[Dịch]Mãi Mãi Yêu Nàng Vương Phi Của Ta

Chương 10 : Lần Đầu Gọi" Cha"




_Tỷ có thấy như vậy là lừa dối không?_Lừa dối gì chứ, Tứ vương gia không biết mặt ả, ả không biết Tứ vương gia tìm ả, Như Yên đó từ nhỏ đã được phụ thân yêu thương sống trong sung sướng bây giờ còn được vương gia đẻ ý, từ nhỏ đến lớn mặc dù cô ta ngu ngốc nhưng may mắn hết biết từ sau lần ngã hồ tỉnh dậy cô ta thay đổi khá nhiều muội nhớ hôm nay ả đấu với Tứ vương gia không Bây giờ không thể xem thường được vì thế đây là lúc chúng ta nên tìm một người có thể dựa vào nếu không một ngày cô ta đến tính sổ với sự yêu thương của phụ thân dành cho ả chúng ta tiêu mất

_Nhưng...chuyện này

_Yên tâm chuyện này trời biết đất biết muội biết ta biết cả hai ta không nói ra thì ai sẽ biết nữa chứ?

_Muội...vậy thôi được...muội sẽ giúp tỷ nhưng mà mấy kẻ làm việc cho Tứ vương gia và Tứ vương gia võ công cao cường như vậy thì làm sao không phát hiện được tỷ đang nghe lén

_Muội nhắc ta mới nhớ lúc ấy xém chút nữa là ta bị bắt rồi cũng may có con mèo chạy qua làm họ tưởng lầm nên ta mới thoát nạn

_Thì ra là thế lúc đó muội tự chỉ tỷ đi xem khăn tay thôi mà, về mặt lại biểu cảm phong phú đến thế thì ra là có nguyên do khác

_ừ ừ...muội mau đi nói người lấy nước tăm cho ta, ta vẫn còn nghe cái mùi quanh đây, không biết thật ra là nước gì mà hôi thế

QUAY VỀ HIỆN TẠI

_Mọi chuyện em nghe lén được chỉ có vậy

_À thì ra là như vậy...sắp có chuyện vui đẻ xem rồi ha ha...à em cũng mau chuẩn bị nước tắm cho ta đi, nghe em kể xong ta hình như cũng cảm thấy có cái mùi thối thối quanh đây đấy nhanh nhanh nhanh lên

_Vâng, vâng

......................

_Tiểu thư nước đến rồi...để em giúp người tháo trâm cài

_Ừ nhờ em vậy...cái lọ này là gì?-Như Yên nắm lấy chiếc lọ Y Y vừa mới mang vào

_À, đây là tinh dầu dừa được mua từ nước Mã Lan nó là dược liệu giúp cho tóc dài và mượt hơn

"Nghe cứ như quảng cáo của thế kỉ 21 ý mà hình như thứ dược liệu này cũng có tác dụng đấy chứ nếu không tóc của Như Yên ngốc này lại dài và mượt được"

_Tiểu thư xong rồi, để em giúp người cởi y phục

Như yên giật mình lui lại _Thôi thôi ta cảm ơn, ta tự làm được em ra ngoài đi ha-Như Yên đẩy Y Y ra ngoài rồi đóng cửa lại

Y Y ra khỏi phòng lắc đầu_Tiểu thư lại thay đổi nhiều như vậy cơ chứ

_Hây cổ đại đúng là cổ đại chỉ có tắm thôi mà lại phiền phức đến thế cơ chứ, để xem cởi áo kiểu nào đây, nhớ hình như lúc sớm thắt cái này cuối cùng vậy chắc là cỏi ra đầu tiên... ha được rồi mình thông minh thật_Như Yên bước lên mấy bậc thang vào bồn tắm bằng gỗ ngâm mình_Mình phải mau tìm cách quay trở về, chơi nhiêu đây cũng đủ rồi nói không chừng ở trại mồ côi dì và các em đang đợi mình-Nói rồi Như Yên ngụp xuống sâu trong bồn

_Y Y ta xong rồi...

_Vâng tiểu thư-Y Y bảo người dọn đồ ra -Tiểu thư, để em chải tóc cho

_ừ...Y Y chút nữa em đi lấy quyển ghi chép về chức vụ, tên tuổi của người trong gia tộc ta đưa ta xem

_Vâng...em chải xong rồi, em đi lấy đây

_Ừ em đi nhanh đi-Như Yên lại gần của sổ mở ra cánh cửa, trước cửa sổ là vài chậu hoa Mẫu Đơn đỏ rực

"Hoa đẹp thật nhưng màu đỏ của nó đẹp kiêu sa rực rỡ đến khó chịu"_Phong cảnh không khí ở đây thật đễ chịu, vài trăm năm nữa sẽ không được như vậy nữa

_Tiểu thư, quyển sách người cần đây

_Cảm ơn em, em cho người dọn mấy chậu Mẫu Đơn ra chỗ khác đi

_Nhưng chẳng phải đó là loại hoa người thích nhất sao?

_Con người rồi sẽ thay đổi, sở thích rồi sẽ khác, em cứ dọn ra đi

Như Yên nắm lấy quyển sách tiến lại chiếc ghế kề bên cửa sổ ngồi, gió nhè nhẹ thổi cho mái tóc dài của Như Yên bay bay, bàn tay ngọc lật qua lật lại trang giấy, thi thoảng lại vuốt vài sợi tóc lên vành tai

Nhưng có một nam tử đứng từ xa kịp thu vào mắt những cử chỉ và khung cảnh đẹp đó, lại nhìn thấy Y Y bước ra từ căn phòng thì nam tử mỉm cười

_Thì ra là cô ấy, người con gái đã đấu với ta...chúng ta đi nhanh thôi , Thượng Thư đại nhân đang chờ

1 canh giờ sau

"Cốc cốc "_Ai đó Y Y hỏi

_Thưa đại tiểu thư lão gia cho gọi người đến đại sảnh để nói chuyện

Như Yên nhìn Y Y gật đầu_Đại tiểu thư ta biết rồi người lui đi

_Vâng nô tì xin lui

_Tiểu thư giờ phải làm sao đây nếu lão gia biết người mất trí nhớ vì ngã xuống hồ thì sẽ đánh chết em mất, tiểu thư, tiểu thư

_Bình tĩnh đã, mau làm tóc cho ta trước đi

_Vâng

Chải tóc xong hai chủ tớ tiến về phía đại sảnh trên đường đi cũng gặp Dương Dung, Thất Thất thé là thành ba chủ cùng một tớ theo sau tiến về phía đại sảnh

Ba vị tiểu thu đang đi về phía đại sảnh thì có người đi nượclại từ phía đại sảnh bước ra đó là Tứ vương gia, Như Yên và Tứ vương gia nhìn nhau, ánh mắt chạm ánh mắt nghĩ lại buổi"quyết chiến"kia thì Như Yên có chút chột dạ nên thôi không nhìn nữa, hành lễ rồi đại sảnh thẳng tiến


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.