[Dịch]Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 469 : Chị, chị thích em




Cái gai ngắn nhỏ này đại khái dài khoảng mấy mm, so với đầu tơ đường kính còn ngắn hơn một chút, nếu không phải dạo này thị lực Tiêu Thần bỗng tăng mạnh, đến mức thậm chí có thể nhìn thấu một vài chất liệu trang phục, cũng rất khó phát hiện cái gai ngắn nhỏ này.

Daniel cũng xáp qua, cẩn thận nhìn con thực thi kiến này, đột nhiên kêu thét lên:

- Lão đại, anh mau khẩn trương vái lạy trời, nhân phẩm tốt quá rồi! Thứ này cũng có thể gặp được!

- Chẳng lẽ cái này là bảo bối gì sao?

Tiêu Thần kinh ngạc, vội vàng hỏi.

Hẳn là Tiêu Thần ta là con cưng của trời? Trong thi thể người cũng có thể phát hiện bảo bối?

Daniel cầm lấy con thực thi kiến này, vô cùng hưng phấn nói:

- Đây chính là Ma âm gai vô cùng quý báu đó! Cho dù là ở vũ trụ hắc ám cũng có thể xem là bảo bối nhất phẩm đó, một cây Ma âm gai có thể đổi lấy mấy trăm cô vợ đó!

- Moá, có khoa trương như vậy không, cái thứ này có thể đổi được mấy trăm cô vợ?

Tiêu Thần hiển nhiên không tin, nếu như cái vật này có thể đổi mấy trăm cô vợ, vậy Thực thi kiến nhiều ở đây như vậy, chẳng phải là có thể đổi lấy cả một quốc gia phụ nữ rồi?

Daniel giải thích nói:

- Ma âm gai này là một loại dược phẩm cực phẩm, hơn nữa có thể nghiền thành bột thêm vào trong binh khí, có thể làm cho binh khí vô kiên bất suy, nếu như đem kéo thành tơ, chế thành một loại giáp mềm, vừa có thể đao thương bất nhập, thậm chí đến cả pháp thuật nội thương cũng có thể phòng ngự, là một loại vật liệu cực phẩm. Trước kia lúc em còn ở vũ trụ hắc ám, đã từng nghe nói có người rao bán loại Ma âm gai này, giá cả lúc đó hình như là 200 mỹ nhân đổi một cây Ma âm gai này, hơn nữa người đó không thèm loại còn trinh, chỉ cần loại bà xã đã bị xài qua, tóm lại vật này rất quý báu là được rồi.

- Ặc, xem ra tên đó là tên cuồng vợ người!

Tiêu Thần thầm khinh bỉ cái tên rao bán Ma âm gai đó, tuy nhiên Tiêu Thần cũng không thử nghĩ xem, bản thân cũng là nửa tên cuồng vợ người vậy, ít ra với Hà Phương Nhã, Hồ Tú, còn có Tô Tử Hiên, hắn cũng muốn cả

- Loại Ma âm gai này chỉ sinh trưởng ở vực sâu ma quỷ của vũ trụ hắc ám, chiến sĩ ma tộc thường ở đó căn bản là không thể vào được, trong đó quanh năm bao phủ tà khí, ma tộc đại nhân ít nhất phải là cấp bậc ma vương trở lên mới dám đi vào. Nhưng các ma vương đại nhân sao có thể chú ý vật này, vật này trong tay đội trưởng ma binh mới quý báu thôi, đối với các đại nhân ma vương mà nói, cơ bản rắm cũng không phải. Tôi nghe nói năm đó sau khi có người muốn đổi thứ này, cũng rất bất đắc dĩ, tôi chỉ có 100 mấy người vợ, nếu như có 200 người, tôi cũng sẽ đi đổi một cây rồi.

Daniel thở dài, nhớ tới đám bà xã của mình, cũng có chút đau lòng.

Tiêu Thần ho khan vài tiếng, thở dài nói:

- Thật là rộng lượng quá, dùng 200 người vợ đổi cái cây đồ chơi này, người của ma tộc các người đúng là thú vị, đây cũng chính là ở vũ trụ hắc ám thôi, nếu như ở trái đất chúng tôi, một trăm cây, một vạn cây, tôi cũng sẽ không đem vợ mình đi đổi!

Sinh mạng chiến sĩ ma tộc quá dài, bình thường có người mấy ngàn tuổi, bà xã càng nhiều đến đếm không xuể, đối với bọn họ mà nói căn bản bà xã là sự tồn tại không tình cảm, nếu như có thể dùng 200 người vợ đổi một cây Ma âm gai, luyện thành một bảo giáp hộ thân hoặc là ma binh sắc nhọn, ngược lại càng đáng hơn.

- Khoan nói mấy cái này trước, aiz, để em xem xem trong đây rốt cuộc có bao nhiêu con Thực thi kiến bị biến dị rồi, bình thường loại Thực thi kiến này không thể mọc ra Âm ma gai được, trừ phi là bị tà khí xâm nhập rồi, sau khi phát sinh ma hóa thì mới mọc ra cái này. Trên 7 thi thể này ít nhất cũng có mấy ngàn con Thực thi kiến, nếu như có một phần mười thì, hì hì…

Daniel cười hì hì, lập tức đi xem xét những con thực thi kiến khác, gã bắt mấy con qua, sau khi xem xét, lại hét lên:

- Trời ơi, trong miệng của những con Thực thi kiến này không ngờ đều mọc Ma âm gai! Phát tài rồi! Đúng là phát tài rồi!

- Nếu đem toàn bộ đi đổi vợ, một cây đổi 200 người, ít nhất ở đây có 2000 cây, là bao nhiêu đây!

- Trời ơi, lão đại, anh có thể mang đến ma tộc ít nhất đổi được 200 ngàn người vợ đó!

Đối với cái này Tiêu Thần đành bất đắc dĩ lắc đầu, 200 ngàn người vợ? Tôi dis, cho dù thật sự ngựa giống lớn nhập vào cũng không thể làm nhiều như vậy chứ? Làm một bài toán đơn giản, cho dù Tiêu Thần là một ngựa giống thiên phú dị bẩm, một ngày thượng 10 người phụ nữ, một năm cũng chỉ là 3.650 người, 10 năm cũng mới 36.500 người, trong khoảng thời gian này cũng không thể nghỉ ngơi một ngày, hơn nữa mỗi người vợ cũng chỉ có thể sủng ái một lần, sau khi sủng ái thì phải đợi 10 năm. Đối với một người phụ nữ bình thường mà nói, chờ đợi 10 năm, vậy thì thanh xuân dĩ nhiên đã không còn nữa.

- Ặc, thảo nào Daniel nói một số người vợ sau khi được hắn sủng ái một lần, thì sẽ phát điên, xem ra lời nói này có căn cứ đó!

Tiêu Thần thầm trút một hơi lạnh, một người phụ nữ gả cho một người đàn ông, một đời chỉ có thể phát sinh quan hệ vời người đàn ông của mình một lần, lạc thú gì cũng chưa nghĩ đến, thì phải cô độc chết đi. Thậm chí còn có rất nhiều phụ nữ, cũng không thể phát sinh quan hệ một lần với chồng mình, giữ tấm thân trinh tiết đến chết cũng chưa bị phá vỡ!

Tiêu Thần không thể không ngửa mặt lên trời chửi dài một câu, các bà vợ của chiến sĩ ma tộc má nó quá bi kịch rồi!

Cứ như vậy nhân phẩm Tiêu Thần lại phát nổ một lần, từ trên 7 thi thể thu thập được 2.135 con Thực thi kiến, trong đó có gần 2000 con trong miệng mọc Ma âm gai. Tiêu Thần cũng không khách khí, đợi 2000 mấy con Thực thi kiến này sau khi ăn hết 7 thi thể, thu toàn bộ chúng lại giao cho Daniel vẻ mặt đang hưng phấn, gã rất vui lòng xử lý những con này, thấy gã cẩn thận bứt Ma âm gai trong miệng của mỗi con Thực thi kiến, Tiêu Thần không kìm nổi vui vẻ.

- Lão đại à, sau này nếu như chúng ta quay về vũ trụ hắc ám, anh có thể ban thưởng cho tiểu đệ 10 mấy cây Ma âm gai, để em đi đổi chút bà xã về, Daniel này đã mấy ngàn năm không đụng đến đàn bà rồi!

- Không thành vấn đề, đến lúc đó thưởng cho ngươi 100 cây, cho ngươi đi đổi về 20 ngàn người, quậy chết con ngựa giống nhà ngươi!

Trở lại trong lều, đã là hơn 2 giờ sáng, Tiêu Thần vừa chui vào lều liền bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ, tuy là trong lều không có ánh sáng, nhưng Tiêu Thần có thể nhìn thấy rất rõ. Hạ Sương và Hồ Tư Doanh 2 người đang ôm chặt chen ở một góc lều, Hồ Tư Doanh ôm chặt eo của Hạ Sương, một chân còn gác trên người Hạ Sương, đầu thì dựa vào rãnh của Hạ Sương, không biết có phải con nhỏ này đang nằm mơ cái gì không chịu nổi, đầu đang cọ xát trên rãnh của Hạ Sương, trong miệng Hạ Sương đứt quãng hừ ra vài tiếng, bộ dạng tuy là đang nằm mơ, nhưng khuôn mặt xinh đẹp theo bản năng đỏ bừng lên rồi.

- Tiểu Thần, chị, chị thích em, chị là một phụ nữ bất hạnh, um, um…

Hạ Sương bắt đầu nói mớ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.