Lúc này, một nơi nào đó tại Trung châu. Trong một dãy núi với khu rừng rậm rạp đang diễn ra một trận chiến ác liệt.
Một thân ảnh màu hồng lùi lại, mặt đầy phẫn nộ quát kẻ đối diện “Xà Ngạo, ngươi dám cấu kết với Hồn Điện phản bội xà tộc!”
Kẻ đối diện nở nụ cười lạnh lùng, đôi mắt quét qua thân thể của nữ nhân này “Mỹ Đỗ Toa, nếu không thì nàng hãy gả cho ta trở thành hoàng hậu của tân xà tộc, lúc đó, hai chúng ta có thể hưởng vinh hoa phú quý!”
“Nằm mơ đi! Có chết ta cũng không gả cho kẻ phản bội ngươi!” Mỹ Đỗ Toa tức giận quát lại.
Dường như đã biết trước mấy lời dụ dỗ không có tác dụng, Xà Ngạo cười lắc lắc đầu “Vậy ta đành bắt nàng lại sau đó từ từ hưởng thụ xem tư vị của nữ hoàng xà tộc là như thế nào!”
Nói xong, hắn vung thanh đao đang cầm trên tay chém ra bảy đường tạo thành bảy luồng cuồng phong gào thét tấn công Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa không dám khinh thường, qua hai năm thực lực của nàng đã tăng lên Đấu Tông tam tinh nhưng kẻ đứng trước mặt của nàng kia lại không kém gì nàng cả, thậm chí có phần vượt trội.
Đối mặt với bảy luồng cuồng phong, đấu khi trong cơ thể vận chuyển cấp tốc, Mỹ Đỗ Toa thi triển đấu kỹ đánh trả.
Ầm.
Năng lượng va chạm kịch liệt phát sinh những tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Mỹ Đỗ Toa chưa kịp phục hồi lại đấu khí thì nàng đột nhiêm cảm giác sau lưng có năng lượng chấn động, không chần chờ, thân thể lướt sang ngang.
Vù.
Một luồng phong đao cực mạnh xoẹt qua nơi nàng vừa đứng, dù đã nhanh chân tránh được nhưng vẫn có vài sợi tóc bị cắt đứt bay lả tả.
“May mắn đó! Để xem lần này nàng làm thế nào?” Xà Ngạo không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Mỹ Đỗ Toa.
Thanh đao trên tay xoay vòng tròn, đấu khí bao phủ toàn bộ lưỡi đao, không khí bị cuốn theo tạo thành một cơn lốc cực lớn.
Mỹ Đỗ Toa biến sắc, từ cơn lốc này nàng cảm nhận được năng lượng cực lớn đủ để biến nơi đây thành bình địa.
Không được, phải chặn lại!
Mỹ Đỗ Toa quyết định trong lòng, vận chuyển đấu khí còn lại tập trung cho một đòn duy nhất.
Khi đấu khi đã tăng lên cao nhất, Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị xuất chiêu thì một giọng nói vang lên.
“Dám đánh phụ nữ của ta? Chết đi thôi!”
Âm thanh hời hợt đầy bá đạo từ sau lưng khiến Mỹ Đỗ Toa xoay người lại.
Là hắn.
Ngoại trừ đôi mắt màu bạc yêu dị ra thì không khác gì với kẻ hai năm trước đã cưỡng hôn nàng.
Tiêu Hàn bước ra từ không gian loạn lưu, mắt nhìn qua Mỹ Đỗ Toa, thấy nàng chỉ tiêu hao chút đấu khí và vài vết thương ngoài da thì thở ra một hơi, sau đó, tay giơ lên nắm lại.
Bộp.
Cơn lốc biến mất trong ánh mắt kinh hãi của Mỹ Đỗ Toa và Xà Ngạo, rồi hai người không kịp phản ứng lại thì đã thấy Tiêu Hàn cong tay, Xà Ngạo bị một lực hút không thể kháng cự bay về phía Tiêu Hàn.
Cổ bị bóp chặt không thể thở được, miệng chỉ phát ra những tiếng ặc ặc, Xà Ngạo hai tay cố gỡ cánh tay đang bóp cổ mình ra nhưng vô dụng.
Phập.
Một thanh kiếm màu tím xuyên thẳng ngực Xà Ngạo, đôi mắt trợn trừng như không thể tin được việc xảy ra. Linh hồn hắn lập tức bị hút vào Phệ Hồn kiếm để lại cái xác vô lực.
Ném cái xác đi như rác rưởi, Tiêu Hàn quay sang cười với Mỹ Đỗ Toa “Lau ngày không gặp, nàng càng ngày càng đẹp đó!”
Mỹ Đỗ Toa chứng kiến hết thảy từ đầu tới cuối, miệng xinh xắn không thốt ra lời, một kẻ Đấu Tông tam tinh trở lên cứ vậy mà chết đi.
Người kia đã mạnh tới mức nào?
Mỹ Đỗ Toa vừa mở miệng định nói gì đó thì một bóng đen xuất hiện trước mặt, miệng bị chặn lại, trong đầu nàng nói thầm ‘Lại nữa!’
Tiêu Hàn khóa môi Mỹ Đỗ Toa ngay lập tức sau khi giải quyết xong con ruồi kia.
Mỹ Đỗ Toa bị hắn vô lễ như vậy thì nổi giận, muốn phản kháng nhưng vô ích, đấu khí bị tên kia không biết dùng cách gì khiến nàng không vận dụng được. Bó tay, nàng đành đứng im cho người kia khinh bạc.
Hồi lâu, Tiêu Hàn mới tách ra, nhìn đôi môi sưng lên của Mỹ Đỗ Toa, hắn cười cười “Kỹ thuật của ta không tệ chứ!”
“…”
Tiêu Hàn nhìn đôi mắt muốn giết người của nàng thì ngửa mặt cười to, tiếng cười vang dội, hùng hồn đầy sức mạnh vang khắp dãy núi.
Những cường giả nghe thấy tiếng cười uy lực của Tiêu Hàn đều giật mình, tự hỏi không biết tiếng cười này của người nào?
Số từ: 982