[Dịch]Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 89 : Rất muốn qua




Giẫm chết nó? Có thể sao? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ.

Thế nhưng, nó có thể cảm nhận được sự lo lắng và bất an của cô, làm cho lòng nó rung động. Vì thế, nó rất nhu thuận nhìn cô, dáng vẻ vô cùng nghe lời.

Dáng vẻ yên tĩnh và nhu thuận của nó thật sự quá khác biệt so với những con rắn khác, chỉ có điều, Lý Quả lại rất thích bộ dạng này của nó. Cô chẳng thể tức giận, chỉ có quan tâm và bảo vệ mà thôi.

"Lần sau không được như vậy nữa, mày phải biết rằng tao vô cùng lo lắng đó." Cô chọc nhẹ vào đầu nó, dịu dàng nói.

Tiểu hắc xà vội gật đầu, thở phào nhẹ nhõm. Nếu như cô lại khóc trước mặt nó, nó e là mình không nhịn được sẽ biến thân an ủi cô mất. Chỉ là, nhất định sẽ làm cho cô sợ hãi.

"Mày tự tắm đi nhé, nhớ là phải cẩn thận đó." Lý Quả đặt nó vào trong nước, không quên dặn dò. Cô cũng không ghét bỏ nó tắm cùng mình.

Tiểu hắc xà vô cùng vui vẻ, gật gật đầu, rồi nhanh chóng chìm vào trong nước, biến mất sau những cánh hoa.

Lý Quả chẳng hề để ý đến nó, bắt đầu kỳ cọ cơ thể mình. Sau khi kỳ cọ xong, cô mới ngâm mình trong nước, nhắm hai mắt lại, gối đầu lên thành bồn nghỉ ngơi.

Vừa vào trong nước, tiểu hắc xà liền lặn thẳng xuống đáy bồn, lượn lờ gần chỗ bắp đùi Lý Quả, đôi mắt nhỏ liếc ngang liếc dọc, thỉnh thoảng vẫn chú ý đến hành động của Lý Quả. Không phải nó sợ cô làm nó bị thương, mà là sợ cô phát hiện ra suy nghĩ và hành động của nó, chắc chắn sẽ chẳng còn lần sau nữa.

Đúng như tiểu hắc xà suy đoán, chỉ lát sau, nó đã thấy Lý Quả đưa tay xuống, kỳ cọ thân thể, có vài lần còn suýt đụng trúng nó. May mà nó chuồn nhanh, không thì đã bị phát hiện rồi.

Vất vả lắm mới đợi được Lý Quả kỳ cọ xong, lúc này, nó mới dè dặt lượn đến gần đùi trong của cô, lấm la lấm lét hướng về nơi riêng tư của cô. Nhưng nó cũng không dám đến quá gần, cách chỗ kia mười centimet liền dừng lại.

Bởi vì nó sợ, nếu còn tiến thêm nữa, chính mình thật sự sẽ không chịu nổi, chẳng may dọa đến cô, thì nó còn có thể theo bên cạnh cô nữa sao? Sợ là cô sẽ rất chán ghét nó, cho nên mới chẳng dám mạo hiểm.

Nước dãi, quá trời nước dãi! Nó làm tổ dưới đáy bồn, hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào chỗ thần bí kia, tiếc là lực bất tòng tâm.

Một lúc lâu sau, nó liền chán nản nằm bò xuống, trừng mắt nhìn chỗ riêng tư kia, tinh thần cực kỳ uể oải.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.