[Dịch]Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 459 : Dục vọng




Sự hào hứng của hai cô gái rất tốt, nhưng sự hào hứng của Tiêu Thần không tốt vậy, lúc này du thuyền mới vừa rời bến cảng chưa tới bốn mươi hải lý, Tiêu Thần đã chú ý tới mấy chiếc trực thăng bay qua mặt nước, Daniel cũng thông qua thần niệm thông báo cho Tiêu Thần, phía trước không xa có mấy con thuyền xuất hiện, dưới nước cũng có tiếng máy móc, đại loại chính là tàu ngầm gì đó rồi.

- Được rồi, hai người đừng có ồn nữa, tiến về phía trước thêm 5 hải lý, chúng ta phải đi bộ rồi.

Tiêu Thần bất đắc dĩ thở dài, đem bàn đồ địa hình vùng biển gần đảo Điêu Ngư cất đi.

Ở nơi sóng to gió lớn như thế, địa thế của đảo Điêu Ngư thật là khắc nghiệt, còn đem theo hai người đẹp yểu điệu như vậy, xem ra là mạo hiểm rất lớn, nếu không cẩn thận đụng phải mấy con chó RB, sẽ rất nguy hiểm.

- Đi bộ?

Hồ Tư Dinh kinh ngạc nói

- Tiêu Thần, anh không phải ngất rồi chứ, ở đây vốn không có đất liền, làm sao đi bộ? Hơn nữa con du thuyền tốt không ngồi thì làm cái gì.

Hạ Sương cũng khó hiểu, cô ấy đối với Tiêu Thần khá dịu dàng, tiếng nói chuyện khá êm dịu, hỏi:

- Anh Tiêu, có phải đằng trước có rắc rối gì không?

Mắt Tiêu Thần sáng lên, Hạ Sương khá thông minh, nói:

- Ừ, nếu hai người thường chú ý tin tức sẽ rõ, RB đối với đảo Điêu Ngư của nước Cộng Hòa chúng ta đã ngấp nghé từ lâu, gần đây nhất định có trinh sát của bọn họ, trực thăng và thuyền, thậm chí dưới nước còn có tàu ngầm của bọn họ, chúng ta không thể không cẩn thận đối phó.

- Ngoài ra gọi em là tiểu Thần là được rồi, em nhỏ hơn chị, cứ gọi em là anh Tiêu cảm thấy hơi kì.

Tiêu Thần mỉm cười nói, nhìn thêm Hạ Sương một lát, trong lòng thầm nhủ, đầu óc của Hạ Sương đây rất giỏi, không hổ là học sinh ưu tú của trường đại học Thanh Hoa, ít nhất hơn Tiểu ma nữ một chút, xem ra đem theo Hạ Sương cũng không phải là một sai lầm, ít ra có thể để cô ấy trông chừng Tiểu ma nữ

Hì hì, quan trọng là, áo khoác hiện giờ trên người của cô, Tiêu Thần gần như xuyên thấu, thậm chí có thể thấy được áo lót màu hồng của cô, thậm chí là nhạy cảm hơn, Tiêu Thần trước mắt không có cách để nhìn thấu, có một mỹ nữ xinh đẹp đi cùng, làm cho mắt bạn tràn đầy sức lực, cũng là chuyện tốt đấy.

- Chị Hạ Sương chị phải cẩn thận đó, Tiêu Thần là xứng danh một tên háo sắc đó, hắn cho chị gọi hắn là “tiểu Thần” là để gần hơn với chị, hì hì, chắc không lâu nữa, tên này sẽ…

Hồ Tư Doanh ở một bên cười nói, chu cái mỏ gợi cảm, bộ dáng gợi cảm.

Hạ Sương vừa nghe, khuôn mặt hiện lên một tia đỏ, véo Hồ Tư Doanh một cái, gắt gọng nói:

- Tư Doanh em nói bậy cái gì đó, tiểu Thần mới không phải giống như em nói…

- Này này này…miệng của chị thay đổi nhanh quá đó…mới một lát thì tiểu Thần tiểu Thần rồi…

Hồ Tư Doanh chính là người rất tò mò, miệng cũng không kìm được nữa, thấy Tiêu Thần và Hạ Sương ra ý cho nhau, liền gấp gáp ủng hộ, để bọn họ mau chóng dính với nhau.

- Tư Doanh… em nói bậy gì hả… chị không như em nghĩ vậy đâu chị… chị và tiểu Thần không như em nghĩ đâu…

Hạ Sương tự mình cũng có chút đỡ không kịp, cô sớm đã muốn gọi thẳng Tiêu Thần là “tiểu Thần”, dù sao mình lớn hơn hắn hai ba tuổi, Tiêu Thần dù sao cũng là ân nhân cứu mạng, Tiêu Thần không nói ra, cô ấy cũng ngại.

- Tiêu Thần à, em vẫn nhìn không ra, anh thật giỏi nha, chị Hạ Sương mới ở cùng anh mấy ngày thì đối với anh hì hì…

Hồ Tư Doanh bắt được cơ hội, dùng sức kéo viền áo của hai người, xem ý của cô ấy là ước gì hai người họ mau mau, để mình làm bà mai.

Hạ Sương đã bị Hồ Tư Doanh làm cho xấu hổ đến đỏ cả mặt, chỉ thiếu chút nữa chảy ra máu, Tiêu Thần ở một bên lắc đầu, thầm nói, thời gian này chắc bị Tiểu ma nữ phá, thảm rồi, không được, mình phải phản công, đợi lên đảo, mà không, đợi một lát nữa, khi lặn xuống nước, mình phải làm gì cô ấy mới được, để cô ấy biết mùi, Tiêu đại gia mình không thể để một cô gái tùy tiện ức hiếp được.

- Im lặng một chút đi, dưới nước có động tĩnh.

Tiêu Thần đang suy nghĩ lung tung, Daniel đã báo cho hắn một tín hiệu nguy hiểm, mùi máy móc dưới đáy biển phía trước, đột nhiên tăng tốc chạy hướng đến đây, cách con du thuyền này không tới mười hải lý.

Hai người phụ nữ thấy Tiêu Thần mặt nghiêm, cũng thôi không đùa nữa, Hồ Tư Doanh móc thẳng ra điện thoại kiểu nữ, cũng không biết cô ấy lấy đâu ra, Hạ Sương cả kinh trước, nhưng lập tức bình thường trở lại, nhiệm vụ lần này không phải chỉ đơn giản là đi chơi, Hạ Sương theo bản năng đứng sau Tiêu Thần, nhất thời cảm thấy an toàn hơn nhiều, Hồ Tư Doanh ở một bên lại cười khúc khích, không nói gì nữa, vẻ mặt nghiêm túc nhìn xung quanh

Tiêu Thần bây giờ không có tâm tình liếc mắt đưa tình với bọn họ, xoay đầu lại nghiêm mặt nói với hai cô gái:

- Hai người ôm chặt lấy tôi, tôi đưa hai người xuống biển.

Hai người phụ nữ kì lạ đều không do dự, một trái một phải ôm lấy eo của Tiêu Thần, nhất là Hạ Sương còn lặng lẽ dựa vào lòng ngực Tiêu Thần, Tiêu Thần buồn kêu một tiếng, đột nhiên ba người treo lơ lững giữa bầu trời.

- Thu!

Con du thuyền dưới chân đột nhiên biến mất, làm cho hai người phụ nữ sợ hãi kêu lia lịa, nhất là Hồ Tư Doanh, không phải bởi vì sợ hãi, mà là quá hưng phấn, du thuyền bị Tiêu Thần thu vào không gian đặc dị, cùng lúc đó, Tiêu Thần phóng ra một luồng Cầm long chân khí, bao bọc lấy một cái vòng chân khí ở xung quanh ba người, không gian vòng chân khí này không đặc biệt lớn, ba người cũng miễn cưỡng ép chung lại với nhau, theo tác dụng trọng lực, ba người chậm rãi chìm xuống, đã rơi xuống trên mặt biển bằng phẳng.

- Thú vị, thật là thú vị lắm, Tiêu Thần, chẳng lẽ anh là tiên nhân sao?

Hồ Tư Doanh ôm lấy Tiêu Thần lay động, không gian vòng chân khí vốn là nhỏ, cô ấy lay động một cái, làm khoảng cách của Hạ Sương và Tiêu Thần trở nên gần hơn.

Quần áo trên người của ba người không nhiều, khoảng cách dựa gần như vậy, làm cho Tiêu Thần đang ra sức khống chế vòng chân khí không kìm được dục vọng.

Cơ thể hai cô gái tản ra mùi hương trinh nữ đó, thực là thơm, dáng người của hai cô gái gần như mét bảy, tương đối cao, mái tóc dài tung bay đánh thẳng vào mặt Tiêu Thần, mùi thơm nhẹ cũng làm cho Tiêu Thần vô cùng hưởng thụ.

Hi hi, xem ra Tiêu Thần mình quả là thiên tài, cố ý làm vòng chân khí này làm nhỏ, như vậy trực tiếp đụng chạm cơ thể.

Khà khà, Tiểu ma nữ hôm nay đại gia ta đùa giỡn em đây.

Nghĩ đến đây, Tiêu Thần đột nhiên giơ ra tay phải, mạnh mẽ ôm Hồ Tư Doanh tới trước người, mũi hai người đụng nhẹ một cái, ngực của Tiêu Thần càng đụng thẳng vào chỗ nhạy cảm của Hồ Tư Dinh.

Sắc mặt Tiêu thần lại không thay đổi, rất nghiêm túc nói:

- Đừng có lộn xộn, nếu không cái vòng khí này sẽ vỡ, ba người chúng ta sẽ rơi xuống biển cho cá ăn đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.