Chương 5. Gặp ti mệnh tinh quân
Kể từ lúc rơi vào trạng thái hôn mê,Triệu Huyên vẫn ý thức được mình đã mệt mỏi và ngất đi như thế nào trong lễ thành thân của Triệu quốc công chúa và Bắc Triều nhị hoàng tử. Chỉ là nàng không thể mở mắt ra và tỉnh lại, như có một thứ gì đó kìm hãm nàng,đẩy nàng vào một khoảng không mù mịt vô tận. Tâm hồn nàng lúc này nhẹ hơn cả không khí, phiêu diêu và bay bổng.
“Chẳng lẽ ta đã thật sự chết đi? Tất cả những hình ảnh của thế giới cổ đại, hôn lễ, lẽ nào chỉ là ảo tưởng của riêng ta, là ý thức mơ hồ của kẻ sắp trút hơi thở cuối cùng?”
Nàng đã miên man suy nghĩ như vậy cho đến khi nhìn thấy phía đằng xa một bóng dáng lạ thường xuất hiện.
Hình bóng dần sắc nét hơn và để lộ ra một thân ảnh cao lớn, toàn thân hắc y, tóc và vạt áo bay phất phới giữa không trung. Đó là một nam nhân đầy vẻ tà mị với khóe mắt dài, khuôn miệng khẽ nhếch tựa cười mà như không cười gây cho người ta cảm giác hư hư thực thực, mơ hồ khó tả.
Với bản tính cẩn trọng và tính chất công việc ở thời hiện đại khiến Triệu Huyên không khỏi đề phòng, nàng sẵn tư thế chiến đấu với kẻ mà mình chưa rõ ý đồ, hành tung ra sao trước mặt. Nhưng sự cẩn trọng của nàng có lẽ không cần thiết, nam nhân tà mị kia chỉ giữ khoảng cách mà cả hai không thể chạm tới nhau, hành động cũng không có vẻ gì gây nguy hại, hắn mở miệng bỡn cợt :
-Được làm công chúa, lại được thành thân với hoàng tử vui chứ?
Triệu Huyên không biết sao hắn lại hỏi vậy, ngữ khí như thể hắn chính là kẻ gây ra mọi chuyện, vì vậy nàng im lặng không trả lời, đợi hắn tiếp tục khai khẩu, quả nhiên hắn cũng không bận tâm nàng có đáp lại hay không, bèn tiếp lời:
-Cô có phúc lắm đấy! Từ kẻ trộm cướp, buôn lậu suốt ngày rượt đuổi và đánh đấm vất vả nay lại có được thân phận tôn quý, sống trong nhung lụa, kẻ hầu người hạ, người khác mong ước còn không được. !
-Vậy ha! Nếu đó là mong ước của ngươi thì ta đồng ý đổi cho ngươi đó, bộ mặt tiểu mỹ thụ của ngươi có vẻ hợp vai hơn ta! _ Nàng châm chọc lại hắn, không hiểu sao sau khi nghe hắn nói vậy nàng cảm thấy hắn là kẻ có thể đùa giỡn được.
-Người ta chuẩn men đó! Cô có biết ta là ai không ? _ Hắn bày gương mặt tỏ vẻ hờn trách khả ái.
-Trông nhà ngươi ăn mặc đen đúa kì dị, lại đeo mấy thứ trang sức gương đồng, bát quái, ngươi chắc là người của dịch vụ tang lễ.
Gương mặt hắc y nhân chợt sa sầm tức giận, hắn đường đường là Đệ nhất Thiên Phủ cung, uy nghi lừng lẫy mà lại bị nữ nhân này xếp vào hàng nhân viên dịch vụ tang lễ chăm lo công việc hậu sự. Thật quá coi thường người khác.
-Cô thật là có mắt không tròng, ta là ti mệnh tinh quân, là người đã ban tặng cho cô thân phận này đó !_ Hắn quở trách.
-Ti mệnh tinh quân…Cái gì ? _ Nàng ngạc nhiên, rồi chợt như hiểu ra vấn đề gì đó liền tức giận tiến tới túm lấy cổ áo hắn, ngón tay ghì chặt nơi cuống họng.
-Nhắc lại cho ta xem ! Tên biến thái nhà ngươi đã gây ra chuyện này ?
Ti mệnh nhăn nhó gỡ bàn tay nàng ra, mặt mũi khổ sở, thật chẳng giống vẻ uy phong như tên gọi.
-Ta chưa từng gặp cô gái nào kinh khủng như cô, đến quan ti mệnh ta mà cũng dám ăn hiếp. Cô thật chẳng giống công chúa Triệu quốc thanh thuần, hòa nhã chút nào.
-Câm mồm đi ! Trả lại thân xác cho ta và đưa ta về thời hiện đại ngay lập tức ! _ Nàng càng thêm tức giận.
Ti mệnh không ngờ được nàng lại nổi nóng như vậy bèn dùng sức mạnh của mình trấn áp nàng. Hắn biến phép ra một sợi dây vô hình trói chặt nàng, khiến cả cơ thể nàng đông cứng không thể nhúc nhích.
-Ta biết việc này rất kì lạ, cô khó mằ chấp nhận ngay, nhưng bây giờ hãy bình tĩnh nghe ta nói, mọi sự đều có lý do. _Ti mệnh chợt trở nên nghiêm túc. _ Bây giờ cô không thể trở về thời hiện đại được bởi vì thân xác của cô đang nằm dưới lòng sông sâu chưa được tìm thấy.
-Ta đã chết rồi sao ?
-Không hẳn là như vậy, nhưng bây giờ cô không thể trở về được
-Vậy nói cho ta biết, rốt cuộc đã có chuyện gì ?
-Ta cũng không hoàn toàn biết tất cả. Ta nghĩ việc cô vượt thời gian đến triều đại này là do miếng ngọc bội đồng tâm kết cô trộm được gây ra, cô và vật đó có duyên. Còn việc cô sống trong thân xác Triệu quốc công chúa là do ta sắp đặt.
Ti mệnh tinh quân ngừng lại, ngắm nhìn gương mặt của nàng, ngoại trừ nước da và mái tóc khác biệt ra thì các đường nét y hệt Triệu Phi Linh như thể chị em song sinh. Điều này khiến hắn càng hài lòng hơn về sự sắp đặt của mình.
-Ngươi nghĩ là ta phù hợp để trở thành vương phi trong xã hội phong kiến này sao ? _ Nàng ngao ngán trước sự sắp xếp lệch lạc của ti mệnh tinh quân.
-Nghe này, Triệu quốc công chúa mang trong mình trọng trách rất lớn, hơn nữa dương thọ của nàng ta chưa tận vậy mà nàng ta dám chống lại vận mệnh, trẫm mình xuống đại hải tự vẫn. Vừa hay cô là một sinh mệnh không tồn tại trong thời đại này xuyên không không đến, rất cần một thân xác nên ta mới cho cô cơ thể của công chúa. Cô cũng rất phù hợp với thân thể này nên mới có thể sống được, nếu không cô đã sớm hồn tiêu phách tán. Bây giờ cô có nhiệm vụ làm tròn bổn phận của công chúa Triệu Phi Linh.
-Tại sao ta phải đi giải quyết thứ rắc rối mà cô công chúa kia bày ra ?
-Khoan nghĩ tiêu cực như vậy, cô có được thân thể của Triệu Phi Linh là vô cùng may mắn đó, nàng ta vốn sống trong nhung lụa, nay lại mang thân phận vương phi, vinh hoa phú quý hơn người. Tĩnh vương gia lại là nam nhân đáng thèm muốn của biết bao cô gái, cô sẽ sống hạnh phúc thôi.
-Ngươi thì biết gì về hạnh phúc của ta chứ !
-Cô thích cổ vật đúng không, thời đại này kì trân dị bảo vô giá, cô sẽ thỏa sức chiêm ngưỡng. Cô thích trộm báu vật nữa, người thời đại này không thông minh bằng cô, chẳng phải trộm đồ dễ như trở bàn tay sao ?
Ti mệnh tinh quân rốt cuộc cũng nói đúng ý nàng. Cho dù đạo tặc chỉ là công việc bất đắc dĩ nhưng lòng đam mê với cổ vật của nàng là sự thực, ngay từ khi còn rất nhỏ nàng đã có sở thích sưu tầm và nghiên cứu các tác phẩm nghệ thuật cổ đại. Nàng dần cảm thấy nhẹ lòng hơn và bắt đầu cân nhắc về những lời ti mệnh nói
-Nhưng vẫn còn việc quan trọng nữa cô cần phải biết _ Ti mệnh phá vỡ dòng hứng khởi của nàng_ Lịch sử đã định rằng Triệu quốc sẽ quy hàng Bắc Triều và phu quân của cô, Tĩnh vương điện hạ sẽ đăng cơ hoàng đế. Cô cần phải nhớ kĩ điều này và nhiệm vụ của cô, bằng mọi giá hay mọi thủ đoạn, phải đảm bảo hai điều này được hoàn thành.
-Quan ti mệnh nhà ngươi đã gán cho ta thân xác này lại còn quản luôn việc ta phải làm gì sao, ta đây không thích nhất là làm những việc mà mình không muốn. _ Nàng đầy tự tin và ngang ngược đáp lời ti mệnh.
-Cô cần biết câu này : « Bất cứ ai muốn đảo lộn bánh xe lịch sử đều sẽ bị nó nghiền nát » Cô mà phá hoại lịch sử thì tương lai sẽ không tồn tại, sẽ không có Triệu Huyên cô xuất hiện trên đời và mọi cái đều là kết cục không tốt đẹp.
Ti mệnh khẽ mỉm cười xảo quyệt, bàn tay nâng cằm Triệu Huyên và lại ngắm nhìn nàng.
-Bây giờ cô phải trở về làm Tĩnh vương phi thôi, ta chỉ có thể cho cô biết nhiêu đó. Từ giờ cô phải tự mình tìm hiểu và hoàn thành nhiệm vụ. À thêm nữa, cho cô lời khuyên, ở thời phong kiến này, nhất là cuộc sống liên quan đến hoàng thất, cô cần phải tiết chế tính cách nóng nảy của mình lại, ngôn từ, hành xử cẩn trọng luôn là ưu tiên hàng đầu. Hãy coi đó là bí quyết sống thọ.
Ti mệnh tinh quân chẳng cho Triệu Huyên có cơ hội phản kháng gì, hắn búng nhẹ tay, trong chớp mắt toàn thân hắn tan ra thành một làn khói đen bay dày đặc không khí xung quanh, và dần dần khoảng không quanh nàng cũng trở nên tối đen như mực.