Part 2
Clamy đề nghị về nhà mang trò chơi thích hợp nhất để chứng minh thực lực tới.
Cô nói “Xin đợi một chút” rồi rời khỏi lâu đài hoàng gia.
Ở bên kia, mấy người Sora chờ đợi trong tòa lâu đài đang dần chìm vào ánh tịch dương.
Sora cùng Shiro ngồi trên ghế dài, hí hoáy với điện thoại di động trong lúc đợi.
Thỉnh thoảng loại đưa mắt nhìn quanh quất.
Sau khi xác nhận xung quanh không còn ai nữa, Steph nôn nóng hỏi.
“.... Vậy, vậy thì, tôi, bị cô ta dùng ma pháp phải không!?”
“.... Giọng chị, to quá, đấy.”
Steph hoàn toàn không hiểu tại sao lại phải thay đổi hiện trường.
.... Nhưng cuối cùng thì cô cũng đã hiểu chân tướng trò gian lận đã đánh bại mình.
Càng huống hồ đó còn là trò gian lận dựa trên ma pháp, sau khi biết được điểm này, việc cô cảm thấy có chút kích động cũng không phải là chuyện gì quá khó hiểu.
Nhưng Sora giống như đang suy nghĩ vấn đề gì đó, lơ đãng trả lời.
“Đúng vậy, không sai.... Nói chính xác là bị người hỗ trợ tộc Elf kia sử dụng ma pháp.”
“Là, là ma pháp kiểu gì vậy?”
Rút cuộc là đã trúng phải ma pháp như thế nào?
Còn cả, Sora chỉ là một con người, tại sao lại khám phá ra được chuyện đó?
Thêm nữa cô cũng rất tò mò với dụng cụ mà hai người đang sử dụng.
Dụng cụ của thế giới khác.... Nói không chừng chính là dùng thứ này sẽ có thể kiểm tra được ra ma pháp.
Nhìn Steph hai mắt đang mở to đầy vẻ mong đợi, chờ được giải đáp, câu trả lời của Sora là.
“Ai mà biết được? Hoàn toàn không có manh mối gì.”
..... Một lời giải đáp làm cảm xúc tụt đến thê thảm.
Mặc kệ Steph đang ngây ngốc vì ngạc nhiên, Sora bình thản nói tiếp.
“Chuyện ăn gian là hoàn toàn xác thực. Lúc trong quán rượu, tôi đã xem cô ta thi đấu với cậu, thủ đoạn góp bài của cô ta rõ ràng là bằng gian lận. Tôi và Shiro đều lập tức chú ý tới chuyện đó.”
“.... Là Shiro, chú ý tới.”
“.... Em gái sao cứ phải xét nét từng tý một thế.... Mà chuyện ấy thì sao cũng được.”
..... Hôm trước, trong quán rượu ở tầng một nhà trọ.
Chứng kiến trận đấu poker giữa Steph và Clamy.
Tình cờ là cũng vừa chơi poker, trùng hợp là cũng sử dụng gian lận, Sora đã khẳng định chắc chắn như vậy.
Nhưng mà....
“Nhưng nếu hỏi tôi rút cuộc là làm thế nào thì hiển nhiên là tôi không biết được. Dù sao thì cũng chẳng có chút hiểu biết gì về ma pháp cả.”
“......”
Nghe Sora trả lời như không có chuyện gì xảy ra, Steph chỉ biết há hốc mồm.
“Ôi chà, ma pháp đúng là lợi hại. Nếu là [sửa đổi ký ức] hoặc là [viết lại quân bài] thì căn bản không cách nào chứng minh, cũng không hề có chút cơ hội thắng nào. Nếu loài người không thể cảm nhận được ma pháp thì sẽ dính đòn mà chẳng thể phát hiện ra được.
“.... Chờ đã.”
Có vẻ cuối cùng cũng sống lại khỏi trạng thái hóa đá, Steph lắc đầu hỏi.
“Chờ một chút, nếu đã như vậy thì làm thế nào mới thắng được chứ!”
“Hử? Không thể thắng được chứ sao.”
Nghe Sora khẳng định dứt khoát, Steph một lần nữa ngây ra như phỗng.
“Đối mặt với đối thủ như thế, thắng được mới là chuyện lạ. Tóm lại chỉ đơn giản là [chắc chắn thất bại] mà thôi.... một phần vạn cơ hội thắng cũng không có.”
Nhưng mà, trước khi Steph kịp khôi phục lại để mà bắt đầu kêu gào, Sora đã bổ sung thêm một câu.
“Vì thế mới phải tránh chuyện đó ra.”
“....... Eh?”
Sora quay lại nhìn trực diện vào Steph, nói.
“Chú ý nhé, tiếp theo đây tôi sẽ cố gắng giải thích đơn giản một chút.”
“Ơ, ừm.....”
“Đầu tiên, về cuộc đấu loại lựa chọn quốc vương này, người chiến thắng sẽ trở thành người đại diện cho toàn bộ Imanity.”
“Ừm ừm....”
“Nhưng phương án này có sơ hở. Bởi vì có kẽ hở để quốc gia khác can thiệp vào.”
“......Ô. Chuyện này, đúng là vậy....”
Tới khi bị chỉ thẳng ra điều mình vẫn luôn không chú ý tới này, Steph rất không cam lòng, tránh ánh mắt sang chỗ khác.
.... Đúng vậy. Trong cuộc tuyển cử dùng phương pháp đấu vòng tròn vô điều kiện để quyết định này.....
Nếu quốc gia khác dùng biện pháp loài người không cách nào phát giác được để hỗ trợ ai đó giành chiến thắng, chính phủ bù nhìn sẽ được thành lập.
Loài người sẽ hoàn toàn mất đi khả năng chiến thắng, cuối cùng thực sự đi tới diệt vong.
Thực là một phương án đầy rẫy sơ hở, ngu ngốc cùng cực.
“.... Cũng có nghĩa là, đây không phải chiến đấu cá nhân, mà là chiến đấu quốc gia, chiến đấu ngoại giao. Ok?”
“Ơ, ư ư.... Tôi hiểu rồi.”
“Vậy thì, tộc Elf, phải không nhỉ? Tuy đám người đó muốn dùng thủ đoạn này để đưa ra một con rối hình người làm quốc vương... Nhưng cậu không nghĩ là chỉ có một mình tộc Elf mới có thể nghĩ ra được phương pháp cấp độ này đúng không?”
“...... Chuyện, chuyện đó.....”
“Những quốc gia khác hẳn cũng có cân nhắc chuyện tương tự, đã thực sự tiến hành trong thực tế hay không thì tạm chưa bàn, nhưng tóm lại là khả năng này rất lớn.”
Như vậy....
“Bây giờ chúng ta lợi dụng ngược lại điểm này, khiến bọn chúng nghĩ rằng [Tôi cũng là một kẻ như vậy].”
Sora vừa hý hoáy với điện thoại di động, vừa mỉm cười láu cá.
“Mang theo trang bị mà con người không thể có được, bộ dạng giống như là chỉ cần dùng thứ này là có thể nhìn thấu được ma pháp của tộc Elf, tự nhiên là sẽ khiến đối thủ phải gánh chịu rủi ro rằng nếu sử dụng ma pháp lộ liễu thì sẽ lập tức bị lật tẩy, mất đi tư cách. Hơn nữa kẻ mấu chốt sử dụng phép thuật kia đã bị hoài nghi và đuổi ra ngoài....”
“Là, là như vậy.... Nên mới đề xuất cuộc đấu không bị gian lận ảnh hưởng!”
Thấy Steph lập tức nở nụ cười, Sora chỉ biết lộ ra ánh mắt chán nản, so vai nói.
“..... Cậu thật là, đầu óc ngây thơ đến thế nào nữa đây.”
“Tại, tại sao lại bị mắng tiếp!?”
“Có nghe lời tôi nói không đấy? Quốc gia khác can thiệp vào là điều nằm trong dự tính. Cũng có nghĩa là, phải coi rằng bọn chúng đã tính đến trường hợp sẽ có người giống như tôi xuất hiện mới là hợp lý đúng không?”
“A.....”
Tiếp đó, quay trở lại với vấn đề đang suy nghĩ lúc đầu, Sora thoáng trầm tư, khẽ nói.
“.... Kẻ địch hẳn là đã chuẩn bị trước rồi. Chuẩn bị để dù trong tình huống này cũng vẫn có thể sử dụng gian lận.”
......
Đột nhiên, giống như nhớ ra được điều gì đó từ câu hỏi của Steph, Sora nói.
“Steph, có phải cậu từng nói tuy loài người không thể sử dụng ma pháp nhưng vẫn có thể chơi [trò chơi do ma pháp vận hành] đúng không?
“Eh, ừ ừ...”
Giống như đã tìm ra được đáp án, Sora nở một nụ cười sảng khoái.
“Cũng từng nói [tộc Elf là chủng tộc thành thạo ma pháp nhất] đúng không? Vậy thì hẳn là đã nghĩ tới chuyện phải giao đấu với những quốc gia có khả năng phát hiện ra ma pháp, hơn nữa còn chuẩn bị tốt những trò chơi có thể thêm vào những đòn gian lận càng phức tạp, càng khó bị phát hiện hơn mới đúng... E là giờ cô ta đang đi để lấy [thứ đó].”
Thế nhưng, câu nói này lại khiến sắc mặt Steph vụt sa sầm.
“.... Sao, sao lại như vậy? Thế thì không phải là càng khiến tình huống thêm tồi tệ sao?”
“.... Hả? Tại sao?”
“Hử? Bởi vì có ma pháp gian lận phức tạp hơn gì đó ấy.....”
Không biết đã là lần thứ mấy trong ngày hôm nay rồi, Sora lại thở dài.
“Thế này nhé..... Đối với Imanity thuần túy như chúng ta mà nói, những ma pháp đơn thuần can thiệp trực tiếp như [thay đổi ký ức] hoặc [xuyên thấu thị giác] mới là uy hiếp lớn nhất bởi dù sao thì chúng ta cũng không thể phát hiện ra. Nhưng trong trường hợp phải đối đầu với những quốc gia không phải như vậy thì sẽ không sử dụng những loại ma pháp như vậy nữa.”
Cũng tức là trò chơi “theo bề ngoài” thì có vẻ là công bằng.
Nhưng trên thực tế đã thêm vào chức năng mang lại lợi ích áp đảo cho bên mình.
Hơn nữa cũng không cách nào phát hiện... Cũng tức là trò chơi sẽ không trực tiếp can thiệp đến đối phương.
Đại khái là nhất định sẽ sắp đặt trò gian lận tuyệt đối có lợi.
Thế nhưng, thủ đoạn [tất thắng] như lúc Steph bị khiêu chiến poker sẽ không còn tồn tại nữa.
Mục đích duy nhất của chiếc điện thoại di động chỉ là để đối thủ phải đưa ra kế hoạch đã định trước đó mà thôi.
Bây giờ, mọi chuyện đều tiến hành hoàn hảo như dự tính.
“…. Nhưng, nhưng mà.”
Đột nhiên, giống như hiểu ra chuyện gì đó, Steph lần đầu tiên đưa ra được một ý kiến chính xác.
“Cho dù như vậy…. Bên ta vẫn không thể thay đổi được cái [bất lợi mang tính áp đảo] đó phải không?”
“Ừ, đúng rồi. Vậy thì có vấn đề gì sao?”
Nhưng Sora trả lời không chút để tâm, ôm lấy Shiro đang ngồi trên ghế dài, nói.
“Chỉ cần không phải là trò chơi không thể thắng nổi theo nguyên lý thì đối với 『 』, hai chữ ‘Thất bại’ không hề tồn tại.”
“… Ưm”
Vừa đánh bại phần mềm Shogi độ khó cấp cao nhất trong điện thoại, Shiro gật đầu tán đồng.
……. Và rồi.
Shiro như cảm ứng được điều gì đó, quay đầu lại.
Một bóng người đang bước lại gần… Đó chính là Clamy, người đã bắt họ chờ một lúc khá lâu.
“….. Không ổn, không biết vừa rồi đã bị cô ta nghe thấy hay chưa.”
Sora hạ giọng lẩm bẩm chỉ vừa đủ để Shiro nghe được, Shiro khẽ gật gật đầu.
….. Giống như đang nói “Không sao đâu.”
Như để chứng minh câu trả lời của cô bé, câu đầu tiên Clamy nói là.
“…. Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Hai người là gián điệp từ đâu tới?”
Sora thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng bề ngoài thì không biểu lộ ra chút nào, chỉ cười hì hì đáp.
“A, phải, trên thực tế chúng tôi là người của nước…. Này, cô nghĩ tôi sẽ nói sao? Có bị đần không vậy?”
“…. Tôi sẽ không giao đất nước này cho ai khác.”
“Tôi biết rồi nhé? Là vì phải giao lại cho tộc Elf đúng không~”
“…. Không phải.”
Sora tiếp tục cợt nhà khiêu khích, nhưng Clamy lộ ra ánh mắt nghiêm túc, hoàn toàn phủ định.
“Tôi sẽ không giao cho bất kỳ ai. Quốc gia của chủng tộc loài người sẽ mãi mãi chỉ thuộc về chủng tộc loài người.”
“….. Ồ?”
Nghe Sora tỏ vẻ “Đúng là bất ngờ”, ra ý muốn mình nói tiếp, Clamy nghiêm trang khẳng định.
“Mượn sức mạnh của tộc Elf là để bảo đảm quyền sinh tồn của loài người…. Mặc dù hai người căn bản không thể tưởng tượng được vì mục đích này, tôi đã phải trao đổi khế ước phức tạp đến mức nào…. Nhưng sau khi đảm bảo được mức lãnh thổ bắt buộc phải có tối thiểu…. tôi sẽ cắt đứt quan hệ với tộc Elf.
….. Oa….
Ngay cả là Sora thì rút cuộc cũng không thể kìm nổi cảm giác muốn vò đầu bứt tai.
Nở một nụ cười khổ xuất phát từ tận đáy lòng, nói.
“Tiết lộ kế hoạch như vậy cho kẻ bị hoài nghi là gián điệp của quốc gia khác, cô thật sự bị đần phải không? Muốn chết phải không?”
Nhưng Clamy nhìn thẳng vào Sora với ánh mắt dù cách một tấm sa che mặt vẫn có thể truyền tới sự tự tin cao độ.
“.... Không cần biết anh là gián điệp của quốc gia nào, thắng được tôi là chuyện không thể.”
“A ha.... Sự tự tin này đúng là không thể coi thường.”
“Tôi chỉ nói sự thật mà thôi. Quốc gia lớn nhất trên thế giới là [Elven Guld]..... Cũng tức là tộc Elf, một chủng tộc có sức mạnh ma pháp như thế sẽ không thể bị đánh bại. Chính vì như thế mới được gọi là ‘Quốc gia lớn nhất’, nếu giao đấu chính diện thì chắc chắn sẽ thất bại, không có một ngoại lệ nào khác.”
.... Ừm.
“.... Là một con người....”
Clamy buông lỏng ảnh mắt nghiêm nghị, nhìn Sora, nói.
“Tôi khuyên anh một câu. Nếu trong lòng anh còn lưu lại suy nghĩ muốn làm chút gì đó vì đất nước này, vì chủng tộc loài người thì hi vọng anh có thể từ bỏ nhiệm vụ gián điệp và dừng trận đấu này lại. Tôi xin thề sẽ không bao giờ trở thành con rối của tộc Elf.”
“.......”
Đứng trước Sora thủy chung vẫn không lên tiếng, những lời này đã có thể gọi là cầu khẩn rồi.
“Chúng ta..... Toàn bộ chủng tộc loài người không thể sử dụng ma pháp, ngay cả cảm nhận chúng cũng không được.”
Trên gương mặt ẩn sau lớp sa mỏng của Clamy lộ ra một thoáng không cam lòng.
“Muốn sinh tồn được trên thế giới này... Chỉ có thể bằng cách giành được [quyền lợi sinh tồn] dưới sự bảo hộ của nước lớn, sau đó từ bỏ tất cả thắng bại, khóa chặt tất cả mọi thứ lại. Anh có hiểu được không?”
.... Ừm.
Nếu như tuân thủ theo Mười Minh ước, bên tiếp nhận khiếu chiến có quyền quyết định nội dung trò chơi.
Đúng là dựa vào sức mạnh của chủng tộc mạnh nhất sẽ có thể giành được một khoảng lãnh thổ nhất định.
Từ chối toàn bộ tranh đấu, bế quan tỏa cảng là một chiến lược đơn giản mà lại hữu hiệu.
Không có được điều gì cả nhưng đồng thời cũng sẽ không mất đi gì hết.
Giống như trong cờ tướng, thế trận mạnh nhất chính là án binh bất động.
Nhưng nếu như vậy....
“... Ừm, hóa ra là thế.... Đúng là kế hoạch không tồi. Tôi đã hoàn toàn hiểu rồi....”
“Vậy thì, anh sẽ đầu hàng phải không...”
Clamy khẽ nhắm mắt lại, phảng phất như đang cảm ơn....
“NHƯNG MÀ,.....TÔI TỪ CHỐI!”
Câu trả lời của Sora lại khiến cô trợn tròn mắt.
“.... Lý do tại sao... Có thể nói cho tôi nghe thử không?”
“Hư hư, đó là vì....”
Sora ôm lấy Shiro đang ngồi cạnh với vẻ mặt không thể nhìn ra được suy nghĩ gì, yên lặng quan sát mọi chuyện.
“Một trong những chuyện mà 『 』 thích nhất chính là.....”
“ĐỨNG TRƯỚC ĐỐI THỦ TỰ NHẬN ĐANG Ở VÀO VỊ TRÍ TUYỆT ĐỐI CÓ LỢI.... DỨT KHOÁT NÓI [NO] CỰ TUYỆT.”
Shiro giống như phối hợp, cùng đồng thanh nói với Sora.
Không biết được cốt truyện nguyên gốc, hai người Clamy và Steph hoàn toàn không thể hiểu nôi câu nói này có gì đặc sắc.
Chỉ biết ngơ ngác nhìn hai anh em đang vô cùng phấn khích.
“Oa ha ha ha! Lần đầu tiên đã thực sự nói được..... [Câu muốn nói nhất trong bộ bốn] rồi!”(1)
“.... Anh, cực kỳ, good job.”(*)
Cảnh hai anh em giơ ngón cái khen ngợi lẫn nhau làm hai vai Clamy khẽ run lên.
Dùng cách này để khiêu khích, hay là muốn nói không còn gì để thỏa hiệp nữa?
“.... Có vẻ là đã lãng phí thời gian rồi. Tôi sẽ dùng sức mạnh đánh bại anh đúng như những gì anh mong muốn... Tôi sẽ chờ trong đại sảnh.
“Rồi rồ~i. Mời cô cứ thoái mái chuẩn bị cái [Sức mạnh đổi được bằng cách bán mình cho kẻ khác] ấy đi nh~é.”
Sora vừa cố ý dùng lời lẽ khiến đối thủ tức giận vừa đưa mắt nhìn cô ta rời đi.
“Làm, làm vậy có ổn không? Những gì cô ta nói, tôi thấy cũng có chút hợp lý...”
Sora có vẻ kinh ngạc nhìn lại Steph đang đắn đo, sợ sệt lên tiếng hỏi mình.
“.... Nói thế nào đây, chắc cũng đến lúc cậu nên học cách ‘hoài nghi người khác’ rồi chứ nhỉ?”
Cậu giơ một ngón tay lên.
“Thứ nhất, rút cuộc thì căn cứ vào cái gì để xác định cô ta đã nói thật?”
“A....”
Đại khái là cảm thấy xấu hổ, Steph gượng gạo cúi đầu xuống, Sora thì không hề để tâm, tiếp tục giơ ngón tay thứ hai lên, nói.
“Thứ hai, nếu thật sự có thủ đoạn tất thắng thì tại sao lại phải mất công tới đây khuyên chúng ta từ bỏ trận đấu chứ?”
“....A!”
Steph vụt ngẩng đầu lên, có vẻ là cuối cùng cũng đã chú ý tới điểm mấu chốt.
“Dù chỉ có một phần vạn khả năng sẽ thất bại... Thì cũng có nghĩa là không hề có thủ đoạn chắc chắn chiến thắng.....!?”
Cũng tức là.... Kết quả giống như Sora đã dự liệu.
Thấy Steph có được một lần hiếm hoi đưa ra đáp án chính xác, Sora mỉm cười, đưa ra ngón tay thứ ba, thứ tư.
“Thứ ba, cho dù tất cả những điều cô ta nói là sự thật thì cũng không thể giao phó toàn bộ loài người cho loại ngu ngốc tiết lộ tin tức cho kẻ bị nghi ngờ là gián điệp của quốc gia khác. Tiếp đó bốn, nếu bị bọn chúng biết được bài tẩy bên này thì coi như xong rồi, ok?”
Steph há hốc mồm, không khỏi gật đầu.
“Hóa, hóa ra là đã qua suy tính cẩn thận như vậy rồi mới nói ra những lời đó...”
.... Steph đương nhiên là không biết chút gì về cốt truyện nguyên gốc.
Cô chỉ thực sự thay đổi cách nhìn với Sora, đồng thời cũng cảm thấy hai gò má mình đang nóng bừng lên mà vội vội vàng vàng lắc đầu.
Nhưng Sora chỉ yên lặng nhìn theo hướng Clamy rời đi..... Hành lang kéo dài nối tới tận đại sảnh lâu đài hoàng gia.
“.... Có điều, cũng không phải chỉ có như thế là hết. Cô nàng đó... Cũng giống như em vậy.”
Tiếp đó hướng tầm mắt sang phía Shiro.
Nắm tay Shiro vừa khẽ gật đầu, tiến lên phía trước.
“.....Có hơi, quá coi thường loài người.”(2)
Chú thích:
(1) Hai câu in hoa là lời của Kishibe Rohan (岸辺 露伴), nhân vật trong phần 4 bộ truyện Jojo's Bizzarre Advanture: Diamond is Unbreakable (ダイヤモンドは砕けない)
http://jojo.wikia.com/wiki/Rohan_Kishibe
(2) Trong các đoạn đối thoại trước các nhân vật đều dùng "chủng tộc loài người" Imanity, riêng trong câu này là "loài người" theo nghĩa thông thường