[Dịch]Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 57 : Tiểu thư đừng chạy




Thiên đường, địa ngục, hóa ra chính là như thế!

Lý Quả có chút dở khóc dở cười nghĩ, đây cũng coi như là cô đã trải qua rồi. Trong vui sướng có nguy hiểm, thật sự đã vượt quá khả năng chịu đựng của cô!

Chạy! Trong đầu cô chỉ còn mỗi chữ này.

Thế nhưng, Lý Quả vẫn cảm thấy như có cái gì đó đang đuổi theo phía sau mình, cô không nhịn được quay đầu nhìn lại. Lý Quả suýt chút nữa thì rụng rời tay chân, cả người choáng váng.

Chỉ thấy con đại xà xinh đẹp mà Mặc Nhật Tỳ tặng mình đang đuổi theo phía sau, từng trận gió tanh nổi lên hòa vào tiếng sột soạt của cây cỏ bị va chạm.

Tiểu thư, tiểu thư, đừng chạy nữa, đợi tôi với! Con rắn to màu vàng trắng kia ra sức đuổi theo Lý Quả, trong lòng hò hét không ngừng.

Sắc mặt Lý Quả trắng bệch, cô phát hiện bản thân chạy không nhanh bằng nó, chỉ một lát sau, con rắn kia đã đuổi gần tới mông rồi.

"Đừng qua đây, đừng qua mà". Rốt cuộc, cô cũng không nhịn được hét to, trong lòng vô cùng khẩn trương, chỉ muốn mau chóng chạy về biệt thự, cầu cứu quản gia Lâm.

"Cứu mạng, Mặc Nhật Tỳ cứu tôi, nhanh tới cứu tôi đi".

Mặc Nhật Tỳ vẫn đứng nguyên ở trong Đình Vạn Xà, nhìn bóng dáng chạy trốn của Lý Quả, nghe được tiếng cô kêu cứu cũng chẳng động đậy. Hắn sẽ không để cô chết, nhưng dọa một chút thì không sao.

"Vương, tiểu thư đang sợ hãi". Thanh âm của quản gia Lâm đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, quản gia Lâm cung kính xuất hiện. Ông ta lén lút liếc nhìn Mặc Nhật Tỳ, không dám nói lớn tiếng.

Ông ta thật không hiểu tại sao Vương dẫn tiểu thư đến đây, rồi lại bảo hoàng xà đi dọa cô?

"Không sao, bổn vương tự có chừng mực". Mặc Nhật Tỳ thản nhiên nói, tầm mắt lại hướng xuống phía dưới hố.

Quản gia Lâm không dám nhiều lời, cung kính đứng đợi.

Chỉ có Lý Quả là thê thảm, vốn đã không giỏi chạy bộ, cuối cùng cũng bị con đại hoàng xà xinh đẹp kia đuổi kịp, hơn nữa còn là kiểu rất dọa người. Bởi vì thân hình của con rắn kia đã theo sát phía sau, còn cái đầu rắn to đùng thì đang ở trước mặt cô, nghi ngờ nhìn dáng vẻ chạy trối chết của cô.

Tiểu thư, tôi đuổi kịp ngài rồi! Đại xà cực kỳ kích động, vui sướng reo hò trong lòng.

Nhưng mà, tiểu thư vẫn cứ cắm đầu chạy, thậm chí còn rất hoảng sợ khi nhìn thấy nó khiến nó có cảm giác như chính nó đã hù dọa cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.