[Dịch]Nữ Chính, Đừng Tưởng Ta Sợ Ngươi!!

Chương 4 : Chương 4




Bất lực trước sự phản đối của ba và anh trai, Âu Tử Tuyết đành phải chấp nhận nằm viện dưỡng bệnh thêm vài ngày. Lúc này Âu Tử Kỳ và Âu Thiên Lãnh mới hài lòng nở nụ cười, sau đó hỏi cô có muốn ăn gì không. Âu Tử Tuyết rất vui vẻ trả lời:

-Con muốn ăn đồ nướng xiên que!!!

-Không được, cơ thể cô còn chưa khoẻ, chỉ có thể ăn thức ăn nhẹ như cháo - một giọng nam trầm trầm lạnh nhạt vang lên, bên trong còn ẩn chứa mấy phần chán ghét.

Ba người đồng loạt xoay người. Đứng ở phía cửa là một nam nhân cực kì điển trai, trên người khoác chiếc áo blouse màu trắng. Anh hai Âu Tử Kỳ sắc mặt không vui, hừ lạnh một cái:

-Em gái tôi không cầm anh phải quan tâm. Biến đi, đừng ở đây giả nhân giả nghĩa.

Âu Tử Tuyết hơi lục lại trí nhớ liền nhận ra đây là Lưu Lâm Tuyền, người thừa kế Lưu gia, một thế gia y học nổi tiếng thế giới. Lưu Lâm Tuyền cũng là một trong những người bị nữ chính lừa vào hậu cung của cô ta. Đáng thương cho cô nữ phụ là cô chỉ vì muốn vạch mặt nữ chính mà tìm đến hết thảy nam chính ra sức thuyết phục, để cuối cùng bị gán cho cái danh hám trai, lẳng lơ. Vậy nên bây giờ tên Lưu Lâm Tuyền này mới chán ghét cô như vậy.

Lại nói, Lưu Lâm Tuyền nghe thấy Âu Tử Kỳ nói vậy liền nở nụ cười mỉa mai, tiến lại gần cô, kề sát khuôn mặt vào, tà mị nói:

-Ồ, thật sự không cần tôi quan tâm sao...

Chữ "sao" còn đem kéo thật dài, thật khiến cô ngứa tai. Âu Tử Tuyết vung tay tát thẳng vào mặt Lưu Lâm Tuyền, sau đó lơ đãng cười:

-Thật có lỗi, vừa rồi trên mặt anh có con ruồi, tôi nhịn không được đập một phát.

Dứt lời, cô mở tay ra, bên trong quả nhiên có một con ruồi đã chết. Nét mặt Lưu Lâm Tuyền đen sì, biết rõ bản thân bị chơi xỏ, nhưng lại không có bằng chứng gì. Con ruồi trong tay cô ta rõ ràng là thật, không phải giả.

Âu Tử Kỳ và Âu Thiên Lãnh cố nhịn cười, trong lòng cảm thấy cực kì thoải mái. Âu Tử Tuyết nhìn như bình thản, nhưng trong lòng cũng đang rất đắc ý. Con ruồi đó vốn đang đậu trên giường, cô dùng tốc độ cực nhanh bắt lấy giữ trong tay rồi tát anh ta, như vậy liền có bằng chứng rất rõ ràng. Sau đó, cô quay sang phía Âu Tử Kỳ và Âu Thiên Lãnh, vẻ mặt nhõng nhẽo:

-Ba à, con đã khỏe rồi mà. Cho xuất viện nha.

Âu Thiên Lãnh thấy con gái cưng chỉnh tên tiểu tử nhà họ Lưu một trận, trong lòng cảm thấy thật thoải mái, liền vui vẻ gật đầu. Âu Tử Tuyết cảm thấy rất hạnh phúc, vội nhảy phốc xuống giường, giục Âu Tử Kỳ đi làm thủ tục xuất viện. Một nhà ba người vô cùng vui vẻ, hoàn toàn bỏ qua người nào đó đang đứng thù lù một cục ở kia.

Lưu Lâm Tuyền tức giận trừng mắt nhìn cô, hừ lạnh:

-Âu Tử Tuyết, cô muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi sao? Cũng có thông minh lên một chút đó, nhưng nếu cô nghĩ làm vậy mà có được tôi thì cô lầm rồi. Trong lòng tôi chỉ có mình Thanh Thanh mà thôi.

Dứt lời liền xoay người bỏ đi. Âu Tử Tuyết thừa biết đám nam chính trong truyện ngôn tình đa số đều mắc chứng tự luyến cực nặng nên cũng chẳng thèm để ý làm gì, chỉ chuyên tâm sắp xếp lại đồ đạc chuẩn bị về nhà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.