[Dịch]Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 128 : Bổn cô nương vô sỉ?




Thanh âm cuồng ngạo của Tà Băng truyền khắp lãnh địa, ngăn cản nghiệp lớn của bọn hắn? Ngăn cản con đường của bọn hắn? Nàng còn muốn diệt toàn bộ gia tộc bọn chúng đấy! Bất quá chỉ là mấy hồn đế cùng hồn tôn mà thôi, vậy mà cũng dám càn rỡ như thế? Xem ra ở đại lục gia tộc bọn chúng không thành thật chút nào!

“Nực cười! Quân Tà Băng, ta khuyên ngươi trước hết hãy để ý gia tộc của ngươi, nếu không trời diệt Quân gia, ha ha…” Tên thất giai Hồn Đế khinh thường nhìn thoáng qua mấy người Tà Băng, mấy tiểu oa nhi cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn ngăn bọn hắn nghiệp lớn? !

Chỉ cần tộc trưởng bọn hắn còn tồn tại, không kẻ nào có thể nghĩ đến việc gây bất lợi cho bọn hắn! Bọn hắn vốn dĩ càn rỡ như thế! Vì nghiệp lớn nên bọn hắn chịu đựng lâu rồi, nên bây giờ là lúc bọn hắn càn rỡ!

Hoa Thần Dật cười ha ha, sợi tóc màu bay bay múa trong gió, khóe miệng nâng lên một nụ cười hoàn mỹ: “ Gia tộc các người rất trâu bò sao? Còn không phải bị Hoa gia chúng ta đánh như một con chó rơi xuống nước, hồn thú chi lĩnh còn chưa tới phiên các ngươi càn rỡ! Áo Tạp Tư đại lục còn chưa tới phiên các ngươi hung hăng càn quấy!”

Đông Phương Mộc Vũ vẻ yêu tà lần nữa lộ ra, nhìn đến khi mười mấy người đối phương lưng đổ mồ hôi hột, khí tức nguy hiểm lượn lờ khắp người: giọng nói nhàn nhạt nhưng vô cùng nguy hiểm: “ hôm nay các ngươi đều phải xuống địa ngục.”

“Ha ha, muốn chúng ta xuống Địa ngục, ba người còn chưa đủ tư cách!” Thất giai Hồn Đế ngửa mặt lên trời cười lớn, bọn hắn còn có sáu gã Hồn Đế, mười lăm tên Hồn Tôn, còn có thể sợ ba tiểu gia hỏa hồn tôn? Buồn cười, thực buồn cười!

“Buồn cười, ba Thiếu chủ của 3 gia tộc! Ha ha, hôm nay chúng ta sẽ vì gia tộc mà giết chết bọn chúng. Lên! ” Thất giai Hồn Đế cũng không quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Tà Băng, cho dù hôm nay toàn bộ vẫn lạc thì giết được 3 người bọn chúng không lỗ!

“Yêu minh tiếu thiên!” Thất giai Hồn Đế lắc mình một cái, một đạo hồn kỹ mạnh mẽ bay thẳng đến Tà Băng!

“Yêu vụ phủ thiên!” Mấy vị Hồn Đế sau lưng đều đồng thời xuất ra hồn kỹ giống nhay! Một kích tuyệt đối phẫn nộ, vừa rồi chỉ là một lần va chạm lại khiến nhiều tộc nhân hy sinh! Cừu hận của bọn chúng đối với ba người không thể dùng từ ngữ gì có thể diễn đạt! Tâm tư hủy diệt gia tộc của bọn họ cũng có!

Đầy trời cường đại Hồn Lực ngay ngắn dũng mãnh lao về phía ba người Tà Băng!

Ba người Tà Băng liếc nhìn nhau, nhìn thấy chiến ý trong mắt đối phương liền cười ngạo nghễ, không tránh né, trực tiếp phi thân xuống! Hôm nay phải giết cho đã! Ba người lấy ra hồn khí của mình!

Tà Băng cầm ra Loan Nguyệt đao của bản thân! Khí tức thị huyết bao phủ toàn thanh đao! Thẳng tắp sừng sững, giống như Thiên Thần!

Hồn khí của Hoa Thần Dật có chút ngoài dự kiến của Tà Băng, cư nhiên lại là một thanh hỏa hồng trường thương có phong cách cổ xưa! Một con cự long màu đỏ vờn quanh thương, trong đó ẩn chứa một năng lượng cường đại làm cho loan nguyệt đao hưng phấn runglên!

Thương tốt! Lúc này Hoa Thần Dật, bạch phát hồng y, tuấn nhan mỹ hoặc không gợn sóng, một hỏa thương rực đỏ càng thêm khí phách cuồng ngạo! Phảng phất, hắn chính là Hỏa thần! So Hỏa thần còn muốn cuồng vọng! Còn muốn khí phách!

Đông Phương Mộc Vũ yêu tà cười cười, một màn sương vụ nồng hậu dày đặc màu đen mang theo khí tức tử vong hiện lên, giương mắt nhìn lại đã thấy trong tay Mộc Vũ là một đôi song câu (móc) màu đen! Khí tức thị huyết so với loan nguyệt đao còn muốn nồng hậu hơn!

Nếu nói lúc này Tà Băng là Thiên Thần, Hoa Thần Dật là Hỏa thần, vậy Đông Phương Mộc Vũ tuyệt đối chính tử thần! Là tử thân yêu tà khát máu!

“Ha ha, hôm nay phải giết một trận thống khoái! Đi chết đi! Bá Thiên Hỏa Long thương!” Hoa Thần Dật dẫn đầu xông lên! Cầm thần binh Hỏa Long thương, cuồng vọng cười lớn một tiếng, thương chỉ thanh thiên(trời xanh), một tiếng long ngâm khí phách vang vọng khắp không trung, hỏa long trên thân thương rất sống động,giống như muốn đột phá ra khỏi hỏa long thương mà bay lên,rồng ngâm âm thanh từ không trung vang lên,một kích cường đại của hỏa long thương trực tiếp nện vào hồn kỹ trước mặt!

Lúc này Đông Phương Mộc Vũ cũng không có dừng lại,mang theo yêu vụ cùng minh câu phi thân đến bên cạnh Hoa Thần Dật, khí tức tử vong yêu tà vờn quanh thân, thấy một kích cường hãn của Hoa Thần Dật liền cười ha ha: “ Vậy mới tốt chứ! Nhìn ta đây, bọn chó đẻ, thật là đánh đã ghiền nha! Yêu vụ vô tồn cốt! Bạo cho ta!”

PHỐC… Vừa mới chuẩn bị thuấn di đánh lén sau lưng đám người kia, Tà Băng bị một câu nói của Mộc Vũ làm cho thiếu chút nữ rớt từ trên không trung xuống, những lời này thật sự phát ra từ miệng của thiếu gia ôn nhuận như ngọc kia sao? Xem ra Mộc Vũ cũng hiếu chiến giống như mình! Hoặc là nói người của thế kỷ 21 nếu đã đi đến thế giới khác không hảo hảo tung hoành một phen thì quả thật rất có lỗi rồi!

Tà Băng không biết là, Mộc Vũ tại thế kỷ hai mươi mốt từ khi biết Tà Băng, từ khi biết những tao ngộ của Tà Băng, từ khi chứng kiến Tà Băng không muốn sống điên cuồng tập luyện, từ khi chứng kiến thân ảnh cô độc của Tà Băng, hắn liền quyết định nhất định phải dùng sự ôn hòa của mình đem đến một phần ánh sáng mặt trời cho cuộc đời cô độc của người thiếu nữ này.

Mà những năm nay ở Áo Tạp Tư, từ đầu đến cuối hắn vẫn mang theo cái mặt nạ ôn nhuận kia, tìm không thấy Tà Băng, Mộc Vũ như cái xác không hồn, mà bây giờ đã gặp được Tà Băng, tìm được tín niệm để tiếp tục sống tiếp, hơn nữa còn được ở bên cạnh nàng, cùng nhau chiến đấu, cùng nhau ở cái nơi cường giả vi tôn này, đối với Mộc Vũ điều này thật tuyệt diệu, dần dần lộ ra bộ mặt khác của mình!

Nhìn thấy Mộc Vũ như vậy lại làm cho Tà Băng cao hứng, Mộc Vũ vì nàng mà đã hy sinh rất nhiều, nàng chỉ hy vong Mộc Vũ có thể vui vẻ mà sống!

Tà Băng ha ha cười cười, bên này giao cho 2 người bọn họ là đc rồi, về phần nàng ư, đương nhiên là phải cho bọn chúng bất ngờ! Chuyện đánh lén này, đương nhiên là phải làm. thuấn di chính là kỹ năng thiết yếu để đánh lén của nàng!

Ba người liếc nhau, Mộc Vũ cùng Hoa Thần Dật thoáng qua liền biết Tà Băng muốn làm gì, hai ngươi không khỏi đổ mồ hôi lạnh, đắc tội Tà Băng chính là do bọn chúng ngại mình sống quá lâu rồi!

Bọn hắn vừa rồi uy hiếp khiến cho tb triệt để phẫn nộ! Cuộc đời Tà Băng ghét nhất chính là bị người khác uy hiếp, hơn nữa bọn chúng lại lấy người nhà để uy hiếp nàng! Không lột da bọn chúng nàng không phải là Tà Tôn tàn nhẫn!

Thuấn di một cái, thân ảnh Tà Băng đã xuất hiện sau lưng 20 mấy người, nhìn bọn chúng đang chuẩn bị đánh ra hồn kỹ, tb liền cười lạnh, gia tộc này hoàn toàn đã khiến nàng chú ý, hoàn toàn đủ điều kiện trở thành đối thủ của nàng, nhưng mà những cao thủ trước mặt, không một ai nàng xem vào mắt! Một đám ngu si tứ chi phát triển!

Đánh lén cũng cần trình độ , giống vậy hiện tại Tà Băng, vụng trộm phân tán đi khí tức hồn kỹ cường đại của mình, không để cho bọn hắn phát hiện, nhìn đối phương chuẩn bị xuất ra một hồn kỹ tất sát, lợi dụng thời cơ bọn hắn ra chiêu, Tà Băng cười gian ác, hiện tại dù đánh lén không gây nên tổn thương lớn nhưng hồn lực cắn trả cũng khiến cho bọn chúng ăn đủ!

Tà Băng thầm hồ tên hồn kỹ, lặng yên phi thân trên xuống, mấy đạo hồn kỹ màu xám bay thẳng đến lưng đám người đang phát công!

Chiêu này tên là, đốt tinh truy hồn! Đốt tinh truy hồn, một lần ít nhất có thể miểu sát 30 vị Hồn Tôn trở xuống! Dùng lên người Hồn Tôn Hồn Đế, cho dù không thể miểu sát, cũng muốn làm cho bọn hắn trọng thương!

“Có người đánh lén! Mẹ nó, mau tránh cho ta!” Một vị Hồn Đế cường giả tại thời điểm đốt tinh truy hồn sắp đến bên người bọn hắn, lớn tiếng hô lên!

Nghe được lời của vị hồn đế này, lập tức mọi người cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm, vội vàng muốn lách mình, bất chấp hồn lực trong cơ thể cắn trả, nhưng Tà Băng đã ra tay thì bọn chúng muốn trở tay cũng không kịp!

Muốn lách mình? Tà Băng cười lạnh một tiếng, đốt tinh truy hồn, hồn kỹ mạnh nhất của đốt tinh siêu thoát tam giới, hồn kỹ vừa ra, không thấy máu không ngừng! Giết bọn họ không được cũng phải hung hăng đánh trọng thương bọn họ!

“Ah!”

“Mẹ nó, đến tột cùng là hồn kỹ gì?”

“Móa nó, đến tột cùng là ai!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.