[Dịch] No Game No Life

Quyển 3 - Hình như một trong hai anh em game thủ đã biến mất.... ?-Chương 3 : Cách hướng dẫn/Killing Giant (part 6 phần 4)




Part 6 (4)

■ Khu vực đài xem ■

Vừa chăm chú theo dõi màn hình, Ino vừa dỏng tai nghe ngóng xung quanh.

Trên đài thi đấu, ông ta có thể nghe rõ tiếng tim đập của bốn người Sora đang ngủ say bên cạnh Izuna.

Nhịp tim bình tĩnh ko dao động chứng tỏ rằng, những gì Sora nói trên màn hình không phải là dối trá.

Thế nhưng đó cũng không phải là tiếng tim đập thông thường của những Imanity hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.

…. Bọn chúng vẫn còn thủ đoạn nào đó.

Ino cũng cẩn thẩn không để Clamy đang quan sát phát hiện ra.

Dùng tần số âm thanh chỉ có tộc người thú mới nghe được, thấp giọng nói.

.... Đúng vậy, đó cũng chính là cách để thông báo rằng Sora sắp sửa bắn tỉa từ tầm xa lúc trước.

■ Bên trong game ■

((Izuna, đối phương đang ở công viên phía tây. Bọn chúng vẫn còn thủ đoạn nào đó, cẩn thận đấy.))

Đúng thế.... Đây là trò gian lận đầu tiên của Liên Hiệp Đông Bộ.

Nếu là cheat lộ liễu cài đặt trong trò chơi thì khi thi đấu công khai, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Nhưng Ino đứng trên đài thi đấu có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong trò chơi.... Cũng tức là [hỗ trợ của Ino] với tầm nhìn của thần, mà chỉ có người nghe thấy tần số nói của Ino mới sử dụng được.... Nói theo cách khác, ngoài tộc Werebeast ra, không ai có thể biết được.

“.... Hộc, hộc...”

Tiếng nói của Ino truyền vào tai Izuna đang nấp trong một tòa bách hóa lớn cách chỗ mấy người Sora vài trăm mét.

(..... Không phải nói, cũng biết rồi, desu.)

Những người lập ra được chiến thuật như thế không thể đánh cược tất cả vào một lần tập kích duy nhất.

(Mặc dù chỉ là thăm dò thôi, nhưng mà đã chuẩn bị trước rồi, desu.)

Khi trông thấy cái đó, bọn họ sẽ phản ứng thế nào đây.... Thật đáng mong đợi.

((.... Izuna, cháu không sao chứ?))

.... Izuna hoàn toàn không hiểu ông mình đang muốn hỏi gì.

Không sao chứ? Đương nhiên là không sao rồi.

Đúng là bị kinh ngạc mất một trận nhưng mà vẫn còn lâu lắm mới thắng được mình....

((.... À không, đừng để ý. Chắc là vì lúc nãy bị kinh hãi hơi quá chút thôi.))

Vậy mới nói... Chuyện quái gì thế?

((Vẻ mặt cháu hơi căng cứng đấy, thả lỏng chút đi.))

.............?

Nghe thấy vậy, Izuna bất giác đưa tay lên mặt mình.

Hóa ra là vậy, đúng là có cứng lại, nhưng mà...

(.... [Mình đang cười], desu?)

.... Có gì đáng cười chứ?

Đang cười cái gì, có gì mà đáng cười, cái vẻ mặt này là sao vậy?

(.... Từ lúc nãy.... Tim cũng đập nhanh quá, desu!)

Sẽ còn đập mạnh đến bao giờ đây? Mức độ vận động đáng ra chưa đến mức khiến mình trở thành như thế này mà.

Rút cuộc là đập mạnh vì cái gì? Đang cao hứng vì điều gì?

.... [Lần cuối cùng em chơi trò chơi thấy là lúc nào?]

(.............!)

Câu hỏi của Sora vụt lướt qua trong đầu, cô bé đấm mạnh vào tường.

Cả bức tường khẽ rung lên, Izuna rút nắm tay ra khỏi lớp tường vỡ nát, đứng dậy.

“.... Hộc.... hộc....”

((... Izuna))

(Phiền quá đi, desu!)

Không thể vui vẻ được, không thể chấp nhận cái suy nghĩ rằng chuyện này là vui vẻ được.

..... Phải mau lên, phải mau chóng giải quyết bọn họ mới được.

Phải nhanh chóng kết thúc cuộc đấu này...

..............

“Yare yare, các bé kemonomimi đúng là rất tuyệt nhưng mà không thể chạm vào được thì chán muốn chết luôn!”

Vừa nói Sora vừa liên tiếp tiêu diệt các NPC đang lũ lượt chạy tới ôm, không bỏ sót một ai.

“Tại sao vậy ạ? Nếu là Master thì hẳn là [năng lượng] sẽ còn rất nhiều, có tiêu hao một chút cũng không thành vấn đề. Em cứ nghĩ người sẽ không do dự, mặc sức sờ mó để thỏa mãn dục vọng cơ.”

So với Sora đang vừa bảo vệ Shiro vừa miễn cưỡng tránh né NPC, Jibril có vẻ thoải mái hơn nhiều.

“Đúng là thế, nếu như đối phương không phải tộc Werebeast! Nếu bị bắt trúng thì không thể thoát ra được...”

Sora tránh khỏi tay một NPC đang lao tới muốn ôm lấy cậu.

Bàn tay Sora vừa tránh được ấy.... đâm ngập xuống mặt đất làm phát ra một âm thanh trầm đục.

“Này ông bác~~~! Trong trò chơi này nếu tôi và Shiro rơi từ trên cao ốc xuống hoặc là bị cái đám này ôm trúng thì không phải là chết chắc sao! Nếu thế thì sẽ tính thế nào?”

Nghe Sora gào lên, tiếng thông báo.... giọng của Ino, đáp lại.

[À, không vấn đề gì cả. Trong trò chơi này không có chuyện thật sự.]

“Ồ, vậy sao? Nế thế thì tôi sẽ bớt giữ ý một chút mà sờ vậy....”

[Nhưng mà tôi nghĩ là sẽ đau đến muốn chết, xin hãy chú ý.]

“Á á á á á á á á á á á á, Jibril! Cứu, cứu với!”

Sora cố ý để bị ôm trúng, chuẩn bị giở trò quấy rối tình dục thì bỗng gào lên thảm thiết trong tiếng xương cốt kêu lắc rắc.

Jibril lập tức bắn hạ NPC đang ôm Sora.

“Master...! Người, người không sao chứ!”

“Hộc... hộc... Ừ, ừ... Tôi không sao...”

Sora nằm bẹp dưới đất, chịu đựng đau đớn kịch liệt, có vẻ rất là khổ sở, nhưng cậu vẫn giơ ngón cái lên, cười nói.

“Thật sự... đã bóp được rồi.... Mặc dù vì đau đớn nên nói thật là chẳng hề có cảm giác gì cả nhưng mà cũng không tệ....”

“Trước ý chí như sắt thép của Master.... Jibril này chỉ có thể bội phục....!”

.... Đúng lúc này.

Đột nhiên phát hiện có khí tức khác với NPC xuất hiện, Jibril và Sora đồng loạt giơ súng lên.

Ở hướng đó là.... Một người hai mắt vô thần, đang cầm súng nhắm về phía mấy người Sora....

“..... Ôi dào, là Steph.”

Chỉ nói có một câu, Sora không chút do dự bắn liền tám phát.

Tất cả tám viên đạn đều chuẩn xác bắn trúng vào Steph. Ngoài đồ lót, mọi trang phục trên người đều hoàn toàn biến mất.

“.... Jibril.”

“Có.”

“Việc cầm chân giao cho cô đấy.”

“Xin tuân lệnh.”

Jibril ngoan ngoãn chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, giơ súng bắn trúng trán Steph.

“A~~~ Jibril, cô thật xấu tính ~~~! Để tôi lại một mình rồi bỏ đi với mọi người. Tôi sẽ không để cô đi mất nữa đâu~~~❤”

“.... Mang theo cô bạn này đúng là sai lầm...”

■ Khu vực đài xem ■

((I, Izuna...))

Tiếng Ino thông báo tình hình vang lên bên tai Izuna đang bắt đầu tìm kiếm cơ hội tấn công tiếp theo.

((À ờ.... Nói thế nào nhỉ.... Tóm lại là, có vẻ bọn chúng không hề nương tay với cả người trong cùng phe.))

Ông ta thật sự cũng chỉ có thể báo lại như vậy.

Chứng kiến cách Sora đối xử với đồng đội, không chỉ người xem mà cả Clamy cũng phải trợn mắt há mồm.

(.... Cô bạn ấy, cũng thật, thế nào nhỉ... đáng thương.)

Sau khi tiếp xúc với ký ức của Sora về cách đối xử với Steph, Clamy thực sự thấy đồng cảm với cô từ tận đáy lòng, còn Fii thì nói.

((Clamy này.... Chị thấy em và Stephanie-san có thể trở thành bạn tốt của nhau đấy~))

..... Nói vậy là có ý gì, tạm thời không nên truy cứu sâu thêm nữa.

■ Bên trong game ■

.... Từ lúc trò chơi bắt đầu đến giờ đã sắp được hai tiếng đồng hồ.

Nhóm Sora phát động tấn công đến lần thứ tư cũng không thành công, tất cả lại trở về điểm γ.

Thế nhưng lần này.

“..... Rút cuộc cũng phải kéo đến tận đấu phòng ngự rồi, thật là....”

Sora thì thào nói, chiếc áo phông mặc ngoài của cậu đã biến mất, lúc này đang dùng ánh mắt sắc bén canh chừng xung quanh.

Tính đến lúc này cậu mới chỉ bị bắn trúng một phát, đó là nhờ sức phán đoán khiến cho người ta phải kinh ngạc chăng?

Hay chỉ đơn thuần suy nghĩ [đứa nào thèm xem con trai khỏa thân chứ], giúp cậu làm được như vậy?

Shiro đã mất áo mặc ngoài, váy liền thân, chỉ còn lại một chiếc sơ mi trắng, tất dài và giày.

Jibril ăn mặc vốn đã ít ỏi, bây giờ lại mất thêm vài vị trí. Nếu cô tiếp tục trúng đạn thì sẽ rơi vào tình trạng không thích hợp để xuất hiện nơi công cộng nữa.

...... Tình hình này so với lúc đầu thì có thể nói là minh chứng rõ ràng nhất của “tuột dốc không phanh”.

Tập kích bất ngờ của Izuna lẫn vào giữa những đợt tấn công của NPC càng khiến họ phải toát mồ hôi lạnh.

“.... Tấn công của chúng ta dần dần vô dụng rồi... Cứ tiếp tục thế này sẽ chỉ là vấn đề thời gian thôi.”

“Shiro-sama, chiến thuật tiếp theo là....”

“..... Jibril... trật tự, đi.....!”

Jibril cũng đã lộ rõ vẻ lo âu, nhưng Shiro cũng đang ôm đầu chẳng khá hơn gì.

Shiro cắn cắn móng tay, đứng nhìn những biểu thức toán học phủ kín mặt đất công viên.

.... Không được, dù có tính toán như thế nào cũng không tìm được mấu chốt cần thiết cuối cùng.

Tính toán rất hoàn hảo, nhưng như vậy thì không thể hoàn thành được.

Nhìn Shiro lộ rõ vẻ bất an và nôn nóng, Jibril hơi toát mồ hôi, nhìn Sora khẽ nói.

“.... Master.... Quả nhiên là quá hỗn loạn, cho dù là Shiro-sama thì cũng...”

“Không, sẽ làm được.”

Thế nhưng Sora, vẫn đang chăm chú quan sát xung quanh không dám có chút sơ sảy nào, không hề dao động, mạnh mẽ phủ định lời Jibril định nói.

“Khi chơi game, những gì tôi không làm được, Shiro sẽ làm được, từ trước đến nay luôn là như thế, và sau này cũng sẽ như vậy.”

..... Vì câu nói đó.

Trong đầu Shiro vụt nghĩ ra phương pháp có thể khiến biểu thức hoàn thành.

Nhưng làm như vậy.... thật sự quá...

Shiro cúi đầu bất an, thấp giọng hỏi.

“.... Anh, tin tưởng.... Shiro, không?”

“Ha ha, đã bao giờ anh nghi ngờ em chưa?”

Tránh khỏi NPC đang lao tới, Sora xoay người vừa phản kích vừa đáp.

.... Đúng vậy, nếu nhớ lại thì...

Trong ván cờ Othello.... trận đấu với Clamy ngày hôm đó.

Shiro nhớ lại mình còn một điều chưa nói với Sora.

“.... Vậy thì, anh.... lần này... đến lượt, anh đấy...”

“Hử, cái gì cơ?”

Shiro khe khẽ mỉm cười.

Giữa những biểu thức chi chít khắp trên mặt đất, cô bé nhanh chóng viết nên biến số cuối cùng...

.... Là [anh].

Tiếp đó đột nhiên.... một bóng người ánh lên dưới ánh sáng mặt trời.

Izuna lợi dụng tường bao xung quanh công viên, bắn ra đạn nảy nhắm thẳng về phía Sora.

“Tiêu rồi...! Jibril, yểm hộ....!”

Không thể tránh né được nữa. Xác định tinh thần là sẽ bị bắn trúng, Sora lập tức ra lệnh cho Jibril bắn mình để khôi phục lại.

Thế nhưng trước khi viên đạn bắn trúng vào Sora....

“Sao....”

Shiro nhảy lên... chắn ngang đường đạn đang nhắm vào Sora.

.............

Izuna quay lưng về phía ánh mặt trời, nhảy qua lại giữa những tòa nhà cao tầng, bắn ra một viên đạn giữa không trung.

Đòn tấn công khá miễn cưỡng nhưng lại có cảm giác phản hồi khá rõ ràng. Cô bé không thể thấy được kết quả, tung mình đáp xuống, đạp vỡ cả sàn sân thượng, tiếp đó lắng tai nghe.

“Không có tiếng đạn nảy.... trúng rồi, desu?”

Câu này ngầm có ý yêu cầu Ino trả lời.

Cũng tức là yêu cầu xác nhận tiếng tim đập của Shiro, và Ino cũng lập tức lên tiếng.

((Nhịp tim của Shiro bình ổn... Hoàn toàn trong trạng thái thả lỏng, tương đương với không thể thao tác. Cháu bắn trúng rồi, Izuna.))

...............

Tiếp đó, Shiro hai mắt vô thần, giơ súng nhắm về phía Sora.

Không cần biết là Sora hay Jibril, thậm chí cả người xem thông qua màn hình, tất cả mọi người đều có cùng một suy nghĩ.

..... Đối thủ đáng sợ nhất.... vượt trên cả Izuna, đã xuất hiện rồi.

Trong khoảnh khắc, Sora muốn kéo giãn khoảng cách với Shiro....

Nhưng cậu vụt dừng bước, ngăn cản phản xạ của cơ thể mình.

Sora giơ tay lên, hướng về phía nòng súng lóe sáng của Shiro, dùng băng đeo tay ngăn chặn viên đạn.

“Jibril! Ở phía trên!”

Izuna không thể bỏ qua cơ hội như thế này, cô ta nhất định sẽ phát động tấn công lần nữa....!

Sora có thể khẳng định chắc chắn nhận định này, cậu ném lựu đạn lên không trung, Jibril nổ súng bắn.

Ánh sáng hồng bùng lên, Jibril vừa lăn tròn vừa nổ súng liên tục về phía bóng người vừa vụt thoáng thấy.

Nhưng Sora không rảnh rỗi để xác nhận tình hình bên đó.

Nòng súng Shiro một lần nữa lóe sáng, nhưng Sora đã giơ chân trái lên chặn đường.

Trái tim tình yêu bay tán loạn, giày trái vỡ nát.... cùng tan biến với viên đạn.

(Nếu đạn bắn ra... chắc chắn không thể tránh được! Không thể để em ấy tiếp tục bắn nữa!!)

.... Thế nhưng, bỗng thấy Shiro dịch người sang bên nửa bước, nòng súng hướng xuống đất.

“Không xong....!!”

Trong nháy mắt, Sora đã hiểu ý nghĩa của động tác đó, vụt kêu lên.

Cô bé dịch sang ngang... là để vào vị trí tấn công mà Sora không thể ngăn cản được.

Đạn bắn xuống đất sẽ bật nảy ba lần, hay là tám lần, thậm chí càng nhiều hơn... Đạn nảy làm tăng số lượng tấn công mà vẫn chuẩn xác, khóa chặt tất cả mọi cơ hội có thể phản công của Sora, sẽ xuyên thủng cậu bằng công kích không thể tránh né được. Sự tin tưởng chắc chắn đó khiến máu trong người Sora như thoáng đông cứng lại.

Cậu vừa cúi người tránh né vừa cởi vội chiếc giày phải còn lại ra, đá mạnh lên trước.

Đạn bắn tới trúng vào giày Sora vừa đá đi, trái tim tình yêu tứ tán, cả giày và đạn cùng biến mất.

.... Chặn được rồi, nhưng mà...

Sora đã mất thăng bằng, giày cũng không còn nữa, cậu không còn cách nào để phòng ngự được phát đạn thứ hai sẽ bắn tới tiếp theo đây.

“Jibril!”

Nghe thấy tiếng Sora, Jibril lập tức có phán ứng, một bước chân vượt qua khoảng cách hơn mười mét, ôm lấy Sora trong tay.

Đến bước chân thứ hai, tiến ra ngoài xa năm mươi mét, đồng thời nhảy lên.

Thế nhưng, [lưới đạn bật nảy] mà Shirro bắn ra đã tính toán luôn cả sự can thiệp và thoát ly của Jibril rồi.

Trang sức kim loại trên cánh tay Jibril bị bắn mất một phần.

.... Tấn công dựa trên tính toán như ma quỷ mà Izuna đã phải trải qua lúc trước, khiến cho ngay cả Jibril có năng lực chiến đấu thuộc hàng cao cấp nhất trong [Mười sáu chủng tộc] cũng phải cảm thấy ớn lạnh.

Mặc dù chung quy cũng đáp xuống đất, đặt Sora xuống, nhưng Shiro đã từ từ quay người, chuẩn bị lần công kích tiếp theo.

“..... Tất cả, kết thúc đi thôi.”

Đổi thành chính mình trải qua xạ kích của Shiro.... Đó mới là kỹ thuật dù gọi là cheat cũng không thể phản bác nổi.

Jibril rùng mình, lẩm bẩm nói. Không còn tính toán của Shiro, trò chơi này đã không còn cơ hội chiến thắng nữa.

“.... Master. Em không thể lý giải nổi hành động Shiro-sama bảo vệ chủ nhân...”

“À à.... Tôi đã hiểu rồi nên cô không cần phải để ý.”

Sora nhìn những biểu thức toán học viết đầy khắp công viên, kiên định nói.

“Biến số [anh].... Anh, cũng tức là tôi.”

Một vệt mồ hôi nhỏ xuống trên mặt Sora, cậu nở một nụ cười cứng ngắc.

“Phương trình bao gồm cả việc Shiro biến thành kẻ địch, do biến số là [tôi] hoàn thành... Đó là tính toán như ma thuật, dẫn đường cho chúng ta tới [thắng lợi như đã hẹn].... Là vậy phải không, Shiro?”

Trước thực tế ấy, Sora cười khan mấy tiếng. Trong khi đó, Shiro đã lại đưa súng hướng về phía này.

.... Đạn ma thuật nắm giữ không gian, sử dụng phương thức bật nảy, có thể tập kích từ bất kỳ phương hướng nào của Shiro đang lấy Sora làm mục tiêu.

Chỉ có một cách duy nhất có thể thoát được.

Dự đoán toàn bộ đòn tấn công của Shiro.... Phải hoàn toàn dự đoán được những hướng tấn công của Shiro, bao gồm cả dự đoán của cô bé về việc này, và vượt lên hơn nữa.... Cũng tức là trong tình cảnh đối diện với tài năng đáng sợ đó, phải chiến thắng trong việc phán đoán giải pháp thích hợp nhất.

Đùa nhau đấy à.... Có thể khẳng định là [không thể được].

Đối đầu với Shiro, dùng cùng một phương pháp giống như Shiro để chiến thắng cô bé, chuyện đó cũng giống như là quả táo rơi ngược lên trời, căn bản không thể xảy ra.

“.... Jibril, nhờ cô đi đối phó với Izuna.”

Nghe Sora nói vậy, Jibril khẽ nuốt nước bọt... Trong tình cảnh không cho phép có bất kỳ một sai lầm nào như thế này, Sora lại quyết định, điều Jibril có sức chiến đấu mạnh nhất đi chỗ khác.

“.... Như vậy có ổn không ạ?”

“Một mình Shiro đã đủ cho chúng ta đau đầu rồi, nếu như bây giờ lại bị Izuna giáp kích nữa thì chúng ta sẽ không còn cách nào ứng phó nổi. Chỉ một mình cô là có thể chính diện đối kháng với cô bé đó... Nhờ cô cố gắng hết sức tranh thủ thời gian.”

Đương nhiên, làm vậy cũng kéo theo rủi ro, ngay cả Jibril cũng trở thành [nô lệ tình yêu] của Izuna... trở thành kẻ địch.

Nếu như vậy thì tất cả sẽ thực sự kết thúc.

Nhưng mà....

“Hoàn toàn không vấn đề gì...”

Jibril mỉm cười.

“Nhưng em cũng không ngại đánh bại cô ta luôn đâu.... có phải không ạ?”

“.... Cô học kiến thức của thế giới bọn tôi nhanh đấy nhỉ. Tất nhiên, nếu cô thể đánh bại cô ta thì không có gì tốt hơn, nhưng mà cô làm được sao, đấy là death flag đó nhé.”

“Ô kìa.... Vậy thì em sẽ đánh bại cô ta một cách bình thường thôi.”

Nói dứt lời, Jibril đạp mạnh xuống đất, nhảy lên.

Chỉ một bước cô đã nhảy lên đến tầng mười tòa cao ốc, bước thứ hai đã lên cao đến hơn 100 mét.

Một đòn tấn công bất ngờ ập tới từ sau lưng Jibril.... Nhưng bị cô tránh qua trong đường tơ kẽ tóc.

“Tấn công như ta đã dự tính.... Cám ơn mi đã giúp ta đỡ phải tốn công tìm kiếm.”

Nắm bắt bóng dáng kẻ địch từ hướng viên đạn bắn tới.... Izuna, Jibril cười nhạt.

Cô nhẹ nhàng đáp xuống nóc tòa nhà cao 15 tầng, đối mặt với Izuna đang giơ súng không dám có chút sơ sảy nào.

Jibril khẽ nâng gấu váy, lịch sự cúi đầu chào và nói với Izuna.

“Xin chào, cún con.”

“....”

“À, ta có cảm giác như là đã biết từ trước vậy... Lần trước khi ta khiêu chiến với Liên Hiệp Đông Bộ và thất bại, đối thủ quyết đấu với ta lúc đó.... Không phải là cô nhóc mi đấy chứ?”

Coi sự im lặng của Izuna là lời khẳng định, Jibril nheo mắt lại.

“Hóa ra là vậy, thua cuộc trước loại như tộc Werebeast cứ khiến ta nghi hoặc mãi, bây giờ thì đã hiểu rồi.”

Jibril nở một nụ cười giống như thiên thần.

“Kết luận mà dã thú vắt óc suy nghĩ có được là [dẫn dụ đối thủ vào không gian chỉ có mình có thể tùy ý gian lận] phải không.... Do Master nói đó cũng là một loại chiến thuật cho nên ta không vẫn giữ im lặng, nhưng mà ở đây là có thể nói ra được rồi nhỉ.”

Giọng nói đột ngột cao vút lên.... tỏa ra sát ý nồng nặc.

“Muốn loại chó tạp chủng biết được [xấu hổ] và [danh dự] là yêu cầu quá xa vời rồi.”

Izuna toát mồ hôi lạnh, hơi lùi lại một bước.

.... Chủng tộc đứng hàng thứ sáu, tộc Flügel.

Một tồn tại cao vút tận chân mây, trước thời của [Mười Minh ước], nếu đối mặt cũng ngang bằng với hủy diệt.

Mặc dù Imanity Sora và Shiro khiến mình cực kỳ kinh ngạc nhưng đối thủ vốn phải cảnh giác nhất đang ở ngay trước mắt.

Bản năng đang chảy trong dòng máu của tộc người thú đang gào lên thảm thiết.

Giống như đang nói mau vứt bỏ vũ khí, khóc lóc cầu xin tha mạng đi.

Thứ ở trước mắt chính là.... [cái chết].

Nhưng Izuna dùng lý trí, đè ép bản năng đó lại, tay cầm súng càng siết chặt hơn.

“Nào, mặc dù Master muốn ta kéo dài thời gian nhưng khó mà có được cơ hội này, chúng ta hãy đùa vui một trận đi.”

Jibril nở một nụ cười ngọt ngào, nhưng ánh mắt giống như đang nhìn rác rưởi.

“Dùng hết mọi thủ đoạn hèn hạ, vứt bỏ hết mọi danh dự đi.”

Hai người giậm chân, đạp nát sàn nhà bằng bê tông, đồng loạt nhảy lên.

Thần tốc rút ra.... [súng mero mero].

Hai chủng tộc có năng lực thân thể mạnh nhất trong [Mười sáu chủng tộc], sẽ yêu hay được yêu đây?

..... Đánh cược vào LOVE or LOVED, hai bóng hình bay lướt qua nhau.....!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.