[Dịch]Ngốc Tử Hoàng Hậu

Chương 5 : Chương 5




“Tiểu thư bình tĩnh, nghe ta tiếp tục nói.”

“Được, ta không nói nữa, ngươi tiếp tục nói đi.” Tiểu Đồng không hề nhiều lời, chỉ chờ Hoàn nhi đạo xuất hạ văn.

“Kỳ thật cụ thể quá trình Hoàn nhi cũng không rõ ràng. Năm ngày trước, Vương gia đột nhiên gọi tiểu thư đến thư phòng, nói là có chuyện quan trọng muốn trò chuyện cùng nhau, cho nên cụ thể đàm cái gì, Hoàn nhi chẳng biết. Chính là, tiểu thư trên đường từ thư phòng trở về, chẳng biết vì sao đầu đụng vào cây cột nơi hành lang dài, trở về liền thẳng hôn mê đến hôm nay. Lang trung nói tiểu thư não bộ có ứ huyết, bởi vì ở vị trí nguy hiểm, không thể thi châm để thông, chỉ có thể dựa vào thiên mệnh, nếu không tỉnh lại thì đấy chỉ có thể là do tạo hóa mà thôi.”

Nghe xong Hoàn nhi nói những lời này, Tiểu Đồng trong lòng nghĩ sự tình chắc chắn không đơn giản như vậy, nhưng là nhất thời không thể phân tích được thấu triệt mọi chuyện. Đành phải tiếp tục hỏi: “Hoàn nhi, ta còn có huynh đệ tỷ muội nào khác không?”

“Có, đại phu nhân có một người, là đứa con trai duy nhất của lão gia, tên là Vệ Chí. Vương gia tuy chỉ có một đứa con này, nhưng là lại đối thiếu gia yêu cầu dị thường nghiêm khắc, văn võ tất cả đều yêu cầu thiếu gia học thật tốt. Bởi vậy, thiếu gia tại kinh danh khí rất lớn, rất nhiều các tiểu thư khuê các đều để mắt tới người. Thiếu gia cũng đối mỗi tiểu thư lễ phép tương đãi, chưa bao giờ đối ai quá đặc thù. Nhị phu nhân có một nữ tử, tên là Vệ Tinh Tinh (*cười lăn cười bò*, tinh tính … *cười tiếp*), cùng tiểu thư bình thường chính là bất đồng, nhị phu nhân luôn được Vương gia đắc sủng, cho dù như vậy đã nhiều tuổi, tất nhiên tại Vương gia phần đông thê thiếp đều tuổi cũng không còn trẻ nữa. Bởi vậy Vương gia cũng thực yêu nhị tiểu thư. Mặt khác Vương gia còn có ba vị phu nhân, chính là như vậy nhiều năm qua không quan tâm đến.”

Hoàn nhi một hơi nói xong, khô cả miệng, vội vàng nhảy sang một bên bàn lấy chén nước, một hơi uống hết. Sau đó lại ngồi trở lại bên giường chờ đợi Tiểu Đồng tiếp tục đặt câu hỏi.

“Hoàn nhi, ta còn một vấn đề cuối cùng. Đương kim hoàng thượng năm nay bao nhiêu tuổi? Là người như thế nào?” Kỳ thật, trước mắt vấn đề này mới là vấn đề mà Tiểu Đồng quan tâm nhất, mười ngày sau liền tới hôn lễ, nàng trước hết muốn tìm hiểu rõ ràng nhân phẩm cùng tính cách vị hôn phu mình mới được.

“Tiểu thư, đương kim hoàng thượng từ khi tiên hoàng băng hà, mười một tuổi đăng cơ, mười tám tuổi nhiếp chính, đến năm nay đã mười chín tuổi. Dân gian truyền rằng Hoàng Thượng anh tuấn vô cùng, có thể xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử! Chẳng qua chính là……” Hoàn nhi nói đến đây liền có chút không muốn nói tiếp.

“Chẳng qua thế nào? Ngươi bất chấp nói đó là gì?” Tiểu Đồng thấy Hoàn nhi ngừng liền giục, chỉ sợ đây mới là trọng điểm.

“Chẳng qua mọi người đều nói đương kim hoàng thượng hậu cung vô số, cả ngày trầm mê nữ sắc, không để ý tới triều chính. Đúng rồi, còn đặc biệt thích uống rượu, bên ngoài truyền, tẩm điện hoàng thượng cơ hồ ngày nào cũng rượu thịt đầy bàn. Hiện tại, chính vụ Vị quốc toàn bộ giao cho vương gia phụ trách. Hoàng thượng chính là mỗi ngày mặt trời lên cao mới thấy hình dáng.”

“Nguyên lai là như thế.” Tiểu Đồng nhẹ giọng nói. Giương mắt nhìn bên ngoài trời, tựa hồ đã khuya. Liền hỏi: “Hoàn nhi, hiện tại là canh mấy?”

“Hồi tiểu thư, hiện tại giờ tý vừa qua khỏi.”

“Nga, trời cũng không còn sớm, ngươi về trước nghỉ ngơi trước đi.”

Chính, nhưng là, chờ lâu, cũng không thấy Hoàn nhi rời đi. Tiểu Đồng kỳ quái hỏi: “Làm sao vậy? Như thế nào không đi?”

“Chính,nhưng là……” Hoàn nhi tựa hồ do dự.

“Là cái gì?”

“Chính, nhưng là tiểu thư, Vương gia phân phó qua, nói tiểu thư ngươi một khi tỉnh liền phải lập tức thông tri hắn.”

Tiểu đồng mày nhíu lại, suy tư, nói: “Ngươi coi như ta chưa từng tỉnh lại, tình huống ở đây ta cần thời gian tiêu hóa một chút, ngươi trước tiên cứ lui xuống, sáng mai lại tới, chờ ta đem tình phía trước phía sau làm cho rõ ràng, xem xem từ này phải làm sao cho tốt.”

Hoàn nhi nghĩ nghĩ, thấy Tiểu Đồng nói có lý, liền gật đầu, “Tiểu thư nói đối với nơi này còn chưa rõ vậy Hoàn nhi cũng sẽ không quấy rầy người nghỉ ngơi.” Vừa dứt lời, Hoàn nhi liền theo hướng cửa đi ra ngoài.

Thấy Hoàn nhi đã ra ngoài, Tiểu Đồng trở lại nằm trên giường, nhắm mắt lại, cẩn thận tổng hợp lại tất cả thông tin mà Hoàn nhi vừa cấp. Dựa theo cách Hoàn nhi nói, sự tình hiện tại đơn giản là hoàng đế vô năng, nhiếp chính vương phải quản lí triều chính. Chính là, theo lý thuyết, cho dù hoàng đế vô năng, Vệ Vương cầm quyền, nhưng tại sao phụ thân của Vệ Yên Nhiên lại muốn lấy lòng hoàng đế, mà dù có như thế cũng nên là đem nữ tử mình thương yêu nhất đưa vào cung chứ, như thế nào có thể lại đi muốn Vệ Yên Nhiên tiến cung nhỉ? Chính, nhưng là Vệ Yên Nhiên hiện tại đã như vậy cũng vẫn không từ bỏ. Một khi đã vậy, khẳng định là có mục đích gì đó, là mục đích gì mới được? Câu dẫn hoàng đế? Không thể, hoàng đế một khi đả vô năng, lúc nào cũng chỉ có rượu chè, lại như thế nào có thể như vậy dễ dàng bị Vệ Yên Nhiên câu dẫn được? Một khi đã không phải câu dẫn, như vậy…… Nghĩ vậy, Tiểu Đồng trong đầu tựa hồ có cái gì đó lóe lên.

Chẳng lẽ…… Tiểu đồng cuối cùng đã hiểu được, một khi đã không phải câu dẫn, thì phải là quân cờ, mà tác dụng của quân cờ này là dùng để giám thị nhất cứ nhất động mỗi ngày của hoàng đế kia.

Vậy vì sao phải giám thị hoàng đế? Chẳng lẽ là vì soán vị? Nếu thật sự như vậy, Vệ Yên Nhiên kia cũng sẽ không chỉ là một quân cờ mà còn là một quân cờ thí mạng. Thử nghĩ một chút, Vệ Yên Nhiên trở thành hoàng hậu, về sau, nếu như Vệ Vương soán vị thành công, vậy vị tiền hoàng hậu tất yếu cũng cùng hoàng đế chôn một chỗ, còn nếu như Vệ Vương soán vị thất bại, Vệ Yên Nhiên thân là nữ hài tử của Vệ Đan cũng không thoát khỏi có quan hệ. Cho nên mặc kệ nói như thế nào, nếu nàng làm hoàng hậu, nghe thì có vẻ dễ, thực chất chỉ là một quân cờ thí mạng. Cũng khó trách Vệ Vương không để cho Vệ Tinh Tinh thay thế.

Sau khi hoàn toàn hiểu rõ, Tiểu Đồng cố gắng tìm biện pháp. Càng nghĩ, càng chẳng tìm được biện pháp nào hay ho có thể để mình thoát khỏi việc này.

Đột nhiên nhớ tới vai diễn của mình trong vở kịch “Ngốc tử hoàng hậu”, Tiểu Đồng linh quang chợt lóe.

Kịch bản “ngốc tử hoàng hậu” vốn nói chính là một vị hoàng hậu không muốn tranh giành đoạt lợi nơi hậu cung, biết rõ có người vu hại nàng, nên nàng quyết định viễn li khỏi phân tranh nơi triều đình, cùng người khác đi ngang qua một hòn giả sơn, nàng rất xứng đôi hợp địa ngã xuống đụng vào đầu bắt đầu cố ý giả trang ngốc nghếch. Quả nhiên, lúc đó, đã không ai còn vì ngôi hoàng hậu của nàng mà hại nàng nữa, mà nàng cũng làm cho người khác tin rằng nàng ngốc nghếch cũng là do trong cung nhiều chướng khí để che dấu bộ mặt chân thật của chính mình, nói đến cũng phải công nhận, ngốc tử hoàng hậu thật là một nữ tử thông minh , phi thường hiểu thời thế, cho nên mới có thể ở phía sau khi hoàng cung đều muốn bị địch quốc đánh hạ thì lôi kéo vị hoàng đế kia chẳng biết từ khi nào đã thầm yêu nàng thừa dịp hỗn loạn trốn thoát khỏi hoàng cung……

Tuy tình huống hiện tại không giống vậy, nhưng là, nếu chính mình giả trang ngốc tử, nói không chừng có thể thoát khỏi vận mệnh gả cho hoàng đế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.