[Dịch]Nghịch Thiên Độc Sủng Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 74 : Bình dấm chua




Nghe xong lời nói của Cơ Mộc Ly , cùng với cảm nhận được sự lạnh lùng phát ra từ trên người hắn , mọi người yên lặng chuyển ánh mắt về phía Văn Nhân Dịch .

Viêm Đạm vương phi đến cùng là xuất hiện từ nơi nào ? Trước đó vài ngày, bọn họ xác định Viêm Đạm vương không mang nữ nhân bên người . Đừng nói là nữ nhân, trong vòng ba bước gần hắn ngay cả nam nhân đều không có, tất cả học sĩ và tùy tùng đồng hành cùng hắn đều bị Nho vương Cơ Văn Kỳ quản, mà Cơ Mộc Ly , luôn luôn là một thân một mình .

Văn Nhân Dịch ho hai tiếng, không biết nên giải thích như thế nào, tuy rằng Cơ Mộc Ly cùng Thủy Y Họa ở trước mặt hắn thừa nhận chân tướng, nhưng một nữ nhân xen lẫn ở trong đám tùy tùng ... Loại chuyện kinh thế hãi tục này mà nói ở trước mặt mọi người thì Viêm Đạm vương cũng ít nhiều bị mất mặt đi.

Thủy Y Họa vẫn đang cúi đầu từ từ ngẩng lên, một đôi mắt lộng lẫy sáng trong giống như có ánh sao chiếu vào mang theo lạnh lùng thản nhiên , nhưng nàng cười thì tầng lạnh lùng giống như bị phá tan , trở nên trong sáng mà lại linh động.

"Hoàng thượng, việc này không bằng để thiếp thân đến giải thích đi." Thủy Y Họa cười.

Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, môi mỏng mở ra, sẽ mở miệng tiếp lời của nàng, nhưng là Thủy Y Họa đã mở miệng trước rồi.

"Ta cùng Vương Gia tân hôn không lâu, cảm tình chính nùng , luyến tiếc Vương Gia rời đi , cho nên giả dạng tùy tùng đi theo , Vương Gia ngay từ đầu cũng không biết, cho đến hôm qua, Vương Gia mới biết , nên đón ta đến cùng nhau."

Lúc nói đến đây , trong điện rõ ràng nổi lên một hồi xôn xao.

Trời ạ, thoại bản thê tử ngàn dặm truy phu vậy mà thực bị bọn họ gặp được . Nữ tử này xem chính là một người tướng mạo tuyệt sắc , không nghĩ tới có thể làm ra chuyện như thế .

Tuyệt vời !

Nữ nhân này đến cùng là yêu Viêm Đạm vương nhiều bao nhiêu ? Hay là , nữ nhân này là sợ Viêm Đạm vương ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, uy hiếp tới địa vị chính thất của nàng ?

Có lẽ trường hợp sau chiếm đa số, mọi người vẫn chưa từng quên lai lịch của Viêm Đạm vương phi , nàng là Phủng Nguyệt công chúa của nước Tuyết Ly , tự nhiên muốn cam đoan địa vị của bản thân không bị xâm hại, bằng không việc đám hỏi này chẳng phải là giỏ trúc múc nước .

Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào , dù sao Cơ Mộc Ly nghe xong, trong lòng kích động không thôi, một ngọn lửa bùng lên trong lòng hắn. Y Họa của hắn ... Rõ ràng ở trước công chúng, cùng hắn biểu đạt tình yêu? !

Đôi mắt thâm thúy vẫn nhìn chằm chằm nữ tử bên người không chớp mắt , cánh tay bóp chặt thắt lưng nữ tử giống như một cái cặp gắp than, giữ Thủy Y Họa trong phạm vi mà bản thân có thể đụng tay đến , hận không thể đem nàng giấu trong áo bào của mình , chắn đi tất cả tầm mắt của mọi người .

Ngay tại lúc Cơ Mộc Ly cảm động đến tột đỉnh, mọi người kinh ngạc giương mắt nhìn , từ chỗ ngồi của sứ thần Đông Diệu quốc truyền đến một tiếng hừ nhẹ đầy khinh thường , "Loại chuyện này cũng dám nói ra , không biết liêm sỉ!" Nói chuyện chính là một môn khách hộ tống thái tử Đoan Mộc Thiên Khung , người này luôn luôn là tự cao tự đại , là người thích làm náo động .

Tuy rằng thanh âm không tính cao, nhưng trong điện vốn là yên tĩnh, cho nên những lời này liền một chữ không thiếu đều truyền vào trong tai mọi người .

Mọi người nghe xong không khỏi cười rộ lên. Ngay từ đầu chỉ cảm thấy kinh thế hãi tục, đợi suy nghĩ kỹ thì thấy loại hành vi này quả thật cũng không hay ho gì , mệt nữ nhân này còn nói đúng lý hợp tình.

Cơ Mộc Ly đem phản ứng của mọi người thu hết đáy mắt, khóe miệng hơi cong lên , đối lập với sát ý đang dần hình thành trong mắt hắn , đồ không biết sống chết. Vốn là không nghĩ gây chuyện ở nước Lam Đằng , nhưng người này đã cười nhạo đến trên đầu hắn , vậy thì một lần ngoại lệ vậy .

Mà Thủy Y Họa chỉ cúi đầu hớp một ngụm rượu, giống như đối tượng mà mọi người trong đại điện đang thảo luận căn bản không có liên quan gì với nàng vậy .

Cho đến khi yết hầu bị rượu nhạt làm cho thư thái sau, nàng mới lại mở miệng, lộ ra một nụ cười châm chọc , "Vừa rồi vị công tử nói chuyện này không đáng nói , có thể nói với ta vì sao không dám nói không ? Ta lo lắng Vương Gia đi đường mệt nhọc , lo lắng hắn gặp nguy hiểm, cho nên đi theo, âm thầm bảo hộ hắn, việc này có gì đáng xấu hổ? Có bản lĩnh ngươi cũng tìm một kỳ nữ tử như vậy đi ."

Tự xưng kỳ nữ tử , không thể không nói người này da mặt có chút dầy, nhưng bộ dáng càn rỡ lại mang theo châm chọc làm cho người ta chán ghét không nổi . Mọi người ánh mắt khác nhau, tự giác chưa bao giờ gặp qua nữ nhân có tính tình như vậy . Thật đúng là "Kỳ Nữ Tử" .

Cơ Mộc Ly nghe xong khói mù biến mất, ôm lấy nàng ha ha phá lên cười, " Y Họa thật sự nói trúng tim đen của bổn vương , nàng là nữ tử Thiên Hạ Vô Song, bọn họ đây là ghen tị hâm mộ bổn vương thì có ." Nói xong, một bộ dạng phong lưu ngả ngớn đảo qua mọi người, kiểu ý tứ “ ngươi có bản lĩnh thì đi tìm một người như vậy đi “ .

Nam tử lúc trước giễu cợt Thủy Y Họa sắc mặt nhất thời trướng thành màu gan heo, chưa bao giờ thấy qua một đôi vợ chồng không biết xấu hổ như vậy ! Vô sỉ thì thôi, còn vô sỉ cả đôi nữa !

"Hừ, như vậy mà gọi là thiên hạ vô song , nói là bảo hộ Viêm Đạm vương, thật là làm cho ta cười đến rụng răng, chỉ là một nữ nhân mà đòi bảo hộ nam nhân ? Chẳng qua là sợ hắn ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt, trêu hoa - - "

Người nọ một câu còn chưa có nói xong, ánh mắt Thủy Y Họa đã nheo lại , cả người bao trùm bởi sự lạnh lẽo , tay phải nhanh chóng cầm lấy chiếc đũa trên bàn , ném mạnh về phía hắn , chiếc đũa làm bằng bạc trong nháy mắt đã hóa thành ám khí trí mạng , thẳng tắp hướng bay về phía người nọ .

Nam tử vừa rồi nói năng lỗ mãng chỉ cảm thấy bên tai thổi qua một hơi lạnh , lạnh hết cả sống lưng , rồi đột nhiên từ lỗ tai truyền đến cảm giác nhoi nhói .

Chảy máu , chỉ cần lệch một chút nữa , chiếc đũa này sẽ xuyên thấu lỗ tai của hắn . Người nọ bị vây trong trang thái sững sờ không nói được nửa câu .

"Không biết công tử cảm thấy, như vậy ta có thể bảo hộ vương gia nhà ta hay không ?" Thủy Y Họa nhếch miệng , ngay cả đôi mắt sáng trong hữu thần cũng hơi nheo lại , vẫn khiến cho người ta tâm động , nhưng là trong lúc vô tình phát ra hàn ý lại làm cho người ta không dám mơ tưởng.

Mỹ nhân này làm cho người ta... Ăn không tiêu a!

Đông Diệu quốc thái tử Đoan Mộc Thiên Khung ngay từ đầu vẫn là dùng thái độ vui vẻ ngắm mỹ nhân nhìn Thủy Y Họa, lúc này đã mang theo sợ hãi, ánh mắt cũng không lại liếc về chỗ nàng ngồi , bắt đầu nhìn ngắm mỹ nhân khác , ba vị công chúa của Lam Đằng tuy rằng không sánh bằng Viêm Đạm vương phi, nhưng cũng đều là mỹ nhân .

Đa số người đều có cùng ý tưởng với Đoan Mộc Thiên Khung , có mấy người lại không phải như thế.

Thượng Quan Huyền Mặc nhìn chằm chằm nữ tử gần hai tháng không thấy này , ánh mắt kia như là muốn xuyên thủng mặt nàng , lại không mang theo ác ý, mà là một loại cảm xúc phức tạp khó hiểu .

Ôn Cẩn Hiên ngồi ở bên cạnh Thượng Quan Huyền Mặc chỉ cười ôn hòa , bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ánh mắt như là mang theo sủng nịch, "Thủy cô nương tính tình vẫn là bừa bãi như trước ."

Móng vuốt khoác lên trên vai Thủy Y Họa tuyên cáo quyền sở hữu kia , Ôn Cẩn Hiên trực tiếp bỏ qua , trên mặt luôn duy trì nụ cười nhu hòa làm cho mọi người cảm thấy như tẩm gió xuân .

Cơ Mộc Ly nguy hiểm híp híp mắt, nhìn thoáng qua hắn đầy cảnh cáo , " Y Họa đã là vương phi của bổn vương ,die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on Ôn công tử trực tiếp xưng hô Thủy cô nương có phải hơi thất lễ rồi không hả ?"

Ôn Cẩn Hiên cười khẽ , "Viêm Đạm vương nói đúng, mới vừa rồi tại hạ gặp đến cố nhân, cho nên đã quên tục lễ, mong rằng Vương Gia chớ trách."

Đây là ám phúng hắn chú ý tục lễ rồi hả ? Cơ Mộc Ly nhìn thẳng hắn một lát, khóe miệng cũng cong lên đầy tao nhã , "Đã là cố nhân của vương phi , lần sau Ôn công tử tới Hoả Vũ , phu thê chúng ta nhất định khoản đãi Ôn công tử thật tốt ."

Ý tứ : Hai ta đã là phu thê , ngươi chính là người ngoài .

Ôn Cẩn Hiên cười cười, gật đầu về phía hắn, tính làm đáp lại.

Thủy Y Họa quay đầu nhìn Cơ Mộc Ly liếc mắt một cái, rồi sau lại yên lặng quay đầu. Cảm thấy người này bỗng nhiên trở nên ngây thơ, vẫn là tính tình táo bạo thích hợp hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.