[Dịch]Ông Xã Quái Dị

Chương 34 : Đuối nước




Dịch: Thanh Dạ

Làn gió xuân mang theo hơi nóng của mặt trời hiu hiu thổi qua, mùi hương của nước biển bay trong không khí, ngồi che mát ở dưới cây dù, Trình Mộc Trì nắm mắt lại nghỉ ngơi, biết rõ có người đến gần, anh vẫn thờ ơ làm thinh. Cho đến khi, người đó đừng lại bên người anh.

Lam Tiểu Thiên tỉ mỉ đánh giá anh một phen, nghe nói người đàn ông này nhìn giống y như mối tình đầu Bạch Dã Kiều của chị, lúc nãy ở trên xe cậu liếc trộm vài cái, Lam Tiểu Doanh lại thấy chột dạ, nghĩ đến chuyện cậu và mẹ lừa anh ở cuộc thi cosplay thì người lại run lên.

“Nhìn tôi làm gì hả?” Chợt, Trình Mộc Trì ở mắt ra, đôi mắt tập trung lên người cậu nhóc kia.

Trái tim nhỏ bé của Lam Tiểu Thiên run lên, cười xòa nói: “Hì hì, không có gì không có gì đâu, con, con khát nước, muốn uống nước trái cây.” Dứt lời, rối rắm cầm lấy ly nước trái cây, sau đó, cố ý bị vấp, cả người ngã về phía trước, nước trái cây trong ly liền bay thẳng lên áo của Trình Mộc Trì.

“Oa oa, con xin lỗi chú, con, con không có cố ý.” Đôi mắt Lam Tiểu Thiên kèm nhèm nước mắt, tay chân luống cuống muốn giúp anh lau sạch.

Đôi lông mày đẹp đẽ của Trình Mộc Trì cau lại, trong lòng không vui, lại nhẹ nhàng dời tay cậu bé đi. “Không cần đâu.”

Lam Tiểu Thiên chấp hai tay lại xin lỗi. “Xin lỗi chú, bằng không chú cởi áo ra, con giúp chú giặt sạch sẽ, làm như vậy mặc sẽ đỡ khó chịu hơn.”

Một người ưa thích sạch sẽ như Trình Mộc Trì, anh quả thật không thích cảm giác này, vì thế anh cởi áo ra.

Lam Tiểu Thiên đứng bên cạnh như hổ rình mồi mở to đôi mắt, chỉ muốn nhìn xem sau lưng có vết bớt hình ngọn lửa hay không. Bởi vì Lam Tiểu Doanh nói với cậu, sau lưng Bạch Dã Kiều có một vết bớt hình ngọn lửa màu đỏ, nếu như cậu Trình cũng có, vậy hiển nhiên hai người họ là cùng một người.

Áo sau khi được cởi ra, Lam Tiểu Thiên ngạc nhiên, rối rắm. Cậu Trình ơi cậu Trình, không lẽ cậu không sợ nóng sao? Thời tiết nóng bức như thế này, vậy mà bên trong còn mặc thêm một cái áo.

“Sao vậy?” Nhìn thấy vẻ mặt khó mà tin được của cậu nhóc, Trình Mộc Trì có hơi nghi ngờ, vẻ mặt của thằng quỷ này buồn cười thật.

Lam Tiểu Thiên ủ rủ thất vọng, nở nụ cười yếu ớt rồi vẫy tay. “Không có ạ, để con bảo chị con giúp chú giặt áo.” Dứt lời, chuồn ngay.

“Sao nào? Có nhìn thấy vết bớt không?” Lam Tiểu Doanh nấp ở một chỗ, hỏi thăm tình hình.

Lam Tiểu Thiên bĩu môi. “Chị à, tên đó rất kỳ lạ nha. Ra biển còn mặc cả đống quần áo, nếu anh ta thật sự là Bạch Dã Kiều, em khuyên chị nên đá bay anh ta đi.” Tên nhóc rõ ràng đang cảm thấy mất hứng.

Lam Tiểu Doanh nhìn Trình Mộc Trì đang tiếp tục nằm ngủ, cái tên đó thật đáng giận mà. Xem ra, cô không tự mình ra tay không được mà. Nghĩ thế, đi đến bãi biển gần chỗ Trình Mộc Trì nhất, ngoái đầu lại, nói: “Tiểu Thiên, canh đúng thời cơ nha.”

Tiếp theo đó, bơi ra biển, thông minh như Lam Tiểu Thiên, lập túc chạy đến chỗ Trình Mộc Trì. “Chú ơi, không xong rồi, chị con bị đuối nước rồi.”

Nghe vậy, Trình Mộc Trì he hé mắt ra, nhìn về phía Lam Tiểu Doanh, vừa nhìn là biết ngay cô đang giả vờ, mặc dù không biết cô gái này lại muốn gì, nhưng không có nghĩa anh không nhìn ra cô ta đang giả vờ.

“Chú ơi, chị con bị đuối nước thật đó, chú mau cứu chị con đi.”

Trình Mộc Trì làm ngơ, vẻ mặt cười như không cười nhìn hành động của thằng nhóc kia, rồi lại nhìn bên kia, nhìn thấy Lam Tiểu Doanh lạnh đến phát run.

Lam Tiểu Doanh ở trong nước đợi đến mất kiên nhẫn, Trình Mộc Trì đáng chết, anh quả thật quá vô cảm rồi! Cô nghĩ lòng dạ người khác quá tốt đẹp rồi, oa oa oa, nếu đã như vậy, chi bằng quay về cho rồi, bất quá nghĩ cách khác vậy.

Nhưng vào lúc này, ở cổ tay lại truyền đến một cơn đau nhói tim, đau đớn làm cho cả người cô mất hết sức, không thể bơi về bờ. Đúng vậy, cơ thể không ngừng co giật, giống như có thứ gì đó đang kéo cô xuống dưới.

Trong nháy mắt bên trên mặt biển hiện lên một dãy ánh sáng màu đỏ, trái tim của Trình Mộc Trì chợt thấy đau đớn, nhìn lại chỗ Lam Tiểu Doanh bị đuối nước, anh mở trừng hai mắt, đứng dậy với tốc độ nhanh nhất, giống như chú cá nhảy vào trong nước biển. Bằng tốc độ đó, người trần mắt thịt gần như không thể nào nhìn rõ được…….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.