- Sau đó?
Hạ Sương cười một cách cay đắng, nói:
- Sau này một vũ hội thay đổi vận mệnh của chị, cũng khiến chị thật sự nếm được mùi vị cay đắng và phản bội, khiến chị rời khỏi Bắc Kinh nơi làm chị đau lòng.
…
- Không lẽ cô ấy thật sự bị tên súc sinh Liễu Đạo đó xử rồi…
Đứng ngoài cửa tâm trạng của Tiêu Thần dường như bị nện mạnh một cái, trong mắt liền tuôn ra một luồng sát khí lớn!
…
Thực ra điều này cũng trách bản thân Tiêu Thần, lần trước lúc ở trường trung học Thực Nghiệm, hắn cũng không hỏi rõ ràng lai lịch của Hạ Sương, sau này Hạ Sương theo Chu Tử Y còn có Mễ Kỳ Á cũng không nhắc đến xuất thân của bản thân. Tiêu Thần vẫn luôn tưởng cô ấy và cái người Hạ Sương của trường đại học Thanh Hoa chỉ là trùng tên mà thôi, thật ra lại cùng là một người, không thể không nói, tạo hóa trêu người.
Lúc đó ở vũ hội Tiêu Thần cũng chỉ là muốn đùa cợt Hạ Sương này một chút, thậm chí lúc Lưu Đạo áp bức Hạ Sương, còn ra tay giúp đỡ, đồng ý sẽ giúp đỡ cô ấy, chỉ là về sau Tiêu Thần vội vàng đến sa mạc Tháp Can xử lý Vương Thiết Lâm, nên đã quên mất chuyện này. Bây giờ nghĩ lại Tiêu Thần vô cũng hối hận, nếu như Hạ Sương thật sự bởi vì sự sơ suất của mình, mà bị thằng như Liễu Đạo xxoo rồi, Tiêu Thần thật sự có chút đau lòng.
…
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi chị Hạ Sương, chị có thể nói với em mà, nói ra thì sẽ thoải mái hơn đó.
Hồ Tư Doanh nắm bàn tay nhỏ của Hạ Sương, hai người dựa rất gần.
Phụ nữ chính là loại động vật kỳ lạ như vậy, không cần thời gian quá lâu, chỉ cần nhìn đối phương thuận mắt, thậm chí chỉ là một ánh mắt cũng có thể thành bạn tốt, đương nhiên cũng có khả năng trong nháy mắt trở thành kẻ địch của nhau.
Sắc mặt Hạ Sương có chút cay đắng, tự giễu nói:
- Sau mấy lần phát sinh sung đột với Uông Tiểu Kỳ, chị cũng bị lòng hư vinh của mình che mắt rồi, mấy người bạn tốt của chị, bọn họ cũng là hoa khôi của đại học Thanh Hoa, bọn họ chủ trương bọn chị và lục đại hoa khôi của đại học Bắc Kinh tiến hành một lần vũ hội mặt nạ. Trước lúc vũ hội bắt đầu, chị và Uông Tiểu Kỳ đã đối đầu khá hăng rồi, có tin đồn nói Uông Tiểu Kỳ có bạn trai, nhưng chị vẫn chưa thấy qua, ngay từ đầu Uông Tiểu Kỳ tỏ vẻ không muốn tham gia vũ hội mặt nạ này, sau này chị đến tìm cô ấy, dùng lời nói kích thích cô ấy, quả nhiên cô ấy đã đồng ý, cô ấy cũng là người con gái ngay thẳng phóng khoáng.
- Tám hoa khôi của trường đại học Thanh Hoa bọn chị, nhưng đại học Bắc Kinh chỉ có 6 người, cho nên bọn họ có thể mời thêm hai người ngoại viện. Mục tiêu của chị không gì khác, chính là muốn đoạt được quán quân vũ hội, sau đó tuyên bố với mọi người chị thắng Uông Tiểu Kỳ, bây giờ nghĩ lại đúng là một ý nghĩ hoang đường. Chị từng học qua một chút vũ đạo, có vũ đạo cơ bản không tệ, nhưng chị vẫn không yên tâm, chị sợ Uông Tiểu Kỳ mời cao thủ đến, vì thế chị đã đưa ra một quyết định khiến chị hối hận cả đời, chị tìm đến hoàng tử vũ đạo của trường bọn chị, Liễu Đạo.
- Liễu Đạo cũng là một trong những người theo đuổi chị, đã từng lấy qua không ít thứ hạng cao ở các đại hội vũ đạo toàn quốc, sở dĩ chị tìm đến hắn, là bởi vì trước giờ hắn luôn biểu hiện rất lịch sự, nhưng không ngờ hết thảy tất cả suy sụp của chị bây giờ, đều là nhờ sự ban tặng của tên súc sinh này!
Hạ Sương hung tợn hừ nói, trong mắt lóe lên vẻ oán độc.
- Về sau vũ hội như thế nào? Là chị thắng hay là cái người tên là Uông Tiểu Kỳ thắng.
Hồ Tư Doanh nghe câu chuyện cảm thấy rất có tình tiết, cũng tương đối nhập tâm, vẻ mặt hiếu kỳ thúc giục Hạ Sương nói mau lên.
Hạ Sương nắm chặt bàn tay nhỏ của Hồ Tư Doanh, nói tiếp:
- Lúc Uông Tiểu Kỳ tham gia vũ hội, dẫn theo một người con trai tới, lời nói của hắn tương đối sắc bén, miệng lưỡi cũng không sạch sẽ, mới đầu chị cũng không để ý lắm. Nhưng không ngờ rằng thằng nhóc đó lại là cao thủ khiêu vũ, vòng đấu thứ nhất của vũ hội đã đánh bại chị và Liễu Đạo rồi, may thay vũ hội áp dụng chế độ chia tổ đào thải, cuối cùng bọn chị cũng hội tụ ở trận chung kết.
- Nhưng khúc mắt thi đấu của trận chung kết khiến người ta dở khóc dở cười, không ngờ là hai tổ bọn chị đều không biết nhảy điệu nhảy Latin, 4 người bọn cũng chỉ cố gắng toàn lực uốn éo thân mình ở trung tâm sân khấu, lại không có một người biết nhảy điệu nhảy Latin này, kết quả cuối cùng cũng khiến người ta dở khóc dở cười, Uông Tiểu Kỳ và người con trai cô ta mời đến với ưu thế cực kỳ hơi yếu đoạt được quán quân, và bi kịch của chị cũng đã bắt đầu.
- Đã xảy ra chuyện gì rồi? Không phải chỉ là thua trận đấu vũ hội thôi sao, cái này với thân phận bây giờ của chị…
Hồ Tư Doanh nhíu mày hỏi.
Chỉ là một cuộc tranh tài mà thôi, cho dù thua rồi cũng không có gì chứ?
Hạ Sương cười khổ một tiếng, nói:
- Nếu chỉ là một trận tranh tài bình thường thì không sao rồi, sai ở chỗ lúc đó đầu óc chị loạn rồi, trước khi mời Liễu Đạo làm bạn nhảy của chị, chị đáp ứng hắn một điều kiện.
- Điều kiện? Điều kiện gì?
Hồ Tư Doanh chấn động trong lòng, cô mơ hồ đoán được một chút rồi.
Một người con trai, gặp được một người con gái đẹp đến bốc khói, có thể đề ra điều kiện gì, nếu như người con trai này bản lĩnh, có thể đề ra điều kiện tương đối quá đáng.
Hạ Sương xấu hổ cười, chua xót nói:
- Trước khi tham gia vũ hội, chị và Liễu Đạo đã có ước định, nếu hắn giúp chị đoạt được quán quân của cuộc so tài vũ hội, thì chị phải làm người đàn bà của hắn!
- A! Không thể nào?
Tuy là mơ hồ đoán được một chút, nhưng Hồ Tư Doanh nghe chính miệng Hạ Sương nói ra, vẫn cảm thấy rất kinh ngạc.
Vì quán quân của một lần vũ hội, vì cái gọi là danh hiệu hoa khôi hạng nhất, lại đem thứ quan trọng nhất của con gái, hiến cho một người con trai mà cô ấy không yêu, cái này quả là đủ điên cuồng đó!
- Haiz, bây giờ nghĩ lại chị cũng hối hận chết rồi, cái tên súc sinh Liễu Đạo đó, là dê đội lốt sói, chị xém chút nữa là làm theo hắn nói đó!
Hạ Sương tức giận nói, đột nhiên nắm mạnh tay của Hồ Tư Doanh, Hồ Tư Doanh bị cô nắm đến nỗi có chút đau, nhưng cũng chỉ có thể nhịn, không dám phát ra âm thanh đau khổ.
Hồ Tư Doanh thấp giọng hỏi:
- Vậy sau đó thì sao? Sau đó xảy ra chuyện gì rồi, không phải không lấy được quán quân sao, vậy ước hẹn của chị với hắn cũng vô hiệu hả!
- Lúc đầu chị cũng nghĩ như vậy, thậm chí vào khoảnh khắc thua trận so tài, chị cảm thấy bản thân đã được giải thoát, bởi vì trong quá trình vũ hội chị luôn do dự, luôn tự hỏi bản thân làm ra quyết định đó rốt cuộc có đáng hay không. Vốn dĩ sự việc đã quyết định như vậy, chị chỉ thua một cái hư danh mà thôi, nhưng không ngờ cái thằng đáng chết Liễu Đạo đó nói với chị, hắn có hình của chị, hơn nữa còn, còn nói ra màu sắc và kiểu dáng nội y ngày tường chị hay mặc… không ngờ thằng này thuê người chụp lén chị, hắn đã nhòm ngó chị từ lâu rồi! Hắn là thằng lòng lang dạ sói!
Hạ Sương nói đến đây, không khỏi có chút kích động, trong mắt tràn đầy huyết sắc, nước mắt đang đong đầy trong mắt.
- Cái gì! Hình!
Sắc mặt Hồ Tư Doanh cũng có chút trắng bệch, thấy Hạ Sương kích động như vậy, cô vội kéo Hạ Sương vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vai của cô, an ủi cô.