉ Tịch nghi hoặc đứng lên đi tới, trông thấy bên phải tấm bia đá có khắc bốn chữ cổ xưa cứng cáp - Linh Lung Tiên Cảnh?!
Tiếp theo lại nhìn sang bên trái, một hàng chữ từ trên xuống dưới viết: Linh Lung Tiên Cảnh, thiên địa chí bảo biến thành, đã nhận chủ.
Trong tiên cảnh chỉ có chủ nhân có thể tiến vào, những nhân loại khác trừ phi đã chết, nếu không không thể vào.
"Chỉ có chủ nhân có thể vào?" Vân Chỉ Tịch nhìn kĩ câu này, như vậy nàng chính là chủ nhân của Linh Lung Tiên Cảnh?
Trên tấm bia đá còn có chữ, Vân Chỉ Tịch nhìn tiếp xuống dưới.
Trong Linh Lung Tiên Cảnh, linh khí so với bên ngoài nồng đậm gấp một trăm lần. Có thể giúp có chủ nhân gia tăng tốc độ tu luyện gấp trăm lần, tất cả giống loài trong tiên cảnh tốc độ sinh trưởng gia tăng một trăm lần.
Nhìn đến đây, dù là Vân Chỉ Tịch có định lực kinh người, trong lòng cũng lại không thể bình tĩnh! Gia tăng tốc độ tu luyện gấp trăm lần, gia tăng gấp trăm lần giống loài sinh trưởng! Nghịch thiên như thế, dù là kiếp trước có công nghệ cao cũng không thể làm được a!
Mang tâm tình kinh ngạc kích động, Vân Chỉ Tịch lại nhìn xuống.
Linh Lung Tiên Cảnh: Cấp một, tặng chủ nhân một quả thiên phú tiên đan, khi dùng có thể gia tăng ngẫu nhiên một môn thiên phú, ví như y thuật, thiên nhãn, thần thâu, không phải chủ nhân dùng không có hiệu quả. Điều kiện dùng, đột phá huyền sĩ huyền kính.
Nhìn đến đây, Vân Chỉ Tịch ánh mắt sáng lên! Cái này chẳng khác nào là có được một đặc dị công năng hạng nhất a! Quá ngưu X rồi! Đây quả thực... quả thực chính là trên trời rơi xuống cái bánh, mặc dù tạm thời không thể dùng...
Tặng chủ nhân một bộ tu luyện công pháp, tên ( Thông Thiên Quyết ), không thể mang ra.
Tặng chủ nhân tu một bộ luyện thân pháp, tên ( Ẩn Thân Quyết ), không thể mang ra.
Tự động sinh trưởng một gốc tiên mai, trong tiên cảnh mười năm thành thục, hoa nở gồm mười đóa, ăn vào có thể gia tăng gấp đôi thể chất người dùng, bách độc bất xâm. Có thể dùng để luyện dược, một người chỉ có thể ăn hai đóa, ăn nhiều không có hiệu quả.
Xem xong toàn bộ, Vân Chỉ Tịch liền biết bên cạnh đại thụ chính là cây tiên mai. Còn như thứ khác nàng nhìn thấy chúng nằm dưới tàng cây tiên mai: hai bản sách, cùng với một bình sứ nhỏ trắng noãn như ngọc. Nàng đi tới cầm lên xem, quả nhiên một quyển là ( Thông Thiên Quyết ), một quyển là ( Ẩn Thân Quyết ). Còn bên trong bình sứ nhỏ đóng kín dĩ nhiên là thiên phú tiên đan.
Đầu tiên, Vân Chỉ Tịch mở ra bản ( Thông Thiên Quyết ), sau đó ánh mắt không khỏi sáng ngời! Bởi vì phần đầu tiên bộ công pháp kia chính là trọng tố kinh mạch!
Nàng nhìn kỹ xuống, lập tức dựa theo khẩu quyết tu luyện, quả nhiên phát hiện thân thể nguyên bản không thể dẫn động linh khí bắt đầu có dấu hiện chuyển động! Tiếp theo chậm rãi vận chuyển theo từng chu thiên! Kỳ kinh bát mạch bị đứt gãy mơ hồ có một tia sinh cơ? Giống như là cùng linh khí hợp lại một chỗ, tựa như vương vấn không dứt được.
Đây quả thực chính là công pháp dựa theo yêu cầu của thân thể nàng a! Bất quá điều này khiến Vân Chỉ Tịch có chút hoảng hốt, cảm giác hạnh phúc tới quá nhanh giống như đang nằm mơ! Nhưng nàng dù sao cũng là người đã trải qua sinh tử, lập tức liền bình tĩnh lại.
Nhìn "Linh Lung Tiên Cảnh" vài lần, Vân Chỉ Tịch trong nội tâm sinh ra cảm giác thân thiết! Từ lúc xuyên qua tới nay tâm tình không tốt hiện tại vô cùng tốt đẹp.
Nàng vẫn luôn lo lắng thân thể yếu ớt này sẽ phá hủy thanh danh kiếp trước của nàng, nhất là thời điểm bị Dung Hoàng vây khốn không thể phản kháng, nàng buồn bực đến muốn giết người!
Ha ha - - tốc độ tu luyện tăng gấp trăm lần, còn có lập tức sẽ có một thiên phú, cộng thêm nội tình vốn có của nàng, tin tưởng ở tương lai không lâu tuyệt đối sẽ không phát sinh tình huống buồn bực như thế nữa.
Quả nhiên thói quen làm cường nhân không thích hợp làm một con cừu nhỏ a! Đương nhiên, giả trang làm một con cừu nhỏ cũng có thể ...