“Thần, đã xuông xuống a!”
Bởi vì việc này nàng tận mắt nhìn thấy, thậm chí nó còn do một tay nàng tạo ra. Cho dù trước kia không tin thần linh tồn tại, cho dù miệt thị bộ dáng thành kính sùng đạo của thánh điện thế nào, lúc thiếu nữ chính mắt nhì thấy thần chi cường đại giáng lâm từ khuê la chi trận, trái tim nàng vẫn tràn đầy rung động a!
Tuy không thể không nói thành kính của thiếu nữ một phần là được di truyền từ mẫu hậu từng là thánh nữ Tây Lam trước kia. Loại ấn ký cùng rung động xuất phát từ linh hồn khi đối mặt với thần chi viễn cổ, thiếu nữ thực sực vô cùng sùng kính.
“Tốt lắm, hiện giờ cũng gần giữa trưa rồi, Y Liên một đường quay về cũng mệt mỏi. Chúng ta vẫn nên về cung trước, dùng ngọ thiện rồi nói sau.” Đánh vỡ bầu không khí nặng nề, hoàng hậu Y Tô Na kéo tay thiếu nữ, ôn nhu nói với mọi người.
Nếu là vậy, mọi người có lẽ đã sớm quay về tẩm cung của mình. Nhưng đời thường luôn có những chuyện bất ngờ.
Ngay lúc Y Tô Na cùng nhóm Huân nhi rời đi chưa được vài bước thì nghênh diện có một nữ nhân được một đám cung nữ thị vệ vây quanh ung dung đi tới.
Trong hoàng cung, trừ bỏ hoàng hậu Y Tô Na, nữ nhân có thân phận tôn quý nhất chính là hoàng quý phi Hoa phi.
Hoa phi, hiện giờ chính là một trong hai vị hoàng quý phi duy nhất trong hoàng cung. Hậu cung trừ bỏ hoàng hậu Y Tô Na, nữ nhân này là người mà nhóm phi tử nghe lời răm rắp. Cũng có thể nói, trừ bỏ Y Tô Na, Hoa phi chính là nữ nhân dưới một người mà trên vạn người trong hậu cung.
Kỳ thật, trước lúc Huân nhi, cũng chính là Cửu hoàng tử được mọi người công nhận là hoàng tử được đế vương sủng ái nhất xuất hiện, cả hậu cung Tây Lam tổng cộng chỉ có một hậu bốn phi. Trong đó, một hậu tự nhiên không cần phải nói chính là Y Tô Na. Mà bốn phi, Hoa phi chỉ là một trong số đó mà thôi, trừ nàng ta thì còn Nhược phi, mẫu phi của Cửu hoàng tử hiện giờ đã mất tích không biết ở nơi nào, Viện phi, người bị Nhược phi làm hại mất đi khả năng sinh dục, cũng là nguyên nhân làm mẫu phi Huân nhi bị biếm lãnh cung, cuối cùng là Hạ phi, sinh mẫu của Tứ hoàng tử Tây Lam Ly Mạc.
Đương nhiên, cả hậu cung không có khả năng chỉ có vài phi tử như vậy, chẳng qua số còn lại đều là một đám cung phi không có thế lực cùng không được ân sủng mà thôi.
Nghe nói năm đó, Nhược phi dựa vào mỹ mạo cùng thế lực nương gia, vừa tiến cung đã được tuấn mỹ đế phương tấn phong làm quý phi. Vinh dự này không thể không nói làm người người tôn sùng. Ngay cả Hoàng hậu Y Tô Na khi đó cũng không sánh kịp nữ nhân huênh hoang kia.
Mà trong bốn phi, vị quý phi hữu danh vô thực nhất khi đó là Viện phi. Lúc Viện phi tiến dung nàng chỉ là một nữ nhân đơn thuần khờ dại, căn bản không thể ngờ những nữ nhân trong hậu cung vì tranh giành tình nhân mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Bởi vậy, Viện phi vẫn còn giữ được mộng tưởng ngọt ngào tốt đẹp của thiếu nữ tự nhiên trở thành đối tượng bị mọi người lợi dụng cùng đả kích.
Thẳng đến sau này, Viện phi vì Nhược phi hạ độc mà mất đi bào thai trong bụng, thậm chí sau này không còn khả năng dựng dục, dưới sự châm chọc cùng cười nhạo cùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của đám nữ nhân trong hậu cung, Viện phi giống như bị xối một thau nước lạnh lên người, thoáng chốc thanh tỉnh, cũng bắt đầu từ đó tâm tính nàng cũng trở nên vặn vẹo độc ác.
Cừu hận một khi dâng trào sẽ lấn át lý trí, hơn nữa người càng đơn thuần thì lại càng điên cuồng. Giống như một tờ giấy trắng tinh, chỉ cần dính một vết bẩn nhỏ thôi sẽ làm người ta cực kỳ khó chịu.
Viện phi, chính vì mất đi quyền sinh dục mà được bồi thường địa vị quý phi, nhưng vì mất đi quyền lợi cơ bản nhất của một nữ nhân mà trở nên điên cuồng, hết đi hết thảy mọi thứ mình có được, vô luận là quyền thế, địa vị, thậm chí là cả tự do!
Bốn phi thân phận cao quý đến cuối cùng chỉ còn lại hai người, kết quả này hiển nhiên làm Hoa quý phi vô cùng hài lòng. Nếu, địa vị hoàng hậu cũng là của nàng, tin tưởng nàng lại càng vui sướng hơn. Ngay từ lúc nhỏ Y Tô Na đã là một cường địch, cướp đoạt đi địa vị hoàng hậu tôn quý vốn thuộc về nàng, Hoa phi quả thật hận tới nghiến răng.
Vì thế, lúc này nhìn thấy Y Tô Na dẫn một đám cung phi cùng hoàng tử công chúa chậm rãi đi tới, có được tất cả hâm mộ cùng tôn vinh trong hậu cung, Hoa phi cơ hồ ghen tị đến mức cắn nát chiếc khăn lụa trong tay, đôi mắt cũng sắp phun ra lửa.
Phần tôn vinh kia hẳn phải thuộc về nàng, Hoa phi nàng hẳn phải được tất cả mọi người tôn vinh, hẳn phải ngồi trên địa vị cao nhất ở hậu cung. Ngay cả tư cách ở bên cạnh nam nhân tuấn mỹ cường thế như thần chi kia hẳn cũng phải là Hoa phi nàng, Y Tô Na kia dựa vào cái gì mà giành với nàng, thanh danh, địa vị, quyền thế, ngay cả nam nhân cũng muốn giành, ngươi quả nhiên là địch nhân số mệnh của ta. Xem ra giữa chúng ta, phải có một kẻ phải chết!
Ngọn lửa ghen tị oán hận bùng cháy, hơn nữa còn xuất phát từ oán hận cùng đố kỵ bị đè nén suốt mấy chục năm, ngay cả một chút lí trí cũng không còn xót lại. Chẳng sợ lòng dạ nữ nhân này sâu sa thế nào, lý trí thế nào thì vẫn không thể giữ bình tĩnh như cũ.
Huống chi bản tính ghen tị vốn đã khắc sâu vào tận xương Hoa phi.
Bởi vậy, nhìn thấy Y Tô Na mang theo quang vinh cùng tôn quý của bậc mẫu nghi dẫn theo một đám cung phi cung kính, thậm chí còn có vài hoàng tử xuất sắc nhất hoàng triều Tây Lam, sắc mặt Hoa phi đột nhiên biến đổi, thực khó coi cùng tràn đầy phẫn hận.
“Ồ, Y Tô Na tỷ tỷ, này không phải lục công chúa Y Liên sao? Hóa ra hôm nay Lục công chúa trở về sao? Sao không có ai thông tri cho bản cung? Nếu biết thánh nữ trở về, bản cung tuy thân là hoàng quý phi Tây Lam, thân phậm tôn quý nhưng không tới nghênh đón cũng thực không phải a? Thánh nữ vẫn luôn là tiếc nuối của bản cung a.”
Nghênh đón đi tới, Hoa phi dẫn theo một đám cung nữ phía sau thực giả dối nói. Nhất là lúc nhìn thiếu nữ tươi đẹp đứng bên người Y Tô Na, ánh mắt phức tạp lóe sáng, mỉm cười giả dối làm người ta khó chịu. Bất quá lúc tầm mắt Hoa phi dừng lại bên cạnh Y Tô Na thì sắc mặt thoáng chốc biến đổi, giống như đang cố gắng làm ra vẻ bình thường!
“Cửu hoàng tử điện hạ? Ngươi cũng ở nơi này a! Ha hả, Y Tô Na tỷ tỷ, nhân duyên của Lục công chúa điện hạ đúng là tốt thật.”
Tuy nói vậy nhưng sắc mặt của Hoa phi không giống đang khen ngợi chút nào, ngược lại giống như châm chọc cùng ghen ghét. Nhất là lúc Hoa phi nhìn thấy tuyệt mỹ hoàng tử mà cả hoàng cung này đều tôn vinh, sắc mặc nàng lập tức tái xanh.
Không nghĩ tới bệ hạ thế nhưng lại coi trọng Lục công chúa như vậy, ngay cả hoàng tử y yêu thích nhất cũng kêu tới nghênh đón nữ nhi của nữ nhân Y Tô Na kia trở về?
Trong hoàng cung này, ai không biết tuyệt mỹ thiếu niên mà bệ hạ tự mình dạy dỗ rất hiếm khi xuất hiện trong các trường hợp công chúng, luôn duy trì tư thái cực kỳ thần bí, ngăn cách tất cả ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của thế nhân.
Hiện giờ, Cửu hoàng tử xuất hiện, Hoa phi không thể không nghĩ rằng này là ý của bệ hạ, cố tình muốn coi trọng nữ nhân Y Tô Na kia?
Chẳng lẽ, đế vương ngồi trên vương tọa tối cao vô thượng kia thật sự có phu thê tình thâm với Y Tô Na?
Vui đùa gì chứ, nam nhân vô tình máu lạnh kia sao có thể thích Y Tô Na? Hơn nữa còn là sau khi Y Tô Na tiến cung được mười năm thì nam nhân kia mới bắt đầu để mắt tới nàng ta?
Giống như, có chuyện gì đó đã lặng lẽ xảy ra, hơn nữa nàng còn hoàn toàn không hề hay biết gì cả? Điều này sao có thể?
Hoa phi chính là nữ nhân có địa vị tôn quý nhất hậu cung chỉ dưới hoàng hậu, quyền lợi hậu cung nàng vẫn luôn giữ chặt trong tay. Nhất là thời gian hoàng hậu Y Tô Na thờ ơ với những việc trong hậu cung, Hoa phi có thể nói đã ẩn ẩn đứng đầu hậu cung, ngay cả hoàng hậu Y Tô Na cũng không xem vào mắt.
Nếu không phải vì thế, mỗi lần Hoa phi gặp Y Tô Na chẳng những không hề có chút tôn kính mà ngược lại luôn ngấm ngầm châm chọc.
Chăm chú nhìn tuyệt mỹ hoàng tử cho dù đứng yên vẫn làm người ta sinh tâm kính sợ kia, trong lòng Hoa phi ẩn ẩn có chút bất an, hình như từ lúc nhi tử này của Nhược phi xuất hiện thì mọi chuyện trong hoàng cung đều chuyển hướng về phía thiếu niên này?
Vô luận là thái độ của nam nhân ngồi trên vương tọa tối cao hay Y Tô Na đối với vị hoàng tử này đều làm Hoa phi sinh ra cảm giác nguy hiểm cực độ. Giống như có cái gì đó thoát ly khỏi khống chế mà vận chuyển theo một quỹ tích làm nàng hoảng sợ?
Cũng vì thế, đoạn thời gian trước Hoa phi mới vội vàng muốn nhân chuyện nghi thức trưởng thành gả chất nữ của mình cho vị hoàng tử trong trẻo lạnh lùng lại có thể ảnh hưởng tới quyết định của bệ hạ này.
Vốn àng trăm phương ngàn kế muốn đưa Ngũ hoàng nhi của mình leo lên đế vị, nhưng hiện giờ nàng đổi ý, nàng muốn làm nhi tử của Nhược phi rời xa bệ hạ.
Tốt nhất là rời khỏi hoàng cung này, tới nơi nào đó kiến phủ!
Từ một khắc Hoa phi xuất hiện, ánh mắt Huân nhi chỉ thản nhiên liếc nhìn nàng một cái mà thôi. Đối với mạt ghen ghét sâu đậm trong mắt nàng ta, Huân nhi kì thực có chút châm chọc.
Nữ nhân không biết tự lượng sức mình! Hơn nữa còn là nữ nhân của phụ hoàng!
Điểm nhận thức này làm thiếu niên không khỏi âm trầm, vì thế ánh mắt nhìn về phía Hoa phi cũng lãnh lẽo như băng.
“Hoa phi!” Đối với giọng điệu ẩn chứa ghen tị của nữ nhân trước mắt, Y Tô Na không nói gì, chỉ ngầm cảnh cáo liếc mắt nhìn nàng ta một cái, đủ cho Hoa phi thoáng chốc nuốt xuống những lời định nói ra.
Bất quá lúc lấy lại tinh thần thì ánh mắt nhìn về phía Y Tô Na vô cùng hung tợn. Vừa rồi, nàng thế nhưng, thế nhưng lại bị nữ nhân Y Tô Na kia dọa hoảng?
Điều này sao có thể, nữ nhân lạnh lùng kia thế nhưng cũng có lúc uy nghiêm, hơn nữa còn uy nghiêm đến mức chỉ một ánh mắt thôi đã làm nàng sợ hãi?
Nhận thức đột ngột này làm Hoa phi vô cùng nghi hoặc, thậm chí là không phục. Bởi vậy lại tiếp tục khiêu khích, thậm chí lại càng không chút kiêng nể.
“Y Tô Na tỷ tỷ, muội muội kì thực muốn hỏi có mẫu thì tất có nữ sao? Năm đó ngươi đánh bại tất cả người đề cử trở thành thánh nữ thánh điện, hiện giờ nữ nhi của ngươi cũng được truyền thừa làm thánh nữ, trở thành Tây Lam thánh nữ công chúa. Quả nhiên, nữ nhi do Y Tô Na tỷ tỷ ngươi dạy dỗ sao có thể kém cỏi. Không giống Bát công chúa của bản cung, nó quá kiêu ngạo xem thường tranh giành. Bằng không, hả hả… ai thắng ai thua cũng không nhất định.”
Đối với chuyện tuyển chọn thánh nữ, không thể không nói Hoa phi có oán khí vô cùng mãnh liệt. Này không chỉ nhằm vào hoàng hậu Y Tô Na mà còn có chút u oán đối với Lam đế bệ hạ.
Năm đó trong danh sách tuyển chọn thánh nữ rõ ràng có Bát công chúa Y Vân của nàng. Nhưng bởi vì quan hệ tới hoàng hậu Y Tô Na, bệ hạ thế nhưng không hề suy nghĩ đã trực tiếp chọn Lục công chúa Y Liên. Này bảo sao người ta không khó chịu, không cam tâm, không oán hận.
Bệ hạ a, ngươi tuy vô tình nhưng cũng không nên nặng bên này nhẹ bên kia như vậy a! Y Vân dù sao cũng là công chúa của ngươi, cũng là nữ nhân ngươi tán thưởng nhất, ngươi sao có thể ngay cả cơ hội cũng không cấp, đã trực tiếp nghiêng về phía công chúa của nữ nhân kia?
Luận tài hoa, luận địa vị, luận tính tình, Y Vân có điểm nào thua kém nữ nhi của Y Tô Na?
Bát công chúa của nàng đã kế thừa hoàng mỹ cao ngạo cùng tôn quý của bệ hạ, có ngạo nghễ cùng tôn nghiêm của công chúa. Vì sao bệ hạ ngươi lại bất công như vậy?
Này còn chưa tính, làm Hoa phi ghen ghét đến nghiến răng chính là Nhược phi đã bị biếm lãnh cung năm đó, nữ nhân mà nàng nghĩ rốt cuộc không còn khả năng uy hiếp đến mình, vĩnh viễn không thể rời khỏi lãnh cung kia, bệ hạ thế nhưng vào bảy năm trước tự mình mang nhi tử của nữ nhân kia về Thương Lam điện, thậm chí sau đó còn dưỡng bên người tự mình dạy dỗ.
Này là ý gì? Ý là bệ hạ muốn để nhi tử của Nhược phi kế thừa hoàng vị sao? Ý là Nhược phi năm đó rơi đài lại một lần nữa sừng sững tọa trấn địa vị cao nhất hậu cung, để nữ nhân mình xem nhẹ ngày xưa diễu võ dương oai, được mọi người vây quanh nịnh nọt sao?
Kia Ngũ hoàng nhi của nàng, nhi tử luôn nỗ lực để ngươi liếc mắt một cái, hay chỉ vì một câu khen ngợi của ngươi mà vui sướng như điên thì sao? Cố gắng của nó rẻ mạt không đáng nói tới, thậm chí là vứt quách đi sao?
Ngươi yêu thương đối đãi ôn nhu với nhi tử của Nhược phi nhưng lại keo kiệt không thèm liếc mắt nhìn tới những hoàng tử khác? Ngươi thiên vị tuyệt mỹ hoàng tử trong trẻo lạnh lùng kia nhưng lại vô tình không để tâm tới những người đang cố gắng nỗ lực làm ngươi chú ý? Ánh mắt ngươi ôn nhu thâm tình cùng tràn đầy bao dung lưu luyến trên người Cửu hoàng tử nhưng lại thờ ơ lạnh nhạt nhìn kẻ khác giãy dụa?
Bệ hạ, ngươi quả nhiên trời sinh vô tình bạc bẽo, luôn vô tình với mọi người nhưng vì sao đối với tuyệt mỹ hoàng tử kia lại ngoại lệ? Châm chọc a, này thực sự là châm chọc Hoa phi nàng! Nếu sớm biết như vậy, trước kia nàng nhất định không để thiếu niên này sống sót trong lãnh cung.
Ánh mắt nữ nhân lóe lên quang mang âm hiểm độc ác, bàn tay dấu dưới lốp cung trang hoa lệ đã siết lại thật chặt.
“Hoa phi, ngươi có ý gì?” Y Tô Na nhíu mày, ánh mắt nhìn nữ nhân trước mặt tràn đầy mất kiên nhẫn cũng phẫn nộ.
Hoa phi, ngươi sao lại biến thành người thế này? Thiếu nữ tinh thuần đáng yêu năm đó đâu rồi? Thiếu nữ xinh đẹp trước kia cùng lớn lên, cùng nói sẽ trở thành thánh nữ được vạn nhân kính ngưỡng đâu rồi? Ngươi có biết bộ dáng hiện tại của mình làm ta đau lòng cùng chua xót cỡ nào không?
“Ha hả, ta có ý gì? Y Tô Na, ngươi không phải người hiểu rõ nhất sao? Còn giả ngu làm gì. Thánh nữ trở về, thật sự đáng chúc mừng.”
Y Tô Na, ngươi có biết ta hận ngươi bao nhiêu? Năm đó ngươi giẫm lên ta nhận hết ủng hộ cùng kính yêu của thần dân, làm ta ảm đạm đau thương rời khỏi giấc mộng thánh nữ mà từ nhỏ đã khát khao. Hiện giờ, nữ nhi của ngươi lại muốn tiếp tục giẫm lên Y Vân của ta tiếp nhận tôn sùng của mọi người sao?
“Ngươi…” Y Tô Na nhíu chặt mày, ánh mắt nhìn về phía Hoa phi tràn ngập thần sắc không rõ.
“Ha hả, thật sự là nữ nhân lợi hại! Nữ nhân trong hậu cung quả nhiên không đơn giản chút nào!”
Tây Lam Vụ Dịch đứng một bên xem kịch vui nãy giờ đột nhiên thấp giọng cười khẽ, âm thanh kia chỉ đủ để hai nam nhân bên cạnh nghe thấy.
Giờ phút này, từ lúc Hoa phi xuất hiện, Tây Lam Ly Mạc vẫn duy trì bộ mặt than không chút biến sắc, mà Tây Lam Diệu Hoa cũng chỉ nhướng mi, vẻ mặt có chút tùy tiện. Về phần Tây Lam Vụ Dịch thì biếng nhác dựa vào người nam nhân bên cạnh, cười đến thiếu đánh.
Màn tranh đoạt của đám nữ nhân hậu cung, thân là hoàng tử, bọn nọ không xía vào thì tốt hơn!
Nhưng vào lúc bầu không khí ngưng trọng cùng âm trầm đến đỉnh điểm thì…
“Bệ hạ giá lâm!”