Cô tô đảo thành phố Long Hạ:
Một kỳ quan thiên nhiên hùng vĩ về địa chất và phong cảnh,nằm bên ngoài hải vực Đông Hải,một nhóm sinh viên Đang đốt lửa trại bên bãi biển,tiếng guitar và dương cầm hoà cùng tiếng sóng,như một bản hợp ca cùng thiên nhiên.dưới ánh lửa bập bùng những con cá rìa cá song và mực một nắng đang toả mùi thơm phức,phía xa xa ngoài gềnh một nhóm đang ngồi câu cá,bỗng chợt tiếng hét thất thanh vang lên.
-Có người ngã xuống ghềnh rồi.
Tiếng bước chân chạy rào rào trên cát,hướng phía ghềnh chạy tới,lúc này hoà cùng ánh trăng bạc,chợt có 2 tia sáng cùng bay tới chui vào đầu cậu thanh niên kính cận,đang nằm ở khe đá dưới ghềnh,trong thức hải có 2 luồng sáng đang dần hình thành bóng dáng của 2 người,một người mang trang phục tây trang còn một người mang bạch y cổ trang,4 ánh mắt đều quay ngó xung quanh bỗng chợt cả 2 cùng cất tiếng.
-Đây là đâu?
-Đây là đâu?
Bỗng chợt trung niên bạch y vừa cất tiếng vừa chỉ về hướng ảo ảnh hình nhân đang lập loè.
-Có lẽ là thức hải của người kia.
Cả 2 cùng suy tư rồi vận dụng hết hiểu biết của mình lại tiếp tục cất lên.
-Đoạt xá,không phải mình đã chết rồi sao?
-Ngươi là ai?
-Tôi tên Hắc Thạch,Bang chủ Phượng Bang,xin hỏi người anh em?
Gã Trung niên bạch y giật mình nói.
-Hắc Thạch???
Chắc lúc này mọi người cũng đã nhận ra gã là Thạch Ca của Phượng bang bị ám toán chết trong vụ nổ ở phượng cảng.
-sao lạ vậy? Tại hạ cũng tên Hắc thạch Thiếu Tông chủ Bắc Hoàng Tông.
Bất chợt gã nghĩ tới ở đại lục Thiên tinh có một truyền thuyết về hợp thần,nếu ai có cùng tên cùng ngày tháng năm sinh mà khi chết cùng giờ thì thần hồn sẽ cùng chạy về một điểm để hợp thần,gã khẽ lẩm bẩm" chẳng lẽ là thật" ngẩng đầu nên gã hét to " ta lại có cơ hội trùng sinh rồi"
Nhìn qua thạch ca gã nói.
-Đây là đâu?
-Thức hải của gã kia.
Vừa nói Thạch ca vừa về phía ảo ảnh tàn hồn.
-ý ta muốn hỏi là địa danh nào,
Thạch Ca chợt hiểu gã à lên rồi nói:
-Đây là Nam Quốc thuộc á châu lục địa,thuỷ tinh cầu
Thiếu Tông chủ Bắc Hoàng Tông tiến đến bên ảo ảnh tàn hồn,gã bắt quyết một luồng ánh sáng hồng bồng bềnh như mây từ từ bay tới ảo ảnh tàn hồn,ảo ảnh tàn hồn hoà cùng với luồng ánh sáng hồng từ từ hình thành nên hình dáng một nam sinh,nom thật yếu ớt,rồi gã quay sang Thạch Ca.
-Ở đây linh hồn lực của ngươi là mạnh nhất,mặc dù chưa qua tu luyện nhưng nó đã gấp mấy lần của ta,bây giờ hợp thần,hồn lực của ngươi sẽ là chủ hồn,trên người ta có đủ loại công pháp để ngươi luyện tập,khi tới một cảnh giới nhất định ngươi có thể hồi sinh lại cho ta,ta sẽ bảo lưu lại một tia tàn hồn lại trong thức hải của ngươi.
Nói xong từ người Thiếu Tông Chủ Bắc Hoàng Tông xuất ra một luồng ánh sáng biến thành một tinh cầu bay lơ lửng giữa thức hải,hắn di động theo một trận pháp hình tam giác bất chợt giữa trận hình thành lên một xoáy lốc cuốn ba linh hồn vào trong trận đồ,một luồng ánh sáng loé lên tất cả đều hoà vào thức hải.
Dưới khe đá,trên người nam sinh kính cận,các viết thương bằng tốc độc chóng mặt từ từ khép lại,gã từ từ mở mắt ra lẩm bẩm.
-Ta sống lại rồi,Nam Thái Tử ngươi chờ đó.
Lúc này cả nhóm sinh viên cũng đã leo xuống tới nơi,chạy tới.
-cậu ko sao chứ?
-hơi ê ẩm và đau đầu chút.
Hắn khẽ động não từng dòng hồi ức xuất hiện,từng khuôn mặt từng cái tên hiện lên thì ra cơ thể của hắn đang hiện có là của nam sinh kính cận cùng tên,đang là sinh viên trường đại học Long Hạ,cả nhóm đang đi du lịch