Người đội mũ rộng vành có che lụa đen , lưng đeo đại đao màu bạc đúng là Bạch Hổ Ôn Hạo Nhiên. Nhìn đến Ôn Cẩn Hiên , trong lòng hắn cảm giác khó diễn tả .
Nhớ năm đó, lúc hắn được các trưởng lão của Ôn gia công nhận là người thừa kế của Ôn gia , Cẩn Hiên vẫn là một tiểu hài tử gần mười tuổi . Mà hiện tại, tam đệ lúc trước non nớt ngu si hiện thời đã biến thành Mặc Ngọc công tử ôn hòa nội liễm , nhưng là... Cẩn Hiên vẫn chỉ là con rối gỗ mà các trưởng lão của Ôn gia chọn ra mà thôi.
Đối với Ôn Cẩn Hiên, cảm tình của hắn thật phức tạp, khi đó bọn họ vẫn là huynh đệ tương thân tương ái , nhưng là hắn không rõ, Cẩn Hiên vì sao phải đáp ứng Ôn gia làm con rối . Vì sao hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc báo thù cho bản thân , cũng không có một chút oán hận, hắn hẳn là biết bản thân chết không đơn giản như vậy.
Là người của Ôn gia , là người mà mấy vị trưởng lão trong tộc cảm thấy hắn không hề bị bọn họ khống chế . Cho nên mới quyết định muốn không dấu vết xử lý hắn, đều nói trong ba đại gia tộc thì Kiếm gia là vô tình nhất . Bởi vì bọn họ có vô tình kiếm, nhưng là Ôn Hạo Nhiên trải qua mấy chuyện này sau lại cảm thấy những trưởng lão của Ôn gia mới là những người lãnh tình nhất . Bọn họ vì lợi ích của bản thân có thể không từ thủ đoạn, cho dù là hại chết con cháu mình .
Đúng vậy , con cháu bọn họ lại không chỉ có một mình hắn , còn có rất nhiều người có tài lại ngoan , Cẩn Hiên là một người trong đó .
Ôn Hạo Nhiên cười lạnh một tiếng, theo sát ở phía sau Ôn Cẩn Hiên . Mấy lão già của Ôn gia kia nhất định đang âm thầm quan sát đến mỗi tiếng nói cử động của người thừa kế , đi theo Ôn Cẩn Hiên liền có thể tìm được vài lão già kia.
Lúc này đây, hắn thề phải vì bản thân báo thù rửa hận . Bọn họ cũng không niệm tình cảm con cháu , bản thân cần gì phải lại cố kị về quan hệ huyết thống nữa !
Mà lúc này trong khách sạn Họa Vũ , mọi ngươi còn chưa sôi trào bao lâu lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Mọi người vụng trộm nhìn chằm chằm đoàn người từ phòng khách chữ Thiên ở lầu hai đang đi xuống . Đó là... người của Diệp gia !
Thật không nghĩ tới đoàn người của Ôn gia cùng Diệp gia lại ở lại khách sạn Họa Vũ , bọn họ có thể tính nhìn đã mắt rồi. Mấy người thừa kế của Diệp gia và Ôn gia lớn lên cực kỳ tuấn mỹ, khí chất lại càng xuất chúng.
Mượn vị công tử cẩm bào trước mắt này mà nói, tuy rằng người hơi gầy một ít, nhưng này giơ tay nhấc chân phú quý mười phần, ưu nhã thỏa đáng, mà khuôn mặt càng là tinh xảo đẹp mắt. Cánh môi hồng nhạt, mũi vểnh cao, da thịt lại trắng nõn như mỡ đông .
"Là vị kia của Diệp gia !" Có người thấp giọng nói, trong thanh âm khó nén sùng kính.
"Vị nào ?" Có người lập tức nói tiếp, mặt không hiểu.
"Diệp gia có một vị hết sức xuất sắc được chọn lựa là người thừa kế đầu tiên , tên là Diệp Tùy Phong , là con cháu một trong họ , nhưng là các ngươi biết sao không ? Diệp Tùy Phong lại phạm vào một chuyện không thể cứu vãn được !"
Đợi đến treo lên khẩu vị của mọi người , người nọ mới tiếp tục nói: " Diệp công tử chủ động buông tha cho Diệp gia trăm năm gia nghiệp, tự xưng về sau tuyệt sẽ không đảm nhiệm chưởng gia Diệp gia . Các ngươi không biết, chậc chậc, lúc trước nhưng làm cho Diệp lão gia tức gần chết . Người mà lão nhân kia thương yêu nhất đó là Diệp Tùy Phong này , nhưng là tiểu tử này cứng mềm không ăn, kiên trì không kế thừa gia nghiệp. Lúc đó, có người đố kỵ có người đỏ mắt, cũng có người mắng hắn ngu ngốc."
Mọi người nghe vậy, đều thổn thức, người này thật sự không là ngu ngốc sao? Có ai sẽ từ chối gia nghiệp lớn như vậy , ngu chưa kìa?
Nhưng là người đần độn này không nhìn ánh mắt mọi người xung quanh, trong tay nắm một chiếc quạt xếp, phong lưu phóng khoáng đi xuống lầu.
Phòng khách chữ Thiên hạng nhất nào đó , một nam một nữ đang ngồi ở bên cửa sổ xem tình hình ở lầu một .
" Y Họa , ta không cho nàng nhìn người khác ." Mỗ yêu nghiệt khẩu khí có chút lên men. Tuy rằng khẩu khí u oán, trên tay động tác lại chưa ngừng, một bàn tay ôm nữ tử, tay kia thì vuốt ve eo cho nàng .
Thủy Y Họa lười nhác ngáp một cái, mở mắt nhìn hắn, "Ly Ly , huynh yên tâm, ở trong mắt ta huynh vĩnh viễn là đẹp nhất , mặc kệ Mặc Ngọc công tử hay là Diệp Tùy Phong , đều so ra kém huynh ."
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, mừng rỡ nhếch miệng lên, " Y Họa , ta thật sự là yêu bộ dạng này của nàng quá !" Tuy rằng hắn cũng cảm thấy trên đời này hiếm có người so quá bản thân, nhưng mà vì để ngừa vạn nhất, hay là làm cho đám nam nhân này ít xuất hiện trong tầm mắt của Y Họa .
Mỗ yêu nghiệt còn chưa có cao hứng bao lâu , trong lòng nữ tử lại lên tiếng rồi.
" Vừa rồi nếu ta không nhìn lầm , huynh nhìn Diệp Tùy Phong vài lần, thế nào, cảm thấy nam nhân kia bộ dạng đẹp ? Ly Ly, không bằng huynh nói thật với ta đi, kỳ thực, huynh thật sự thích nam nhân đi, lại vẫn thích kiểu nam nhân gầy gò trắng nõn như Diệp Tùy Phong ." Thủy Y Họa liếc xéo hắn, hai mắt sóng tình lưu chuyển.
Lại tới nữa!
Cơ Mộc Ly trong lòng lộp bộp nhảy dựng, cứ vài ngày sẽ lại đến như vậy một lần, Y Họa càng ngày càng cố tình trở nên gây sự, không chỉ có lục ra những nợ cũ rối mù, còn các loại chế ngạo giễu cợt hắn. Cơ Mộc Ly tâm lí khổ mà không nói được.
Chuyện này Cơ Mộc Ly còn từng hỏi quá Đông Phương Lăng, tiểu tử này nói nữ nhân có thai đều như vậy, tính cách tâm tình hay thay đổi, muốn bản thân nhiều nhường.
Cơ Mộc Ly đương nhiên khắp nơi nhường nàng, không chỉ có nhường nàng, các loại thứ tốt đều hận không thể trước tiên cầm cho nàng xem. Nhưng là, Y Họa luôn bắt nạt hắn, hắn thật sự là vừa thương cảm vừa vui sướng.
"Thế nào, Ly Ly huynh có ý kiến với ta ?" Thủy Y Họa véo tai của hắn , cười tủm tỉm hỏi.
Cơ Mộc Ly lập tức cười hề hề trả lời: "Làm sao có thể, Y Họa nói cái gì cũng đúng ."
"Cái gì? !" Thủy Y Họa trừng mắt, "Nói như vậy, huynh trước kia thật đúng thích nam nhân, không chỉ có như thế, vừa rồi huynh còn nhìn trúng tên mặt trắng Diệp Tùy Phong kia ? !"
Cơ Mộc Ly dở khóc dở cười, " Y Họa , nàng biết rõ trong lòng ta chỉ có một mình nàng , mà nàng còn nói linh tinh , đấy không phải là cố tình gây sự sao..."
" Hả , hiện tại huynh lại chê ta cố tình gây sự, chê ta phiền huynh đi ra ngoài cho ta." Thủy Y Họa hừ nói.
"Phu nhân, vi phu sai lầm rồi." Cơ Mộc Ly lập tức thức thời nhận sai.
Thủy Y Họa đột nhiên phì một tiếng bật cười, xoa mặt hắn, nói, "Ly Ly, huynh thật sự là đáng yêu."
" Y Họa , dùng đáng yêu để nói về một người nam nhân là rất không lễ phép." Cơ Mộc Ly cầm mũi nàng.
" Được rồi , không làm khó dễ huynh nữa . Kỳ thực ta vừa rồi chính là trong lòng có chút nghi ngờ. Người kia kêu Diệp Tùy Phong , huynh có quen biết hay không?"
"Thế nào, chẳng lẽ người nọ có cái gì không thích hợp?" Cơ Mộc Ly chính sắc hỏi, dừng một chút, nói: "Còn nhớ rõ ta từng nói vớ nàng không, Bạch Hổ cùng Chu Tước đều có quan hệ tới Ôn gia cùng Diệp gia , Bạch Hổ cùng Ôn gia có chút sâu xa, mà này Chu Tước... Đúng là Diệp Tùy Phong ."
Thủy Y Họa lộ kinh ngạc, "Vừa rồi người kêu Diệp Tùy Phong đó là Tiêu Dao cung Chu Tước hộ pháp?"
Thế nhưng chính là người này!
" Ừ , Chu Tước chính là người này, Chu Tước hộ pháp mang mặt nạ màu tím , một đầu tóc đỏ như lửa , mà đầu tóc chính là cải trang, đây mới là bộ mặt thật của hắn , người có thực lực kế thừa gia nghiệp nhất của Diệp gia ."
"A, Ly Ly, huynh thật đúng là biết chọn người . Lúc trước huynh là thế nào dụ dỗ người này tiến vào Tiêu Dao cung, hả?" Thủy Y Họa ánh mắt hơi hơi nheo lên, không biết vì sao thoạt nhìn có chút nguy hiểm.
Cơ Mộc Ly trong tâm cảnh báo mãnh liệt, lập tức chi tiết trả lời: "Nói thật, ta cũng không rõ ràng tiểu tử này vì sao lại cam tâm tình nguyện gia nhập Tiêu Dao cung, nhưng là người này võ công không sai . Người cũng thật thông minh, càng trọng yếu hơn đối ta không có dị tâm, bằng không ta liền sẽ không để hắn đảm nhiệm một trong bốn đại hộ pháp rồi ."
Thủy Y Họa bỗng nhiên trêu tức cười, "Ly Ly, người này nên sẽ không là coi trọng huynh , cho nên cam tâm tình nguyện bán mạng cho huynh đi? Ta trước kia liền cảm thấy huynh đào hoa không ít, không nghĩ tới phòng nhiều như vậy, còn sót một đóa như vậy , hơn nữa một đóa này vẫn là đã sớm nở ở bên cạnh huynh rồi."
Cơ Mộc Ly gấp đến độ kém chút nhảy lên, như nói ngay từ đầu Thủy Y Họa là cố ý đùa giỡn hắn mới nói . Hiện tại Thủy Y Họa tuyệt đối là thật nghiêm cẩn nói lời này, tuy rằng khẩu khí nghe như là đang nói giỡn.
" Y Họa , ta không thích nam nhân, liền tính tiểu tử Chu Tước này thật là nhìn trúng ta mới gia nhập Tiêu Dao cung, nhưng là ta tuyệt đối không thích hắn, ta chỉ thích một mình nàng !" Cơ Mộc Ly còn kém không chỉ trời thề thốt rồi.
Thủy Y Họa đương nhiên biết hắn nói thật sự, nhưng là vừa nghĩ có người theo Cơ Mộc Ly rất nhiều năm, trong lòng vẫn là có một chút không thoải mái.
"... Diệp Tùy Phong là nữ nhân." Thủy Y Họa giọng điệu thản nhiên nói.
"Hả ... Gì? !" Cơ Mộc Ly sợ tới mức giật nảy mình . khà khà ha, làm sao có thể, Chu Tước theo hắn cũng có hai năm , hắn không có khả năng ngay cả nam nữ đều không có phân biệt được !
" Y Họa , làm sao nàng thấy được? Nàng không có đùa ta đấy chứ?"
Thủy Y Họa lườm hắn một cái, "Nữ nhân trực giác rất mẫn cảm , tuy rằng Diệp Tùy Phong không có đánh lỗ tai, lông mày cũng cố ý vẽ lại , nhưng là không có cải biến được mùi thơm của nữ tử trên người nàng . Nam nhân bọn huynh sẽ không biết, bởi vì nam nhân bọn huynh phần lớn là động vật thị giác , thật dễ dàng xem nhẹ loại cảm giác khác biệt này ."
Nếu không có như thế, lúc trước Thủy Y Họa đóng giả thành Bạch Y Họa xuất hiện tại trước mặt Đoan Mộc Toái Phong , hắn cũng sẽ không thể ở chung vài ngày như vậy còn nhìn không ra .
Cơ Mộc Ly á khẩu không trả lời được, tưởng phản bác Thủy Y Họa , nhưng là Chu Tước ở Tiêu Dao cung ngây người lâu như vậy, hắn xác thực nhìn không ra hắn là thân nữ nhi , không phản bác lời của nàng, chẳng lẽ muốn thừa nhận bản thân thật là một động vật thị giác ?
" Y Họa , nàng hẳn là biết, liền tính ta là cung chủ Tiêu Dao cung , ta cũng rất ít ở nơi đó , không chỉ là ta, Thanh Long cùng Chu Tước cũng không có khả năng thường xuyên ở Tiêu Dao cung . Bởi vì bọn họ đều có hai thân phận. Bạch Hổ là ngoại lệ, hắn không có chỗ có thể đi, cho nên rất nhiều khi đều đứng ở Tiêu Dao cung giúp ta xử lý mọi chuyện . Nàng nhìn một cái, ta cùng Chu Tước ở chung thời gian không tính là quá lâu, huống chi nàng mỗi lần đều mang theo mặt nạ, ta liền càng khó phát hiện nàng chân thật giới tính rồi..."
Thủy Y Họa bĩu môi, "Được, ta lại không trách huynh . Nữ nhân liền nữ nhân đi, chỉ cần nàng đừng mơ ước không nên mơ ước gì đó, ta sẽ không khó xử của nàng."
Cơ Mộc Ly nghe nói như thế, nhịn không được nhếch môi cười, "Về điểm này, Y Họa quá lo lắng. Nếu Chu Tước thật sự là nữ nhân, lại đối ta có cảm tình, như vậy hai năm qua, nàng thế nào không có tận lực tiếp cận ta, ngược lại chính là làm tốt bổn phận của bản thân ? Nhưng mà ... Nhờ nàng đề tỉnh như vậy , ta ngược lại là có phát hiện mới ."
"Hả? Phát hiện gì ?" Thủy Y Họa miễn cưỡng dựa vào ở trong lòng hắn hỏi.
Cơ Mộc Ly nhếch miệng lên , "Ta phát hiện nơi nào có Bạch Hổ thì sẽ có Chu Tước, bọn họ rất nhiều khi đều là đồng tiến đồng lui. Nàng nói, có khả nghi hay không ?"
Thủy Y Họa trầm mặc , một lúc sau , cười mỉm. Như thế là một mối lương duyên không sai .
Chẳng qua , nếu Chu Tước thực đối Bạch Hổ cố ý , vậy đường tình duyên tương lai khả năng sẽ khó khăn một ít . Dù sao tính tình của Bạch Hổ thật sự là làm cho người ta không dám khen tặng. Người nọ quá mức âm trầm, có đôi khi đối giết hại có loại yêu thích vặn vẹo. Người thích hắn nhất định phải một trái tim cường đại .
Ai, vừa rồi Thủy Y Họa còn đối Diệp Tùy Phong có chút phòng bị, hiện tại lại chuyển vì đồng tình rồi.
"Đúng rồi, Liệt sư huynh có tin tức gì không?" Thủy Y Họa giọng nói vừa chuyển, đột nhiên hỏi.
Cơ Mộc Ly sắc mặt khẽ biến thành đen , trầm giọng nói: " Ám vệ nói, vẫn là không có tìm được Bắc Đường Liệt . Y Họa , nàng đừng lo lắng, Bắc Đường Liệt nhưng là đại đệ tử của nhạc phụ đại nhân , làm sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may như vậy , ta ngược lại cảm thấy, hắn là một mình đi nơi khác rèn luyện đi ."
"Như vậy tốt nhất." Thủy Y Họa thở dài, trong lòng nàng cũng cảm thấy y theo năng lực của Bắc Đường Liệt không có khả năng ra chuyện gì, hơn nữa Bắc Đường Liệt mới tới Trung nguyên , căn bản không có khả năng đắc tội người nào. Nghĩ như vậy, Thủy Y Họa an tâm không ít, chính là trong lòng mơ hồ còn có chút lo lắng. Bắc Đường Liệt thấy thế nào đều không giống như là người đi không từ giã , chỉ có khả năng là hắn bỗng nhiên nhìn thấy người nào đó , đuổi theo.
•
Một nơi cách nước Hỏa Vũ ngàn dặm , một nam nhân mặc áo bào màu đen trên thân có thêu mình con rắn màu vàng đang lẳng lặng ngồi bên cạnh đống lửa, ánh mắt thanh lãnh nhìn chằm chằm nữ tử xa lạ bên người .
Hắn cả người giống như bị hạ ma chú kỳ quái , thế nhưng không thể động đậy, mà bên người hắn nữ nhân luôn luôn ríu ra ríu rít nói không ngừng.
Nàng kia bộ dạng hoạt bát đáng yêu, nhất là hai mắt to ngập nước nhìn chằm chằm "Con mồi" của bản thân , cười hề hề ôm bản thân như vật sở hữu .
" Này , Cơ Mộc Ly, ngươi thế nào không nói với ta? Một mình ta nói chuyện thật nhàm chán ." Nữ tử vểnh môi oán giận.
Bắc Đường Liệt bất đắc dĩ thở dài, "Cô nương, ta đã nói rất nhiều lần , ta không phải là Cơ Mộc Ly , cô bắt sai người."
Nàng kia lập tức buồn bực trừng mắt nhìn hắn, "Không có khả năng, ta nghe nói Hỏa Vũ Viêm Đạm vương Cơ Mộc Ly là nam nhân đẹp nhất Trung nguyên , ta mấy ngày nay tìm khắp toàn bộ Viêm Đạm vương phủ, lần đầu tiên nhìn đến ngươi đã bị ngươi hấp dẫn , ngươi bộ dạng tuấn tú như vậy , nhất định là Viêm Đạm vương Cơ Mộc Ly mà bọn họ nói !"
Bắc Đường Liệt không hiểu hỏi, "Cô tìm Cơ Mộc Ly làm cái gì?"
Tiểu cô nương thật cao hứng, ánh mắt đều sáng, "Cơ Mộc Ly , ngươi hôm nay nói với ta rất nhiều lời, ta cao hứng cực kỳ. Ta tìm ngươi tự nhiên bởi vì ngươi là nam nhân đẹp nhất Trung nguyên . Ta muốn cưới một nam nhân thật tuấn tú , làm cho bọn tỷ muội hâm mộ , khà khà..."
"Cô nói cô muốn cưới ta làm... phu quân của cô ?" Bắc Đường Liệt nhíu mày nhìn chằm chằm tiểu cô nương.
Tiểu cô nương mạnh gật đầu.
"Đây là không có khả năng." Bắc Đường Liệt khẳng định nói.
"Vì sao?" Tiểu cô nương chu miệng.
"Bởi vì ta không phải là Cơ Mộc Ly..."
"Ta mặc kệ ngươi có phải hay không , dù sao ta xem trúng ngươi , ngươi theo ta trở về!" Tiểu cô nương cực kỳ bá đạo.
"..."
"Cô nương chuẩn bị mang ta đi chỗ nào?" Bắc Đường Liệt nhìn chằm chằm vào nữ tử vừa nhào vào trên người hắn , ddlequydon.com ánh mắt càng ngày càng sâu thẳm.
Tiểu cô nương bỗng nhiên khanh khách nở nụ cười, nâng mặt hắn hôn một cái , đắc ý xem vị hôn phu mà bản thân tuyển chọn tới , nói: "Hôn phu, ngươi thật lợi hại, còn có thể nhiếp hỗn thuật, nhưng mà này đối ta vô dụng ~ "
Bắc Đường Liệt nghe vậy, ánh mắt dần dần trầm xuống , "Ngươi đến cùng là loại người nào?"
"Ngươi đoán." Tiểu cô nương chống cằm nhìn hắn, càng xem càng hợp khẩu vị, kéo cổ áo của hắn lại cắn lên miệng hắn .
Bắc Đường Liệt muốn tránh ra nữ nhân vô liêm sỉ này , nhưng là trên người không biết bị ma chú gì , càng muốn làm chuyện gì càng là làm không xong. Trên một đường này hắn nếm thử nhiều loại cổ thuật, nhưng là tiểu cô nương giống như có thể che chắn cổ thuật của hắn , thế nhưng không chút nào chịu ảnh hưởng.
Không phải người Trung nguyên , lại càng không là người Cổ Cương , nữ tử này đến cùng là loại người nào?
Đợi đến lúc môi của Bắc Đường Liệt bị cắn thành hình lạp xườn , tiểu cô nương mới vừa lòng buông hắn ra.
"Nếu ngươi không phải là Cơ Mộc Ly , vậy ngươi là ai? Tên thật của ngươi là gì?" Tiểu cô nương chẳng biết xấu hổ dán tại trên người hắn hỏi.
Cổ Cương nữ tử đều rất lớn mật , chủ động cầu yêu không phải số ít, cho nên Bắc Đường Liệt ngay từ đầu còn có thể chịu nổi, nhưng là tại đây tiểu cô nương không để ý hắn có đồng ý hay không đều mạnh mẽ hôn hắn, Bắc Đường Liệt không thể lạnh nhạt nữa rồi. Ở Cổ Cương cho dù nữ tử lại lớn mật, bị cự tuyệt cũng sẽ không tiếp tục dính lấy người , nhưng là trước mắt tiểu cô nương rõ ràng đã cường hãn đến mức đáng sợ .
" Này, phu quân, tên thật của ngươi là gì, mau nói cho ta biết." Tiểu cô nương càng không ngừng lắc cánh tay của hắn .
Bắc Đường Liệt cảm thấy đầu mình sắp nổ tung , không thể không nề hà thở dài: " Cô nói cho ta biết thân phận của cô trước rồi ta sẽ nói ."
"Ta gọi Thiên Hà, nhớ kỹ , ta gọi Thiên Hà, về sau chúng ta sẽ sống cùng nhau mấy trăm năm." Tiểu cô nương cười mỉm nói.
Mấy trăm năm?
Bắc Đường Liệt nhìn chằm chằm nàng, trong lòng kinh ngạc vô cùng. Người này không có dưỡng nhan cổ của Cổ Cương , cũng có thể sống trên trăm năm ?