Edit: Chiryu Vũ
Nội viện là nơi ngay cả dược đồng cũng không được đặt chân vào, Liễu lão phu nhân mở của lớn đại viện, nhẹ giọng nói: "Vào đi."
Liễu Hồ Nguyệt bước nhanh theo sau. Đi vào nội viện, Liễu lãophu nhân lại đem cửa lớn đóng lại, ngẩng đầu nhìn xem nóc nhà bốn phía, nhàn nhạt nói: "Chú ý, ngàn vạn lần không được để bất luận kẻ nào tới gần viện này."
Nhóm ám vệ đem mệnh lệnh của Liễu lão phu nhân nhớ kỹ trong lòng, lực chú ý càng thêm tập trung vào đại viện. Có thể tiến vào viện bằng một thông đạo nhưng Liễu lão phu nhân mở một cửa nhỏ trong viện, tiến vào bằng cửa sau.
Điều này là ám về bốn phía thập phần không hiểu.
Bất quá, chủ tử làm việc, bọn họ chỉ cần phục tùng mệnh lệnh là được rồi, không cần thiết động não đi đoán chủ tử đang nghĩ cái gì.
Liễu Hồ Nguyệt đi tới một gian phòng lớn ở nội viện. Nàng nghiêng đầu nhìn Liễu lão phu nhân đang mở ra một cánh nhỏ.
Kỳ thực, nội viện không lớn, rộng chưa tới một trăm năm mươi mét vuông , làm thành một cái viện. Hai bên trái phải ngoài phòng đều mở một cửa, Liễu lão phu nhân mở một cửa, vừa khéo có thể thông ra dược vườn.
Liễu Hồ Nguyệt trong lòng sáng tỏ nhưng không nói nhiều.
Đóng lại cửa, Liễu lão phu nhân lập tức đi tới ngồi xuống vị trí chủ vị phòng chính, tay trái giữ quải trượng, ánh mắt hơi trầm xuống nhìn Liễu Hồ Nguyệt trước mặt nàng.
"Có cái gì nói, hỏi đi?"
"Tổ mẫu, ta nương đi đâu ?" Liễu Hồ Nguyệt cũng không quanh co lòng vòng.
Liễu lão phu nhân hơi nhíu mày, biểu cảm mang theo phẫn ý, lại có một chút rối rắm, thoạt nhìn cực kỳ không muốn nhắc tới mẹ đẻ Liễu Hồ Nguyệt.
Liễu Hồ Nguyệt thấy vậy, lại nói: "Ta đã trưởng thành, những việc bản thân nên biết, ta sẽ tự mình tìm kiếm đáp án. Từ lời các ngươi nói với ta là hai khái niện khác hoàn toàn."
Liễu lão phu nhân than nhẹ một tiếng, mày nhíu lại càng nhanh: "Không phải chúng ta luôn luôn không nói cho ngươi, mà là phụ thân ngươi bởi vì mẫu thân ngươi mất tích suýt chút nữa đã mất mạng. Nguyệt Nhi, cao thấp Liễu gia mọi người hận mẫu thân của ngươi thấu xương nên chúng ta mới lựa chọn không đề cập tới."
"Phụ thân trân trọng ta như vậy nguyên nhân cũng là bởi vì mẫu thân của ta?" Liễu Hồ Nguyệt hỏi.
Liễu lão phu nhân không phủ nhận gật gật đầu: "Ngươi cùng mẫu thân ngươi bộ dạng hoàn toàn không giống nhau. Mẫu thân ngươi gọi là Bạch Linh, bộ dạng cùng tên của nàng giống nhau, trắng noãn thủy linh, cũng khó trách phụ thân ngươi thấy một lần đã đánh mất tâm, toàn bộ Liễu gia đều kém chút hủy ở trong tay phụ thân ngươi."
"Tổ mẫu cũng không thích mẫu thân ta." Liễu Hồ Nguyệt nhìn ra được đến, Liễu lão phu nhân rất trách móc mẹ đẻ Bạch Linh của nàng xuất hiện, suýt chút nữa Liễu gia bị hủy.
Nhưng lúc đó đã xảy ra sự tình gì? Làm sao mẫu thân nàng lại có năng lực hủy diệt Liễu gia? Thật sự là kỳ quái.
Liễu lão phu nhân lắc đầu nói: "Không, nam nhân tam thê tứ thiếp ta không ý kiến. Chỉ là vì mẫu thân ngươi được phụ thân người độc sủng, làm cả nữ nhân Liễu phủ đều thiếu chút bị cha ngươi đem bán. Ngay cả Tuấn Thành, Linh U cùng Linh Tích còn trong bụng mẹ cũng thiếu chút bị hắn bỏ qua. Nữ nhân như vậy, chính là hồng nhan họa thủy."
"Bất quá ngươi nương lúc vừa mới tiến phủ đích xác rất được lòng ta. Nàng hiểu biết về nơi này, tri thư đạt lễ. Nhưng sau này mang thai ngươi, nàng hoàn toàn thay đổi, trở nên táo bạo, hung tàn, động một chút là cùng phụ thân ngươi phát hỏa. Cũng ở thời điểm đó bắt đầu vung tay múa chân làm loạn với phụ thân ngươi, muốn hắn hưu Tần thị, đuổi toàn bộ thiếp thất Liễu gia, nàng sẽ chưởng quản toàn bộ Liễu gia. Lòng tham không đáy như thế, lại há có thể có được lòng người?"
Liễu lão phu nhân cảm thán thật sâu...
Kỉ niệm chương 100, hôm nay up liền 3 chương nhé.