[Dịch]Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ

Chương 29 : Hà Diệp say rượu




- Không, tôi không về. Tôi muốn uống rượu. Tôi muốn uống rượu!!!

Hà Diệp chết sống không chịu đi cùng Vương Yến Ny, một lòng một dạ muốn uống rượu.

- Thật sự không thể chịu nổi nữa rồi. Tôi đầu hàng!

Vương Yến Ny khuyên can mãi, nhưng Hà Diệp lại nhất quyết không chịu nghe lời.

Lăng Phong vẫn đứng ở bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực! Mãi đến khi Vương Yến Ny hoàn toàn không còn cách nào khác, đành quay lại nhìn hắn xin giúp đỡ. Lúc này hắn mới mỉm cười, nói với một nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh.

- Đi lấy cho tôi hai chai bia qua đây!

Nhân viên phục vụ sửng sốt. Cô không biết, rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì. Hiện tại, các cô đều nghĩ mọi cách để giấu cốc đi, sợ bị Giám đốc Hà nhìn thấy!

- Không có việc gì đâu. Cô cứ đi lấy đi. Tôi tự có chỗ cần dùng!

Lăng Phong vỗ vỗ của vai cô, mặt không đỏ tim không nhảy lau dầu mỡ một phen.

Chỉ một lát sau, nhân viên phục vụ cầm hai chai bia qua! Lăng Phong cầm chai bia, đi đến trước mặt Hà Diệp, lắc lư chai bia trong tay, bộ dạng quả thật giống như đang lừa trẻ nhỏ.

- Hà Diệp, muốn uống rượu không? Tôi dẫn chị đi uống rượu nhé!

Hà Diệp vừa thấy rượu, lập tức tấn công tới. Nếu không phải Vương Yến Ny ở phía sau vội vàng đỡ cô, cô thật sự đã quỳ lạy hành lễ với Lăng Phong.

- Uống rượu, tôi muốn uống rượu. Mang cốc cho cho tôi!

- Muốn uống rượu sao? Đi, đi theo tôi. Tôi dẫn chị đi uống rượu. Chị muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, thích uống thế nào thì uống thế ấy!

Lăng Phong phát huy đầy đủ bản lĩnh lừa gạt trẻ con của hắn. Nếu hiện tại có hiệu trưởng của trường mầm non ở đây, tám phần sẽ muốn mời Lăng Phong đi làm giáo viên của trường mầm non.

- Thật sao? Có rượu uống sao? Vậy tôi đi theo anh!

Hà Diệp cũng không để ý Vương Yến Ny đang đỡ cô ở phía sau. Cô thất tha thất thểu chạy ra ngoài theo Lăng Phong.

Khi ra tới cửa, Lăng Phong tiến lên đỡ lấy Hà Diệp, nhìn Vương Yến Ny nói.

- Chị Vương, tôi đỡ lấy chị ấy, chị lái xe đi!

- Tốt, vậy tôi cũng đỡ!

Vương Yến Ny thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi lên xe, vì đảm bảo hoàn toàn trấn giữ được Hà Diệp đang cuồng rượu, sợ cô không uống được rượu, nhất thời kích động nhảy xuống xe, Lăng Phong đành phải đưa hai chai bia cho cô! Hà Diệp mừng như điên lao qua lấy bia. Nhưng, chỉ có bia không có dụng cụ mở bia. Cô rất tức giận, vì thế rất không để ý hình tượng dùng răng thay đồ mở bia!

Thật ngoạn mục! Lăng Phong chỉ nhìn cũng cảm thấy mồ hôi chảy ra như suối! Ngay cả Vương Yến Ny đang lái xe phía trước cũng cười thiếu chút nữa thì ngã sang một bên. Vì thế chiếc xe cũng đi thành hình rắn lượn!

Tuy nhiên, dù sao không phải răng nanh của mọi người đều có công năng là cái dụng cụ mở bia! Hà Diệp cắn một hồi lâu, cũng không thể mở được chai bia. Nếu không phải hiện tại đang ở trên xe, chắc cô đã trực tiếp đập vỡ miệng chai bia!

Nhìn Hà Diệp đang thèm uống rượu, cái miệng nhỏ nhắn mân mê đầy vẻ ủy khuất, rất giống một đứa trẻ bị ủy khuất nhìn về phía mình xin giúp đỡ. Cho dù Lăng Phong có thể nhẫn nại, hiện tại cũng đã bật cười cười khúc khích!

Vừa cười, còn vừa phải làm bộ dáng như rất nghiêm túc an ủi cô.

- Tôi cũng mở không được. Chờ một lát, chờ một lát là được rồi. Chờ một lát, sau khi chị về tới nhà, chị muốn uống thế nào thì uống thế ấy. Muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu!

Lăng Phong vừa dụ dỗ vừa lừa gạt, kẻ cuồng rượu Hà Diệp rốt cục im lặng bị hai người đưa trở về nhà. Vừa mới vào nhà, Hà Diệp mới vừa yên tĩnh được một lúc lại nổi cơn cuồng rượu. Cô chạy khắp nơi tìm rượu uống. Vương Yến Ny sợ tới mức vội vàng tránh ở phía sau Lăng Phong. Cô sợ Hà Diệp không tìm thấy rượu, không chừng sẽ tức giận cầm lấy dao làm bếp tới chém cô!

- Lăng Phong, nhanh nhanh nhanh lên. Giữ cô ấy lại!

Vương Yến Ny trốn ở phía sau Lăng Phong sợ tới mức toàn thân mồ hôi lạnh.

Dù thế nào Lăng Phong cũng cảm thấy không được tự nhiên. Vì sao hắn cảm giác mình giống như đã kéo một cô gái đàng hoàng ném trở về vậy?

Tuy nhiên Vương Yến Ny có chút trêu chọc đưa ra đề nghị nhỏ, thật ra lại mở một đường lớn cho Lăng Phong!

- Tốt, vậy tôi đành phải làm lưu manh một lần!

Lăng Phong cố ý làm bộ như đang cười mê đắm, liếm môi một chút.

Vương Yến Ny kinh ngạc nhìn Lăng Phong đi về phía Hà Diệp. Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ thật sự muốn đẩy ngược với Hà Diệp? Còn ở ngay trước mặt mình? Buồn cười, chẳng lẽ hắn thà rằng trèo lên lưng một kẻ đã uống rượu say khướt, cũng không muốn tìm mình một kẻ củi khô lửa bốc vô hạn phối hợp hay sao?

- Ha ha ha, Hà Diệp, Tôi đến đây. Nếu chị còn không thành thật một chút cho tôi, dù không muốn, tôi cũng sẽ...

Lăng Phong đáng khinh lại thêm chút dâm đãng nói.

- Anh muốn làm gì? Nào, tôi muốn uống rượu, hãy uống rượu với tôi!

Hà Diệp như cái chum đầy rượu, đã không có phản ứng với những lời hắn nói nữa.

- Uống rượu sao? Được chúng ta uống thêm chút rượu, nói chuyện nhân sinh cũng sẽ nhanh hơn, cam đoan chị sẽ rất thích!

Lăng Phong giật áo ra, có vẻ rất háo sắc, bộ dáng như muốn tấn công lên.

Quả nhiên, đến lúc này, cho dù Hà Diệp say tới mức bộ dáng không ra gì, vừa thấy được vẻ mặt háo sắc của Lăng Phong, đã sợ tới mức lập tức tỉnh táo lại!

- A!!! Anh muốn làm gì, anh là đại háo sắc!

Hai tay Hà Diệp ôm ngực, miệng thét chói tai.

- Hừ, tôi muốn làm gì sao? Đương nhiên là tôi muốn thượng chị rồi! Chỉ cần hiện tại chị không nhanh chóng chạy về phòng, im lặng ngủ, tôi sẽ sẽ thật sự vui vẻ với chị một hồi!

Lăng Phong tiếp tục làm bộ như háo sắc nói.

Vương Yến Ny vẫn đứng ở cửa, trong lòng mơ màng hâm mộ vô hạn, gần như muốn chảy nước miếng, âm thầm hạ quyết tâm. Lần sau nhất định phải tìm một cơ hội, giả vờ say một trận, cứ dựa theo bộ dạng bây giờ của Hà Diệp để bắt chước. Nếu tên Lăng Phong này còn dám sử dụng mưu kế tương tự, vậy mình sẽ tương kế tựu kế, thuận thế khiến hắn đè lên mình. Không, là mình sẽ đè lên hắn!

Nhưng ý dâm của sắc nữ Vương Yến Ny đối với bóng dáng Lăng Phong không thể duy trì được bao lâu, đã bị cái nháy mắt ra hiệu của Lăng Phong làm ngắt quãng. Lăng Phong đang nhìn về phía cô không ngừng nháy mắt. Một hồi lâu sau, Vương Yến Ny mới kịp phản ứng, vội vàng tiến lên, đỡ Hà Diệp đang sợ tới mức chân tay mềm nhũn.

- Được được, đừng lo lắng. Có chị Vương ở đây. Nào, chúng ta nhanh trở về phòng ngủ, đóng cửa lại, cài chốt bảo hiểm, không cho tên đại háo sắc này xông vào!

Tại đây, có hai người một mặt đỏ một mặt trắng kẻ xướng người hoạ, sau khi say rượu, chỉ số thông minh của Hà Diệp đã tiếp cận gần tới trình độ của trẻ con, thật sự đúng là sợ tới mức giống hệt con gà con mổ thóc, gật đầu loạn. Nhờ Vương Yến Ny đỡ, cô vội vàng chạy trốn về phòng mình. Nghe có tiếng đóng cửa “cạch” một tiếng, Lăng Phong thầm cười lạnh. Lại còn thật sự đóng chốt bảo hiểm bên trong! Dù sao mình cũng là một nhân vật chính phái, hiện tại vì cứu một kẻ nát rượu như vậy, không còn cách nào đành phải hy sinh danh dự thuần khiết giống như một giấy trắng của mình!

Trời xanh ơi! Tôi thực sự quả thật, chính xác là một người tốt mà!

Thật vất vả mới thu xếp được con ma men Hà Diệp này, Lăng Phong nhìn mình đã ra sức diễn xuất khiến toàn thân đều đầy mồ hôi. Hơn nữa, buổi tối hắn cũng đã cũng uống nhiều rượu như vậy. Đầu hắn cũng có chút choáng váng hồ hồ, vội vàng chuẩn bị tắm rửa, thư giãn một chút!

Trong phòng vệ sinh, Lăng Phong toàn thân trần truồng đứng ở dưới vòi phun nước, tận hưởng dòng nước mát lạnh giữa mùa hè, cảm giác thật là thoải mái!

Ngay khi hắn đang tận tình hưởng thụ dáng người thon thả của mình, cánh cửa buồng vệ sinh lập tức bị đẩy ra! Vương Yến Ny lỗ mãng vọt vào!

Hai người đối diện nhau, đều cảm thấy kinh ngạc!

- A!!!

Lăng Phong làm người xấu hổ kêu lên chói tai. Hai tay vội vàng ôm lấy tiểu đệ đệ đã bị người ta nhìn không sót chút nào.

- Vì sao người bị hại đều là tôi? Vì sao rốt cuộc mỹ nữ đều thích chiếm tiện nghi của tôi, đều thích nhìn lén tôi tắm rửa!

Trong lòng Lăng Phong ủy khuất, thật muốn tìm một người có trái tim ấm áp, khóc lóc một hồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.