[Dịch]Huyết Vương Phi

Chương 11 : Chương 11.1




Những đôi chân thoăn thoắt di chuyển qua từng cành cây, hướng đến xe ngựa của hắn và nàng... Trong xe...

" NGƯƠI ! ... " Gào ầm cảnh 3...

" Ây da, ây da......" Nàng có chút sợ sệt người đàn ông này - " Được rồi, được rồi, ngươi không cần phải quá tức giận, không cần không cần, hảo soái, hảo soái, nguôi giận, nguôi giận .... "

" Xoẹt...." Thứ âm thanh kia ngày càng rõ ràng...

Nàng, đang cãi nhau với hắn như cũng không quên để ý xung quanh. Tai nàng chắc chắn không thể nhầm !!! Có tiếng gì đó xuyên qua kẽ lá...

" Im lặng... " Nàng nhỏ miệng...

" Ngươi... " Biết hắn định nói gì, nàng không chậm chạp nữa, liền áp sát người hắn mà bịt miệng. Đúng vậy. Bịt miệng. Nhưng nếu người ngoài nhìn vào... không chừng không còn CHỈ LÀ bịt miệng.

Nhưng hắn cũng là không ngu ngốc như nàng nghĩ, sau khi nàng bịt miệng, càng chú ý hơn, cuối cùng, liền nghe thấy âm thanh kia, sau đó, liền dùng lực ném nàng qua một bên. Còn nàng một tiếng đau cũng khó thoát ra khỏi khuôn miệng màu hồng phớt, sợ sơ ý sẽ khinh động đến lũ sát thủ.

" Ngươi, ngồi vào lòng ta ! " Hắn khẽ nói...

Cái tên điên rồ này, mình không nghe nhầm đấy chứ ? Mình ngồi vào lòng hắn ? Nằm mơ !! - Nàng nghĩ

" Trước hết ... kéo rèm bên đó vào " Hắn bảo nàng, tay cũng nhanh nhạy kéo rèm bên tay trái.

1s....

5s....

10s....

Ta chịu đủ rồi, ngươi cái đồ !! Trong lòng hắn không giấu nổi tức giận mắng thầm

" Ngươi...." Cố nén cục tức đang trào lên mà nói " Không mau kéo rèm ? "

" Ta là không thích đó, ngươi làm gì ta ? " Nàng bướng bỉnh nói.

- Có sát thủ, ngươi còn dám bướng ? - Hắn hỏi

Nàng suy nghĩ, im lặng một hồi lâu, rồi mới lên tiếng, trả lời rằng : " Vậy ta kéo ! "

Hừ, cưới cùng cũng chịu nghe ta !!! - Trong thâm tâm hắn đang cười rất khoái chí a !!!

" Ngươi. ngồi đối diện ta đi. " Hắn vẫn rất ư là kiên quyết a !!!

...........

" LƯU LĂNG !!!!!!!!! " Một bóng hắc y hét to, nhanh nhẹn nhảy từ cành này sang cành khác gọi tên Lưu Lăng một cách vô cùng tự nhiên.

" Ngươi !!! Nói khẽ nói khẽ một chút, ta đang ám sát Lưu Hắc Nhi và Bạch Hoàng Phong, ngươi không nhớ ? " Hắn cảnh cáo tên thuộc hạ. Sau đó vẫn tiếp tục dán mắt vào cỗ xe ngựa đang chở Hắc Nhi và Hoàng Phong kia. Bên phía đó, chưa có động tĩnh gì....

...........

Nàng dỏng tai lên nghe, rõ ràng có tiếng một nam tử gọi to tên Lưu Lăng, nàng thực nghi ngờ.....

Lưu Lăng ? HẮn ta là ai a ! Có khi tên Bạch Bạch gì đó cũng biết a ! Mình nên hỏi hắn chứ nhỉ ? Trong đầu nàng không giấu nổi băn khoăn lúc này đây. Lưu Lăng là ai ? Chẳng phải cùng họ với nàng sao ?

" Ngươi, ngươi có nghe thấy gì không ? " Nàng gượng hỏi

" Ta.... "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.