Chương 1 . Tai nạn kì quặc.
Đêm tĩnh lặng, gió mắt trăng thanh, khung cảnh tuyệt mỹ.
Đêm vẫn sẽ qua đi trong bình lặng như vậy nếu không có tiếng còi báo động inh ỏi, người người hối hả, tiếng chó sủa đinh tai và hơi thở hổn hển của kẻ bị truy đuổi.
Triệu Huyên đang dành hết tốc lực để chạy thoát khỏi đám cảnh vệ cùng lũ chó săn phía sau mình, trên tay nàng vẫn nắm chặt món đồ mình vừa trộm được.
Đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp đạo tặc của mình, Triệu Huyên bị phát giác và truy đuổi một cách ngớ ngẩn. Nàng bằng kĩ năng tuyệt đỉnh và kinh nghiệm nhiều năm trong nghề của mình đã đột nhập thành công khu hầm mộ nằm trong di tích thành cổ mới khai quật được một cách nhanh chóng mà không ai hay biết. Mục tiêu hướng đến là lấy cắp được những bảo vật giá trị như ngọc tỷ hay vàng bạc châu báu, nhưng không hiểu điềugì lại khiến Triệu Huyên chú ý vào mảnh ngọc bội đồng tâm kết nằm trong một chiếc hộp gỗ đã mục nát. Nàng vừa chạm đầu ngón tay lên ngọc bội liền bị rung mình bởi bề mặt lạnh băng của nó. Cảm giác này giống như bị điện giật bất ngờ khiến nàng lùi lại, đụng phải giá để gốm sứ phía sau lưng. Tất cả bình gốm sứ cổ trên giá rơi loảng xoảng xuống nền phá vỡ không gian hầm mộ tĩnh lặng, và tiếp theo đó là hàng loạt tiếng còi báo động rú lên.
Rất nhanh sau đó, nàng tìm cách tẩu thoát, nhưng thay vì lấy đi ngọc tỷ truyền quốc như đã định, nàng lại cầm theo miếng ngọc bội đã làm nàng bị phát giác này. Một món đồ ngoại trừ niên đại thì giá trị lợi nhuận không cao, thời xưa người ta thường dùng nó làm tín vật đính ước, thời nay làm vật trang trí mà hàng nhái bán đầy khắp các khu chợ.
Triệu Huyên chạy đến bên bờ sông, nơi moto nước của nàng đậu sẵn. Chỉ cần hạ thủy thì đám người đằng sau sẽ không bao giờ bắt được nàng.
Kéo ga chiếc moto khiến bọt nước bắn tung tóe rồi vọt đi, trong khi dòng nước sông xuôi chiều đột nhiên chảy xiết càng thuận lợi cho nàng tẩu thoát thật nhanh làm nàng không khỏi cười đắc thắng. “ Muốn bắt được Triệu Huyên ta ư? Đợi đến kiếp sau nhé! “
Ý nghĩ đầy kiêu hãnh vừa hé lên trong đầu nàng liền bị hạ xuống bởi một loạt phát đạn trúng vào đuôi xe từ mấy cảnh vệ đứng trên bờ. Do tầm nhìn xa nên loạt đạn không thể trúng người nàng nhưng moto nước của nàng hoàn toàn lãnh đủ. Nó chạy được thêm một đoạn tầm trăm mét thì xuất hiện những tiếng kêu lạch cạch, khói bốc lên và mùi xăng dầu ngai ngái tiết ra. Triệu Huyên cũng đoán được phương tiện của mình sắp nổ tung, bèn nhanh chóng rời tay lái, nhảy xuống dòng nước đêm đen ngòm chảy xiết.
Dưới lòng nước đen, Triệu Huyên bỗng thấy ngọc bội mang theo phát ra ánh sáng lấp lánh, xinh đẹp như vì tinh tú, nhưng rồi tia sáng nhỏ bé ấy bị lấn át bởi ánh lửa của chiếc moto nước phát nổ cách đó không xa. Vụ nổ tạo nên một dư chấn, theo lẽ thông thường thì không có gì đáng ngại bởi lực nổ của nó đã bị cản bởi dòng nước. Nhưng đột nhiên Triệu Huyên lại thấy dòng nước đang táp mạnh vào mình như một cơn sóng thần. Con nước bao quanh lấy thân mình nàng, xoay vờn nàng khiến nàng có cảm giác giống như mình đang bị quay trong lồng máy giặt. Nước tựa cánh tay thô bạo táp lên mặt nàng, lật nàng qua lại, lúc dâng lên lúc lại trút xuống mạnh mẽ như thể có oán hận thù nguyền truyền kiếp với nàng.
Bị giày vò trong lòng nước đến phát sặc, Triệu Huyên có cảm giác như mình sắp đi gặp ông bà tổ tiên, bỏ xác nơi sông sâu thì đột nhiên dòng nước bình lặng trở lại, yên đến mức không một tia gợn.
Lúc này nàng đang ở độ sâu cách mặt nước khoảng vài ba mét, nhìn thấy phía trên có ánh sáng nhập nhòe, nàng trấn tĩnh lại và bơi lên khỏi mặt nước.
Triệu Huyên không thể tin vào mắt mình. Mới vài giây trước là trời khuya đen như mực mà khi ngoi lên khỏi mặt nước , trời đã sáng, thậm chí còn xanh trong tuyệt đẹp, là thời khắc mà mặt trời đã gần lên đỉnh.
Nàng kinh ngạc nhìn ngó xung quanh, phía sau lưng mình là đường chân trời thẳng tắp khiến nàng không khỏi bàng hoàng. “ Không lẽ dư chấn của vụ nổ vừa rồi đã tạo nên một cơn sóng thần cuốn mình ra đại hải??”.